Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

_CHƯƠNG III_

Lúc Shuri đến tìm Erik ở buồng giam, gã ta đang nằm ườn, mặc mỗi cái quần đùi và áo thun chữ T rộng thùng thình, màn hình HD to tổ bố trước mặt gã nhấp nháy chùm sáng một loại game bắn súng góc nhìn thứ nhất nào đó. Khỏi phải nói, đây lại là một nỗ lực cố gắng thân thiện với gã anh họ thần kinh bất ổn của anh trai cô, dẫu không hề cần thiết với mấy hoạt động bên lề của bọn họ.

Shuri đã nhìn thấy nụ cười gợi đòn trên mặt Killmonger hai ngày sau khi T'Challa đến chỗ cô tìm thuốc ức chế. Người gã nồng mùi anh trai đến độ cô có thể ngửi thấy khắp các dãy hành lang. Đội Dora Milaje áp giải gã về ngục trông không được vui vẻ cho lắm, và lúc Shuri hỏi thăm T'Challa chuyện ấy thì mặt ông anh đỏ gay gắt, ỉm miệng không nói tiếng nào.

"Muốn gì hả, Công chúa?" Killmonger hỏi, không buồn ngoái đầu lại.

"Ta cần nói chuyện." Shuri lắc cổ tay một cái, TV tắt phụp, trả lại sự yên tĩnh cho bọn họ. Killmonger ném điều khiển qua một bên và chậm rãi đứng dậy.

"Ta còn đang chơi." Gã lành lạnh nói.

"Chuyện này nghiêm trọng." Shuri nuốt nước bọt, cố gắng không để giọng run rẩy, song trong lòng cô biết thừa gã ta nhìn thấy được tim cô đập nhanh cỡ nào. Killmonger nheo mắt, ngoẹo đầu qua, và giây kế tiếp gã đã nhảy phắt qua khỏi bộ sô pha da màu trắng, đẩy cô ép vào vách tường thủy tinh gia cố vibranium, cánh tay ép lên khí quản khiến cô chẳng tài nào thở nổi.

"Nghe nè, pé." Gã cúi xuống gần, nhếch mép cười đểu, "nói đi."

Ngón tay Shuri quơ quào bất lực trước mặt và cổ gã, cổ họng bị bạo hành cố gắng hớp không khí. Ở cự ly gần, cô có thể nhìn thấy sắc vàng hổ phách ánh nhẹ trong mắt gã, hệt như màu lông rực rỡ của báo Gêpa dưới cái nắng bỏng gắt châu Phi. Sau đó Killmonger thả cô ra và đứng thẳng người lên.

"Thư giãn nào, Công chúa, ta chỉ giúp cưng nâng cao tinh thần cảnh giác thôi." Gã nói, miệng vẫn cười đểu giơ hai tay lên, lòng bàn tay quay về hướng Shuri, ra cử chỉ hòa bình giả tạo mỉa mai.

Shuri ho khù khụ, tay xoa cổ họng. Lừ mắt nhìn tên alpha của anh cô, Shuri khàn giọng bảo, "Ta cần ngươi giúp, và ngươi phải giúp ta."

"Tại sao nè?" Gã hỏi, khoanh hai tay trước ngực.

"Bởi vì..." Lần này đến lượt con bé cười đểu, một cơn đau đột ngột ở cổ nhói lên khiến gã phải nhăn mặt, hóa ra lúc bọn họ 'ẩu đả' nhẹ thì con bé đã thả một con chíp theo dõi, "nếu nhà ngươi không đồng ý, thứ be bé đó sẽ phóng điện khắp người hơi bị đau đấy. Muốn thử không, tên to xác?"

"Không tệ." Gã nhìn cô như đang đánh giá, "được rồi, ta sẽ đau đấy. Giờ muốn gì?"

Tim vẫn còn đập thình thịch, Shuri hít sâu một hơi trấn tĩnh rồi nói, "Ta cần ngươi đi giải cứu anh trai ta. Chuyến đi Luân Đôn của anh ấy bị gài bẫy, một nhóm khủng bố đã bắt cóc anh ấy làm con tin."

