Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

_CHƯƠNG VI_

"Mẹ, với tư cách là bà ngoại, không ngờ là ngày này lại đến s—"

"Mẹ, xin đừng nói nữa." T'Challa đặt bản Hiệp Ước của Liên Hiệp Quốc xuống, xoay qua nhìn Ramonda bằng ánh mắt ai oán, "Mẹ đang làm con phân tâm đấy. Hơn nữa, cháu của mẹ còn tới mấy tháng nữa mới chào đời."

"Chuẩn bị sớm không bao giờ thừa, con trai à." Bà hừ giọng trước khi quét cái váy dài đỏ như lửa ra ngoài phòng.

T'Challa bóp sống mũi, chậm rãi thở ra, "Em có cần cầm đèn chạy trước oto nói cho mẹ biết vậy không, em gái?"

Shuri, đang dồn hết chú ý vào khối kim loại nhỏ hình chữ nhật trong tay, nghe vậy chỉ cười.

"Em đang làm gì vậy?" T'Challa hỏi, từ bỏ đống giấy tờ trong tay, lững thững đi đến chỗ em gái bên cửa sổ.

"Giai nhà anh nói đúng, trò này gây nghiện thấy ghê luôn." Shuri phe phẩy chiến điện thoại Mỹ sản xuất trong tay, cười hí hửng, "Cho dù em không kể thì mẹ cũng sẽ phát hiện nhanh thôi, anh giai à. Tuy hơi chậm, nhưng chắc chắn anh sẽ phình lên như con cá voi mắc cạn cho xem."

"Tại sao lại là 'mắc cạn'?" Anh lơ đãng hỏi, lòng bàn tay áp lên vùng bụng đã hơi nhô lên.

"Bởi vì tụi nó vừa bất lực vừa không nhúc nhích được." Shuri cười khanh khách. Anh véo tai con bé trả đũa. Bọn họ như hai con mèo nhỏ vờn nhau cho đến khi Shuri nửa nằm lên đùi T'Challa, áp má lên bụng anh còn ngón tay anh thì nhẹ nhàng lùa qua bím tóc con bé.

"Em biết là ngu xuẩn, nhưng em có hơi nhớ hắn ta rồi, T'Challa." Shuri lào thào trong sự im lặng dễ chịu, "Anh thì sao?"

"Không ngu xuẩn đâu, bé cưng ạ." Anh mỉm cười, cúi xuống hạ một nụ hôn ngập tràn yêu thương lên trán con bé.

—————

Hàng tuần kéo dài thành hàng tháng.

Ngày mà T'Challa cảm thấy cả vóc người lẫn vòng eo của mình trông hệt như một loài động vật có vú khốn khổ dưới biển, thì tin nhắn của Nakia đến. Cô phấn khởi thông báo rằng bọn họ đã nhổ tận gốc bọn buôn người, giải cứu những người phụ nữ bị bắt cóc, và hỗ trợ xây dựng một trung tâm cứu trợ tại địa phương. Cô không đề cập đến tên Erik, đến cuối cùng, cô mới nói rằng gã đã rời đi Hong Kong để hỗ trợ Isoke bắt tên săn trộm ngà voi trái phép, đồng thời cô và vài thành viên War Dog khác đang cân nhắc việc cho Erik trở thành thành viên thường trực.

"Thế là hắn không trở về sao?" Giọng Shuri bày tỏ sự thất vọng.

"Em ấy đang rất vui vẻ làm những gì mình muốn, Shuri." T'Challa nói, "Chuyện đó mới quan trọng."

"Nhưng còn..." Giọng con bé nhỏ dần.

"Anh không yếu đuối bất lực đến độ không có bạn đời bên cạnh thì không làm được gì đâu, em gái à." T'Challa kiên định nói tiếp, "Tin đó là tin tốt, em ấy đang dốc sức giúp thế giới của con gái mình trở nên an toàn hơn. Anh cũng sẽ làm chuyện tương tự. Đi nào, Shuri, hôm nay chúng ta còn nhiều việc phải làm lắm."

