Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Special chapter: Recap ba năm cấp 3 của chúng tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

A/N: Xin lỗi dạo này tôi bận ôn thi kkk. Bí ý tưởng nữa, các cậu đọc tạm random idea ngớ ngẩn của tôi nha.

___

Chào mọi người!

Đây là nhật ký ghi hình của ____. Trong đây có những kỉ niệm ba năm cấp 3 (cả trước đó nữa) hay ho của tôi, và đương nhiên cả mấy thằng đệ nữa. Chiếc máy quay này là tôi được ba đứa kia góp tiền mua tặng sinh nhật 15 nồi bánh chưng, cái hồi còn trẻ trâu để kiểu bob cut ngắn cũn cỡn ấy.

Chúng tôi của hồi đó ngốc nghếch lắm, ngố phát sợ luôn. Chúng tôi vô lo vô nghĩ, số lần cúp học tỉ lệ thuận với việc đến trễ rồi bị sao đỏ bắt lên phòng giám thị ngồi chép phạt. Nói thật may mà lúc đó mấy đứa cũng giữ lại được chút lý trí cuối cùng để dành dụm mấy đồng tiết kiệm ít ỏi mua cho tôi máy quay.

Bíp.

#1

"____! CON ĐIÊN NÀY SAO MÀY GIẾT TAOOO TRONG AMONG US ĐỒ XẤU TÍNH ĐÉO CÓ BẠN. UHUHUHUHUHHUHU."

#2

"Ê đĩ, tao không phải cái loa phường đâu nên don't be shy, spill the TeA, sis."

#3

"UỒI, cà tím, cà tím, zai đẹp kìa, zai đẹppp kìa cà tím. Chụp nhanh chụp nhanh. Eooo lâu la lề mề. Ộppar của mày kìa, CÀ TÍM."

#4

"Cái thằng chó đẻ."

*3 giây sau*

"TAo KhôNG cÓ ý đÓ"

#5

"Tiểu thư ơi, đứa nào mất dạy lấy mũ bảo hiểm của tao ùi...Ai ban ngày ban mặt đi ăn trộm ăn cắp trắng trợn zị...BẮT ĐỀN MÀY."

#6

"NAGI SEISHIROU! Mày sẽ không tin cái đéo gì vừa xảy ra đâu!"

#7

"Ê mày ơi thằng kia lại quay lại với người yêu cũ rồi kìa. Lần thứ tư rồi nhỉ."

"Eo bọn này nhai đi nhai lại mãi mà đếch chán hở tụi bây?"

"Đã vứt đi rồi thì làm ơn để đứa khác hốt dùm đi chứ mắc đéo gì cứ ám nhau hoài zị mấy cha."

"Tởm."

#8

"Mày ơi con kia trông ngon nhỉ."

"Mông mẩy thế kia muốn đánh ghê."

"Hả wtf"

#9

"Thằng bồ tao ngủ với con phò lần trước nói xấu bị tao đánh kìa mày ơi."

"Adu, đường tình duyên của mày zig zag hay gì."

"Tao buồn quá mày ơi:(."

"Không sao, có thực lực mới buồn."

#10

"Mày không làm gì sai cả."

#11

"Lô đĩ."

"Im đi, không phải bây giờ."

"Sao thế?"

"Tao bị đánh."

"Đù, dám đánh cả mày luôn?"

"Thôi chưa? Mà mày đi đâu đấy."

"Test bật lửa. Đi chung hong?"

#12

"NAGI, Mày có xách đít dậy không sắp muộn rồi."

#13

"Quay tóp tóp hong."

"OK."

#14

"Khóc đi, dựa vào vai tao này."

"Ỏoo-"

"Nhớ giặt áo cho tao là được."

"Ơ..."

"Đùa thôi."

#15

*ném ____ vào bể bơi*

"Dude, wtf lạnh vãi nho-"

"Tao biết mà."

#16

"Ê mày biết gì chưa?"

______

Bíp.

"Ê nhìn Reo hồi đó đụt vãi."

"Tao thấy mày phiền."

"Xóa đoạn video kia điiii, bố xin mày."