"Đám sói cái kia ở đâu mà để anh ta bị bắt đi vậy?" Killmonger hỏi.

"Bị thương nghiêm trọng trong vụ nổ." Shuri nói, cô ghét phải đến đây tìm gã, nhưng cô không còn sự lựa chọn nào khác khi mà một nửa đội Dora Milaje đang ngắc ngoải, "Vụ bắt cóc đã xảy ra gần 36 tiếng rồi. Ta không thể ngồi đây bàng quan trong khi bọn chúng đang tra tấn anh mình được. Ta biết mình có thể kiếm anh ấy!"

"Anh ta vẫn còn sức mạnh Báo Đen mà, chả sao đâu." Killmonger dửng dưng vẫy tay xua con bé đi. Gã kéo cổ áo thun xuống để lộ chuỗi vết cắn dài giọng bảo, "Với lại, anh ta mà hèo là ta biết ngay, Công túa ạ."

"Thứ vô tình khốn kiếp, Killmonger!" Giọng Shuri nghẹn ngào, nước mắt giận dữ và thất vọng viền quanh mi. Cô tức tối chớp mắt, cố gắng ngăn không cho nước mắt trào ra, nhưng đã quá muộn. Nước mắt chảy xuống gò má, nàng công chúa nức nở, bờ vai nặng trĩu những lo lắng và căng thẳng cô phải kiềm nén bữa qua giờ hóa thành tiếng thở gấp hỗn loạn, đáng hổ thẹn.

Thở ra một tiếng cáu bẳn, Killmonger đưa tay lên vò mấy lọn tóc dài của gã, đoạn nói, "Thôi thôi được rồi, bình cmn tĩnh lại đi, tao đồng ý được chưa. Kiểu gì thì mày cũng phá hỏng trò Call of Duty của tao rồi."

~*~

Vành mắt Shuri vẫn còn đỏ hoe khi cô lén đưa gã vào phòng lab của mình.

"Đừng có đụng vô thứ gì." Cô đập tay Killmonger khi gã mó vào mẫu lưỡi dao vibranium mới thiết kế nằm trên bàn. "Ta phải kiếm cho ngươi bộ giáp hộ thân."

"Cái cũ bị gì rồi? Ta thích nó." Gã đi theo con bé vào sâu trong thánh điện của nó. Ánh mắt gã dừng lại ở vòng cổ Báo Đốm treo trên cổ một con ma-nơ-canh thí nghiệm, gã tháo nó ra.

"Nó bị rách một đường, mà có vẻ ta không sửa được sau khi T'Challa..." Shuri ngưng bặt, quay lại nhìn thấy gã ta đã kích hoạt bộ giáp vibranium.

"Sau khi bị con phò nhà ta lụi cho một dao vô ngực? Yeah, hình như ta cũng nhớ đó." Gã nhìn đăm đăm vết rách nằm bên dưới bộ giáp siêu bền chắc. Lưỡi dao và những dao động trong khu hầm mỏ đã làm biến đổi cấu trúc bộ giáp vĩnh viễn và khiến nó không thể bao bọc trọn vẹn lồng ngực gã.

"Ta vẫn đang cố gắng xử lý nó." Shuri nói, quyết định lờ đi thứ ngôn từ thô tục của đối phương, "Đây, dùng cái này này. Hoàn thiện rồi." Cô vỗ lên tay một con ma-nơ-canh bên cạnh.

"Cái của nợ gì thế?" Gã lơ đễnh đi đến, kéo một cái mũ xuống.

"Thiết kế của hoàng huynh." Shuri phiền não trả lời, loay hoay thu thập những thiết bị cần thiết cho cuộc giải cứu.

"Ồ ta bảo này, anh ta không bao giờ thắng nổi giải nào đâu." Killmonger khịt mũi, tung cái mũ lên không như chơi bóng bầu dục, "Cái mũ củ chuối vãi. Tên đó tính đội đi lái motô hay gì thế?"

"Ta cũng bảo thế đó!" Shuri không kìm được bất thốt lên. Cô toan hãm lại song đã quá muộn, tuy nhiên tên alpha đang bận chơi đùa với cái thiết kế nhảm xít của hoàng huynh nên không để ý chuyện cô lỡ lời.

