Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 84

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ừ."

Ji Heon đáp ngắn gọn. Thật lòng mà nói nếu nghĩ đến mối quan hệ rắc rối của họ với Jae Kyung, thì trông Han Yoo Sung cũng không tốt lành gì lắm. Nhưng nhìn thấy cậu ta nao núng ngồi đối diện họ thì không hiểu sao anh lại có cảm giác kỳ lạ. Ji Heon nghĩ 'Được rồi, tuyển thủ thì có tội tình gì', rồi cuối cùng anh nói thêm.

"Hôm nay cậu ngầu thật đấy. Hình như đến đây sau khi quay hình nhỉ."

"Vâng."

Han Yoo Sung ngượng ngùng đáp. Kim Ki Suk ở bên cạnh nhanh chóng chen vào.

"Là chụp họa báo. Lần này, cậu ấy sẽ làm người mẫu cho một thương hiệu quần áo."

Kim Ki Suk nói với gương mặt mãn nguyện rồi không cần Ji Heon hỏi, anh ta đã nói hết cho anh biết đó là thương hiệu hay nhãn hiệu gì.

"Ra vậy, thật tốt quá."

Khi Ji Heon trả lời qua loa, Kim Ki Suk bắt đầu nói huyên thuyên "Ôi, nếu so với tuyển thủ Kwon Jae Kyung thì còn xa lắm".

"Tuyển thủ Kwon Jae Kyung dạo này cũng nhận nhiều quảng cáo đúng không?"

"May mắn là vậy ạ."

Lần này Ji Heon cũng nói ngắn gọn.

"Khi xem bài báo giải nghệ, tôi đã ngạc nhiên biết bao nhiêu. Thật may là chuyện đã được giải quyết ổn thỏa."

Kim Ki Suk thậm chí còn vừa nói vừa xoa ngực. Ji Heon yên lặng nhìn Kim Ki Suk rồi mỉm cười.

"Anh thật lòng sao?"

Khi anh đâm chọt, giả vờ như đang đùa, thì Kim Ki Suk có hơi bàng hoàng một chút rồi ngay lập tức suồng sã nói "Ầy, tất nhiên rồi".

"Nếu tuyển thủ Kwon Jae Kyung mà giải nghệ thì toàn ngành thể thao sẽ mất mát lớn biết bao nhiêu. Nó sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của các tuyển thủ của chúng ta ngay trước thềm Olympic. Nên không phải vì vậy mà thậm chí cả Ủy ban Thể thao và Olympic cũng xắn tay vào cuộc sao."

Dù đã nghĩ ngay từ đầu nhưng anh ta không phải mặt dày bình thường. Cũng phải, anh ta là người không chỉ thuyết phục được các tuyển thủ mà còn cả Đại diện của công ty mình bằng cái lưỡi ba tấc này mà. Có tin đồn rằng anh ta là công thần số một tại KAVAA và là kẻ phản bội JFX khi đã thuyết phục Đại diện của mình, người không hề hứng thú, cuối cùng thành công sáp nhập vào KAVVA. Dù sao đây cũng là ngành sống nhờ tài ăn nói nên đó có thể gọi là năng lực, nhưng không phải kiểu anh muốn giao du.

"Ủy ban đã đưa ra phán đoán đúng ạ."

Ji Heon bắt chéo chân dưới chiếc bàn tròn và nói.

"Tất nhiên, tất nhiên. Đó là việc của Ủy ban mà."

Kim Ki Suk gật đầu thật mạnh rồi kéo ghế lại sát bàn và ngồi xuống. Sau đó, anh ta bắt chuyện với Jae Kyung.

"Từ giờ cậu không cần bận tâm những thứ khác mà chỉ cần chuyên tâm chuẩn bị cho Olympic là được. Nhưng tuyển thủ Kwon Jae Kyung của chúng ta, hẳn phải chịu áp lực nhiều lắm do việc của Liên đoàn lần này. Mọi người làm như cậu phải chịu trách nhiệm đạt Olympic hai lần liên tiếp vậy."

Jae Kyung ngừng cắt bánh tart và nhìn Kim Ki Suk. Lông mày co giật dữ dội và những đường gân nổi rõ trên trán như muốn nói 'anh nói nhảm vừa thôi và hãy đi lo cho tuyển thủ nhà mình đi'.

Ji Heon nhanh chóng lên tiếng trước khi Jae Kyung mở miệng.

"Chính tuyển thủ Han Yoo Sung mới là người mà mọi người đặt kỳ vọng lớn ở giải đấu lần này đấy ạ. Chắc hẳn đó là áp lực rất lớn."

