Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8: Một ngày mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa rơi từng hạt nặng trĩu, không gian xám xịt chìm trong cái lạnh se lại của không khí.

Yuime thích trời mưa, cô xoay cái ô trong suốt khiến những hạt mưa vung vãi xung quanh, chìa một tay ra ngoài đón lấy làn nước lạnh giá.

Mỗi lần đi trong mưa con người giống như được gột rửa, nước từ trời cao đem ô uế của trần gian xóa đi, trả lại một nơi thanh tịnh sạch sẽ.

Cũng là lúc tốt nhất để thả lỏng.

"Con điên này ướt hết người bố rồi!!!"

Giọng Bakugou la lối phát ra từ phía sau , Yuime quay đầu nhìn lại quả thật cái ô xoay xoay của cô đã tưới ướt một phần áo cậu.

Oh, ai biểu đi gần quá chi.

Ô của Yuime cao đến ngang vai cậu, ô của Bakugou thì chẳng thấp xuống được để che nước mưa bị Yuime xoáy tròn, kết quả Bakugou lãnh đủ.

"Mẹ mày cái thái độ đéo gì vậy????" Bakugou hùng hổ xông về phía trước giống như muốn đấm Yuime một cái.

"Đường rộng ai mướn đi sát vô còn la chi." Yuime làu bàu.

"Hả??? Mày nói cái gì nói to lên???"

"Gì, ai biết gì đâu."

Thật là, cậu bạn cùng lớp này ồn ào phát sợ, lúc nào cũng quát nạt gắt gỏng, buổi sáng bình yên coi như bị phá rồi.

Yuime tiếp tục xoay ô.

"Cái con lùn này!!!!"

"Biết sẽ dính ướt thì tránh xa ra, làm chi cứ đi gần!" Yuime nói.

"Đường này của mày chắc, tao muốn đi đâu thì đi!"

"...." Yuime xoay ô mạnh hơn.

"Tao đồ sát mày!!!!"

Thế là rõ ràng Bakugou cầm ô, nhưng lại mang bộ dáng ướt như chuột vào lớp.

Yuime thong thả cắm ống hút vào bịch nước trên tay hút, còn mười phút nữa mới đến giờ vào học, đám học sinh túm tụm vào với nhau nói chuyện.

"Cậu uống gì vậy Tamashi?" Yaoyorozu buông bút ngó qua hỏi, cô vốn rất thích tìm kiếm những thức ăn mới, đặc biệt vì Quick của Yaoyorozu yêu cầu bồ xung rất nhiều năng lượng.

"Dịch dinh dưỡng." Yuime nói.

"Cái gì!" Yaoyorozu có chút không kiềm chế được nói lớn, lôi kéo sự chú ý của vài người bạn lại đây. "Sao cậu có thể uống dịch dinh dưỡng được!"

Ochako tò mò lại gần: "Có vấn đề gì hả."

Yaoyorozu mặt xanh một chút nói: "Dịch dinh dưỡng là một loại thực phẩm bổ xung dinh dưỡng năng lượng dưới dạng dự trữ, thường được dùng trong quân đội và các trận chiến nhằm thay thế khẩn cấp thực phẩm bởi tính tiện lợi. Nhưng mà vị của nó thì cực kì tệ..."

"Tớ đã thử qua một lần, tớ không dám nghĩ đến vị của nó nữa..." Yaoyorozu chảy một giọt mồ hôi qua thái dương.

"Hể, vậy tại sao Tamashi lại uống???" Ochako có chút lo lắng nhìn Yuime, cô bạn chợt nhận ra Yuime hay cầm cái bịch nước thế này.

Tsuyu suy tư gì đó: "Chả trách tớ ít khi thấy cậu ở nhà ăn, Yuime toàn đi ra góc khác uống dịch dinh dưỡng." Còn tưởng là cậu ấy uống sữa...

