Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2- Phân loại và Kí túc

Đám nhỏ năm nhất bước vào Đại Sảnh đường, nơi mà một chút nữa thôi, tụi nó sẽ được phân loại vào các nhà.

Ron có hơi bị choáng ngợp trước khung cảnh bên trong Đại Sảnh đường, với trần nhà như chứa cả một bầu trời đầy sao, và những ngọn nến lơ lửng, tỏa ra thứ ánh sáng vàng óng.

Dưới ánh nến lung linh, những dãy bàn ăn kéo dài thằng tắp về phía xa, chia ra làm bốn dãy nhà, trước mỗi nhà là một tấm vải treo biểu tượng của các nhà.

Những học sinh năm hai trở lên nhìn vào tụi nó, với ánh mắt tò mò và trông ngóng, khiến Ron có chút lo, nhỡ nó không vào nhà của những chú Sư tử, nhỡ nó vào Hufflepuff, có phải má nó sẽ khó chịu lắm không.

Trên bục giảng cao chót vót, ông thầy Hiệu trưởng Dumbledore đang ngồi trên đó, hiền từ mỉm cười với lũ nhỏ năm nhất trông vô cùng bất an. Hai bên thầy là các giáo viên khác, họ cũng ngồi trên ghế, khuôn mặt thả lỏng.

Giáo sư McGonagall bước vào, và cầm một chiếc mũ chóp cũ rích, được vá chằng vá đụp, mà vẫn trông tả tơi khinh khủng. Bà đặt nó xuống chiếc ghế ở ngay trên bục, và cái mũ chóp mở một miếng rách to tướng, cất lên giọng ca khàn khàn:

Ta là Chiếc Nón Phân Loại, đã ở đây từ lâu đời,
Sẽ giúp các ngươi tìm thấy nhà phù hợp nhất thôi.
Đừng lo lắng, đừng sợ hãi, hãy đội ta lên đầu,
Ta sẽ đọc tâm trí ngươi và đưa ra quyết định mau lẹ.

Nếu ngươi dũng cảm và quả cảm,
Luôn sẵn sàng chiến đấu bảo vệ lẽ phải,
Thì Gryffindor là nhà dành cho ngươi,
Nơi ngươi sẽ tìm thấy những người bạn tốt và những cuộc phiêu lưu mạo hiểm.

Nếu ngươi trung thành và tốt bụng,
Luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác,
Thì Hufflepuff là nhà dành cho ngươi,
Nơi ngươi sẽ tìm thấy sự ấm áp và tình yêu thương.

Nếu ngươi thông minh và ham học hỏi,
Luôn tò mò về thế giới xung quanh,
Thì Ravenclaw là nhà dành cho ngươi,
Nơi ngươi sẽ tìm thấy những người bạn thông thái và những kiến thức mới mẻ.

Nếu ngươi tham vọng và mưu trí,
Luôn sẵn sàng làm mọi thứ để đạt được mục tiêu,
Thì Slytherin là nhà dành cho ngươi,
Nơi ngươi sẽ tìm thấy những người bạn quyền lực và những thử thách cam go.

Hãy đội ta lên đầu, và hãy lắng nghe,
Ta sẽ cho ngươi biết ngươi thuộc về nhà nào.
Hãy tin tưởng vào ta, ta sẽ không bao giờ sai lầm,
Đây là nơi ngươi sẽ dành phần lớn thời gian tuổi trẻ của mình.

Mọi người trong Đại Sảnh đường vỗ tay rào rào ngay khi cái nón kết thúc bài hát của nó. Cái nón gập người cúi chào, còn Giáo sư McGonagall bắt đầu phổ biến một chút:

-" Ngay khi tôi đọc đến tên của các cô cậu, vui lòng bước lên và ngồi vào chiếc ghế này, chiếc nón phân loại sẽ phân loại các cô cậu vào các nhà tương ứng. Đầu tiên, Granger, Hermione."

Cô bé tóc xù mà họ gặp trên khoang tàu bước lên, hơi run rẩy ngồi xuống ghế. Chiếc nón được đặt lên, và vài giây sau nó hét lên:

-" RAVENCLAW!"

Những chú đại bàng vỗ tay nhiệt tình khi Hermione bước đến, cô bé ngồi cạnh một đàn chị trông có vẻ hiền lành.

