Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Kim Jisoo!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


    "Na...Na...Nayeon. Em...em về rồi sao? Sao không nói cho tôi biết trước" - cô mở to đôi mắt của mình vì quá bất ngờ. Nayeon đã rời xa đất nước Hàn Quốc này 5 năm rồi. Lâu lâu Nayeon có gọi điện cho cô hỏi thăm cô này nọ rồi cũng bận công việc riêng của mình.


    "Buồn thật đấy, tính tạo bất ngờ cho Jen mà lại có một người phụ nữ ở trong nhà của Jen. Chẳng lẽ Jen quên lời hẹn ước của gia đình chúng ta?" - Nayeon nhướng một bên mày, nghiêng đầu nhìn Jisoo và nở một nụ cười không mấy là thoải mái.


    "Jen có lời giải thích gì không? Cô gái này là ai mà khiến Jen hoảng hốt vậy? Chẳng lẽ Jen đang lén cô gái này để đi dụ em về làm con bé ba cho cuộc tình này sao? Cái gì hẹn ước? Cái gì mà có một người phụ nữ trong nhà của Jen?" - nàng đi lại ghế sô pha ngồi xuống mà không thèm nhìn mặt cô thêm một lần nào nữa, nàng cần câu trả lời ngay lập tức.


    "Nayeon, em lại chỗ ghế sô pha ngồi luôn đi. Để tôi đi lấy nước cho em uống" - cô vội vã chạy xuống bếp rớt miếng nước ấm vào trong ly rồi đem ra cho Nayeon, cô vô tình phớt lờ câu hỏi của nàng khiến nàng tức giận


    "Tại sao Jen chưa trả lời câu hỏi của em hả? Cô ta quan trọng hơn em sao? Rốt cuộc là có chuyện gì mới xảy ra vậy, Jen xem em là người vô hình đấy à" - nàng đứng dậy dậm chân xuống dưới đất, hơi thở hổn hển như đang tức muốn nghẹt thở.


    "Cô là gì mà Jen phải trả lời cô trước? Tôi hỏi trước cô nên Jen phải trả lời câu hỏi của tôi trước. Kim Jennie! Người đang ở trước mặt em là ai đây? Tình 1 đêm hay là tình nhân?" - Nayeon mới dứt xong lời nói đó, cô vẫn còn đang hoang mang sững sờ nhìn hai người kia thì nàng đã xông lại phía Nayeon mà cho Nayeon ăn một cái tát thật đau.


    "Cô có biết cô đang sỉ nhục tôi không hả? Cứ bộ đem tôi về đây là tôi làm gái sao?" - Jennie nhìn thấy hành động này của nàng hơi quá nên chạy lại phía nàng nói với chất giọng bực bội.


    "Này! Em sao vậy Kim Jisoo? Bình thường em đâu có như vậy đâu, tại sao hôm nay em lại đánh người ta chứ" - có vẻ trời mưa khiến cô không còn là một vị tổng tài ôn nhu nữa, mặc dù không bị dính mưa nhưng nghe tiếng mưa cũng hết sức khó chịu.


    "Được, khỏi ăn khỏi uống gì nữa. Tôi không phiền hai người, cô cũng đừng kiếm tôi để nói chuyện. Tôi từ chức thư kí ở công ty, tạm biệt" - nàng dọn dẹp đồ đạc của mình rồi bỏ vào túi xách mà đi ra ngoài không cho cô nói thêm một lời nào nữa. Nhưng kì lạ, tại sao cô không kéo nàng lại mà cứ kêu tên nàng. Nhưng nàng cũng chẳng muốn để ý gì nữa vì nàng thật sự quá giận.


    Lúc này ở trong nhà, cô ngồi phịch xuống ghế sô pha mà bất lực, hai tay ôm chặt lấy đầu, miệng không ngừng trách cứ, lầm bầm. Nayeon đi qua ngồi kế bên cô lại ôm cô thêm lần nữa, cô đẩy Nayeon ra, đứng dậy vội vàng đi kiếm dù mà đưa cho nàng, cô sợ nàng bị ướt mưa bệnh thì cô đau lòng lắm. Cô mở cửa vội vã chạy ra ngoài dí theo nàng, cô hy vọng rằng nàng vẫn còn ở gần đây và đúng là ông trời không phụ lòng cô, cô thấy nàng đang đứng ngay hiên nhà mình để bắt taxi.


    "Kim Jisoo, em lấy ô này. Nhưng em đừng lấy ô, theo Jen vô nhà đi, Jen sẽ giải thích mọi chuyện sáng tỏ cho em nghe"( ủa??? Lươn lẹo quá vậy ?) - cô nắm lấy cổ tay nàng tính kéo nàng trở lại nhà


    "Cô buông ra trước khi tôi hết giữ sự tôn trọng của tôi dành cho cô!" - lần đầu tiên cô nghe tông giọng của nàng thật đáng sợ khiến cô sởn cả da gà, nghe là biết không có bố thằng nào dám ngu mà đụng vào người nàng nhưng Jennie là mẹ thằng con sau này của nàng nên cô cũng mặc kệ mà ngoan cố níu giữ nàng lại (không biết tui đang ghi cái gì nữa mọi người :v ).


