Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 1 : Chương 1.

Người thì đang tấp nập bận rộn cho một buổi sáng làm việc năng nổ. Ấy vậy mà người con gái vẫn đang say giấc trên chiếc giường, em còn chép miệng như thể đang có một bữa sáng rất ngon miệng ở trong giấc mơ.

Bừng tỉnh bởi tiếng xe cộ brừm brừm bên ngoài, em ưỡn mình cố gắng để mắt mình tiếp nhận chút ánh sáng lẻ loi vào trong căn phòng tối.

Dụi mắt cố tiếp thu những gì mình đang nghĩ, chà, có lẽ sáng nay sẽ là một buổi sáng ít năng lượng đây !

Tối qua nàng công chúa này đã có một " buổi khuya " ngọt ngào với những anh bạn của mình, cùng netflix và vài chiếc gà rán thơm ngon. Nhưng đó là chuyện từ đêm qua mà, vấn đề bây giờ là chút ít ỏi gà rán để em ăn sáng đã bị em xử lí nốt vào đêm qua.

Chẳng lẽ lại để bụng trống ?

Thôi, nghĩ cũng đừng nghĩ đến.

Người con gái chạy như chạy giặc, bỏ bữa nào thì bỏ, nhưng nếu bỏ bữa sáng, hẳn là người ta sẽ tìm thấy " xác " em ở một khu nào đó chẳng hạn ? Và lí do dễ hiểu là bị tụt năng lượng.

Vậy nên mọi người cũng hãy ăn sáng đi nhé ! <3

" Em ơi ? "

Ồ, là giọng của Reo !

Từ ô cửa nhỏ, em đã nhận ra mái tóc tím lộ ra một ít ở trên, chẳng ai trong đám bạn em lại có mái tóc tím ngoài trừ thiếu gia Mikage Reo cả !

Cạch.

" Chúa ! Tớ tưởng mười hai giờ ta mới đi xem phim ? "

Reo cười cười, nay cậu chàng mặc rất bảnh bao, rất thu hút ánh nhìn của người khác giới, tay cậu giơ lên hai tấm vé.

" Nó sẽ chiếu lúc chín giờ rưỡi. " -  Nói rồi, cậu ta nhìn ra sau lưng em, nhướn mày tiếp tục nói.

" Nhưng tớ chắc rằng cậu đang gặp vấn đề về bữa sáng. "

Như nhìn ra trong đôi mắt em có tia lấp lánh, cậu tỏ vẻ buồn cười tiếp tục nói :

" Tớ có thể đi ăn sáng cùng cậu không ? Tớ sẽ là người bao . "

" Tuyệt ! Reo, cậu nghĩ sao nếu tớ cưới cậu ? "

Mikage Reo có lẽ đã quen với cách nói này của em, chỉ nhướn mày, xua tay :

" Lẹ hoặc hai chúng ta sẽ trễ giờ ! "

" Đã rõ thưa sếp ! "

Reo ung dung vào nhà, ngồi vào chiếc sofa nhỏ nhắn. Cậu ta lôi điện thoại ra, bấm nhắn gì đấy.

Em mặc đồ rất nhanh nhẹn, một chiếc quần ngắn lộ cả bắp chân trắng nõn nà, chiếc áo croptop ngắn chỉ che được nửa vòng eo, cổ có một sợi dây chuyền rất đẹp. Reo vừa nhìn đã biết, là thứ mình tặng cho em.

Reo tỏ vẻ hài lòng, cách ăn mặc dù sao cũng chỉ là thứ giúp cho em tỏa sáng hơn, dù nó nổi loạn, hay diêm dúa, chỉ cần là em, sao lại không đẹp ?

" Cậu muốn ăn gì ? "

Em mang giày vào. Nghe câu hỏi của cậu thì ngẫm lại vài giây, sau đó tiếp tục nói :

" Ừm.. Okonomiyaki ? "

" Hiểu. "

Bà Baya đã đứng đó, em gật đầu nhẹ như phép chào hỏi và bà ấy cũng vậy.

Baya đi theo Reo từ nhỏ, rất hiểu cậu chủ của mình, cậu sẽ không để bất kì người con gái nào ngồi lên chiếc xe của nhà mình nếu ba mẹ không cho phép.

Có lẽ nói, em là ngoại lệ đầu tiên cũng được.

" *Okonomiyaki Kiji Shinagawa. "

Bà Baya gật đầu, bắt đầu cho nổ xe để chạy.