Lần lượt các học sinh được phân loại vào các nhà, và rồi cũng đến lượt Ron. Nó run rẩy bước đến và ngồi xuống ghế, bà giáo đội cái nón cũ mèm lên đầu nó.

"Chà chà, xem chúng ra có gì nào? Một Weasley đặc biệt, ta đã gặp qua một lần."

Chắc chắn cái mũ đang nói về anh Percy.

"Một trái tim dũng cảm, luôn sẵn sàng hết mình vì bạn bè. Một tình yêu dành cho mọi người xung quanh, sự trung thành. Mi hợp làm một Hufflepuff hơn là Gryffindor đấy."

Nhưng thế thì má sẽ thất vọng về tôi lắm.

"Chúng ta phải đánh đổi, và chúng ta cũng nên có những sự phát triển trong môi trường phù hợp với bản thân. Lòng dũng cảm của mi vẫn bắt đầu từ tình yêu thương, hãy thử đón nhận bất cứ điều gì mới mẻ, và việc vào Hufflepuff không phải là điều xấu. Đừng lo lắng cậu trai trẻ, ta đã đưa ra quyết định của mình."

Và rồi cái nón hét lên:

-"HUFFLEPUFF!!"

Đại Sảnh đường hơi lặng im một chút rồi bùng nổ tiếng xì xào. Merlin ơi, một Weasley không vào Gryffindor kìa!!!

Cậu trai nhỏ hơi lảo đảo một chút khi bước xuống bậc thang, vẫn không thể tin được ngồi xuống bàn của những chú lửng trong những cái ôm nồng nhiệt của mọi người và những nụ cười ấm áp. Ron cảm thấy mình khá hơn nhiều, và trong ngôi nhà không phải Gryffindor này, nó cảm thấy đây là nơi mình thuộc về.

Hai ông anh song sinh có vẻ là những người sốc nhất khi biết thằng em út không vào nhà của Sư tử, xem họ véo vào mặt nhau kìa, Ron nghĩ mình phải lủi khỏi càng sớm càng tốt ngay khi có cơ hội.

Vào cùng nhà với Ron còn có vài người khác, khoảng tầm tám người tất cả. Ron ngồi cạnh một cậu bé, nó nhớ cậu ta tên là Ernie Macmillan thì phải.

Sau lời dặn dò của ngài hiệu trưởng với chòm râu bạc, Ron tỏ ra vô cùng bất ngờ trước việc những món ăn lần lượt xuất hiện ở các dãy bàn.

Đồ ăn trông thiệt là ngon mắt, hơn nữa nó có thể ăn bao nhiêu tùy thích, thật chẳng giống như khi ở nhà, đồ ăn ít ỏi. Có một thời nó nhớ ông anh sinh đôi còn cướp đồ ăn của nó khi má không để ý, hồi đó nó được miêu tả là còi cọc và ốm yếu không thể tả được.

Đàn anh ngồi cạnh nó, vừa nãy vừa giới thiệu tên mình là Cedric Diggory, thân thiện hỏi Ron liệu nó có muốn ăn gì không. Ron có vẻ rất bối rối, thế nên đàn anh bật cười và lấy một thứ một ít cho vào đĩa nó:

-" Ron này, em cứ thử xem, nếu món nào em thích thì có thể bảo anh, anh sẽ giúp em lấy thêm. Nhưng chắc là em sẽ thích hết ấy mà, vì những gia tinh ở Hogwart nấu ăn ngon lắm."

Ron gật đầu cảm ơn, rồi bắt đầu vùi mình vào ăn. Ui, má Molly ơi, con xin lỗi nhưng hình như địa vị món ăn của má trong lòng con tụt khỏi hạng nhất mất rồi.

Cedric bật cười, anh hỏi nó:

-" Ngon lắm đúng không nào? Em có muốn lấy thêm món nào không?"

-"Anh có thể lấy thêm cho em thịt bò được không ạ?"

-" Được chứ, của em đây."

-" Em cảm ơn anh."

Chú sóc nhỏ Ronnie ăn phồng cả hai má, mắt cong lên như vầng trăng, triệt để đắm chìm trong niềm hạnh phúc đầu tiên ở Hogwart. Ngon ngon ngoàm ngoàm.

Dễ cưng ghê.

Trong khi nó đang uống cốc nước bí rợ của mình, bỗng những món ăn trên bàn biến mất, thay thế bằng những món tráng miệng ngọt ngào.

Có tiramisu này, rồi bán bích quy này, có bán nướng táo nữa.

