Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

◇Rin Itoshi◇

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Y/n khó chịu ném gấu bông từa lưa,ngồi trên giường khoanh tay nhìn mỗi một gốc tường,hỏi tại sao em lại tức giận đến thế à?

Em và Rin cãi nhau,bạn trai không chịu đưa em đi xem buổi ca nhạc em thích nên em đã từ mặt anh ấy được 3 tiếng rồi.Rõ ràng là em đòi cái gì anh cũng chiều em hết,có cái này thì lại không được? Tại sao chứ!

"Rồi giờ giận quài hay gì?"

"Em không có giận"

"Thật?"

Em gật,xong lại lắc đầu lia lịa,chui vào chăn rồi chùm kín mít từ đầu đến chân,hát mấy câu thất tình buồn bã cho ai đó đang dựa ngoài cửa phòng bất lực mà nghe ngẫm nghĩ lại đời

"Làm gì có ai thương em như vậy! Làm gì có ai cần em đến thế!"

Rin lúc này chính là vừa bực bội vừa mệt mỏi,buổi ca nhạc là cái khỉ gì? Một vé tận 500? Anh phải trông con ghệ bị mù đường nên phải hốt cho cả anh tổng là 1 triệu chỉ để xem mấy con thú bông giả nhảy nhót ca hát??xong bạn gái anh còn khen tên hoàng tử kia đẹp trai? Trông khi em ấy đã có anh rồi vẫn say mê người khác,đẹp cái con c**

Không vì Y/n bị bệnh thì anh đã lôi lên giường dạy một bài học rồi,may mắn cho nhóc ấy là đang bị sốt,đó cũng là lý do Rin không muốn đưa em đi.
Nhưng bé con nào chịu? Em bệnh đã khó chịu,này đòi gì không được nấy lại càng khó chịu hơn,được đà mà lấn tới

"Anh không thương em nữa chứ gì! Rin là đồ tồi! Em ghét anh!"

Đúng là sức chịu đựng con người cũng có giới hạn mà,anh bực dữ lắm rồi đấy,cái mỏ anh giựt giựt lên nãy giờ thèm chửi lắm rồi,nhưng Rin không muốn la bạn gái của mình ngay lúc này tí nào.Rin đi tới nắm cái mềm giật mạnh ra,lúc này cái đầu Y/n mới chịu thò ra bên ngoài,em liếc Rin,phòng má giận dỗi,còn anh thì nhíu mày nhìn Y/n đánh giá,trên trán là miếng hạ sốt,2 má thì đỏ chót,người thì nóng rang,còn nữa,chưa gì bạn gái anh đã khóc thút thít rồi,tại thấy anh nhìn nên lau đi thôi,nhưng nó vẫn chảy tỏng tỏng,rõ là đang phát bệnh mà dở chứng đây mà,anh bực chết mất thôi

"Y/n! Nếu em không ngoan ngoãn nghe lời tôi nói thì tôi sẽ mặc xác em luôn đấy biết chưa hả!?"

"Ư..anh mắng em..ừ rõ là hết yêu nhau rồi nên anh mới nặng lời với em đến thế! Được! Bổn cô nương đếch cần!!"

"...."

"Anh biến đi! Anh mặc kệ em luôn cũng được! Em ghét Rin rồi!"

"Thế thì sống chết tự cô chăm,tôi đi,mặc kệ cô"

Anh tặc lưỡi ném con gấu vào đầu em rồi quay lưng bỏ đi,đóng cửa lớn một cái rầm khiến em giật bắn mình.Giờ thì Rin giận ngược lại em rồi,vậy thì sao chứ,em chỉ là muốn đi coi 1 tí rồi sẽ về thôi mà,hứa danh dự với Rin luôn nhưng anh ấy thà điếc tạm thời chứ không chấp nhận,bé cưng thích gì Rin đều cho em,có cái này lại không cho,em không phục tí nào.
Y/n ôm gấu bông lăn lộn trên giường la hét trong phòng,khóc lóc chửi Rin là đồ cặn bã thối tha,đồ chó má!nhưng chỉ là chửi nhỏ thôi..tính Rin nóng như kem,anh ấy đã điên rồi thì đến Sae anh trai của người yêu em còn chịu

Điện thoại máy tính bảng,kể cả loptop đều bị anh tịch thu hết rồi,không có gì chơi cả,Y/n buồn chán tuột xuống giường đến cái bàn,ngồi đó đếm những ngôi sao trên tường,đếm đến cái thứ 10 thì vô tình thấy ảnh Rin và em chụp chung,kế đó là nhiều nhiều bức ảnh khác nữa

"Đáng ghét! Nhìn thôi đã muốn đấm vào mặt rồi"

Em quay mặt đi lên giường,nằm một tí thì cổ họng khát nước.Theo thói quen em gọi tên bạn trai em,nhưng ngớ người quên mất rằng cả hai đang giận nhau kia mà? Thôi có tay tự uống,chả sao cả,bà đây vẫn còn khỏe chán

2 tiếng sau em mệt hơn,thân nhiệt em lạnh buốt,Y/n chưa hạ sốt nhưng mà em không muốn bỏ cái tôi ra để gọi tên kia tí nào,em vẫn còn giận vì anh ta giám bỏ em đi thiệt,em nói đùa tí thôi mà! Đáng nhẽ anh ấy thương em thì sẽ phải ngồi lại dỗ em chứ,em đang bị bệnh mà..Y/n thì lúc nào chả yêu Rin nhất..

"Muốn ôm anh ấy quá..."