"Giỏi thì đánh tao đi ahihi đồ ngốc."

"Sao mày quay được mấy khoảnh khắc xấu hổ thế."

Ahaahahaha.... tao cũng chịu.

_

Chúng tôi đã từng như vậy đấy.

Đã từng oẳn tù xì xem ai trả tiền nước vì nghèo rớt mồng tơi.

Đã từng lôi nhau ra ngoài đắp người tuyết mặc cho thời tiết bên ngoài lạnh vãi cức.

Đã từng mất công lái xe 4 tiếng ra biển chỉ để tất cả ngồi trên bờ xây lâu đài cát vì quên mang đồ bơi.

Đã từng chơi mario cart đến tận 3 giờ sáng.

Đã từng đi xem bóng đá với mấy đứa mặc dù lúc đó chẳng biết tí gì về nó cả.

Đã từng đánh nhau sứt đầu mẻ chán chỉ vì một cây kem trúng thưởng.

Đã từng đú trend mua đồ 4 đứa giống nhau để rồi vứt xó chẳng bao giờ thấy mặc chung (vì ngại chứ sao nữa).

Đã từng ngồi túm tụm lại nói xấu con nhỏ lớp bên để rồi bị nó nghe thấy.

Đã từng uống rượu say khướt rồi dắt tay nhau ra đường lớn làm trò cười cho cả thiên hạ.

Đã từng midnight driving with the windows down~

Đã từng cười vì cái meme trên fb, mà có đứa thêm muối làm cho nó càng buồn cười hơn
(p/s: tôi đã thật sự ngất vì thiếu oxi).

Và điều tôi thích nhất - mỗi kỉ niệm ấy, chúng tôi đều có mặt ở đó, chẳng bao giờ thiếu mống nào cả.

Tới đây là dấu chấm hết cho quyển nhật ký này rồi á. Sau hôm nay chúng tôi sẽ không còn là đám học sinh năm cuối nổi loạn nữa, sắp sửa phải đi làm, phải một mình đương đầu với thế giới, phải lo chi phí này kia, nói chung là phải có trách nhiệm với đủ thứ trên đời.

Nhưng cũng chẳng sao, vì đâu đó trong mỗi đứa chúng tôi, đều sẽ hiện hữu một sự động viên vô hình vốn đã hình thành chẳng biết từ bao giờ. Mà cũng chẳng có gì phải khóc lóc buồn bã cả, có phải sau hôm nay là tận thế đâu. Thế cho nên là, hãy coi khoảng thời gian này là kết thúc thời gian trải nghiệm 'cuộc đời' miễn phí, mở ra một hành trình mới, dài hơn, ý nghĩa hơn, mà cũng khó khăn hơn.

Hãy đương đầu với mọi thử thách ngán đường, rồi một ngày nào đó bạn sẽ chợt nhận ra, chàaaa, mình lớn thật rồi đấy.

_

A/N: Nếu các cậu đang nghĩ tại sao Mikage Reo là cậu ấm tập đoàn Mikage mà lại 'nghèo' giống những người còn lại thì tôi xin được giải thích:

Theo cá nhân tôi, Mikage Reo là một nhân vật kiêu ngạo và gần như hoàn hảo về tất cả mọi thứ. Và một phần trong mạch truyện gốc, bố mẹ cậu không ủng hộ việc cậu theo đuổi bóng đá (thứ cho cậu cảm giác mới lạ, cũng như không dễ dàng đạt đến thành công), mà định sẵn tương lai rồi cho rằng đó là điều 'tốt nhất' dành cho cậu. Từ đó, tôi nghĩ những sự áp đặt của họ đã hình thành trong Reo một ác cảm nhất định và không muốn dựa dẫm vào bố mẹ nữa. Vậy nên cậu sẵn sàng tự thân mình kiếm tiền bằng chính thực lực chứ không phụ thuộc vào số tiền bố mẹ chu cấp.

Vì vậy, tôi đã đề cập rằng 'cả ba đứa đã dành số tiền tiết kiệm ít ỏi' vì lúc đó ngay cả thiếu gia Mikage Reo cũng mới bắt đầu đi thực tập và học nghề.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top