"Nah, bỏ qua cái này đi. Cái bị hư này ngon hơn. Vả lại..." Killmonger nhe răng, "Ta thích có tí vị nguy hiểm."

~*~

"Ngươi ngưng lại được không?"

"Ngưng cái gì?"

"Cái trò ồn ào nhà ngươi đang chơi trên cái điện thoại nguyên thủy đó." Shuri nghiến răng kèn kẹt.

"Rồi tâm tình với cưng hả? Cảm ơn miễn đi. Nhân tiện, tự dưng thấy yêu cái Starkphone của ta ghê." Gã nhấn mạnh cái tên, cười đắc ý khi thấy con bé hậm hực và tăng tốc phi thuyền. Erik cố tình bắt chân lên thành ghế và vặn lớn volume.

"Thực tình ta không nhìn thấy được T'Challa thích ngươi ở điểm nào." Shuri ném cho gã cái nhìn đầy kỳ thị.

"Đó là do cưng chưa thấy ta cởi quần ra thôi, Công túa à." Erik hí hửng đáp, mắt không rời khỏi trò chơi rực rỡ bảy sắc cầu vồng.

"Thật kinh tởm." Cô lườm cháy mắt.

"Ồ, pé nghĩ thế là kinh tởm ư? Cho hay, ông anh khắc kỷ nhà pé lên giường thích la hét khản cả giọng đấy." Thấy con bé giật mình, Erik thấy hả hê lắm. Gã miễn cưỡng né tránh Shuri nhào tới toan vả mình.

Gã liếc mắt đểu cáng, "Để ta kể thêm cho nghe nhé. Anh ta thích nhất là được ta đụ trên—"

"CÂM MỒM! Ra đàng kia chơi cái game đần độn của ngươi đi, tên khốn kiếp!" Sau cùng Shuri chịu hết nổi hét lên. Erik chào một cái móc mỉa rồi dềnh dàng đi ra đuôi tàu, khiếm nhã ườn người xòe thân trên ghế.

Suốt hành trình còn lại cả hai đều giữ im lặng, nhưng khi cho phi thuyền tàng hình và hạ xuống thấp, Shuri ngập ngừng dọ hỏi, "Lúc ngươi cắn anh ta ngươi có biết thân phận của anh ấy không?"

Erik đập nút mở cửa khoang thuyền ra khi còn cách điểm hạ cánh vài ngàn feet. Gã kích hoạt bộ giáp báo, gió đêm lạnh lẽo quất vào tóc.

"Ta không biết, Công chúa." Gã ngoái đầu lại cười, "kể nghe xem."

Đoạn, không đợi câu trả lời, gã nhảy ra khỏi phi thuyền.

Nơi Shuri dò ra được tín hiệu của T'Challa đang diễn ra một buổi tiệc tùng xa hoa, có vẻ như là một buổi đấu giá hay quyên góp gì đấy, nam thanh nữ tú chưng diện tới nóc, tay cầm ly sâm-panh ra vẻ kệch cỡm.

Erik gọn gàng nhảy xuống một cái ban công vắng tanh, "Bọn da trắng thượng đẳng bị mắc chứng thích khoe của à? Bộ chúng không biết như thế dễ bị trộm lắm huh? Đây là điển hình cho cái gọi là 'ăn mừng quá cmn sớm'. Ê, mình nên khắc lên bia mộ của bọn nó như vầy nè, 'Nơi Yên Nghỉ của XX. Ăn Mừng Quá Sớm'."

"Tập trung và bớt nói lại đi." Shuri từ chỗ mình ra lệnh, "càng mất thời gian càng dễ bị phát hiện. Định vị T'Challa và cứu ảnh ra khỏi đây. Đừng giết người, ok?"

"Khó quá bỏ đi, Công túa à." Erik lầm rầm đáp, lặng lẽ rảo mắt qua đám đông từ cửa sổ gần đấy, "Ta thấy có một vài tên cựu quân nhân với điệp viên chuyên nghiệp trà trộn trong đấy."

"Sao ngươi biết vậy?" Con bé thắc mắc.

