Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

_CHƯƠNG IV_

"Ta không đồng ý." T'Challa nói dứt khoát.

Các thành viên Hội đồng Trưởng lão nhìn anh bất mãn, song T'Challa phớt lờ, thay vào đó anh bình tĩnh cởi ba cái nút trên cùng và kéo qua một bên để lộ chuỗi ấn ký trên da mình.

"Ta đã đánh dấu bạn đời rồi." Anh điềm đạm nói.

"Với một kẻ ngoại lai có dã tâm tiếm đoạt ngai vàng của ngài, hơn nữa lại còn ở Mỹ." Phụ thân Nakia lên án, "Các trưởng lão không bao giờ chấp thuận mối liên kết này đâu."

Romanda đặt một tay lên vai anh lẳng lặng cảnh báo. Hai tay T'Challa để hai bên siết lại, cố gắng kiềm nén sự nôn nóng trong giọng nói mình, "Vậy phải làm sao để được chấp thuận?"

"Thông qua nghi thức chiến đấu." Trưởng lão bộ lạc Mỏ đáp, "Đánh bại tất cả các alpha được lựa chọn từ bốn bộ lạc."

"Vậy thì ta sẽ thông báo cho cậu ấy." T'Challa lạnh lùng bảo, "Ta ngờ là N'Jakada sẽ chẳng dị nghị gì chuyện này cả."

"Không, nhưng có vấn đề về tư cách tham gia ở đây." Một bà lão cười giảo hoạt, "Chỉ có người đứng đầu bộ lạc mới được chỉ định đấu sĩ. Trong tình hình mà ngài là phần thưởng, thì ngài không có quyền đó, thưa bệ hạ."

T'Challa cảm thấy lo lắng dâng lên.

"Ý bà thế nào, Ramonda?" Trưởng lão bộ lạc Sông kêu gọi, "Bà đề nghị ai chiến đấu vì vinh quang của con trai bà?"

"Mẫu hậu, đừng." Anh xoay qua nhìn bà, khẩn khoản hy vọng, nhưng Ramonda lảng tránh cái nhìn của anh, thông báo đanh thép và vang dội.

"M'Baku."

~*~

"Cái gì!?"

Nghe tin đó xong, M'Baku sặc nước và ho sặc sụa. T'Challa khoanh tay trước ngực, kiên nhẫn chờ đợi thủ lĩnh bộ lạc Jabari thở khò khè và bấu lấy cổ họng, mặt gã ta đã chuyển qua màu tím tái.

"Liệu mình có nên giúp ổng không?" Shuri lo lắng hỏi.

"Cứ chờ đã, biết đâu hắn sẽ sặc đến chết và vấn đề tự động được giải quyết luôn." T'Challa lạnh lùng đáp. Shuri quan ngại nhìn anh trai mình hết sức. Bình thường ông anh cô cực kỳ phong độ với người ngoài, cô thật không ngờ lại nghe những lời lẽ gắt đến thế từ miệng ổng.

"Nhưng mà ta k... không... muốn n...ngươi..." M'Baku chật vật lên tiếng sau khi ho muốn rách phổi.

"Tin ta đi, ta cũng cảm thấy vậy." T'Challa đáp.

"Vậy thì, ta từ chối bà ấy." M'Baku nói, đập nắm tay to bằng cái đầu Shuri lên tay ghế vương tọa của gã, "Giải quyết xong rồi đó!"

"Ta không cho là mẫu hậu sẽ vui vẻ chấp thuận đâu." T'Challa véo sống mũi, "Với lại, nếu người từ chối thì sẽ có vô khối kẻ khác chờ thay vị trí của ngươi. Ta chỉ ước gì mình có thể tự đấu với chúng."

"Vậy cái tên ngủ với ngươi ấy, đã xảy ra chuyện gì?" M'Baku tò mò hỏi, "Ngươi biết đó, suýt nữa hắn giết ngươi còn gì."

