Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3: Theo đuổi

Trời mưa càng lúc càng lớn, nhưng nhóm người tập trung kia số lượng người vẫn không giảm đi thậm chí còn tăng thêm , Plan cảm thấy trong đầu vang tiếng ầm ầm và khi nhìn thấy lão nhị _ Gun và lão tam _ Earth cùng phòng với anh vừa ôm bóng rổ vừa thảo luận gì đó đi về phía này trong đầu anh chính thức nổ tung!

Gun ôm bóng khoát vai Earth thở dài:

" Tưởng đâu trời đẹp làm một trận bóng, không ngờ cuối chiều lại đổ mưa."

Earth trên tay cầm một chai nước suối còn một nữa gật đầu:

" Lần khác vậy, hẹn bọn kia ra đấu một trận tử tế!"

Gun gật đầu nhìn đám đông trước khu nhà kí túc xá của mình, lo lắng hỏi:

" Trời mưa to như vậy, đám người kia tập trung họp chợ hả?"

Earth theo đó cũng nhìn quanh, đến lúc nhìn ra sân vội vàng mở to mắt lay lay bả vai Gun:

" Lão nhị, nhìn bên kia kìa, lão đại cùng một cặp nam, nữ sinh viên đứng dưới mưa kìa."

Gun theo đó rướn người nhìn qua, trợn mắt mang tâm trạng rõ ràng xem kịch vui kéo Earth đến khu đông đúc kia, chen vào chỗ  có khoảng ba người kia nhất, thích thú xem kịch.

Plan tái xanh mặt mày, trừng mắt nhìn nam sinh híp mắt che ô cho mình, bả vai của hắn diện tích ướt càng lang rộng. Nhưng dù có tắm dưới mưa anh vẫn cảm thấy hắn ta là một tên điên , lần đầu tiên có cảm giác tức giận trào máu họng:

" Này!, cậu điên à, theo đuổi cái gì?, đồ thần kinh!"

Tiếp đó hướng nữ sinh kia hậm hực:

" Tôi không hề quen biết cậu ta!"

Nữ sinh kia dường như không chịu nói lí lẽ:

" Anh lừa ai ả, không quen biết Mean mà để anh ấy che dù cho anh, còn anh ấy thì đi dưới mưa hay sao?"

" Chuyện này, tôi đâu cần cậu ta che?"

Mean bên cạnh bất ngờ nắm chặt lấy tay anh, Plan dù có muốn dẫy cũng dẫy mãi không ra. Hướng nữ sinh kia lạnh nhạt:

" Như cô thấy rồi đấy, sau này hi vọng cô đừng làm phiền tôi nữa!"

Tiếp đó dưới ánh mắt ngạc nhiên của đám người nắm tay anh kéo đi, thật ra là lôi xềnh xệch đi!

Đến một nơi vắng người, Plan vung mạnh tay, dẫy ra khỏi cái tay nắm chặt của cậu ta, cơn tức giận tràn trề cực điểm , từ trước đến nay luôn là người ôn hòa chưa bao giờ anh phải mất bình tĩnh thế này . Plan bực bội dựa vào tường trừng mắt nhìn cậu sinh viên vẫn mang khẩu trang kia:

" Cậu đang làm cái gì thế hả, tôi không hề quen biết cậu."

Trái lại với vẻ mặt nhăn nhó tận cùng của Plan, cậu sinh viên kia lại thỏa mái hơn nhiều:

" Chào học trưởng."

Plan vẫn đang tức giận, cần một lời giải thích thật sự không muốn phối hợp:

" Không cần phải chào!"

Sinh viên kia bỏ qua thái độ nhọc nhằn của Plan tiếp tục hòa nhã:

" Em là Mean Phiravich, sinh viên năm nhất, khoa ....."

Plan dường như không thể tiếp tục chịu đựng thêm được nữa:

" Cậu nói với tôi cái này làm gì?, vừa rồi không phải trong giấy báo danh tôi đều nhìn thấy sao?"

Mean bỏ qua nét mặt giận dữ đến đỏ lên của Plan tiếp tục nói:

" Em chỉ muốn khai báo rõ một chút, vì bắt đầu từ hôm nay em muốn theo đuổi anh!"

" Chát!"

Plan chưa bao giờ đánh người , lần này quả thật không thể kiềm chề liền cho Mean một cái tát  , tức giận gào to:

" Theo đuổi cái đầu cậu, từ việc mà cậu gây ra cho tôi, tôi đảm bảo cuộc sống sau này của tôi luôn bị ánh mắt tò mò tập trung lên người, cậu nói xem làm sao mà yên ổn học đại học đây hả?"

Mean bị tát bất ngờ, trong đầu thầm nghỉ con mèo con này lúc xù lông lên cũng thật ghê gớm, tháo khẩu trang ra, chân chính nhìn Plan:

" Không sao, bọn họ sẽ không làm gì anh, vì đã có em bảo vệ anh nha."

Plan có chút ngây ngốc nhìn khuôn mặt kia trước mặt, thảo nào luôn đeo khẩu trang, đẹp như vậy, tiếp đó lại sực bừng tỉnh vì câu nói của Mean, Plan như gầm trong cuống họng mà phát ra:

" Tôi cần cậu bảo vệ sao?, làm ơn ngày mai tránh xa tôi càng xa càng tốt ,hiểu chưa?"

Mean ánh mắt vô tội nhìn anh, nhỏ giọng:

" Nhưng mà em thích anh là thật mà tại sao phải nói tránh xa?"

" Cậu bị điếc hay giả vờ bị điếc, tôi không thích cậu, càng không muốn cậu có liên quan gì đến tôi, cút ra khỏi cuộc sống của tôi đi!"

Đối mặt với những lời khó nghe kia, Mean vẫn luôn cười tươi tắng, Plan khó chịu thực sự khó chịu, cần gì phải cười, cậu ta không biết cậu ta cười rất đẹp sao , cười nhiều như vậy làm cái gì, lại nhìn năm dấu tay đo đỏ trên má trái của Mean, Plan có cảm giác mình mang tội lỗi!

Mean cười tủm tỉm:

" Anh không thích em cũng không sao, nhưng em thích anh là được, sau này em muốn theo đuổi anh."

" Còn có, cuộc sống của anh em cứ muốn chen chân vào đấy , biết làm sao bây giờ!"

Plan nhìn Mean không chịu nói lí lẽ, lại muốn tức giận:

" Cậu ấu trĩ hả, nói nhiều lần vậy mà cũng không hiểu sao?, cậu ....." " chụt"

Plan mở to mắt nhìn Mean hôn vào trán mình, nụ hôn này từ ngày đó về sau đã đem lại cho anh một cuộc sống rối loạn vô cùng, nhưng mà việc về sau hãy để về sau nói, hiện tại Plan mở to mắt nhìn kẻ tự nhiên không sợ chết kia, anh gần như không biết mình nên nói gì?

" Cậu.....cậu......"

Mean nhìn bộ dáng của anh, suy nghĩ đáng yêu muốn chết lại nhìn trời bên ngoài vẫn mưa âm u, tối đen hơn trước, đem cây dù hoa đào kia nhét vào tay Plan , còn nhân tiện xoa xoa đầu anh:

" Plan, anh về cẩn thận nha, sau này mỗi ngày em đều theo đuổi anh, đến khi anh đồng ý mới thôi!"

Plan nhìn bóng lưng chạy trong mưa, thều thào lên tiếng:

" Cậu.... bị ....điên ....à!"

"...."

......................................................................

~Yu~
❤💙💚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top