Cô nàng bất chợt quàng hai tay lên vai anh trai, khiến anh ngạc nhiên và nói rằng, "Anh không cần lúc nào cũng phải tỏ ra mạnh mẽ đâu, T'Challa. Anh không đơn độc. Có em ở đây."

Anh nhắm mắt lại và ôm siết con bé, hy vọng rằng hành động này có thể biểu đạt được lòng biết ơn của mình.

"Chắc chắn rồi. Cám ơn em, em gái."

—————

Con bé cất tiếng khóc chào đời vào một buổi bình minh, khi tia nắng vàng óng đầu tiên xuyên qua tầng mây, chiếu xuống mảnh đất Wakanda, và khi bà đỡ đặt con vào vòng tay T'Challa, anh nhận thấy con bé sở hữu đôi mắt của Erik, rực sáng mãnh liệt và ngập tràn sức sống.

"Con bé thật xinh đẹp." Ramonda thương yêu hôn lên thái dương lấm tấm mồ hôi của T'Challa, vòng tay qua ôm anh. Shuri òa khóc nhào tới đè lên cả ba người họ. Con bé rúc vào cổ T'Challa nức nở, anh đưa tay lên vuốt lưng con bé an ủi.

"Anh định đặt tên cháu là gì?" Shuri sụt sịt lau nước mắt, hỏi. Anh mỉm cười ngắm bé con đang lẳng lặng nhìn mình, bằng đôi mắt rất đỗi quen thuộc.

"Amara."

—————

Chẳng mấy chốc bọn họ nhận ra rằng Amara chẳng phải chỉ kế thừa mỗi đôi mắt của Erik. Sáu tháng tuổi, con bé đã lần lượt tè hoặc ị lên người các thành viên trong Hội đồng Trưởng Lão, riêng cha của Nakia được hưởng sái tận ba lần, bởi nhẽ ổng khoái con bé hết sức mà không biết chừa. T'Challa nghĩ bụng Erik mà biết được chắc sướng vênh mặt cho coi.

Những lúc anh thực hiện nhiệm vụ hằng ngày của một vị vua, anh giao con bé cho ba thành viên đội Dora Milaje trông coi, tuy nhiên Amara luôn tìm đủ mọi cách mới lạ và phấn khích bỏ trốn ngay trước mũi bọn họ.

"Ngư phủ chỗ tôi phát hiện ra nó đang bơi thùng xuống hạ du." M'Baku giơ cánh tay vạm vỡ lên, Amara đu trên đó hệt như một con khỉ. Con bé còn đang bận gặm ngón cái gã, không hề quan tâm đám người lớn trong phòng đang sợ phát khiếp, bọn họ vừa mới lật tung nửa cái Wakanda trong suốt hai giờ qua để tìm nó.

"Đội ơn anh, M'Baku." T'Challa rốt cuộc đã có thể thở phào, ngã phịch xuống ngai vàng.

"Anh biết không, đứa em thứ hai của tôi, Nathanda, hồi bé cũng hệt như nó vậy." M'Baku thận trọng nói, đặt con bé lên đôi vai phủ lông choàng của mình, con bé vui sướng cười khanh khách và chuyển qua kéo lỗ tai gã.

"Về sau có đỡ hơn không?" T'Challa tuyệt vọng hỏi.

"Nah~" M'Baku toét miệng cười, trông như đang nhăn mặt vì bị Amara túm lấy mũi, "Càng ngày càng tệ hơn thôi, anh bạn."

T'Challa đưa hai tay bưng kín mặt.

—————

Rõ ràng là tình hình càng bi đát hơn khi Amara có thể nói được tròn câu.

"Tại sao vậy, Baba?" Cô bé ngồi trong lòng T'Challa kéo cổ áo anh, ráo riết hỏi.