"Các trưởng lão cho rằng cậu ấy không đủ tư cách. Họ chỉ muốn đảm bảo người kế vị sẽ trung thành với bộ lạc bọn họ càng sớm các tốt thôi, vì Shuri đã từ chối kế thừa trong trường hợp ta thoái vị." T'Challa chau mày, "Ta đang băn khoăn không biết có nên phế đi một nửa bọn họ với cách nghĩ cổ lỗ sỉ đó không."

"Mẫu hậu sẽ chết vì sốc á." Shuri bĩu môi nói, "Anh còn nhớ cái hồi em bảo muốn đi Mỹ du học không? Nghe tiếng gào rống của mẹ, còn tưởng đâu em đang tính liều mình xông vào thế chiến thứ Ba không bằng."

"Vậy kế hoạch thế nào đây?" M'Baku nhoài người ra đằng trước, "Ta vẫn còn yêu đời yêu cuộc sống lắm. Với ta khálàchắckèo rằng tên alpha điên nhà ngươi sẽ kiếm ta lột da sống đấy."

Khóe miệng T'Challa khẽ nhướn lên, mặt hiện vẻ yêu thương.

"Chúng ta sẽ làm thế này."

~*~

"Anh nghĩ kế hoạch có ổn không, hoàng huynh?" Shuri nghiên cứu khuôn mặt nghiêng đang chau mày của T'Challa, điều khiển phi thuyền nhẹ nhàng bay khỏi ngọn núi băng, chốn cư ngụ của bộ lạc Jabari.

"Theo anh thấy, M'Baku trên chiến trường rất đáng tin cậy." T'Challa đáp. Trông anh có vẻ mệt mỏi, hẳn là vì sức nặng của vương miện, Shuri nghĩ. Song niềm cảm thông nhanh chóng hóa thành lo lắng khi ông anh cô đột nhiên loạng choạng, một tay bịt miệng lại. Cô bỏ chỗ điều khiển chạy ào đến bên anh.

"Anh không sao, Shuri." Anh trấn an, đoạn đứng thẳng người, ngoan cường không chịu ngồi xuống dẫu cô có thuyết phục thế nào, "Chiều nay anh có cái hẹn đến thăm bộ lạc Thương nhân, anh không thể lỡ hẹn được."

"Anh sẽ chết vì làm quá sức đó, hoàng huynh." Con bé áp lòng bàn tay lên trán anh mình, khuyên nhủ. Không có triệu chứng sốt, Shuri an lòng phần nào, song cô vẫn không dứt được cảm giác bất an lởn vởn.

"Chỉ là bị khuẩn đường ruột thôi."

Những lời bàng quan của anh trai tức thì nốc hết không khí trong phổi Shuri, hệt như một cú đấm trực diện vậy. Thứ trước tiên vụt lên trong tâm trí cô quá ư đáng sợ lẫn đáng vui mừng, cô không kịp suy nghĩ nhiều hơn, bèn hít một hơi thật sâu và cẩn trọng ướm hỏi, "Anh thấy buồn nôn à?"

T'Challa gật đầu, tâm trí đã nghĩ sang chuyện kế tiếp phải làm trong danh sách của anh rồi. Cô đi theo anh đến chỗ điều khiển, trái tim treo trên cổ họng, "Bao lâu rồi?"

"Ba ngày rồi." T'Challa ngừng việc kiểm tra lại và nhìn cô dò xét, "Sao thế, Shuri? Em thấy chuyện này nghiêm trọng à? Anh không thấy đặc biệt khó chịu gì, nhưng nếu em sợ nó có thể truyền nhiễm, sau khi về anh sẽ cách ly ngay lập tức."

"Không, không, em không nghĩ là nó truyền nhiễm, chỉ là, Tâm Hình Thảo hẳn phải ngăn được mấy bệnh vặt chứ, nên là..." Đây là sự thật. Bao nhiêu năm qua Shuri đã nghiệm ra rằng: lời nói dối tốt nhất là phải đệm thêm một tí sự thật vào.

"Em muốn lấy máu anh và nghiên cứu con siêu vi khuẩn." T'Challa nói nốt lời em gái mình, khóe mắt rạn nếp nhăn khi cười đầy yêu thương với cô em gái. Chuyện cũng chẳng còn lạ gì. Mấy năm nay Shuri thường xuyên mang ông anh đáng thương ra làm đối tượng thí nghiệm rồi.