"Vậy là không được đâu, sao cậu lại không ăn gì chứ!" Ashido từ đâu cũng chen vào, cô bạn ý đồ cướp bịch nước dịch khỏi tay Yuime nhưng cô đã nhanh chóng hút sạch.

Nhìn gương mặt tò mò của mọi người Yuime chẳng thể nào không giải thích được:

"Do tớ không biết nấu ăn." Cô nói.

"Bố mẹ cậu không nấu cho cậu sao?" Ochako nói.

"Vậy thì tại sao cả bữa trưa cũng bỏ? – Kero."

Lúc này thì gần như cả lớp đã chú ý lại đây, ngay bả Todoroki cũng tò mò nhìn Yuime.

"Ách-" Yuime có chút chột dạ. "Tớ sống một mình nên không nấu được." Đến nỗi bữa trưa... Yuime sẽ không nói lý do thật.

"Bố mẹ cậu làm việc ở xa hả, không ai có thời gian ở với cậu luôn hả?" Ashido thắc mắc.

Yuime lắc đầu:

"Không có gia đình, tớ là cô nhi."

Cả lớp bỗng yên lặng, Yuime trở thành tâm điểm của sự yên lặng này.

Bakugou cũng liếc nhìn xuống chỗ cô và đám bạn đang tụ tập.

Ashido có chút hốt hoảng.

"Xin... xin lỗi tớ không cố ý."

"Không có việc gì, dù sao từ bé đã vậy nên tớ cũng chẳng có cảm giác gì đâu, đừng lo lắng." Yuime cười, nhưng Ashido dường như còn bối rối hơn.

Mọi người lại rơi vào trầm mặc, Tsuyu lên tiếng đánh vỡ không khí này:

"Nhưng dù sao cậu cũng phải ăn, uống dịch dinh dưỡng không sẽ không tốt cho cơ thể."

"Hèn chi Tamashi lùn như thế! Cậu phải ăn nhiều vào mới có sức khỏe!" Kiminari chen vào nói, kết quả bị Jiro đánh văng sang một bên đếm kiến.

Yuime lùn chắc chắn là do cơ địa, dịch dinh dưỡng chứa hàm lượng chất đầy đủ hơn nhiều so với đồ ăn, Yuime nghĩ, hẳn là cô đang tự an ủi chính mình.

Bakugou chậc một tiếng quay lên như chẳng để ý đến nữa.

Midoriya cùng Iida cũng đến gần nhưng vừa lúc đến giờ vào lớp, ai về chỗ nấy, vẫn có vài bạn nữ lo lắng nhìn Yuime.

Cô chỉ cười đáp lại, trước đến giờ vẫn luôn vậy, có tiếp nữa cũng không sao.

Thầy Aizawa và lớp, băng gạc đã được tháo xuống, trông thầy chẳng còn vẻ tàn tạ nhưng vẫn cứ ủ rũ như mọi khi.

"Tiết học hôm nay sẽ đặc biệt một chút, các em sẽ tự đặt biệt danh cho mình."

Mọi người có vẻ phấn khích, nhưng dưới uy quyền của thầy chủ nhiệm, cả lớp lại im phăng phắc.

Thầy Aizawa lấy cái điều khiển bấm nút cho màn hình chiếu hiện ra, tiếp:

"Tổng số đơn đề cử của các em ở đây."

Todoroki : 3523 đơn

Bakugou: 2756 đơn

Yuime: 1898 đơn

Tokoyami: 360

Iida: 301

Kiminari: 272

Yaoyorozu: 108

Kirishima: 68

Uraraka: 20

Sero: 14

Thầy Aizawa chỉ tay lên bảng kê:

"Những năm trước số đề cử khá đều cho các học trò, tuy nhiên năm nay lại tập chung ở ba em đầu bảng, thậm chí có những văn phòng phát ra cả ba giấy mời đề cử."