"Bởi vì, cha con có nhiều chuyện muốn làm bên ngoài Wakanda, con yêu à." Anh lơ đễnh đáp, tiếp tục ký tá nguệch ngoạc cuối trang văn kiện chấp thuận tăng cường ngân sách cho trụ sở ở Oakland năm tới. Người mang đến tin tức tiến triển tốt lành là Ross, đang ngồi đối diện anh, bày ra một đống hồ sơ dày cộp trước mặt anh với đủ thứ phom mẫu mới.

"Nhưng đó là sinh nhật hai tuổi của con!" Nắm tay be bé của Amari dộng xuống bàn nhấn mạnh, trong một thoáng ngắn ngủi T'Challa đã nghĩ rằng, phải chăng con bé chơi đùa với thủ lĩnh Jabari hơi bị nhiều rồi không.

"Con phải kiên nhẫn, bé cưng à, chừng nào cha con muốn thì sẽ về với chúng ta." T'Challa áp cằm mình lên đầu con bé, thì thầm. Anh trao mẫu đơn đã ký cho Ross và nói, "Tôi cho là anh vẫn để mắt đến Erik."

Nghe thấy tên cha mình, Amada dỏng tai lên.

"Chúng tôi đã thử, nhưng tôi có cảm giác anh ta chỉ cho chúng tôi biết những gì anh ta muốn thôi." Ross bặm môi khoặm xuống, "Hai tuần trước, anh ta đã bỏ lại radar ở nơi nào đó giữa Johannesburg và Cairo."

"Tôi hiểu."

Everette Ross nhìn anh và cô bé ngồi trong lòng, rồi hỏi, "Anh ta không liên lạc với anh kể từ hồi...?"

Những lời ngập ngừng tựa như móng vuốt cào vào một góc nhỏ mềm yếu trong tim T'Challa. Anh lắc đầu, "Liên lạc riêng thì không. Thỉnh thoảng Nakia và các thành viên War Dog cũng có cập nhật vị trí của em ấy."

"Tôi rất lấy làm tiếc." Ross nói, và T'Challa nhìn thấy anh ta áp tay lên ngón đeo nhẫn của mình. Như thể cảm nhận được nỗi lòng của baba, Amara vòng tay quanh cổ T'Challa, dụi đầu mình lên vai anh, mùi hương dịu nhẹ thanh lành của con bé bao quanh anh, tựa như một cái ôm yêu thương.

—————

T'Challa rời khỏi một trong những cuộc họp dài lê thê và chán chường nhất trong đời mình, và thấy Shuri đang đứng ngoài hành lang, tự lẩm bẩm và vặn vẹo mấy ngón tay đầy lo lắng.

"Đừng nổi nóng nhé, nhưng mà..." Vừa mở lời, cô nàng nhìn thấy bốn chị gái đằng đằng sát khí cầm vũ khí bén nhọn trong tay đi theo T'Challa ra khỏi phòng, liền rụt người né tránh.

Anh cau mày, "Em để lạc mất Amara à?"

"Không lạc, chỉ tạm thời không biết ở đâu thôi." Cô nàng chỉnh lại, "Bọn em ra ngoài khám phá và con bé đang rất hào hứng ngắm những bông hoa xinh đẹp—"

"Không phải nó có đeo vòng tay dò tìm à?" T'Challa căng thẳng hỏi.

"Yeah, chuyện đó..." Shuri cắn môi, "Chắc là nó bị tắt rồi, em không dò được tín hiệu."

"Có lẽ người của M'Baku lại tìm thấy nó bơi xô ra biển cũng nên." Anh rên rỉ, một tay vuốt khuôn mặt kiệt quệ. "Aneka, Shuri, đi cùng tôi, những người còn lại đi theo Ayo và Okoye. Đừng để mẫu hậu biết chuyện. Giờ tôi chịu không nổi mấy lời cằn nhằn đâu."

—————

Đã hai năm, bảy tháng và bốn ngày kể từ lúc Erik đặt chân lên Wakanda. Gã đã phát triển một mối quan hệ bằng hữu kỳ lạ với Dayo, một cộng sự của gã trong War Dog, người đã đồng ý thả gã ngay biên giới Wakanda. Cô nàng dường như không hiểu tại sao gã lại phải tiêu tốn thêm mấy ngày cuốc bộ đến hoàng cung, trên lưng chẳng có gì ngoài một cái balo rỗng không. Erik cũng chẳng hiểu tại sao, nhưng gã chỉ vẫy tay khi cô nàng hỏi lại một lần nữa, và biến mất vào trong cánh rừng.