Khi anh cố tình xoay sự chú ý về Han Yoo Sung, Kim Ki Suk xua tay nói "Ầy, chúng tôi có là gì đâu".

"Từ giờ, cậu ấy đang ở vị trí đưa ra nhiều thử thách mới. Vì đây là lần đầu tham gia Olympic nên chắc vì thế mà mọi người cổ vũ."

Đúng chứ? Kim Ki Suk nở nụ cười nhẹ nhàng với Han Yoo Sung đang ngồi bên cạnh. Han Yoo Sung nhang chóng thẳng người và nói với biểu cảm kiên quyết "Vâng, em sẽ thể hiện một hình ảnh đẹp ạ". Trước đây anh đã cảm nhận được rồi, nhưng cậu ta là một tuyển thủ rất giỏi đưa ra những câu trả lời niềm nở. Tất nhiên, cũng giỏi bơi lội nữa. Là tuyển thủ quốc gia ở cự ly dài nên nếu được huấn luyện đúng cách phù hợp với thể lực của cậu thì có thể nhắm đến mục tiêu vào đến chung kết ở Olympic dù không thể giành được huy chương.

Nhưng sao nhất thiết phải tham gia bơi hỗn hợp chứ. Chằng phải bình thường, những vận động viên ở cự ly dài thường đặt mục tiêu bơi tự do 1500m ở Olympic sao (khác với các giải quốc tế khác, Olympic không có hạng mục bơi tự do 800m nam). Bơi hỗn hợp không phải nội dung có thể thắng bại chỉ nhờ thể lực, và các vận động viên bơi cự ly dài sẽ càng gặp bất lợi hơn với kiểu bơi đặc trưng.

Ji Heon thắc mắc liệu có thay đổi kế hoạch gì trong lúc này không nên anh khẽ hỏi.

"Cậu sẽ tham gia nội dung bơi hỗn hợp ở Olympic lần này ư?"

"Vâng, em định sẽ thử sức ở 400m hỗn hợp."

Han Yoo Sung trả lời với tông giọng giống y hệt như đang trả lời phỏng vấn và phóng viên.

"Cậu không tham gia 1500m sao?"

"À, cái đó để xem tình hình buổi thi tuyển thế nào..."

Ở bên cạnh Han Yoo Sung dè dặt, Kim Ki Suk nói với giọng điệu cứng rắn.

"Sẽ không tham gia ạ. Lần này sẽ định tập trung cho bơi hỗn hợp. Nếu tham gia cả hai nội dung tự do 1500m và hỗn hợp 400m thì sẽ tiêu hao quá nhiều thể lực."

Vậy đấy. Nếu trận thi đấu diễn ra trong cùng một ngày thì một trong hai hạng mục không khác gì bị thổi bay vô ích.

Vậy nên mới càng kỳ lạ hơn. Nếu tham gia 200m hỗn hợp thì sẽ tiết kiệm được thể lực để có thể thử thách ở bơi tự do 1500m được rồi. Dù khó có khả năng đạt huy chương nhưng lại đi từ bỏ hạng mục chính của bản thân là bơi tự do cự ly dài và lại đi bám lấy bơi hỗn hợp, khiến anh không thể nào hiểu nổi về thường thức.

"Tại sao lại là 400m hỗn hợp vậy?"

Cuối cùng, Ji Heon hỏi trực tiếp. Kim Ki Suk nhìn anh như thể 'Câu đó là có ý gì?'

"Vì là lần đầu thử sức ở bơi hỗn hợp nên bắt đầu ở 200m cũng không tệ mà. Nếu làm thế, tùy vào tình huống còn có thể tham gia bơi tự do 1500m,"

"Nếu đã tham gia thì tham gia 400m tốt hơn chứ. Dù được hay không."

Kim Ki Suk lên tiếng mà không cần nghe hết lời Ji Heon nói.

"Đó không phải là huân chương của tuyển thủ bơi lội sao."

Trước phát ngôn không ngờ tới đó, Ji Heon không khỏi bật cười.

Đúng là 400m hỗn hợp là hạng mục khó, được so sánh như ba môn phối hợp đối với tuyển thủ bơi lội vậy. Thế nên một vận động viên đạt huy chương ở 400m hỗn hợp, thực tế được coi như nhà vô địch của cuộc thi bơi lội vậy.

Thế nhưng trong 4,5 năm gần đây, không còn như vậy nữa. Trong mấy năm qua, ở các cuộc thi bơi lội quốc tế, người chiến thắng ở 400m hỗn hợp nam là vận động viên người Úc Noah Kenny. Nhưng chỉ có truyền thông Úc tán dương cậu là nhà vô địch và là thần bơi lội. Còn ngoài Úc ra, ở tất cả những quốc gia khác, nếu nói đến bơi lội thì chắc chắn là Kwon Jae Kyung. Dù cậu không hề tham gia 400m hỗn hợp.