"Cố quá thành quá cố đó mà." Gã thả lỏng nắm tay ra, cười xấu xa, đầu ngón tay vươn ra móng vuốt vibranium sắc bén, nháng lên sắc vàng nung chảy dưới ánh trăng lạnh lẽo.

Trong mấy tuần qua vận động "vất vả" duy nhất Erik làm đó là phịch T'Challa, tuy nhiên gã vẫn ở trong trạng thái sung mãn. Những rèn luyện trong quá khứ nhẹ nhàng quay trở lại, gã xé toang hàng phòng ngự chỉ trong vài phút. Máu sôi trào trong huyết quản. Sức mạnh và khả năng khống chế vượt trội đối thủ khiến gã say sưa.

Gã tấn một trong những tên mặc vest vào vách tường, chả buồn bận tâm kiểm tra sức mạnh của mình. Tường thạch cao dưới đầu tên kia lõm lỗ, đạn tuôn như mưa sau lưng bộ giáp vibrinium của Erik, vô dụng bật ngược lại.

"Nói tao biết tụi mày giam giữ tên Wakanda ở đâu." Erik gầm gừ.

Tên kia nhổ vào mặt gã.

Erik nhe răng cười, như hàm cá mập, "Tao đang mong mày làm vậy đây."

~*~

"Đừng nhìn." Thấy Shuri lướt vào phòng, gã cảnh cáo.

"Muộn rồi." Cô bịt mồm lại, mặt te tái nhào đến giúp gã cởi trói T'Challa, "nhà ngươi làm gì bọn chúng vậy?"

"Làm cái được dạy trong quân đội." Erik đáp tỉnh như ruồi, rứt hết đống dây trói trên người nhà vua ra. Gã đứng dậy, nhìn quanh, "So với những gì đội ta đã làm ở Iraq, thế là nhẹ nhàng chán rồi, Công túa à."

"Bọn chúng đã trộm công nghệ Wakanda. Vũng bùn buôn lậu này sâu hơn dự đoán ban đầu của anh." T'Challa khịt mũi đau đớn, chậm rãi đứng dậy với sự trợ giúp của Shuri, "Bọn chúng muốn dùng anh để đổi lấy vibranium. Anh làm mất bộ giáp rồi, Shuri..."

"Đừng lo, em đã kiếm ra nó rồi." Cô nói, đeo nó lại lên cổ anh mình, trong khi Erik cười nhạo báng, "Thật yếu nhớt, nếu là tôi thì đã giết sạch không chừa một mống, thiêu xác chúng mà vẫn còn dư ối thời gian chơi xong trò Call of Duty, anh họ ạ."

"Ngươi có thôi đi không hả?" Shuri đảo mắt, "Giúp bọn ta rời khỏi đây là ngươi có thể về chơi cái game nhảm nhí được rồi đấy, đồ nghiện game."

~*~

"Anh không sao, Shuri." Shuri lại nghiêng người ra khỏi ghế, mặt nhăn lại lo lắng hỏi, T'Challa trả lời đến lần thứ năm rồi. Anh ngồi cách Erik khoảng một mét, cái tên ấy lại tiếp tục chơi Candy Crush trên điện thoại, hai chân gác hẳn lên ghế bên cạnh anh. Erik biết đằng omega kia đang nhìn mình, thực tình thì gã bực mình chết bõ, nhưng gã quyết tâm không biểu lộ ra ngoài. Cho dù T'Challa đang muốn làm gì đi nữa, gã nhất định không cắn câu đâu.

Sau đó, Erik ngửi được mùi hương nhẹ nhàng, cám dỗ và nhấn nhá tí hoa hồng.

"Anh có thấy phiền không?" Gã lầu bầu, bực bội ngưng chơi game đặng trừng T'Challa một phát.

"Anh xin lỗi." T'Challa thầm thì, kín đáo rũ mắt xuống đứng dậy, đi lướt qua. Đầu ngón tay sượt trên cánh tay trần của Erik, khiến gã alpha cứng người, choáng váng trước lời mời mọc rành rành đó.

"Em gái anh đang ở đây kìa, bro." Erik hạ giọng, nhưng gã lại ném điện thoại qua một bên, cười đểu khi thấy T'Challa phớt lờ lời mình và đi thẳng đến nhà vệ sinh nằm ở đuôi tàu.