Như thế nào mà lần này cảm giác lại khác hẳn, tựa như Wakanda thực sự chào đón sự hiện diện của gã vậy. Trang phục màu đen và xanh hải quân nhu hòa nói lên thân phận thành viên War Dog, và khi Erik băng qua các khu làng, những người đàn bà chào đón gã như một đứa con thất lạc lâu ngày, điều này làm Erik rất đỗi ngạc nhiên và dễ chịu. Bọn họ tiếp tế thức uống và lương thực cho gã. Song Erik từ chối việc ở lại tạm và tiếp tục di chuyển.

Một chuyến hành trình êm ả, tĩnh lặng, trừ những âm thanh đầy sức sống của khu rừng, và Erik chưa từng ngủ ngon đến thế trong đời. Đêm thứ hai gã nằm mơ. Cũng một giấc mộng giống cái hồi gã rời khỏi Wakanda, gã dạo bước trong khu rừng, và tình cờ nhìn thấy hai con báo đen đang uống nước bên dòng suối. Tia nắng xuyên qua vòm lá xanh ken dày tạo nên một lớp hoa văn vàng lốm đốm trên bộ lông con báo nhỏ. Lần này, đôi bốt Erik vô tình dẫm phải nhánh cây và con báo nhỏ ngẩng đầu, giương đôi mắt hoàng kim nhìn gã, cái miệng hồng hồng hé ra và 'meo' lên với gã.

Gã thức giấc vì tiếng quạ kêu quang quác trên đầu, vài giây sau, một cái gì đó ướt lạnh rơi tõm xuống vai.

"Đm đùa nhau à." Erik rên rỉ.

Erik biết mình đã đi vào địa giới của bộ tộc Báo Đen, bởi vì hôm qua khi đi ngang qua một khu làng, một cô gái trẻ đã gọi gã là 'Điện Hạ'. Cung điện không còn cách xa nữa.

Đến cả con chim của T'Challa cũng chống lại gã, Erik nghĩ bụng, đi tìm nguồn nước lân cận để rửa mớ phân chim còn dính trên vai. Gã vẫn chưa nhận ra mọi thứ giống một cách kinh dị đến khi nghe được tiếng nước suối chảy róc rách. Hình ảnh cây cối phân bố làm Erik khựng bước, cảm giác déjà vu cực mạnh khi gã băng qua những bụi cây rậm rạp.

Chính xác là con suối gã nằm mơ thấy, chỉ khác là không có con báo nào uống nước thôi.

Thay vào đó là một cô bé đang ngồi bên bờ, khẽ khụt khịt cáu kỉnh và gặm một góc váy.

Chân phải Erik dẫm lên một cành cây khô, nghe tiếng rắc, con bé bèn ngẩng lên nhìn gã bằng đôi mắt đỏ bừng quen thuộc.

Gã choáng váng nhận ra rằng con bé chính là con báo nhỏ trong giấc mơ của gã.

—————

"Xin lỗi, thưa bệ hạ, chúng tôi không tìm được gì cả." Ayo trên hình chiếu áy náy xin lỗi.

"Trời sắp tối rồi." T'Challa lẩm bẩm, nhìn bầu trời sùm sụp với vẻ lo lắng.

"Chúng tôi sẽ tìm bằng được công chúa kính yêu mới thôi, bệ hạ." Ayo hứa.

Shuri, người cả tiếng qua vẫn loay hoay với chương trình dò tìm gắn trên vòng tay, đột nhiên vui mừng reo lên, "Em đã lập trình lại và bật định vị dò tìm ở khoảng cách xa được rồi!"

"Con bé ở đâu?" T'Challa chạy đến bên em gái.