Lý do Jae Kyung không tham gia 400m hỗn hợp rất đơn giản. Vì để đạt nhiều huy chương hơn. Bơi lội ở Olympic là một trong những bộ môn có nhiều huy chương nhất, nhưng hiện tại, ở Hàn Quốc, chỉ có một vận động viên bơi lội duy nhất có thể vào được vòng chung kết Olympic là Kwon Jae Kyung. Có nghĩa là Jae Kyung phải một mình thu thập huy chương nhiều nhất có thể.

Để làm được như thế, cần phải lựa chọn có tính chiến lược các hạng mục tham gia. Hầu hết các giải đấu quốc tế đều vậy, nhưng đặc biệt do Olympic vốn có lịch trình thi đấu sít sao như trong một buổi sáng có thể diễn ra hai hoặc ba vòng chung kết của các hạng mục riêng biệt. Đối với những vận động viên tham gia nhiều hạng mục, thể trạng vào ngày thi đấu cũng quan trọng như lịch trình thi đấu và phân bổ thể lực vậy. Vậy nên, Liên đoàn đã quyết định từ bỏ hạng mục đòi hỏi thể lực nhiều nhất là 400m hỗn hợp và thay vào đó là cử Jae Kyung tham gia tất cả các hạng mục Jae Kyung có khả năng tham gia như bơi tự do, bơi ngửa, bơi bướm.

Tất nhiên, Noah không cần như thế. Úc là cường quốc có truyền thống bơi lội, có lượng tuyển thủ cực kỳ đông đảo, vậy nên việc thi tuyển chọn vào tuyển quốc gia càng khốc liệt hơn. Nhờ đó mà Noah có thể tập trung vào hạng mục chính của mình là bơi bướm và hỗn hợp, và giao việc giành huy chương ở các hạng mục khác cho các tuyển thủ đồng nghiệp. Do đó, dù cậu luôn bị Jae Kyung đẩy lùi và giành huy chương bạc ở 200m, nhưng ở hạng mục mà Jae Kyung không tham gia là 400m, nếu không có ngoại lệ phát sinh thì cậu luôn đạt huy chương vàng.

Nhưng người này lại ở trước mặt Jae Kyung và nói 'Nếu đã tham gia, dù được hay không, thì tham gia 400m tốt hơn chứ' ư. Ji Heon không thể chịu nổi trước phát ngôn như thể khéo léo hạ thấp Jae Kyung khi cậu chỉ tham gia 200m và cái sắc thái lộ liễu cho rằng 400m vượt trội hơn.

"Đó đúng là huân chương của tuyển thủ."

Ji Heon nói với vẻ mặt thờ ơ.

"Dù là hạng mục nào đi nữa."

"Ơ kìa, Trợ lý Jung. Nếu cậu nói vậy thì những tuyển thủ không đạt được huy chương sẽ buồn lắm đấy."

Đúng như dự đoán, Kim Ki Suk lập tức bắt bẻ ngay.

"Huy chương đâu phải tất cả. Các tuyển thủ đã đổ mồ hôi và nước mắt mà."

Ji Heon lên tiếng như thể đang chờ đợi mấy lời nói suông đó.

"Vậy còn những tuyển thủ không tham gia 400m hỗn hợp không buồn sao? Họ gặt hái được thành tích tốt nhất ở hạng mục của mình nhưng chỉ vì hạng mục khác mà bị cướp hết huân chương."

Đến khi anh nói mà không hề cười, Kim Ki Suk mới xoa trán với gương mặt ngượng nghịu và nói "Ôi trời, xem kìa. Tôi đâu có ý đó".

"Đương nhiên, đạt huy chương thì tốt. Điều đó đúng là huân chương cao quý nhất đối với vận động viên."

Đặc biệt, nếu là huy chương Olympic thì chẳng phải là huân chương quân công sao. Kim Ki Suk vẫn lì lợm nói một cách tốt đẹp.

"Nhưng thực tế, chẳng phải hầu hết các tuyển thủ của chúng ta đều rất khó để đạt huy chương sao. Những tuyển thủ như thế không thể làm gì khác ngoài việc đặt mục tiêu là đạt thành tựu của bản thân. Vậy nên, nếu được, chúng tôi định sẽ thử thách ở một bài toán khó hơn."