"Kế hoạch là thế đó." Cô bồn chồn cười, T'Chall chìa cổ tay ra, khi cô lấy mẫu máu cũng đặc biệt nhẹ nhàng hơn mọi khi.

~*~

Kết quả thí nghiệm đã xác thực suy đoán của cô. Shuri chạy thí nghiệm tận 3 lần để đảm bảo không có sơ sót, đến khi hết cả mẫu máu, kết quả cũng vẫn vậy. Suýt nữa cô đã đánh rơi cái ống nghiệm rỗng vì tay quá run. Shuri có cảm tưởng rung rẩy muốn thoát xác luôn vậy. Cô chạy vọt đến tấm gương treo trên tường trong gian phòng thí nghiệm không người, mắt sáng lấp lánh nhìn mình trong gương. Gò má ửng hồng và không thể nào ngừng cười nổi.

"Dì Shuri." Cô gái beta thì thào với hình phản chiếu trong yên tĩnh, "Nghe thích dễ sợ."

Nụ cười hơi héo đi khi cô nhớ đến gã phụ huynh còn lại là ai.

"Biết đâu chừng hắn ta nghe xong sợ quá hèo luôn, chừng đó mình và hoàng huynh có thể nuôi đứa bé rồi." Cô tự lẩm nhẩm, đầu óc bay cao bay xa. Kế hoạch của T'Challa dành cho M'Baku cũng không phải vẹn toàn. Suy cho cùng, T'Challa đã từng đánh bại hắn, còn người duy nhất từng đánh bại T'Challa là Killmonger. Nên nếu đơn thuần tính toán và xét trên kết quả, Killmonger là ứng cử viên sáng giá nhất, nhưng theo quy định của Hội đồng, gã ta không đủ tư cách tham gia.

Thế nên cô phải tìm cách để gã được tham dự thôi.

Shuri rên lên, quay qua nhìn màn hình nhấp nháy kết quả, thầm thì, "Bé ơi, cha mẹ bé nợ dì quá trời luôn."

~*~

"Cậu đang làm gì trên cây vậy?" W'Kabi ngẩng lên nhìn Erik, một tay giơ lên che chắn ánh mặt trời gay gắt.

"Đang thư giãn thôi." Erik hững hờ đáp. Gã nằm ườn trên một cái chạc cây to hệt như con báo đang an dưỡng, cái giò dài thò xuống, nhẹ nhàng đong đưa trong gió mùa hạ ấm áp.

W'Kabi nhìn mấy con bạch tê giác đứng cách vài mét hau háu nhìn đối phương, thở dài bảo, "Bị tụi nó rượt phải không? Tôi đã bảo cậu đừng chọc bọn nó mà, N'Jadaka."

Không có hồi âm. W'Kabi cũng không trông mong đối phương sẽ trả lời. Tên alpha trẻ nghé ấy cứng đầu ngoan cố hệt như sức trâu của hắn vậy. W'Kabi tiến đến chỗ bọn thú bị chọc giận, cho mỗi đứa ăn một ít rồi vỗ vỗ đầu bọn chúng.

"Buồn thay, tên đó là kẻ không-thể-đụng-vào, mấy cưng à." Anh ta thầm thì với bọn tê giác, "Đức vua sẽ không vui khi biết tình nhân của mình bị giẫm đạp đến chết đâu." Đoạn, anh ta quay sang tên alpha trên cây, la lên, "Cậu xuống được rồi đó, an toàn rồi. Mấy đứa trẻ nhà tôi tha thứ cũng nhanh lắm."

Erik gọn gàng nhảy ra khỏi chạc cây, đáp xuống mặt cỏ không tiếng động. Gã nhìn bọn tê giác bảo, "Hóa ra hai người đẻ ra đám này à, vậy là bọn nó được di truyền tính tình của mụ kia, chắc kèo luôn."