"Cách biệt gì ghê thế..." Kiminari tuyệt vọng đem số đơn đề cử của mình so với những người đầu bảng. Chên lệch đến các chữ số hàng ngàn.

Jiro có vẻ bất ngờ khi số đơn đề cử của Todoroki đứng hạng hai so với Bakugou đứng hạng một lại nhiều hơn.

Yaoyorozu thở ra một hơi, không biết cô bạn vì số đơn đề cử ít hay là thở phào vì nhận được đơn đề cử

"Tamashi làm tốt ghê, còn Todoroki đúng là không ngoài mong đợi nhỉ." Cô bạn Yaoyorozu nói.

Todoroki lạnh lùng đáp:

"Một phần là do lão cha của tôi."

Thầy Aizawa trấn tĩnh lớp lại. "Được rồi, việc khá quan trọng đấy, tuy rằng mấy cái biệt danh hiện tại có thể chỉ là tạm thời, nhưng mà nếu các em không chịu nghiêm túc..."

"Thì cút xuống địa ngục chơi với dế đi nhé!" Midnight mở tung cửa lớp, cô phấn khởi đi vào. Bộ trang phục bó sát làm đám Mineta bấn loạn kêu lên.

Thầy Aizawa lấy ra túi ngủ con nhộng chui vào. "Việc này do Midnight phụ trách, tôi đi ngủ đây."

Yuime cúi đầu nhìn tấm bảng được phát, tên anh hùng hả, cái này có vẻ khó...

Nếu hiện tại có thể mở điện thoại ra nhờ Yazukumo thì tốt rồi.

Lần lượt từng người đứng lên giới thiệu tên của mình, người bị đuổi xuống người được khen, nhưng dần dần ai cũng tìm được cái tên của mình.

Yuime ngẫm nghĩ, hay là dùng cái tên bộc lộ được năng lực của mình?

"Bạn học Tamashi." Midnight gọi, chỉ còn Bakugou và Yuime chưa giới thiệu được cái tên của mình.

Yuime đem theo tấm bảng đã viết lên trên bục giảng.

"Madmelody."

"Madmelody? Ý là giai điệu điên loạn đấy hả, sao cô nghe nó không được ổn lắm?" Midnight tò mò hỏi.

"Đây là năng lực của em." Yuime trả lời.

Midnight gãi cằm: "À, cũng khá ngầu đó!"

"Được rồi chỉ còn mỗi Bakugou thôi nhé!!!"

Midoriya nhìn Yuime, trong lớp chỉ có mỗi Yuime năng lực vẫn còn là bí ẩn, cậu ấy có thể lực tuyệt vời, điều khiền được đồ vật nhưng năng lực lại liên quan đến ấm thanh (Melody)?

Nếu là âm thanh giống như thầy Mic hay Jiro chắc chắn không phải, cũng không phả năng lực giống với Shinso điều khiểm tâm trí người khác hay như Koda kết nối với động vật.

Vậy thanh âm của Yuime chẳng lẽ có thể điều khiển được vật chết?

Midoriya làu bàu ghi ghi chép chép.

Đến giờ nghỉ trưa Bakugou cũng chẳng kiếm ra được cái tên cho mình.

Bạn bè rất tích cực lôi kéo Yuime đi nhà ăn, nghiêm cấm cô không được uống dịch dinh dưỡng nữa. Yuime cũng ráng mà nhai nuốt một ít rồi kiếm lý do chuồn lẹ vào nhà vệ sinh, cô móc họng đem mọi thứ vừa ăn nôn ra ngoài.

Vị tanh chua của dịch bao tử khiến Yuime nhíu mày.

Bởi vì rất ít khi ăn uống, phần lớn Yuime chỉ dùng dịch dinh dưỡng hoặc viên nén dinh dưỡng nên bao tử sớm đã có vấn đề, tiếp thu một lượng thức ăn như vậy quả thực không khác nào tra tấn từ bên trong.