Shuri cau mày nhìn hình chiếu, "chương trình báo con bé đang ở ngay trong cung điện..."

—————

T'Challa tìm thấy Amara đang ngồi trên giường của anh, má trái vấy bùn, nhưng còn lại thảy bình yên vô sự. Nhìn thấy anh, con bé lao ào vào vòng tay anh, T'Challa vùi mặt trong mái tóc con gái, đầu gối rủn xuống vì nhẹ nhõm.

"Đừng bao giờ chạy đi như vậy lần nữa, Amara." Anh kéo người ra và trách mắng, Shuri và Aneka vội vàng chạy tới, "Đừng bao giờ, con có nghe không?"

"Vâng, Baba." Con bé lặng lẽ đáp, đưa tay lên dụi dụi mắt. T'Challa nhìn thấy chiếc vòng bạc trên cổ tay con mình và trái tim anh gào thét khựng lại. Chiếc vòng mà anh đã đưa cho Erik cái đêm gã rời khỏi Wakanda.

"Anh trai, anh không sao chứ?" Thấy anh đứng bật dậy, ẵm Amara lên, Shuri bèn hỏi.

"Anh không sao." T'Challa trả lời, cố gắng giữ giọng bình thường, "Anh muốn nói chuyện riêng với con."

"Ai đưa cho con cái này, bé?" Sau khi họ đi rồi, anh mới hỏi.

"Cha đưa." Amara đáp.

"Người ấy ở đây sao?" T'Challa hỏi, đi tới chỗ rèm cửa nặng trĩu và kéo ra. Nếu Erik núp trong này và nhảy ra hù anh thì cũng quá trẻ con rồi.

"Núp đằng sau rèm cửa, thiệt luôn hả. Bộ coi tôi là con nít sáu tuổi à?" Một giọng nói vui vẻ vang lên, T'Challa quay phắt lại và nhìn thấy Erik đứng ngay cửa. Gã mặc đồng phục màu đen quy chuẩn của War Dog và đi giày quân đội, khoanh tay lỏng lẻo trước ngực. Nhìn thấy alpha của mình, trái tim T'Challa trượt một nhịp thật buồn cười. Tóc Erik đã dài hơn trước. Gã tết ra sau và búi lại thành một bó bằng một mảnh da xé ra. Cằm Erik lún phún râu sau một tuần lăn lê ngoài rừng, một vết sẹo mờ hình trăng khuyết xuất hiện bên dưới mắt trái, nhưng phần còn lại, dường như thời gian không hề động chạm gì đến gã.

Miệng vẫn cười, gã giang tay ra và bảo, "đến đây nào, Công chúa."

Đứa trẻ trong tay T'Challa phấn khích ngọ nguậy, anh nhẹ nhàng thả con xuống, mê man nhìn Amara không hề đắn đo lao đến tay cha nó. Erik bế con lên, để nó bám lên hông mình nhẹ như bỡn. Cha và con gái ở bên cạnh nhau, giống đến lạ thường.

"Tại sao anh không nói với tôi?" Erik chuyển qua nhìn T'Challa, cất tiếng hỏi.

"Anh không muốn em phải chọn lựa." T'Challa thú nhận.

"Anh nghĩ là tôi sẽ chọn anh thay vì giúp đỡ người dân?" Erik nhướng một bên mày.

"Không, nhưng em sẽ chọn con bé." T'Challa chỉ ra, cố giữ giọng ổn định.

Thứ gì đó nóng lên trong mắt Erik. Quai hàm gã nghiến lại, "Anh không có quyền quyết định thay tôi, T'Challa."

"Anh, em quên nói với anh—" Shuri ló đầu vào và ngưng bặt. Sau một khoảng lặng, chỉ nhìn trân trối, cô nàng rú lên chói lói và dốc hết sức bình sinh lao đến chặn đầu Erik. Gã suýt ngã sấp mặt còn Amara thì cười khúc khích.

"Bộ pé đang tính thi vào đội bóng bầu dục hả, em gái?" Erik phá ra cười, một tay đỡ lấy vai giữ cô nàng đứng vững.

