Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Người già và trẻ nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày thứ ba sau cuộc đào tẩu của Kafka.

Từng hạt mưa rơi xuống, bao trùm Xianzhou bởi một màu trắng xóa.

Dạo bước trên con phố mua sắm thường ngày náo nhiệt nay lại trở nên vắng lặng do cơn mưa, bước chân của Kafka đột ngột dừng lại, xoay người đối diện kẻ đang che ô cho mình:

- Bladie vẫn còn giận tôi vì đã đột ngột ngắt liên lạc khi anh bị bắt vào ngục à?

Blade hời hợt đáp lại:

- Không có.

- Vậy sao... - Kafka dĩ nhiên không tin, nhưng cũng không nói gì thêm. Từ lúc đến Xianzhou, tâm trạng của Blade khá tệ. Nơi này khiến anh ta nhớ lại rất nhiều chuyện cũ.

Blade còn rất nhiều chấp niệm với quê hương, hoàn toàn trái ngược với Kafka.

Kafka không phải kiểu người thích tò mò chuyện người khác. Mối quan hệ của hai người trước giờ chính là người này không nói thì người kia không hỏi. Hơn nữa, Kafka không hiểu cảm giác của Blade lúc này. Chỉ biết Blade ở trước mặt cô tự mình đau khổ trong kí ức và chấp niệm, cô thật sự rất khó chịu.

Kafka không chịu nổi, nhưng cũng không biết nói gì để tâm trạng Blade tốt hơn. Một suy nghĩ lóe lên trong cô, tuy hơi ấu trĩ, nhưng Kafka thật sự không nghĩ ra cách nào khác.

Kafka lấy từ túi áo khoác ra một thanh kẹo, đưa đến trước mặt Blade.

- Thử không?

- Tôi không phải trẻ con.

- Tôi biết, tôi biết Bladie là người già. - Kafka vừa nói vừa bóc vỏ kẹo. - Nhưng cứ thử đi, Sam thích cái này lắm, tôi cũng thích nữa.

Blade bộ dạng bất đắc dĩ, cúi người xuống ngậm lấy viên kẹo.

- Mùi vị không tệ, đúng không?

- Ừ, nhưng hơi ngọt.

Kafka mỉm cười, bóc cho mình một viên và cất phần kẹo thừa vào túi, xoay lưng lại:

- Vậy chúng ta đi tiếp thôi, Silver Wolf đã nhờ tôi mua đĩa game cho cô ấy.

Đôi chân cả hai bắt đầu di chuyển, dưới làn mưa, tất cả đều trở nên mờ nhạt.

- Kafka.

- Gì?

- Cảm ơn.

- Hửm? - Kafka lén nhìn ra sau, nhìn thấy Blade đang cười. Một viên kẹo thực sự có thể khiến tâm trạng anh ta trở nên tốt hơn sao?

Blade không phải là lần đầu tiên nhận được sự quan tâm của người khác, cũng không phải lần đầu nhận được lời an ủi. Nhưng những người trước đây đều lớn hơn anh nhiều, ngoài khích lệ họ còn cho lời khuyên. Động viên kiểu độc lạ vô thưởng vô phạt như vầy, thì đúng là lần đầu tiên.

- Không có gì. Dù sao Elio cũng nhờ tôi chăm sóc anh mà.

Kafka đột nhiên cảm nhận được thứ gì đó đang đè trên đầu mình.

Cô xoay người lại, là tay của Blade, lại thấy anh ta đang mỉm cười.

- Cô đúng là đứa trẻ ngoan.

Ha, gì đây, anh ta học được cách chọc lại cô rồi?

Kafka khoanh tay trước ngực, vô cùng bất mãn bảo:

- Còn Bladie vẫn nói chuyện y như mấy ông già.

- Vậy sao? Tôi thấy giống đâu nhỉ?

- Có, rất là giống.

- Tùy cô, vậy tối nay bé Kafka muốn ăn gì? Người già đi ăn với cô.

- Hết chui rúc trong nhà rồi sao? Kính lão đắc thọ, cho anh chọn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top