Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

_CHƯƠNG I_

Cơn nóng âm ỉ dai dẳng xuất hiện từ ban trưa, và khi màn đêm buông xuống Wakanda, cơ thể T'Challa dưới lớp áo dài đã ướt đầm đìa mồ hôi. Dẫu đêm đang lạnh lẽo, Shuri vẫn nhìn thấy lông mày lấm tấm nước của anh mình, con bé mím môi nói.

"Hoàng huynh, anh lại quên thuốc ức chế nữa rồi à?" Lời lẽ con bé nhẹ nhàng trách cứ, và đêm nay anh không còn đủ sức đeo cái mặt nạ quân vương nữa, chí ít là trước mặt em gái mình. Thành thử T'Challa không kháng cự lại, để Shuri dìu đến phòng thí nghiệm tranh thủ tiêm mấy mũi thuốc ức chế trước khi kỳ động dục chuẩn bị ập tới.

"Anh cởi áo ra đi." Tay cầm kim tiêm, Shuri nhanh nhẹn bảo. Đôi tay run rẩy của T"Challa nới lỏng lớp áo dài, mùi omega khiến con bé nhăn mũi. Nhận thấy con bé nhìn chuỗi vết cắn hình lưỡi liềm ngay bên dưới vòng cổ Báo Đen trên cổ họng mình, anh cụp mắt xuống, song con bé biết nên nhìn đi đâu, và dấu cắn đánh dấu sở hữu nằm ngay đó, lặng lẽ và châm biếm, hệt như đôi mắt của gã đàn ông đã để lại nó trên người anh.

"Đừng nói, Shuri." T"Challa lên tiếng chặn trước khi con bé kịp mở miệng. Cô hừ giọng bất mãn. Y học chỗ họ tiến bộ đủ để xóa bất cứ vết tích nào về mối quan hệ giữa anh cô và Erik Killmonger, thế nhưng ông anh của cô lại rất thích tự hành hạ bản thân mình.

"Anh chưa từng thấy hối hận sao?" Con bé lên tiếng hỏi, ấn mũi kim lạnh lẽo vào bụng anh, chích mũi đầu tiên. Anh cần phải đến chỗ cô tiêm mũi thứ hai trong 24 giờ tới, nhưng liều thuốc chắc chắn sẽ giảm nhẹ khó chịu và giúp anh thư thản hơn.

"Lỗi của anh, không phải em ấy." T"Challa phân trần, "Anh làm mất chỗ thuốc ức chế em đưa cho anh mang đến Vienna, cộng thêm cái chết bất ngờ của cha khiến tâm trạng anh trở nên vô cùng tồi tệ. Anh cắn em ấy trước."

Thôi được rồi, đúng hơn là cả hai cắn nhau cùng một lúc, song Shuri không cần biết tiểu tiết đó.

"Cần thì gọi em nhé, hoàng huynh." Miệng con bé vẫn bĩu ra chiều không chấp thuận, nhưng mắt cô thì sáng lên hân hoan, cúi người xuống và thầm thì, "Em đã kêu cận vệ bỏ mấy món đồ chơi mới toanh vào 'ngăn vui vẻ' khẩn cấp của anh rồi đấy, anh trải nghiệm rồi cho em nhận xét nha."

Con bé ré lên vì bị ông anh búng vào tai.

"Không được ăn nói với nhà vua của mình như thế, Shuri." T'Challa cố nhịn cơn đỏ mặt, nghiêm nghị lên tiếng.

Con bé đảo mắt, "Giờ bày đặt rút thẻ pi sà à? Hổng vui."

T'Challa lắc đầu, cố gắng xua mọi tâm tư đang dồn về gã alpha giận dữ bị nhốt trong nhà ngục Wakanda, anh bước vội ra khỏi phòng thí nghiệm của Shuri.

~*~

"Ngài đang định đi đâu vào giờ này thế?" Giọng nói cứng rắn của Okaye vang lên đằng sau khiến T'Challa vô thức cứng người lại, trong tình trạng yếu ớt hiện tại, sự hiện diện đáng sợ của vị nữ alpha này khiến xương sống anh ớn lạnh.

"Tìm Shuri tiêm mũi thứ hai." Anh nói dối trơn tru.

"Ngài đâu cần mũi kế tiếp trong vòng 13 tiếng nữa, T'Challa, ngài đang đi đâu? Nói sự thật đi."

Thấy anh không trả lời, nữ tướng quân hít một hơi lạnh, không tin nổi phẫn nộ rít lên, "Có phải ngài đi tìm hắn không?"

"Không phải."

"Ngài nói dối tệ lắm."

"Ta cần—"

"Ngài không cần của quý của ngoại nhân, kẻ đã chiếm đoạt vương vị của ngài, không từ cơ hội nào nhạo báng Hoàng gia!" Tướng quân lên án gay gắt, rồi lại mềm giọng nói tiếp, "Tôi biết là ngài muốn cứu chuộc lại những điều lỗi lầm của cha ngài, nhưng không phải như thế này, Bệ hạ của tôi."

