Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Isagi Yoichi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

. Mọi người ơi [__] là tên của mọi người nhe, tớ không nghĩ được tên chung phù hợp cho các cậu huhu

Hôm nay là ngày vòng loại quốc gia của các trường trung học, và đây cũng là trận chung kết tỉnh Saitama. Thân là bạn học thân thiết của Yoichi, bạn không thể nào không đi cổ vũ thật nhiệt huyết cho trận đấu ngày hôm nay được.

"Lên đi Isagi!! Lên"

"Isagi!!! Cầm bóng đợt này là cơ hội cuối cùng của cậu đấy"

"Isagi cố lênn!"

Tiếng cổ vũ dành cho cậu bạn số 11 ấy rất to, khán đài đang rất mong chờ bàn thắng này của cậu. Phía dưới kia người mang chiếc áo số 11 Isagi kia đã tranh bóng thành công và tiếp tục dẫn bóng tới khung thành. Uyển chuyển lướt mình qua đối thủ to xác, dẫn thẳng bóng tới nơi sẽ ghi bàn thắng quyết định.

"Isagiii! Mau chuyền bóng đi, chỗ tớ đang thoáng" Tiếng mời gọi chuyền bóng của đồng đội cậu được cất lên.

"Biết mà, tớ sẽ ghi bàn!"

.

'Isagi.., Nếu bây giờ cậu ấy chuyền bóng có thể sẽ thắng không?' 

Xuyên suốt mấy trận đấu bạn đã theo dõi thật chăm chú, phân tích từng mánh khóe của đối thủ, kĩ năng của họ. Bạn đoán rằng Isagi ắt hẳn cũng đã đoán ra nên mới dễ dàng chơi bóng như vậy. Bạn cũng là một fan cuồng của bóng đá, tuy là con gái không thể chơi bóng được nhưng khả năng phán đoán của bạn có thể nói là hơn người. Vì sức khỏe có giới hạn và không đam mê hoạt động ngoài trời nên bạn mới không chơi bóng ấy chứ, một phần cũng do lười..

"Ê Isagi, em đang làm cái gì thế?! Nếu em sút thì coi như chấm hết đó"

"Một vì tất cả, Tất cả vì một nghe chưa"

Tiếng hét của coach bên team Isagi la lên, ông ta có vẻ như không đồng tình với việc sút bóng của Isagi.

'Bây giờ mà chuyền thì rủi ro sút trượt cũng khá cao, góc chuyền quả rất đẹp nhưng góc sút thì chưa chắc đâu' Bạn nghĩ 

"ISAGIIIIIIIIIII! ĐỪNG CHUYỀN, SÚT ĐIII" Bạn hét lên từ phía khán đài khiến bao cặp mắt hướng về bạn

Nhưng đã còn không kịp rồi, Isagi đã chuyền vào vị trí chân của cậu bạn kia.

TENG!

Trượt mất rồi, sút trượt là cơ hội phản công của đội bạn. 

"Dâng lên, lên"

Trái bóng đã bay đến chỗ của tiền đạo Ryosuke Kira..

PHẬP

"TUÝT TUÝT"

"GRAOOOOOOOOO" 

Tiếng tung hô vang vọng cả sân đấu, vậy là Isagi đã thua. Cậu đã để lọt mất vòng tuyển cuộc gia, giấc mơ của cậu.. 

"Mấy đứa đã thi đấu tốt, Lớp 12 sẽ rút khỏi câu lạc bộ này. Hãy cảm thấy tự hào vì ta đã chơi cùng nhau như một đội..." Lời an ủi từ huấn luyện viên được cất lên

"ISAGIIIIIIIIIIIIIIIIII" Bạn thấy vậy liền chạy xuống sân đấu, ôm chầm lấy thân hình của cậu bạn từ đằng sau

"[__] Là cậu sao?" 

"Ừm, tớ đây. Để tớ ôm cậu một chút nhe?"

"Được.."

Thấy được có một cặp đôi trẻ bên "đội thua" đang nồng cháy, các phóng viên nhà báo liền quay sang chụp lén làm tin sốt dẻo với tiêu đề 'Lời an ủi từ cái ôm'

.