Lần này thì Ron đã rõ ràng hơn nó muốn ăn gì: Nó muốn ăn hết!

Thế là Ron ăn ba cái tiramisu, hai cái bích quy mứt dâu rừng, và một miếng bánh táo to tướng. Ngay khi nó muốn lấy thêm cái bánh tiramisu thứ tư, các món ăn đã biến mất một lần nữa.

Cedric mỉm cười nhìn khuôn mặt viết rõ hai chữ "mất mát" của Ron mà mỉm cười, anh vỗ vai nó:

-" Đừng tỏ ra tiếc nuối chứ. Kí túc xá của Hufflepuff nằm ở ngay cạnh phòng bếp đấy. Thế nên nếu chút nữa em vẫn thèm ăn thêm, tụi mình sẽ lén trốn ra ăn vụng một chút nhé."

Ron lưỡng lự:

-" Vậy, vậy cũng được hở anh? Nhỡ những gia tinh đó bắt được tụi mình, rồi báo lên cho thầy hiệu trưởng thì sao anh?"

-" Đừng lo, những gia tinh vô cùng hiếu khách, đặc biệt nếu như em có xin một cái, có lẽ họ sẽ tặng em thêm ba cái không chừng?"

-" Thiệt hả anh?"

Cedric nhìn cậu hé Weasley đặc biệt mà gật đầu:

-" Thiệt mà, Ron phải tin ở anh."

-" Thế thì em sẽ ăn nhiều đến mức béo mất thôi."_ Ron hơi vỗ vỗ cái bụng của mình.

Lời định nói của Cedric bỗng bị chặn lại bởi tiếng hắng giọng của ông thầy Hiệu trưởng Albus Dumbledore:

-" E hèm, các trò trật tự nghe thông báo nào. Lời đầu tiên, chào mừng các học trò năm nhất, ta mong các trò sẽ có thiệt nhiều kỉ niệm vui vẻ cùng bạn bè và các giáo viên ở trường. Tiếp theo, năm nay sẽ có thầy Quirell đảm nhận giảng dạy bộ môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám."

Một giáo sư có khăn đội đầu đứng lên, mỉm cười trước những tràng vỗ tay miễn cưỡng của các học sinh.

-" Được rồi, lời cuối cùng, chúc các trò có một buổi tối nghỉ ngơi thoải mái, và ta sẽ đặc biệt dặn các gia tinh trong nhà bếp không mời mọc hay để trò ăn thêm món nào nữa đâu trò Diggory ạ, đừng dạy hư trò Weasley ngay ngày đầu vào trường thế chứ."_ Thầy Hiệu trưởng nháy mắt trước khi ngồi xuống.

Cedric có vẻ vô cùng xấu hổ khi anh đứng dậy, vỗ vai Ron:

-" Em nghe thấy thầy Hiệu trưởng nói rồi đấy. Không hiểu thầy ấy làm cách gì để nghe được, nhưng yên tâm, bao giờ anh sẽ dẫn em đi."

Ron gật đầu rồi tập trung cùng những chú lửng con năm nhất khác, theo hai Huynh trưởng về kí túc xá.

Bọn họ dừng trước một đống thùng gỗ, và một Huynh trưởng đứng ra gõ mật khẩu cho lũ nhóc thấy- chỉ gần gõ vào thùng thứ hai từ bên phải sang ở hàng thứ hai theo nhịp của Helga Hufflepuff là được!

Sau khi vào bên trong, tụi nhỏ được hai anh chị Huynh trưởng chỉ lối về phòng kí túc nam và nữ:

-" Phòng kí túc nam ở tầng hai, phòng kí túc nữ ở tầng một. Đừng có cố tình đi nhầm."

-" Nếu có cậu nào cố tình đi vào phòng kí túc xá nữ, những dây leo sẽ cù lét cậu đó đồng thời còn bị treo ngược người lên cho mọi người đều biết đó. Ngược lại cũng như vậy, vậy nên đừng có mơ tưởng ling tinh gì đấy."_ Huyng trưởng dặn dò.

-" Giờ mấy đứa đi theo anh nào."

Ron được phân vào phòng kí túc với cậu nhóc Ernie Macmillan ngồi cạnh trong bữa ăn, còn ba cậu khác ở cùng một phòng. Huynh trưởng đẩy lại gọng kính:

-" Hai đứa có thể trang trí phòng mình tùy thích nhé, vì sẽ ở đây đến khi tốt nghiệp mà. Vậy thôi, ngủ ngon và mai nhớ dậy ăn sáng trước 8 giờ."