"Đồ khốn kiếp này!" Shuri đấm ngực gã ré lên, "Mi có biết anh trai ta nhớ mi thế nào không? Bỏ đi lâu như vậy không nói tiếng nào, hại ảnh lo lắng muốn chết luôn!"

"Yeah?" Erik nhìn vào mắt T'Challa qua đỉnh đầu Shuri, "nhưng tôi thấy hình như đâu phải vậy."

T'Challa cắn môi nhìn lảng đi chỗ khác.

"Cả hai đều rất nhớ cha, cha à!" Amara nói lớn, "nhưng Baba bảo chúng ta cần phải mạnh mẽ vì cha đang bận cứu thế giới."

"Thật vậy ư?" Erik chậm chạp hỏi, tiếp tục nhìn T'Challa.

"Anh chỉ nói sự thật." Nhà vua đáp, cuối cùng cũng nhìn thẳng vào mắt alpha của mình.

"Bé cưng, cha muốn nói chuyện với baba của con." Erik thì thầm với đứa trẻ trong tay, rồi trao nó cho Shuri, "ngoan với dì nhé, ok?"

"Ok." Con gái họ lảnh lót đáp. Gã bật cười vò rối tóc nó.

Mắt Shuri trượt qua trượt lại giữa hai gã đàn ông, T'Challa khiếp sợ khi thấy mặt em gái anh đỏ ửng lên và chạy bay biến đi mất không nói lấy lời nào.

"Em đã ăn gì chưa?" Trong bầu không khí lặng im kế đó, T'Challa nỗ lực mở lời một cách nhã nhặn, nhưng Erik vẫn nhìn anh chằm chặp như diều hâu, biểu cảm khó dò. "Chắc là em đói lắm rồi. Để anh nói nhà bếp làm vài món..."

Không thể nói tròn câu, vì lòng bàn tay chai sạn của Erik đang cúp lấy cằm anh.

"Tôi đói điên rồi." Gã alpha nói.

—————

Erik chả chút ngại ngần cởi phăng quần áo và bước xuống hồ tắm, cảm giác làn nước vỗ về da thịt không khác chi thiên đường. Gã hụp xuống rồi lại trồi lên, rên một cách khoan khoái. T'Challa đi theo sau nhưng động tác có giáo dưỡng hơn nhiều, anh cẩn thận gấp bộ áo dài lại rồi mới đằm mình xuống nước. Phía bên kia Erik nhìn anh chầm chậm tiến lại gần, làn nước rung động vỗ nhè nhẹ vào da anh.

"Đau không?" T'Challa dừng ở bên cạnh gã, hỏi. Erik biết anh muốn nói đến hình xăm tuyên thệ của War Dog dọc theo sống lưng.

"Không hề hấn gì với tôi." Gã đáp.

Và gã bị bất ngờ khi T'Challa cúi tới, ấn một nụ hôn rụt rè lên bả vai mình. Hương hoa hồng quen thuộc len lỏi vào trong mũi Erik, bản năng chợt điên cuồng giục giã gã vùi mặt trong mùi hương omega của mình.

"Anh đặt tên con bé theo tên mẹ tôi." Nhưng thay vào đó gã lại hắng giọng nói.

"Cái tên ấy rất đẹp." T'Challa mỉm cười điềm tĩnh nói.

"Yeah, tên đẹp." Erik lẩm bẩm, không tài nào dứt mắt ra khỏi gương mặt omega được. Một thôi thúc giục giã gã tiến tới và áp môi mình lên môi T'Challa. Anh rên lên bên môi Erik và để cho gã alpha nâng mình ngồi lên thành hồ. Và đến khi bị thiếu oxy trầm trọng Erik mới chấm dứt nụ hôn.

Gã trông thấy một vết sẹo mờ nằm vắt ngang cơ bụng bằng phẳng của T'Challa, im lặng một chốc, gã hỏi, "Có đau không?"

"Không hề hấn gì với anh cả." một câu trả lời nhẹ bẫng. Gã nhìn lên, đối diện với nụ cười trìu mến của T'Challa.