Buổi chiều buông xuống, thân thể Isagi đã mệt rã rời giờ còn phải dắt theo chiếc xe đạp kia. Bên cạnh cậu còn có cô bạn thân [__] đi chung nữa.

"Này [__] tớ thua rồi đúng không?"

"Đúng vậy, cậu đã thua vì quyết định sai lầm của đường chuyền đó. Nhưng hôm nay cậu đã đấu rất tốt, không sao đâu Isagi"

"Nhưng tớ đã thua [__] à, đó là một thất bại lớn" Cậu bỗng dừng chân lại

"Không sao đâu, dù là với Noel Noa hay các tuyển thủ khác ai chẳng có lần thua đáng nhớ trong đời, quan trọng rằng cậu có rút ra được kinh nghiệm cho bản thân hay không thôi."

"Nh-Nhưng [__] à, tớ đã thua mất rồi" Giọng Isagi bỗng nghẹn lại giống như sắp khóc.

"Isagi, lại đây nào" Bạn dang tay ngỏ ý muốn ôm Isagi vỗ về. Đây không phải lần đầu tiên bạn làm chuyện này, hồi nhỏ Isagi có một lần bị ngã, em cũng đã ôm lấy cậu mong cậu đừng khóc nữa vì bạn không biết phải làm sao.

Nhận được tín hiệu, Isagi liền nhào vào ôm lấy thân thể nhỏ bé của bạn. Tham lam hít lấy mùi hương quen thuộc từ hõm cổ, ôm chặt bạn như không muốn tách rời một chút nào. Cảm giác ấm áp này thật dễ chịu cho con người ta giải tỏa. Cậu òa khóc như một đứa trẻ trong lòng bạn.

.

Sau khi cả hai bạn trở về nhà, bạn cũng đã may mắn thả mình vào chiếc giường êm ái sau ngày dài. 

"[__] Xuống ăn cơm con ơi"

Bạn lết thân xác của mình xuống dưới lầu để thưởng thức bữa tối cùng gia đình. Mẹ bạn vẫn hì hục chuẩn bị nốt món canh chua, bố thì vẫn chăm chú xem trận bóng rổ trên TV. Haiz thật không hiểu nổi con thích bóng đá, bố thích bóng rổ, liệu con có phải con gái bố không nữa, chẳng giống nhau tí nào.

"Má mi ơi con đói ~"

" Ơi đây, má mi sắp xong rồi"

"Trận đấu hôm nay thế nào [__]?" Bố bạn lên giọng hỏi

"Cũng hay lắm bố ạ, nhưng con không ngờ cậu ấy sẽ chuyền bóng ngay thời khắc như vậy thôi"

"Hm? Thằng bé phán đoán sai à?"

"Vâng"

"Cơm ra rồi đâyyy"

Mẹ bạn bưng ra bát canh chua thơm phức cùng đĩa thịt lợn chiên, toàn món yêu thích của bạn. 

"À, [__] hôm nay có người gửi thư, hình như đến từ hiệp hội bóng đá  Nhật Bản đó"

" HẢ! Thật á, sao má mi không nói sớm, cho con xem"

"Đây nè"

Lá thư viết:

Gửi cô [__][__]

Cô đã được tuyển chọn thành quản lí duy nhất tại dự án bồi dưỡng cầu thủ, một dự án mới tại Nhật Bản mang tên "Blue Lock". Chúng tôi nhận thấy niềm yêu thích bóng đá từ cô và cũng vì có hiểu biết về bóng đá, chúng tôi quyết định chọn cô [__] làm quản lí tại dự án Blue Lock lần này. Nếu cô chấp nhận thì hãy đến địa điểm được ghi phía dưới.


Đọc xong lá thư, cô tức tốc chạy lên gọi điện thoại cho cậu bạn Isagi của mình. Cậu ta bên đó nói rằng cũng đã nhận được lá thư y chang như mà không phải quản lí mà là với chức vụ cầu thủ. Họ hẹn nhau rằng mai sẽ gặp tại địa điểm ghi trên giấy để cùng xuất phát.

___________________________________________________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top