Một con tê giác khịt mũi phì phì giận dữ, dậm chân xuống đất. W'Kabi nhẹ nhàng đặt tay lên đầu nó, ra hiệu im lặng rồi quay qua nhìn Erik, "Cậu thực sự chán sống lắm rồi đúng không? Nếu cậu thèm được chú ý đến vậy sao không đi kiếm T'Challa đi, giờ anh ta đã cho phép cậu tự do đi lại khắp Wakanda rồi? Tôi tin nhà vua sẽ rất hoan nghênh mấy trò hề của cậu đấy."

"Anh làm tôi thấy tổn thương quá, bro." Erik ôm ngực, giả đò đau lòng, "Tôi cứ tưởng anh thích tôi chứ."

"Tôi thích." W'Kabi nói ngắn gọn, "Nhưng tình yêu của tôi thì không."

"Oh man, vẻ mặt mụ ấy khi thấy tôi." Gã nhếch mép hồi tưởng lại.

"Phải, tôi biết. Tôi có ở đó." W'Kabi cảnh cáo.

"Mụ ấy còn nghĩ rằng tôi dùng sức quyến rũ hoang dại của mình rù quến anh chống đối T'Challa hay không?" Gã alpha choàng một tay qua vai W'Kabi. Đối phương chưa kịp trả lời, một thanh chủy thủ đã bay véo qua họ, cắm phập vào thân cây.

"Tránh xa omega của ta ra, tên phản bội, bằng không cái tiếp theo sẽ cắm vào đầu ngươi đấy!" Okoye gầm lên, bất chấp phi thuyền còn đang chuyển động nhảy ra, bọn họ hoàn toàn không nhận ra phi thuyền bay ra khỏi đường chân trời lúc nào.

"Giời ạ, ông bạn vừa mắt mụ ta chỗ nào vậy?" Erik lẩm bẩm, chỉ nữ alpha đang điên tiết đi về phía họ, mắt hiện lên sát ý.

W'Kabi lách ra khỏi tay Erik, đi tới xoa dịu bạn đời mình, "Tình yêu, không cần phải bạo lực vậy đâu."

"Hắn ta còn chạm vào anh nữa, em sẽ bẻ vụn cái tay đó." Okoye gầm gừ, tiến dến hít vào mùi của đối phương, trong khi Erik chỉ nhún vai cười khẩy. Gã chuyển sự chú ý qua con bé theo chân Okoye rời khỏi phi thuyền, "Nhớ anh hả, Công túa?"

"Còn khướt." Shuri đảo mắt đáp, "Nhưng ta có chuyện cần nói với ngươi. Nói riêng."

Erik nhướn mày, "Để ta đoán thử coi, anh pé lại bị bắt cóc chứ gì."

"Mắc cười ghê." Shuri sải bước ngang qua gã, "Đi thôi."

"Không thì sao?" Erik lười nhác hỏi, đứng yên tại chỗ.

Con bé bay đến ném cho gã cái nhìn kỳ quặc, túm lấy cổ tay gã cưỡng ép kéo đi, đồng thời rít khẽ bên tai, "Không thì ngươi sẽ mất vị trí trên giường T'Challa, đầu bò."

~*~

Bình minh ngày diễn ra cuộc đấu đến rất sớm và chói rọi, khiến Shuri rất đỗi khó ở. Thoạt đầu ông anh cô từ chối mặc bộ áo dài lễ phục truyền thống màu trắng, kèm với cái đai hoàng kim nặng trịch Ramonda đưa cho, song mẫu hậu bọn họ rất... cố chấp.

"Anh thở hết muốn nổi rồi." Thấy Shuri xuất hiện bên cạnh, anh rít lên.

"Có muốn đổi qua cái cóoc-xê của em không? Em có cảm tưởng như bị nguyên con mãng xà nuốt đây này." Con bé cũng điên tiết bật ngược lại. Hai anh em nhìn nhau đồng cảm sau lưng Ramonda.

"Thấy khá hơn chưa?" Cô hỏi.

"Đỡ hơn rồi, không ai để ý hết, cũng nhẹ người." Anh thì thầm.

Mặt Shuri giựt giựt nhìn khá buồn cười, "Yeah, về chuyện đó—"

Cô còn chưa kịp nói hết câu thì Ramonda đã gọi T'Challa. Anh bình tĩnh chứng kiến từng bộ lạc xướng tên các đấu sĩ. M'Baku nổi bần bật cao nhất hội. Ánh mắt Shuri và hắn dưới cái mặt nạ khỉ giao nhau, cô giơ hai ngón cái với hắn.