Huynh trưởng rời đi, để lại hai cậu nhóc mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau.

-" Chào bạn, mình là Ernie Macmillan. Còn bạn là Ron Weasley đúng không?"

-" Đúng rồi, là mình."

-" Đặc biệt nhỉ? Cha mình kể nhà Weasley là những con sư tử tóc đỏ đặc biệt."

Ron cười ngượng:

-" Thực lòng thì mình cũng muốn vô Gryffindor hơn. Nhưng cái nón cứ kêu mình vô Hufflepuff, nó bảo mình hợp nhà Lửng hơn."

-" Cha mình bảo cái nón không bao giờ nói sai đâu. Cái nón là tổng hợp trí tuệ của bốn nhà sáng lập vĩ đại Hogwart mà."_ Ernie trông mơ mộng khi nhắc về những nhà sáng lập.

-" Ừ, mình cũng cảm thấy không khí của nhà Hufflepuff hợp với mình hơn."

-" Tin mình đi, bạn sẽ có nhiều niềm vui khi học ở Hufflepuff lắm."

-" Mong là vậy."_ Ron gật đầu.

-" Được rồi. Vậy, ừm, ai sẽ đi tắm trước?"

-" Bạn đi?"

-" Ờ, thôi, bạn tắm trước đi, mình tắm lâu lắm."

-" Vậy mình đi trước."_ Ron lấy quần áo ngủ từ trong rương của nó- được kê vào phòng từ trước, và bước vào phòng tắm.

Một lúc sau, nó bước ra, hoàn toàn sạch sẽ và thoải mái. Ernie vội cầm quần áo của cậu ta rồi bước vào phòng tắm.

Ron lôi mấy mô hình hồi sáng nó được Blaise tặng ra- cả cậu nhóc và Draco đều vào Slytherin như dự định, cả cô bé tóc đen trước đó túm tóc hai nhóc cũng thế, và bày biện trên đầu giường. Ngay khi lôi chúng ra khỏi áo chùng, dường như những mô hình đó đã sống lại.

Con rắn nhà Slytherin bắt đầu lao vào một trận đánh nhau với sư tử Gryffindor, khiến Ron bối rối không biết tách ra kiểu nào.

Con đại bàng Ravenclaw lao vào dùng móng vuốt quắp con rắn kia lên, trong khi chú lửng Hufflepuff vội trêu ngươi sư tử nhằm rời đi sự chú ý của nó. Ron cảm thấy ánh mắt của mô hình đại bàng có chút gì đó như thể...bất đắc dĩ, ngán ngẩm??

Ron không phải chờ lâu lắm khi những mô hình lại quay trở lại làm mô hình, hình như mỗi lượt sống lại chỉ tầm 10 phút thôi thì phải. Cậu bé xếp các mô hình thành một hàng dọc, với hai tên kì phùng địch thủ kia tách nhau ra xa nhất có thể.

Xong xuôi, nó nhìn ngắm một lượt căn phòng xung quanh. Trần thấp và sử dụng nhiều cây xanh, tông màu chủ đạo là màu nâu đem lại cảm giác ấm cúng và an toàn, giường ngủ có bốn cọc gỗ, lớn bằng hai cái giường của Ron ở nhà. Nằm lên thì mềm như bông khiến người ta chỉ muốn ngủ ngay lập tức. Niềm hạnh phúc số hai ở Hogwart của Ronnie bé nhỏ đã xuất hiện, một lần nữa thiệt là xin lỗi má Molly lắm.

Đúng như lời của Ernie nói, cậu ta tắm lâu thật, vì đến lúc Ron lim dim chuẩn bị ngủ đến nơi, cậu nhóc mới như một con chuột lột ướt nhẹp đầu tóc bước ra khỏi phòng tắm.

Con chuột già Scrabbers cũng đã lăn ra ngủ từ lâu ở tròn chuồng của nó, hiện đang được Ron đặt lên bàn gỗ gần cửa sổ.

Đêm nay với chú chuột tóc đỏ mà nói, là một đêm hạnh phúc thật sự, tự nhiên Ron tỏ ra tiếc nuối việc sau bảy năm học mình sẽ không bao giờ được ngủ trên một chiếc giường êm ái như thế này nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top