Em ho khụ khụ rồi ôm gấu bông trong lòng,chưa gì đã khóc vì nhớ Rin rồi,cái này là đánh đánh đồng với tâm lý nè trời.Bỗng em nghĩ vu vơ,lỡ sau này chia tay rồi em sẽ ra sao? Rin quen người khác thì sao? Anh ấy không còn yêu em nữa thì sao? Nghĩ đến thôi nước mắt cá sấu em đã rơi lã chã rồi.
Khóc một tí lại buồn ngủ,người em mệt nhừ,mắt em đã lim dim từ khi nào không hay,thôi thì ngủ một tí rồi sẽ khỏe mà ha,để có sức mà giận Rin tiếp,à đâu..làm nũng để xin lỗi ảnh mới đúng

Cảm giác có mùi hương rất quen tỏa ra,là mùi bạc hà,mắt em từ từ mở lên,đôi con ngươi phản chiếu hình ảnh Rin đang nhìn em chăm chú,và rồi anh ngồi lên giường đưa bàn tay xoa xoa đầu em rất dịu dàng,em bất giác rúc vào lòng Rin

"Biết lỗi chưa? Đúng là không có tôi cô sẽ như thế này mà"

Em không trả lời,căn phòng rơi vào im lặng,rồi bất chợt anh nghe tiếng em thút thít,ôm Rin rất chặt,anh nghĩ em biết sai rồi nên cũng hạ hỏa,nhưng được một tí em òa khóc,khóc nấc lên nữa là đằng khác,làm anh lo lắng sợ em bị đau ở đâu,liền xoa trán hỏi han em:

"Sao thế? Em bị sao mà khóc? Đau ở đâu mau mở mồm nói lẹ lên?!"

"Ư..hức..Rin ơi..em yêu anh quá à huhu!"

" ? "

Anh đơ người nhìn em,bộ con nhỏ này bị sốt đến nói sảng à?

"Em suy nghĩ..hức..lỡ may sau này anh bỏ em đi! Anh không yêu em nữa thì phải làm sao đây! Huhu em còn yêu anh nhiều lắm ư..hức..anh đừng có bỏ em..mỏ anh hỗn lắm không có ai yêu anh nhiều như em đâu!"

Mẹ thiệt nói câu muốn xúc em đi luôn cho rồi,nhưng hiện tại em đang bệnh nên Rin nhịn bỏ qua.
Rin nhìn bạn gái mình đang ôm anh không rời,khóc lóc nói yêu Rin Itoshi hơn 10 lần nãy giờ rồi. Bên khóe miệng anh có chút cong cong,anh ẩm Y/n lên,để em dựa mặt vào ngực anh,lấy mền đáp cho Y/n,tay anh vỗ về lưng em,Rin cuối xuống hôn lên tóc em rồi thở dài nhìn tình yêu của anh đã bệnh nay lại nói mấy câu sến sẩm nhưng lại quá đỗi dễ thương,làm anh phải mềm lòng với bé cưng

"Ngoan đừng khóc,nín nào Y/n,em không nín tôi đá em đấy"

"Ư hức..ư..Rin đừng bỏ em..em xin lỗi..em nhớ Rin lắm ấy"

"Đừng suy diễn lung tung nữa,anh không bỏ em,anh..cũng yêu em,anh yêu em nhiều hơn những gì em nghĩ đấy nhóc"

"Ngoan nín đi,anh ở đây với em được chưa? Em yên tâm ngủ đi cho khỏe,anh không bỏ em đi"

Em nhìn Rin ăn vạ,miệng nói không chịu ngủ đâu muốn chơi với Rin. Ơ em suy nghĩ lại rồi,tự nhiên thấy đi ngủ cũng vui,ngủ mới hết bệnh được chớ,em không nói là Rin xém tí nữa là bóp cổ em đâu

"Anh hứa là không được đi đâu hết!"

"Ừm, hứa"

Rin cuối xuống hôn lên bờ môi căng mọng của em,xong hôn đến má rồi tiện thể cắn một phát coi như đây là hình phạt,làm mèo nhỏ khè anh xong lại rúc vào lòng ôm anh.
Thiệt tình,anh mỉm cười rồi,không còn giận em nữa,đổi lại là sự dịu dàng xoa lưng em cho dễ vào giấc ngủ.
Y/n ôm anh không nỡ buông,em biết tính em ngang bướng,đòi cái gì phải có cái đó,thế nên bị Rin la suốt,những lần cãi nhau nhiều vô số kể,nhưng người tạo ra mớ bồng bông đó luôn là em,còn người làm lành luôn là Rin,haha hiếm thôi..là em biết lỗi rồi lẻo đẻo theo anh đến phát phiền đấy.Rin dễ cọc,mỏ cũng hỗn ghê luôn,nhưng anh lúc nào cũng ân cần quan tâm em mọi lúc,mọi nơi,anh nói anh thương em nên em thích gì anh đều sẽ cho em hết,quan trọng Y/n phải ngoan.Em suy nghĩ..vậy liệu em không nghe lời Rin nữa,cãi lời Rin quài quài luôn,thì sẽ không được anh yêu thương nữa hả?

"Anh ơi"

"Anh nghe"

"Y/N yêu Rin lắm í..Rin có yêu em hong?"

"Nói nhiều quá"

Em nhìn thẳng vào mắt anh,làm anh bực bội kí vào đầu em một cái đau điếng.

"Có,rồi được chưa? Ngủ"

"Chắc chắn 100% nhé!"

"Hơn cả 100%"

Ừm ừm!em hạnh phúc cười khúc khích trong lòng Rin,em ngước lên hôn chụt lên môi anh một cái rồi núp,khiến đằng ấy yêu cái sự tinh nghịch dễ thương của em vô cùng.Rin xoa đầu rồi hôn lên tóc mai của em,anh ôm Y/n vào lòng,cả hai cứ thế ngủ quên khi nào không hay.

em yêu Rin Itoshi,yêu luôn cả sự chiều chuộng của anh dành cho em



End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top