Reo bắt đầu luyên thuyên về bóng đá, điều mà cậu sẽ làm dù nói chuyện với ai, kể cả em, kể cả Nagi Seishirou.

Nhưng nếu để nhắc đến Nagi thì..

" Reo, Sei đâu ? Chúng ta không rủ cậu ấy đi à ? "

Mikage Reo khẽ khựng lại, ánh mắt như né tránh.

" Ừm.. "

Em dùng ánh mắt nghi ngờ. Có chuyện gì sao ?

Reo hơi ấp úng một chút, đưa ánh mắt cầu cứu Baya. Bà ấy hiểu ý, đã thay cậu chủ mình mà tự nói :

" Cậu Nagi hôm nay đã đi giải quyết vài " công chuyện " rồi thưa cô. "

Điệu bộ của Reo, " công chuyện " mà Baya nói. Em ngầm hiểu chắc cậu ta đã đi giải quyết phiền phức của cô người yêu cũ rồi.

Nagi khá vô tâm trong tình yêu, nói đúng hơn cậu ta không biết xác định tình yêu, trên trần đời cậu ta chỉ thấy mọi thứ là một mảng phiền phức. Bởi thế nên bạn tỏ tình, cậu vẫn đồng ý, nhưng trong mối quan hệ lại không có chút mặn mòi nào, giống như vào một group chat nhưng không tương tác ấy.

Và đến khi bị bắt lỗi, cậu ta mới : " Hả ? À.. Vậy là đang yêu nhau à ? "

Thế là lại chia tay.

Em chẳng lạ gì cả.

Đó là Nagi Seishirou cơ mà.

Reo cười ngượng ngùng, như muốn xóa đi bầu không khí này, mới tiếp tục nói :

" Tụi Chigiri sẽ ra Tokyo vào ngày mai. "

Chị của Chigiri học đại học Tokyo, vậy nên dù nhà xa nhưng cậu chàng vẫn được ra Tokyo chơi cùng chị, còn có Gagamaru Gin, Hiori Yo và ti tỉ những người khác.

Hứa hẹn sẽ vui đây.

Được tầm vài phút, đã đến nơi, Reo luôn có thói quen làm mọi thứ cho em. Từ việc nhỏ nhặt như mở cửa xe, lấy đũa, đưa menu hay là sửa quần áo lệch cho đến như chở em đi đánh tụi con gái nói xấu trong trường, hay là việc chi tiền ra chỉ để em vui.

Cỡ thế nhưng chúng ta cũng chỉ là friendzone.

F - r - i - e - n - d - z - o - n - e.

Ya, đau lòng quá.

Nhưng công nhận, bữa đó cả hai ăn khá ngon.

Vì ngon nên mới trễ giờ, và họ ba đầu bốn cẳng gấp gáp đến rạp chiếu phim.

Phim hôm nay sẽ là Chú thuật hồi chiến tập 0. Lí do để coi là vì có Okkotsu Yuuta, husbando siêu đáng yêu của em.

Nhìn một chiếc màn hình to ( nhà của Reo cũng có, nhưng nó không có cảm giác ! ) cùng bắp rang bơ và ly nước pepsi siêu to.

Mẹ ơi, con biết yêu rồi.

Sao ba chồng Gege có thể tạo ra siêu phẩm cỡ như Okkotsu Yuuta nhỉ ?

Buổi xem phim hôm đó đã diễn ra rất rất thuận lợi. ( Trong sự hạnh phúc của em và chiếc bill hết *60 Usd. )

Buổi sáng bốn tiếng cứ thế trôi, đến giờ trưa thì en nằm lì trong nhà với chiếc smartphone đến chiều tối mới có hẹn với Bachira.

[ End ]

* 1 : Một quán bán Okonomiyaki có thật ở Nhật Bản, Tokyo.

* 2 : Giá vé xem phim ở Nhật rất đắt

Trong khi ở những nước như Mỹ hay Châu Âu thì giá vé chỉ khoảng vài USD, thì ở Nhật giá vé xem phim trung bình là khoảng 1800 yên đến 2000 yên, khoảng 20 USD !!!

Cộng thêm tiền ăn bắp rang, uống nước ngọt nữa thì một người mỗi lần đi xem phim cho một người tốn gần 25 đến 30 USD.

( Theo nguồn tin của website Mirachen.Kitchen )

_

Đôi lời của tác giả :

Đã hai ngày nhưng mình chưa xong Nakroth của Liên Quân, làm cái này để an ủi ai mình chưa trả req.

(^3^♪



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top