"Chúa ơi." Erik hít vào và đứng dậy. Thấy con bé kia vẫn đang tập trung điều khiển phi thuyền, gã nối gót đi theo T'Challa.

~*~

"Anh tính địt nhau trong này á, nghiêm túc thật ư?" Erik lên tiếng, cửa kim loại sau lưng họ đóng lại. Không gian trong này chỉ chiếm phần nhỏ phi thuyền, nhưng trang bị vẫn thuộc hàng xa hoa và công nghệ cao.

"Tại sao hôm nay em lại cứu anh?" T'Challa hỏi thay vì đáp.

"Ồ, ra là anh muốn trò chuyện huh." Gã không hẳn là thất vọng, song lựa chọn khác lại vui hơn, "Nếu vậy thì tôi đi ra đây."

Gã vừa vươn tay ra cửa thì bị T'Challa đập hất đi.

"Ơ hay bọn bây mắc chứng gì cứ đập tay bố hoài vậy?" Gã trừng tên omega, cảm thấy kiên nhẫn đang vụn vỡ bên rìa giới hạn.

"Tại sao em đến đây, Erik?" T'Challa lặp lại câu hỏi. Erik không muốn nhìn vào mắt đối phương, không muốn nhìn thấy bất cứ ý niệm mơ hồ nào chập chờn trong đôi mắt nâu bình tĩnh ấy.

"Bởi vì người sau cùng giết anh phải là tôi." gã nhe răng và chuyển qua dọa nạt. Một cái mặt nạ quen thuộc, song có vẻ vô hiệu với T'Challa, đối phương khẽ mỉm cười trìu mến đến mức gã alpha cảm thấy dị ứng. Erik gầm gừ kéo cổ áo qua một bên để lộ con chíp bị gắn vào, "cũng tại con em đỗn lỳ nhà anh gắn cái này lên cổ tôi nữa."

"Nó chỉ là một thiết bị liên lạc vô hại thôi." T'Challa nhăn mặt, nhanh tay vả cằm gã một cái đau điếng, "Không được gọi nó như thế."

"Thứ xảo quyệt quỷ c— " Thấy T'Challa nheo mắt lại, gã nghiến răng nuốt câu chửi bới cùng với lòng tự tôn vỡ nát còn sót lại của mình xuống.

"Xem ra em vẫn còn học được." T'Challa nhếch môi, nhẹ nhàng lẫn buồn cười bảo, ngón cái mơn trớn môi dưới Erik như lời xin lỗi, bỗng dưng nhà vệ sinh trở nên thật chật chội với hai người họ. Mùi hương lôi cuốn dịu dàng của omega xâm chiếm mọi giác quan của gã. Gã lùi lại một bước, hòng giành ít không gian để thanh tỉnh đầu óc, song T'Challa lại bước tới, cố gắng không ngừng nghỉ giành lấy tâm trí Erik.

Và rồi họ hôn nhau.

Đầu óc Erik trống rỗng tầm một hai giây gì đó, trước khi gã cảm nhận đôi môi hơi khô nẻ của T'Challa áp lên môi mình, ngón tay mềm mại ve vuốt cổ gã. Tay Erik tự động vòng quanh eo đối phương, bệ hạ nhẹ nhàng thở ra. Cảm giác thật quái đản, khi thân mật với T'Challa mà giữa họ chẳng hề có kỳ động dục điên cuồng nào. Đầu óc gã cực kỳ tỉnh táo, và có quá nhiều thứ phải nghĩ—

Tay T'Challa tóm lấy đũng quần gã, Erik rên lên, mọi suy nghĩ chân thật đều bay véo ra cửa sổ, gã bưng mông T'Challa và bê đối phương ngồi lên bồn rửa tay sáng bóng. Erik lùi lại cởi phắt cái áo ra, ném ra sau vai không thương tiếc, rồi lóng ngóng cởi nút quần jean, gã lầu bầu chửi thề vì cái nút dở chứng không gỡ ra được. T'Challa thiếu kiên nhẫn khịt mũi, trước khi Erik kịp can ngăn thì anh đã kích hoạt bộ giáp và cắt xoẹt lớp vải bằng móng vuốt, cái quần jean rách tuột xuống thành một đống lùng nhùng quanh mắt cá chân gã.

