Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Kỳ 1


________________________________________________

[ Cảnh 1 ]

Tại một căn nhà nhỏ nhìn thoáng qua thật bình yên và ấm áp, trong căn phòng sách có một người  con trai đang trầm tư như suy nghĩ gì đó gió thổi nhẹ sang cửa sổ, cậu đưa mắt nhìn ra bên ngoài.

" Cũng đã gần chiều rồi ư?"_Bakugou

Cậu đứng lên bước ra khỏi căn phòng đi về gốc bếp nhỏ, chuẩn bị những món đồ ăn như dành cho người mà cậu rất yêu thương, cậu dọn những thứ mình đã chuẩn bị ra bàn. Ngồi xuống ở chiếc bàn nhìn vào điện thoại như chờ tin nhắn từ một người nào đó rất quan trọng.

Ting* tiếng tin nhắn từ chiếc điện thoại cậu nhìn một hồi lâu, xong mở hộp thư vào xem tin nhắn.

---Tin nhắn---
[ Hôm nay anh sẽ về muộn em đừng chờ cơm anh nữa cứ ăn trước đi!!"]
___________Người gửi_____
_______________Todoroki Shouto ____

Cậu nhìn dòng tin nhắn cười nhạt rồi nghĩ.

" Đâ𝘺 𝘤ũ𝘯𝘨 𝘬𝘩ô𝘯𝘨 𝘱𝘩ả𝘪 𝘭ầ𝘯 đầ𝘶 𝘢𝘯𝘩 ấ𝘺 𝘬𝘩ô𝘯𝘨 𝘷ề 𝘯𝘩ỉ...𝘩ơ𝘯 2 𝘯ă𝘮 𝘯𝘢𝘺 𝘳ồ𝘪...đã 𝘤𝘩ẳ𝘯𝘨 𝘵𝘩ể 𝘯𝘨ồ𝘪 ă𝘯 𝘣ữ𝘢 𝘤ơ𝘮 𝘤ù𝘯𝘨 𝘯𝘩𝘢𝘶 𝘯𝘩ư 𝘵𝘳ướ𝘤. 𝘊ó 𝘭ẽ 𝘯à𝘰 𝘢𝘯𝘩 𝘤ũ𝘯𝘨 đã 𝘣ắ𝘵 đầ𝘶 𝘤ó 𝘯𝘨ườ𝘪 𝘮ớ𝘪 𝘳ồ𝘪 𝘯𝘩ỉ..𝘏𝘢𝘺 𝘥𝘰 𝘣ả𝘯 𝘵𝘩â𝘯 𝘵ô𝘪 𝘯𝘨à𝘺 𝘤à𝘯𝘨 𝘭ạ𝘯𝘩 𝘯𝘩ạ𝘵 đố𝘪 𝘷ớ𝘪 𝘢𝘯𝘩 𝘩𝘢𝘺 𝘴𝘢𝘰? 𝘛ạ𝘪 𝘴𝘢𝘰 𝘮ọ𝘪 𝘤𝘩𝘶𝘺ệ𝘯 𝘭ạ𝘪 𝘥ầ𝘯 𝘱𝘩𝘢𝘪 𝘯𝘩ạ𝘵 đ𝘪 𝘯𝘩ư 𝘷ậ𝘺...?𝘛𝘩ậ𝘵 𝘮ệ𝘵 𝘮ỏ𝘪."_Bakugou

Cậu ngồi nhìn những món ăn trên bàn, không biết từ khi nào đã ngủ gật đi, suy nghĩ trong đầu lại bắt đầu hoạt động.

"6 𝘯ă𝘮...."

" 8 𝘯ă𝘮 𝘩𝘢𝘺 đã 10 𝘯ă𝘮..."

" 𝘔ọ𝘪 𝘤𝘩𝘶𝘺ệ𝘯 𝘤à𝘯𝘨 𝘯𝘨à𝘺 𝘤à𝘯𝘨 đ𝘪 𝘴𝘢𝘪 𝘩ướ𝘯𝘨 𝘳ồ𝘪 𝘯𝘩ỉ? 𝘊ó 𝘭ẽ 𝘤𝘶ộ𝘤 𝘵ì𝘯𝘩 𝘯à𝘰 𝘤ũ𝘯𝘨 đế𝘯 𝘭ú𝘤 𝘱𝘩ả𝘪 𝘵à𝘯..đú𝘯𝘨 𝘷ậ𝘺..! Cả 𝘵í𝘯𝘩 𝘤á𝘤𝘩 𝘤ủ𝘢 𝘤ả 𝘩𝘢𝘪 𝘤ò𝘯 𝘣ị 𝘵𝘩ờ𝘪 𝘨𝘪𝘢𝘯 𝘭à𝘮 𝘤𝘩𝘰 𝘵𝘩𝘢𝘺 đổ𝘪, 𝘵𝘩ì 𝘵ì𝘯𝘩 𝘤ả𝘮 𝘯à𝘺 𝘤ó 𝘭à 𝘨ì 𝘤𝘩ứ...?"