Kế hoạch của T'Challa rất đơn giản. M'Baku sẽ đánh bại các alpha còn lại, và lúc nhận phần thưởng hắn sẽ từ chối, lúc đó thì lời Ramonda cũng chẳng có tác dụng gì, khi mà bộ tộc Jabari đã từ chối công nhận quyền lãnh đạo Wakanda.

Trừ phi, chuyện đi chệch khỏi kế hoạch.

"Tên đó là ai?" T'Challa gấp gáp thì thào với Shuri, một tên alpha đeo mặt nạ rắn bằng ngọc bích, suýt nữa là gậy của hắn đã gõ bay đầu M'Baku luôn rồi. Bọn họ là hai người còn lại sau cùng, thành viên của bộ tộc Sông đang gõ trống hô hào tên người đó.

"Em không biết. Nakia có anh em không?" Shuri thì thầm đáp. Suốt năm phút qua cô nàng cứ không ngừng gặm mấy hạt châu tết trên tóc mình.

"Anh phải đích thân đi xuống đó." T'Challa hết kiên nhẫn bảo, "Hoang đường quá rồi."

"Ôi anh không muốn làm vậy đâu, nhất là khi anh đang mang thai đó." Shuri hối hả đáp lại. Con bé khum tay quanh miệng, la ó ồn ào khi tên alpha xoay sở tung một đòn làm M'Baku té xuống nước.

"Ý em 'mang thai' là sao?" T'Challa quay phắt người lại, đúng lúc này, bên dưới vang lên tiếng gãy răng rắc, phía đối diện thác nước ồ lên ầm ĩ.

"Ối thấy mịe rồi." Shuri bịt miệng lại rên lên. Cô không định lộ thông tin ra thế này, nhưng suốt 48 tiếng qua cái bí mật này cứ nảy lưng tưng trong đầu cô. Phía bên dưới, M'Baku nhăn mặt ném cây gậy đã gãy đi, chầm chậm đứng dậy. Ramonda đứng bên bọn họ sợ hãi kêu lên. Còn T'Challa thì hóa đá ngay tại chỗ, đôi mắt nâu thẫm mở to bàng hoàng.

"Còn ai ứng tuyển nữa không?" Nữ tư tế chủ trì cuộc thi xướng lên. Tay gã alpha đến từ bộ lạc Sông tạo thành hình chữ thập, cúi đầu về phía T'Challa.

"Thôi xong, hết cách rồi." Shuri hít sâu một hơi, hét lên, "Ta."

Đám đông rộ lên tràng cười nhẹ, không ai coi là nghiêm túc.

"Công chúa à, nếu ta nhớ không lầm thì, cô đâu phải alpha." Phụ thân Nakia cười bảo.

"Cháu không phải, nhưng với tư cách là thành viên hoàng gia, cháu có quyền đề cử đấu sĩ ạ." Cô dõng dạc nói, và khoái chí hết sức vì nụ cười trên khuôn mặt đối phương héo đi, "Yeah, đúng chứ ạ. Cháu có đọc luật rồi."

"Tốt, vậy thì ai là đấu sĩ của cô, thưa công chúa Shuri." Nữ tư tế hỏi.

Shuri để ngón tay lên miệng và hoét còi chói tai.

Gã alpha bước ra khỏi hang động tối tăm, khoác bộ lông báo đốm sáng bóng và đeo mặt nạ. T'Challa đứng bên cạnh Shuri vụt tiếng thở gấp, ngón tay thuôn dài siết chặt cổ tay cô, anh đã nhìn thấy những vết thẹo quen thuộc chạy dọc cánh tay đối phương.

"Đó là—"

"Em nghĩ là hắn xứng đáng có một cơ hội chiến đấu." Shuri chụp tay mình lên tay T'Challa, xiết một cái thật chặt, "Đừng bảo là em chưa từng làm cái gì tốt với anh hết nhe, hoàng huynh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top