"Quào, tôi đã nói gì về chuyện cái vuốt mèo đó ở gần hàng họ của tôi nhỉ?" Erik bắt lấy cổ tay đối phương, xiết chặt cảnh cáo.

"Vào trong anh, ngay." Tay T'Challa tóm lấy vòng cổ đã tắt kích hoạt trên cổ Erik và dùng sức kéo gã về phía mình.

"Phắc." Erik rít lên, tay trượt xuống giữa hai chân omega, nơi đã ướt nhẹp. Ba ngón tay trượt vào lún ngập tới đốt nhẹ như không, T'Chall thở ra, quàng hai tay quanh cổ Erik.

"Chừng nào về tôi phải ăn cái lỗ nhỏ này mới được." Gã nhếch mép, rút ngón tay ra liếm dâm dịch chảy xuống cổ tay.

"Đừng có thô tục." T'Challa nhăn mặt khiển trách. Erik bật cười, mở rộng hai chân đối phương và xông vào miền nóng ướt. Mắt T'Challa chập chờn nhắm lại, vụt tiếng thở gấp, Erik bất thần vỗ lên mông anh một cái, nhe răng cười đắc ý khi cửa mình omega siết lại vì hoảng hồn. T'Challa kéo gã lại khóa môi trừng phạt, răng nanh sắc bén cứa lấy môi dưới Erik, song cơn đau nho nhỏ đó chỉ càng làm tăng thêm tình thú. Gã tấn T'Challa vào tường, hai tay bóp lấy cặp mông xinh đẹp, bắt đầu dốc toàn lực xoành xoạch. Nhà vua thở không thành tiếng quanh cổ Erik, toàn thân run rẩy vì cố gắng không phát ra âm thanh.

"Anh nghĩ xem con em của anh có nghe thấy không, hửmmm?" Erik phả hơi vào tai anh, "Tôi đã bảo với nó anh rất thích kêu la trên giường."

T'Challa bất lực lắc đầu, nắm tay anh siết chặt chặn ngang họng mình. Gò má đỏ ngầu, đồng tử rã rời. Erik nhếch môi, rút dương vật ra, khênh omega đã chếch choáng đến chỗ gương soi, "Nhìn anh đi, babe, nhìn xem anh xinh đẹp thế nào khi đút cặc vào nhé."

Gã bắt lấy ánh mắt T'Challa trong gương và chầm chậm đẩy vào. Cả hai cùng thở ra vì khoan khoái, và T'Challa đặt tay anh lên cánh tay Erik đang vòng quanh eo mình. Erik bỗng dưng cảm thấy thế này thật sự quá thân mật, thậm chí còn thân mật hơn cả những nụ hôn họ có với nhau. Gã chưa từng hôn hít bất cứ kẻ nào thuộc diện 'tình một đêm' cả, kể với nhân tình ổn định như Linda cũng không. Quan điểm của gã là quan hệ xác thịt không dính dáng gì đến tình cảm. Chưa từng có tiền lệ, cho đến khi gã gặp T'Challa.

Dấu ấn bạn đời trên cổ họng bọn họ phản chiếu rõ ràng trong gương, Erik kìm lòng không được, cúi xuống nghiền môi hôn dấu sẹo trăng khuyết trên cổ T'Challa. T'Challa đan tay họ lại với nhau, khiến đôi nhẫn chạm vào nghe leng keng. Và khi cả hai lên đỉnh, một tay gã bịt kín miệng T'Challa lại, rất sợ nghe phải cái gì trượt ra khỏi đôi môi đó.

Erik biết rất rõ, nếu gã chính tai nghe thấy, những mảnh giáp cuối cùng của gã cũng sẽ bị tước đi mất, phơi bày thứ đầm đìa máu bên trong. Mất đi sự thù ghét T'Challa và gia đình anh ta rồi, gã không biết liệu mình có thể sống tiếp hay không nữa?