Erik cúi xuống và thả một chuỗi nụ hôn sùng kính lên bụng omega, khi gã lần xuống dưới, hơi thở T'Challa sắt lại.

"Em không cần phải làm thế." Anh có chút thở không nổi.

"Tôi muốn làm thế." Erik đáp, ngậm lấy vật kia. Ngón tay T'Challa giữa kẽ tóc gã xoắn lại khi khuôn miệng Erik sục quanh thứ nhanh chóng cương cứng đó. Giữa cặp đùi rộng mở của T'Challa, là nơi tản ra mùi hương nồng nàn nhất. Erik rên lên và kéo đùi anh dạng rộng hơn nữa. Gã liếm một đường thẳng xuống, vượt qua cặp túi, đến cái khe suối ẩm ướt, và cười.

"Hey cưng yêu dấu, nhớ quá đi thôi." Gã gừ gừ, liếm tọp dịch thể quanh cửa mình omega.

T'Challa đập mạnh vào gáy gã. Ngón tay siết lấy những bím tóc của Erik, trong lúc chủ nhân của chúng len lưỡi vào sâu hơn hậu huyệt chặt nóng và liếm láp. Omega của gã rùng mình mãnh liệt, một đợt ướt át tràn trề xô ra quanh môi Erik, còn chân T'Challa thì ghị chặt quanh bả vai gã. Chừng gã đứng thẳng dậy và liếm môi, cái cằm râu ria lởm chởm đã nhỏ nước ướt đẫm.

"Giường không, mèo con?" Erik mời gọi.

T'Challa không nói nổi lời nào, chỉ gật đầu.

—————

Khi răng Erik cắm ngập vào gò mông tròn trịa, T'Challa thét lên một tiếng chói tai, và cũng đầy xấu hổ.

"Đệch, nhớ thật ấy chứ." Erik đằng sau anh lẩm bẩm, tét một cái vào mông anh đau rát, nhưng chỉ tổ làm cho cửa động T'Challa nước nôi nhiều hơn mà thôi. Tay Erik thô lỗ tóm lấy bờ mông căng mẩy, nhấn thằng em đã gáy vang vào giữa hai gò đảo, hành động này khiến T'Challa phải cắn xuống ga giường.

"Bờ mông này, thề có Chúa trời." Erik gầm lên, kéo đối phương vào tư thế khuỵu gối.

"Mời em vào, Erik, xin em." T'Challa hổn hển nói, Erik hung mãnh xông đến chỉ với một cú thúc. Gã alpha không cho đối phương thời gian thích ứng, đã bắt đầu một hồi giã kịch liệt, giã mạnh mẽ đến mức T'Challa thấy sao bay tán loạn. Nhịp điệu nhanh mạnh đầy bạo lực, và lần lên đỉnh thứ hai của T'Challa tựa như một cú nốc-ao, tinh dịch chảy dài xuống đùi trong ướt mèm, tô điểm ga giường bằng dăm ba đường trắng đục. Erik rút dương vật gã, một tay sục nó, T'Challa cảm nhận tinh dịch nóng hổi của đối phương xối ướt trong đùi và mông anh.

"Cho tôi nghỉ xả hơi ba phút rồi mình chiến tiếp hiệp nữa." Erik ấn môi hôn lên gáy anh, đoạn nằm xuống và kéo anh lại ôm chặt, T'Challa thở ra thỏa mãn.

"Tôi nghe bảo Amara giống tôi lắm, hửm?" Gã nói, ngón cái nhè nhẹ xoa vòng tròn trên hông T'Challa.

"Giống kinh khủng." T'Challa cười nhẹ, xác nhận.

"Chúng ta có thể sản xuất thêm đứa nữa." Erik trêu chọc, "biết đâu đứa tiếp theo sẽ giống anh hơn."

"Yeah?" Anh lăn lên người gã alpha, đưa gã quay lại miền ấm nồng ướt át làm Erik phải hít sâu một hơi.