"Cô nói đúng, Okoye, ta không cần em ấy, mà ta muốn em ấy." Anh nhìn thẳng vào mắt tướng quân và lần này đến lượt Okoye lảng mắt đi chỗ khác, "Ta có thể vờ như không có gì trước mặt thần dân và vương quốc, nhưng ngay ở đây, ngay bây giờ, ta không còn đủ sức nữa."

Okoye thở hắt ra, bờ vai phập phồng vì cố kiềm chế. Khi T'Challa đi ra cửa một lần nữa, nữ tướng quân lại chặn anh, một nụ cười buồn bã vụt thoáng qua khuôn mặt tướng quân, "Ở lại đây, để chị em chúng tôi dẫn hắn đến đây. Kỳ phát tình của ngài không thể xảy ra trong nhà ngục được, điện hạ à."

Anh cắn môi và siết tay tướng quân cảm kích, "Tốt lắm."

~*~

Trước khi nhìn thấy Erik, T"Challa đã ngửi được mùi đối phương.

Erik Stevens có mùi tựa khơi xa, mang phong vị ẩm ướt mặn mòi lẫn cái phóng khoáng hoang dại, bất chợt anh lại nhớ về lần đầu tiên họ cùng nhau, nụ cười trắng lóa nhá lên trên khuôn mặt gã alpha, cơ thể rắn chắc áp lên tấm lưng anh, lòng bàn tay ấm áp siết lấy eo. Erik gợi anh nhớ đến quê nhà, và tối muộn ngày ấy, dưới màn đêm chở che, anh đã trút bỏ gánh nặng của tân quân vương với quốc gia của mình và trầm luân trong niềm hoan lạc xác thịt. Rung rẩy đến tận tâm can là một cụm từ chưa đủ mạnh để miêu tả cảm xúc của anh ngày ấy khi Erik đứng đối diện anh, thách thức ngai vàng và phơi bày mối quan hệ thân mật của họ ra trước mắt thế giới.

"Trông như ai kia cần đụ một trận đã đời nhỉ." Giọng Erik ra chiều hằn học vui sướng. T'Challa biết đó chỉ là lớp vỏ ngoài. Ngày ấy dưới cái hoàng hôn đỏ lửa ở Wakanda, khi Erik bật khóc trong vòng tay T'Challa, anh đã nhìn thấy một đứa trẻ bị tổn thương dưới vỏ bọc gã đàn ông gai góc. Anh nghe tiếng vả chát chúa, Erik gầm gừ.

"Okoye, đủ rồi." T'Challa không kiềm được can ngăn. Trái tim anh đang đập điên cuồng dưới lồng ngực, dẫu cho chỉ mặc lần áo dài mỏng, nhưng người vẫn rịn một lớp mồ hôi mỏng. Thuốc ức chế dường như không còn chút tác dụng gì trước mùi hương mạnh mẽ của Erik. Anh bước xuống bậc thềm, cảm nhận cái ướt át khó chịu giữa đùi tăng dần theo từng bước chân, và khi T'Challa dừng lại trước mặt gã alpha đang bị trói, cái nhìn hắc ám của Erik chỉ ngưng tụ vào anh, mãnh liệt tựa như muốn ăn tươi nuốt sống.

"Để hai ta ở riêng." T'Challa bảo nhóm nữ cận vệ Dora Milaje. Nhóm nữ alpha dùng dằng di chuyển, bản năng bảo vệ của họ kháng cự lại mệnh lệnh này.

"Đừng bắt ta lặp lại lần nữa." Anh cau mày nhìn họ, trong khi Erik oang oang, "Bộ không nghe hắn ta nói gì à? Đi đi mấy mẹ."

"Coi chừng miệng lưỡi nhà ngươi, Killmonger!" Ayo gầm gừ, giơ mũi giáo lên, song Erik chẳng mảy may bận tâm. T'Challa cố tình tránh xa Erik khi tiến tới chỗ Okoye, tướng quân trông như sắp nghiến nát răng với gã alpha trong căn phòng này rồi. T"Challa để ý thấy Erik tranh thủ bước theo để ngửi anh, đôi mắt tăm tối nhìn theo tấm thân trong lớp áo dài một cách hau háu thèm thuồng, và bĩu môi khi nhìn thấy nhóm alpha nữ vây lấy anh thành vòng tròn bảo vệ.

"Tất cả mọi người, đủ rồi đấy." Thiên tính bảo vệ quá đà của Okoye khiến T'Challa cảm thấy rất thất bại, anh nhắm nghiền mắt rồi vụt mở, đoạn hạ giọng nói với bọn họ, "Ta có thể tự xử lý được. Đi ngay đi, ta không cam đoan là có thể kiềm được lâu hơn đâu."

Aneka, người trẻ nhất trong nhóm nữ chiến binh, nghe thế trông có hơi bất mãn. T'Challa lặng lẽ nhướn mày nhìn cô nàng há miệng.