Có tiếng mở cửa, âm thanh từ chiếc chìa khóa đã dần không còn xa lạ, cả mùi cơ thể quen thuộc, vòng tay ấm áp này phải cậu biết anh đã về.

Anh nhìn đồ ăn trên bàn đã nguội lạnh từ bao giờ, nhìn người con trai nằm ngủ gật vì chờ mình. Thức ăn vẫn còn nguyên.

Anh biết hôm nay cậu lại không ăn gì nữa rồi. Bế lấy cậu vào phòng ngủ đặt cậu trên giường, đắp chăn cho cậu. Cậu đã tỉnh tựa bao giờ, đã nhận ra anh về rồi.

Nhưng lại vờ như đã ngủ, đôi mắt hé lên nhìn trộm anh ngồi bên sofa.

"𝘒𝘩ô𝘯𝘨 𝘱𝘩ả𝘪 đâ𝘺 𝘭à 𝘯𝘨ườ𝘪 𝘵ô𝘪 𝘺ê𝘶 𝘩𝘢𝘺 𝘴𝘢𝘰, 𝘯𝘩ư𝘯𝘨 𝘣𝘪ế𝘵 𝘭à𝘮 𝘴𝘢𝘰 đâ𝘺, 𝘵ô𝘪 𝘮𝘶ố𝘯 𝘩ỏ𝘪 𝘢𝘯𝘩 𝘳ấ𝘵 𝘯𝘩𝘪ề𝘶...𝘯𝘩ư𝘯𝘨 𝘭ạ𝘪 𝘤𝘩ẳ𝘯𝘨 𝘥á𝘮 𝘩ỏ𝘪 𝘨ì 𝘤ả. 𝘛ừ 𝘣𝘢𝘰 𝘨𝘪ờ 𝘵ô𝘪 𝘭ạ𝘪 𝘤ả𝘮 𝘵𝘩ấ𝘺 𝘣ả𝘯 𝘵𝘩â𝘯 𝘮ì𝘯𝘩 𝘱𝘩𝘪ề𝘯 𝘱𝘩ứ𝘤 đố𝘪 𝘷ớ𝘪 𝘢𝘯𝘩. 𝘛ô𝘪 𝘮𝘶ố𝘯 𝘩ỏ𝘪 𝘢𝘯𝘩 𝘳ấ𝘵 𝘯𝘩𝘪ề𝘶"

" 𝘏ô𝘮 𝘯𝘢𝘺 𝘢𝘯𝘩 đ𝘪 𝘭à𝘮 𝘵𝘩ế 𝘯à𝘰?"

"𝘊ó 𝘷𝘶𝘪 𝘩𝘢𝘺 𝘬𝘩ô𝘯𝘨?"

"Đố𝘪 𝘵á𝘤 𝘢𝘯𝘩 𝘭à 𝘯𝘢𝘮 𝘩𝘢𝘺 𝘯ữ?"

"𝘕𝘩ư𝘯𝘨 𝘭à𝘮 𝘴𝘢𝘰 đâ𝘺 𝘬𝘩𝘪 𝘬𝘩𝘰ả𝘯𝘨 𝘤á𝘤𝘩 𝘤ủ𝘢 𝘤ả 𝘩𝘢𝘪 𝘯𝘨à𝘺 𝘤à𝘯𝘨 𝘹𝘢 𝘳ồ𝘪. 𝘉𝘪ế𝘵 𝘤á𝘤𝘩 𝘯à𝘰 để 𝘮ở 𝘭ờ𝘪 𝘷ớ𝘪 𝘢𝘯𝘩 𝘤𝘩ứ.?"

Cậu suy nghĩ thật nhiều không biết từ khi nào đã thiếp đi vào trong giấc ngủ. Đến khi cậu tỉnh giấc thì trời đã sáng rồi.

________________End Fic Tạm 1 _________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top