Cuối cùng, Kim Ki Suk nói "Chúng tôi nói điều này để khuyến khích tuyển thủ của mình có thêm dũng khí nên thật tốt nếu cậu không hiểu lầm", và dùng Han Yoo Sung làm tấm khiên chắn.

Và đây là phần Ji Heon ghét nhất ở Kim Ki Suk. Nói hết mấy lời như kiểu chọc tức người khác, rồi nếu anh nói gì thì lại cúi người, giả vờ lùi lại 'Vâng vâng, đúng thế'. Không làm gì cũng như không chống trả, giả vờ khúm núm 'Ôi trời, xin lỗi. Tôi phạm lỗi rồi'.

Không phải vấn đề là có lòng tự trọng hay không. Ngay từ đầu, mấy kẻ thế này đã có thể vứt bỏ lòng tự trọng bất cứ lúc nào để đạt được mục đích của bản thân. Nhưng cứ xem như là phải làm thế với lòng tự trọng của bản thân đi, nhưng Ji Heon không thể nào hiểu nổi khi anh ta thậm chí còn coi thường lòng tự trọng của tuyển thủ bên mình. Đó là phát ngôn hạ thấp tuyển thủ khi ở trước mặt họ nhắc tới những điểm thiếu sót và giả vờ khiêm tốn. Vì vậy mà mặc dù Han Yoo Sung luôn rất tệ nhưng anh vẫn thấy đáng thương và tiếc cho cậu ta.

"Tuyển thủ Kwon Jae Kyung lần này cũng tham gia 200m hỗn hợp phải không."

Khi Ji Heon tỏ vẻ khó chịu ra mặt, Kim Ki Suk lần này vội bắt chuyện với Jae Kyung. Sau đó, anh ta cầm chai nước lên và nói huyên thuyên "Ôi dào, đáng tiếc ghê".

"Nếu Yoo Sung của chúng tôi mà tham gia 200m thì sẽ là trận đấu hay ở vòng loại,"

"Cả hai."

Jae Kyung ngắt ngang lời của Kim Ki Suk và đáp.

"Vâng?"

Kim Ki Suk ngừng rót nước và ngẩng đầu lên. Jae Kyung cứ thế nhìn chằm chằm Kim Ki Suk và nói.

"Tôi nói sẽ tham gia cả hai, 200m và 400m."

Kim Ki Suk há hốc miệng trong khi cầm chai nước và nhìn Jae Kyung. Han Yoo Sung cũng mở to mắt như thể ngạc nhiên và nhìn Jae Kyung.

Nhưng người ngạc nhiên nhất chính là Ji Heon. Thật sự ngạc nhiên đến mức suýt chút nữa anh đã vô thức hỏi Jae Kyung. Rằng rốt cuộc chuyện đó được quyết định khi nào.

"Thật sao...?"

Kim Ki Suk hỏi lại với gương mặt vẫn còn ngơ ngác. Rồi vội đặt chai nước xuống và lần này là hỏi Ji Heon.

"Là sự thật sao? Tuyển thủ Kwon Jae Kyung lần này sẽ tham gia cả hai hạng mục là hỗn hợp 200m và 400m sao?"

Ji Heon liếc nhìn Jae Kyung ngồi bên cạnh một cái rồi nhanh chóng nói với giọng bình thản.

"Vâng. Chúng tôi định sẽ làm thế."

Không giống như giọng điềm đạm, đầu óc anh vẫn rất hỗn loạn. 400m hỗn hợp ư. Thật luôn? Thật sự sẽ tham gia ư? Không, đến tận lúc này? Tại sao? Sao lại đột nhiên?

Trong khi Ji Heon uống một ngụm nước đá để lấy lại bình tĩnh thì Kim Ki Suk lắp bắp với gương mặt ngơ ngác.

"Không, sao đột nhiên... Cái này..."
Jae Kyung nói với Kim Ki Suk, người đang lẩm bẩm như thể không tin được.

"Tôi muốn thế."

Còn tại sao gì chứ.

Jae Kyung thốt ra như thể muốn mọi người đều nghe, rồi cầm miếng bánh tart đặt trên đĩa lên.

"Trận thi đấu hay ở vòng loại."

Jae Kyung mỉm cười như thể vừa nghe chuyện gì rất thú vị, rồi cắn một miếng bánh tart. Có lẽ do các loại hạt đính trên mặt bánh mà mỗi khi cậu nhai đều phát ra tiếng lạo xạo.

Cuối cùng, sau khi nuốt hết phần bánh tart trong miệng, Jae Kyung từ từ dùng lưỡi liếm môi. Rồi cậu nhìn Han Yoo Sung đang ngồi đối diện và nói giọng đều đều.

"Thật đáng mong chờ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top