    "Em bình tĩnh đã, tại sao em lại nhạy cảm như thế? Trông không giống em tí nào cả" - cô tranh thủ kéo nàng vào lòng mà ôm thật chặt. Nàng không có một chút cảm tình gì với cái ôm này chút nào nên đã dùng hết lực đẩy cô ra khiến cô bị lọt ra ngoài hiên và dính nước mưa


    "Cô không cút khỏi mắt tôi thì làm ơn hãy để tôi cút khỏi mắt cô. Tôi không biết thật sự lúc nãy tôi là gì của cô nữa. Nhưng mà tôi nghĩ tôi đã sai khi quá dễ dàng rơi vào lưới tình của cô rồi để cô ta nghĩ tôi là gái ở ngoài đường cô rước về chơi cho vui, cô cũng chẳng xem lời nói của tôi ra gì mà phớt lờ nó đi. Tôi biết trời mưa khiến cô cảm thấy khó chịu nhưng mà cô nghĩ tôi sẽ dễ chịu sau khi bị xúc phạm và bị cô phớt lờ sao?" 


     "Là do Jen bị bất ngờ quá, bởi vì lâu quá Jen không gặp Nayeon và cứ tưởng cô ấy tính ở đó luôn. Nhưng mà Nayeon nói gì thì kệ cô ấy chứ tại sao em lại vội vàng đánh người ta như vậy. Jen có thể nói rõ ràng em là ai sau lúc đó mà" - cô vẫn kiên nhẫn vỗ về nàng tạm thời gạt chuyện mình ghét mưa qua một bên.


    "Vậy cô đã nói gì chưa?" - nàng thở dài nhướng mắt nhìn.


    "Thì...tự nhiên Jen thấy em đánh người ta nên Jen hoảng quá cũng chưa kịp nói gì" 


    "Hừ...nực cười. Vậy nói tôi nghe, cô ta là ai?" - lần này nàng dùng tông giọng nhẹ nhàng để dụ cô nói mọi chuyện ra cho nàng nghe.


    "Nayeon là hôn phu của Jen, nhưng Jen không hề có cảm tình gì với cô ấy cả, chỉ xem cô ấy là người bạn xã giao thôi, chuyện này là do cả nhà Jen quyết định hồi Jen còn nhỏ và chưa biết gì" -cô cảm thấy mình nên nói ra thì nàng sẽ hiểu mình hơn nhưng quả thật đây là quyết định sai lầm.


    "Ồ...vậy...tôi nên biến mất là đúng rồi nhỉ? Mắc công lại phá hoại hạnh phúc của người khác" - nàng giật lấy dù đang trong tay cô và bung dù ra đi bộ đến đầu đường cho dễ bắt taxi hơn. Cô vừa đi cạnh nàng vừa năn nỉ nàng nhưng có vẻ nàng xem cô là người vô hình.


    "Tạm biệt. Tôi cần tìm người đàn ông tốt để lo cho mình. Kim Jennie không xứng với tôi" - nàng leo vào trong taxi và rụp dù lại quăng vào chân của cô.


    "Em...Em CÚT ngay cho tôi. Tôi nhịn em lắm rồi" - cô nói cho nàng đủ nghe, nàng bị đau lòng thật sự. Rõ ràng nàng chẳng làm gì quá đáng nhưng cô lại còn đối xử với nàng như vậy, nàng nhìn bóng dáng của cô đi về nhà không cần dù để che bản thân, cô đi chậm rãi từ từ, bóng lưng bị sự cô độc bao quanh, nàng sợ cô sẽ cảm lạnh mất nhưng không thể nào lại chỗ cô mà đưa dù cho cô. Bác tài xế thấy không ổn nên nhanh chóng hỏi nàng muốn về hay muốn níu kéo cô gái kia thì nàng liền nói địa chỉ nhà mình cho bác tài xế chở về.


   Tình yêu là vậy, rõ ràng thương nhau mà lại vô tình làm nhau đau. Cũng không ai bỏ được cái "tôi" của mình xuống và xoa dịu đối phương, tại sao cứ phải nhất quyết làm nhau đau khổ thì mới chịu. Cứ ngỡ là hạnh phúc này sẽ kéo dài, sẽ là một quyết định cuối cùng trong cuộc đời của mình nhưng càng hy vọng lại càng dễ đánh mất đi. Tại sao yêu nhau mà chỉ vì một chút chuyện nhỏ nhặt là đã muốn từ bỏ nhau rồi chán ghét nhau, thế thì lúc trước thà đừng quen nhau làm gì.


--------------------------------------


Tadaaaaaaaa!!! Mấy bạn thấy nay au chăm chỉ không? Chắc vì sự kết hợp giữa Lady Gaga và BLACKPINK khiến au có hứng ấy mà. Các bạn đừng lo, Nayeon chỉ xấu xa ở lúc ban đầu thôi nhaaa. Cái hình au chọn nhìn rõ Jen thụ Soo công :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top