"Anh—" Khi omega lại cố lên tiếng, Erik chặn môi lại, nuốt hết những lời từ miệng T'Challa, để chúng thối rữa trong lồng ngực, cùng với sự thiện lương và ngây thơ mà gã đã chôn vùi kể từ sau cái chết của cha mình. Erik không cần thứ đó, và cũng không muốn nó.

T'Challa thở dài khi bọn họ tách ra. Anh úp tay bưng gò má Erik, cọ trán họ với nhau.

"Đừng." Erik nói.

"Ok." T'Challa thì thào đáp lại.

Erik nhắm mắt lại, để T'Challa ôm lấy gã lâu hơn một chút nữa, trong bầu không khí yên tĩnh dịu dàng, trái tim họ cơ hồ hòa thành một nhịp. Và rồi một tiếng rít khuếch đại qua bộ đàm vang lên trên đầu họ, giọng Shuri oang oang, "Hai cái tên kinh tởm suy đồi này, mấy người nên tự thấy xấu hổ đi. Bao giờ về đến nơi tui sẽ đốt trụi cái thuyền này, để cho anh biết nhá, anh trai. Xấu hổ, xấu hổ, xấu hổ."

Cả hai cứng đờ. Dương vật Erik vẫn còn trong người T'Challa mềm đi. Gã không biết tên nào bật cười trước, song cả hai cứ cười khúc khích như mấy thằng đần, trong khi Shuri vẫn tiếp tục điên tiết chửi rủa qua bộ đàm là cuộc đời tươi đẹp của con bé đã bị để lại sang chấn tâm lý rồi.

"Anh xé mất quần của tôi rồi, tôi biết lấy gì mặc đây?" Sau khi làm sạch người rồi, bọn họ quay qua kiểm tra 'chiến trường', Erik lầu bầu hỏi. T'Challa trượt mắt xuống bo đì chất lừ của Erik, khóe môi cong lên.

"Em nhanh trí lắm mà, anh tin em sẽ nghĩ ra cách thôi." Erik chưa kịp cản thì đối phương đã chuồn ra khỏi nhà vệ sinh.

~*~

"Quần nhà ngươi bị gì vậy?" Sau khi đáp phi thuyền xuống, Shuri rít lên với gã, trong khi T'Challa ngay lập tức được Romanda ôm siết vào lòng. Erik buộc chặt áo jacket quanh eo để giữ cái quần jean rách không tuột ra khỏi hông.

"Ta nghĩ là cưng đã bị sang chấn tâm lý đủ rồi, em gái ạ." Gã móc máy, tay che chắn hạ bộ có chủ đích để không ai nhìn thấy vết mèo cào trên lớp vải din.

"Hai người cứ y như thỏ í, nhưng chả được dễ thương như bọn chúng." Con bé nhăn mặt, hậm hực nói. Thấy T'Challa quay trở lại chỗ mình, Shuri vội vàng đứng thẳng người lại, bước chân anh thoăn thoắt, thấy cái thắt lưng tạm bợ của Erik, đôi mắt nâu hấp háy tia sáng vui vẻ.

"Anh phải đi thăm đội Dora bị thương. Em có đi với anh không, em gái?" Anh hỏi.

"Đương nhiên rồi, nhưng mình xử lý hắn ta sao giờ?" Shuri nhăn mặt, "với lại, em sắp gặp rắc rối to với Mama rồi." Con bé gượng cười với Ramonda, bà nhướn mày khoanh hai tay lại nhìn nó. Bả vai Shuri sụm xuống, "Em thấy mình sắp tiêu vì thả hắn ta ra rồi."

"Anh có định bỏ tôi lại vào hộp không, mèo con?" Erik nhìn T'Challa khiêu khích.

"Anh không nghĩ vậy." T'Challa trầm ngâm nói, khiến cả hai đều giật mình, "Hôm nay em đã chứng minh rằng anh không cần phải trói buộc em lại với anh, N'Jakada." Anh đưa tay lên và xoa nhẹ ngón tay lên ngực Erik, "chí ít về mặt thể xác."

"Ok, đủ rồi, tôi chịu đủ cảnh hai người ve vãn nhau man rợ này lắm rồi." Shuri cắt ngang và lôi ông anh cười suốt của mình đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top