Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG XIV: SƠN ĐỎ MỘT SỐ NGÔI NHÀ ĐI!


CHƯƠNG XIV: SƠN ĐỎ MỘT SỐ NGÔI NHÀ ĐI!

( Let's paint some house)

- Có vẻ như họ đã phát hiện một số năng lực của con bé rồi, thưa sếp!

Trong đêm tối, một người đàn ông với chất giọng méo mó như được lọc qua một cái máy chuyển giọng. Một tay cầm điện thoại, nhưng mắt hắn ta nhìn vào bức tường gắn chi chít ảnh của những người bị hắn hại, một số những bức hình ghê tởm được hắn treo lên tường như một chiến tích. Không khí đông lại thành một làn khói nhẹ bay ra mỗi khi hắn ta nói. Và từ đầu dây bên kia cũng đáp lại bằng một tiếng thở dài.

- Tôi có thể bắt nó về! - Hắn ta tiếp tục nói - Nhưng giá sẽ hơi chát một chút!

Một giọng cười điên dại phát ra từ đầu dây bên kia:

- Tao đâu có ngu, bọn cớm đã đề phòng trường hợp này rồi, kiểu gì con bé này cũng đang được theo dõi 24/7, một sợi tóc của nó có khi mày còn chẳng chạm vào được.

- Ông biết ông đang nói chuyện với ai chứ? Đến cái mạng của tổng thống còn nằm trong tay tôi cơ mà - Hắn ta vung vẩy một con dao, rồi cắm mạnh xuống bàn.

- Con bé này có khi còn được bảo vệ gắt hơn tổng thống nữa... - Người đàn ông gằn giọng - Tao không muốn phiền phức nên hãy đảm bảo rằng tao chỉ muốn con bé, không muốn thằng bạn của nó, thằng anh nó hay thằng cảnh sát nào hết.

- Vậy ông muốn tôi làm thế nào?

- Hà... Làm thế nào để nó tự mò về đây nhỉ? Hãy chọn một thời điểm thích hợp, một căn nhà thích hợp rồi sơn lên đó màu đỏ, cho người thợ sơn khác nhận công rồi để lại vài vết tích. Anh hiểu chứ? Tiền công sẽ nhiều hơn tất cả những gì anh cần

- Xong luôn.Ông cần để lại gì?

(Ý nghĩa câu nói của Zhenviz: Gi*t một số người, đổ lỗi cho người khác rồi để lại vài hiện vật liên quan đến vị trí căn cứ mà chỉ Amada hiểu để cô bé tự tìm về mà không có ai khác đi theo)

*******************

- Noah! Anh Noah ơi! - Koah hớt hải chạy vào phòng ngủ của Noah.- Dậy đi!

- Gì vậy? - Noah tỉnh dậy trong bộ dạng ngái ngủ - Mới hơn 3 giờ sáng mà?

Koah đưa ra cái máy tính bảng có hiện một bài báo về một nạn nhân bị tấn công khi đang ở trong một bữa tiệc sinh nhật.

Noah hoảng hốt, anh lật đật gọi lên trụ sở cảnh sát:

- Thông tin trên báo là thật à? Sao không ai nói với tôi một tiếng vậy?

Đầu dây bên kia, một giọng nam trả lời:

- Chúng tôi đang định gọi cho anh đây, nhưng không hiểu vì lí do gì mà thông tin được đăng lên trước cả khi chúng tôi đến hiện trường rồi. Ơ!.

- Cậu chuẩn bị đi, tớ gửi định vị cho cậu. Nhanh lên! - Valeria giật máy và nói vào điện thoại

Noah ném cho em trai cái mũ lưỡi trai treo trên tay nắm cửa, rồi nói vọng ra:

- Em đến sở cảnh sát trước rồi đợi Amada đến, có gì anh sẽ gọi sau!

- Vâng! - Koah cũng nhanh chóng chuẩn bị

*******************

- Sao nào? Ông hài lòng chứ - Người đàn ông thì thầm vào máy điện thoại

Không đợi bên kia trả lời, ông nhanh chóng tắt máy. Ông tận hưởng một ngụm Malbec và chơi đùa với những quân cờ trên bàn:

- Game on!

( trò chơi bắt đầu!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top