"Khách quan mà nói, hắn ta trông rất bảnh đó chứ." Cô nàng lên tiếng, đổ mồ hôi hột dưới ánh mắt hình viên đạn của mọi người. Sau đó, rụt rè chua thêm, "Vui vẻ nhé, bệ hạ?"

"Aneka!" Những người còn lại rít lên. Aneka co rúm người còn T'Challa thì cười khúc khích nhìn khuôn mặt cô nàng te tái khi bị chị em kéo ra khỏi phòng, chừa lại không gian riêng cho anh và Erik.

"Khoẻ không?" Lại cái kiểu chào hỏi khó chịu của người Mỹ. Lại một lần nữa, Erik đang nhờn anh bằng nụ cười khiêu khích.

T"Challa không hiểu tại sao, nhưng vài ngày sau khi họ giam Erik lại, Romonda đã từng ví nó giống như chuyện một đứa con trai kéo bím tóc của một đứa con gái vậy, bỗng dưng chuyện trở nên dễ hiểu hơn nhiều. Khỏi phải nói, mẫu hậu chưa từng, và vẫn không chấp nhận chuyện này.

"Vết thương của em lành chưa?" Anh bình tĩnh hỏi thay vì trả lời. T'Challa không muốn mình bị kéo xuống bằng Erik.

"Chắc là anh muốn biết lắm," Erik nhếch mép, quét mắt xuống người T'Challa.

"Thực sự là, anh muốn biết." Anh chân thành đáp, cảm thấy có chút thoả mãn khi thấy Erik hoang mang chớp chớp mắt. Anh chậm rãi tiến đến gần và áp một tay lên khuôn ngực ấm áp của đối phương. T'Challa có thể cảm nhận được những vết sẹo khắc bên dưới lớp áo Erik, và còn có vết dao anh để lại ngày ấy trong khu hầm mỏ.

Ánh mắt họ chạm nhau, trái tim Erik đập dồn dập và rộn rã dưới ngón tay anh.

T'Challa thở dài khi gã alpha cúi người xuống cổ anh, hít vào hương hoa hồng Morroco hoang dã phảng phất, mùi hương mà Shuri khăng khăng là anh có mùi như thế.

"Muốn con cặc của tôi hửm, mèo con?" Erik khàn giọng hỏi, ngoạm lấy thuỳ tai anh và hích hông tới như muốn nhấn mạnh, "Cho nên anh mới bảo đám quỷ cái đó trói tôi lại và lôi đến đây, hửm?"

"Phải." T'Challa nuốt nước bọt, thì thào đáp. Anh nghĩ, không có gì phải xấu hổ khi thừa nhận điều đó cả, song Erik lại rứt người ra sau, một thoáng yếu đuối lướt qua hình dung trước khi gã nhìn đi nơi khác, T"Challa vươn tay ra ôm lấy gò má gã.

"Đừng lẩn tránh anh, không phải ở đây." Anh thì thào, nhìn vào mắt Erik.

"Tôi ghét anh." Erik bật trả, nhưng cả hai đều biết chỉ là lời nói suông không hằn chút sức nặng nào, một tấm mặt nạ mỏng manh che giấu tâm hồn tổn thương bên trong.

"Anh biết." T'Challa đáp, vén lớp áo dài mềm mại của Erik qua một bên, để lộ làn da trần. Đầu ngón tay anh lướt qua những dấu sẹo, cảm nhận ánh mắt gã alpha nặng nề nhìn mình, "Anh không thể thay đổi quá khứ, nhưng anh có thể tác động tương lai, giúp những bé trai và bé gái như N'Jadaka có một quê nhà an toàn để trở về."

"Anh không có quyền gọi tôi bằng cái tên đó!" Erik gầm gừ, thớ cơ dưới da căng sắt lại khi cố rứt cổ tay ra khỏi đống cùm kiên cố. Cơn giận dữ đó không hề khiến T'Challa nao núng, và sau vài giây lặng lẽ vùng vẫy, gã bình tĩnh lại, thở hồng hộc và lừ mắt nhìn vị vua sắt như dao cạo.

"Anh nên để tôi chết đi." Gã lào thào cay đắng.

"Anh khác em, anh ích kỷ." T'Challa thì thào đáp lại.

"Tôi thấy mà." Erik vụt cười gay gắt, mắt vẫn khoá chặt lấy T'Challa, gã thả người xuống bộ sô pha xa hoa, tay vẫn bị gông lại sau lưng, đoạn giạng hai chân ra, nở nụ cười châm biếm tục tĩu, "vậy làm đi, lấy thứ mà anh muốn, mèo con. Ngồi lên con cặc của tôi như một con điếm khát tình đi nào."

"Thi thoảng anh đã quên mất người Mỹ thô lỗ thế nào." T"Challa thở dài rũ lớp áo choàng xuống, thong thả cưỡi lên hông Erik.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top