"Yeah." Erik gừ giọng, T'Challa bắt đầu thong thả kỵ mã, "Lần này tôi sẽ ở bên cạnh anh, mèo con."

T'Challa co lại, nhận mình xuống nuốt sâu dương vật Erik, mỉm cười nhìn quai hạm gã alpha bạnh căng ra.

"Nakia sẽ không vui vẻ đâu." Anh điềm tĩnh nói.

"Kệ cha Nakia, tôi không nhận lệnh của cô ta."

"Vậy em có nhận lệnh từ anh không?" T'Challa lại đằm xuống, nhấn chìm sâu hơn. Hông Erik vô thức huých lên, nhưng gã vẫn ương bướng lắc đầu.

"Chúng ta có cả đêm để thay đổi suy nghĩ của em, Erik ạ." T'Challa mỉm cười.

—————

Khi T'Challa thức giấc, Erik đã không còn ở trên giường.

Anh tìm thấy gã alpha đang cuộn tròn ngoài ban công, con gái họ nằm trong lòng gã, một tấm chăn dày đắp kỹ quanh vai con bé để ngăn hơi lạnh buổi sương mai. Cả hai cha con đều ngủ rất say. Trên đám mây xa xa đằng kia, tia nắng đầu tiên bắt đầu xuyên qua kẽ mây ló rạng, khi T'Challa ngồi xuống bên cạnh họ, Erik cựa người, mở mắt ra.

"Hey." T'Challa mỉm cười.

"Anh nói đúng." Erik lặng lẽ nói.

"Về chuyện gì?"

"Tôi sẽ chọn anh thay vì cứu bọn họ." Erik thừa nhận, "Điều đó làm tôi thấy sợ, thế nên tôi mới không trở về sau khi hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên."

T'Challa im lặng không nói gì, còn Erik bật cười dịu dàng.

"Anh biết không, anh và cha anh có một điểm rất giống nhau." Gã nhìn T'Challa, nói tiếp.

"Điểm gì?"

"Mấy người không ngừng, không ngừng cướp đoạt, hết thảy mọi oán giận và thù hận tôi chất chứa bấy lâu nay... anh là đồ tàn nhẫn k-khốn kiếp."

"Vậy thì còn lại gì?" T'Challa dốc can đảm hỏi.

Erik đảo mắt, "Tôi biết anh muốn tôi nói cái gì, tôi không mắc bẫy đâu nhé."

"Không ư?" T'Challa nói, cảm giác ấm áp sóng sánh trào dâng trong lòng. Anh lớn gan vươn tay tới, áp gò má Erik trong lòng bàn tay và ấn môi hôn lên trán gã, "Vậy còn bây giờ?"

"Không, nhưng cũng tạm." Erik cười phá lên, nhưng không dứt ra.

T'Challa hôn lên sóng mũi gã, "Còn giờ?"

"Cố gắng hơn nữa đi, babe." Erik cười đểu.

"Còn thế này?" T'Challa áp môi gã thì thầm. Cái hôn biếng nhác, ngọt ngào ung dung, đến khi họ dứt ra, mới thấy Amara đang nhìn họ chằm chặp, tỉnh như sáo và hoang mang tột độ.

"Mi cha một cái nha, Công Chúa?" Erik trỏ má mình. Amara ngọ nguậy áp lại gần và hôn chụt một cái vang dội ướt nhoét lên cằm cha nó. Gã phá ra cười và siết chặt vòng tay ôm con. Mắt vẫn dán lấy T'Challa, Erik cúi xuống thì thầm gì đó vào tai Amara.

Con bé cười khúc khích reo lên, "Con cũng thương cha, daddy."

T'Challa mỉm cười lắc đầu khi nhìn thấy miệng Erik tạo khẩu hình 'cố hơn nào' qua đỉnh đầu con gái họ.

"Anh chắc chắn sẽ thay đổi suy nghĩ của em." Anh áp lên đôi môi đang cười toe toét của Erik, lẩm bẩm, "cũng như anh đã làm được tối qua vậy."

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top