Cô xúc miệng nhổ đi vị khó chịu trong miệng, có lẽ phải tập ăn lại thôi, nếu không sớm ngày bị bạn bè trong lớp ép ăn mà chết.

Ai đời lại chết vì ăn không cơ chứ?

Khi đi ra ngoài, chưa được mấy bước đã bắt gặp Bakugou, cậu quăng một cái bọc vào tay cô. Bên trong là một hộp cháo được bọc kĩ còn ấm.

"Đéo mẹ, không nuốt được thì đừng có ráng mà tọng vô họng." Bakugou càu nhàu.

Yuime có chút ngạc nhiên. "Cậu biết?"

Bakugou chậc một tiếng, đồng tử đỏ khẽ di chuyển. "Làm gì có đứa nào thời gian dài không ăn lại có thể ăn được luôn mấy cái thức ăn cứng đó, có bọn ngu kia mới không biết."

Nếu đã không ăn sáng, không ăn trưa thì đếch có lý do để con lùn này ăn tối cả! Thế mà đếch hiểu sao nó còn chưa chết!

À thì nó vẫn đớp mấy cái dịch tràn dinh dưỡng với năng lượng chứ có phải hít mỗi không thí thôi đâu!

Yuime cười cười, Bakugou ngoài ý muốn lại quan tâm để ý đến những chi tiết nhỏ.

"Đi!" Bakugou quát.

Yuime: ???

"Ai biết được mày sẽ ăn hay đổ đi!"

Thế là Yuime lại bị đuổi về nhà ăn.

"Ủa Yuime muốn ăn nữa hả?" Ashido vui vẻ kéo ghế cho cô ngồi.

Kirishima hồ hởi chạy lại đẩy cho cô đĩa đùi gà, cầm một cái đưa lên:

"Cái này ngon lắm này, Tamashi cậu ăn đi."

Bakugou nhướn mày nhìn Yuime lại sắp cầm lấy cái đùi gà, giơ tay vỗ một cái chát làm cái đùi gà vàng sánh thơm phức rơi xuống đất.

"Cậu làm cái gì vậy!" Kirishima kêu lên, bạn học trong lớp A1 cực kì khó chịu về hành động này.

"Tất cả mọi người đều biết hoàn cảnh của Yuime, sao Bakugou lại cư xử tồi tệ như vầy được chứ." Tsuyu không e dè nói thẳng ra.

"Tồi tệ."

"Tụi mày bị cái đéo gì vậy, nó có vẻ cần tụi mày thương hại à? Mấy thứ tụi mày cho nó ăn nó nôn sạch ra rồi, tụi mày tốt quá ha." Bakugou không để ý ai nói, sau đó ngồi phịch xuống đối diện Yuime trừng mắt.

"Hả?"

"Sao lại vậy?" Ashido cùng đám bạn lo lắng chuyển tâm điểm lại bên cạnh Yuime.

"Bakugou nói thật hả, cậu nôn hết sao?"

"Cậu ổn không vậy Tamashi?"

Yuime dáng vẻ ngại ngùng lắc đầu tỏ vẻ mình không sao.

"Nhưng mà tại sao cậu lại nôn hết đồ ăn ra vậy?" Tsuyu hỏi, cô bạn kề mặt gần sát với Yuime cố nhìn ra vấn đề của cô.

Bakugou chậc một tiếng rõ lớn.

"Nó một thời gian dài không ăn thức ăn cho nên dạ dày không dùng được chứ có đếch gì mà lạ."

"Thật á?" Ochako kêu lên.

Jiro cũng lo lắng hỏi:

"Vậy phải làm sao? Nếu cậu không còn ăn được thức ăn thì... chẳng phải sẽ rất tệ?"

Yuime cố gắng trấn an những người bạn đang ngày một lo lắng thái quá, cô mở ra hộp cháo bọc kĩ mà Bakugou cho dơ lên:

"Không có vấn đề gì, chỉ là tạm thời không quen thôi. Tớ vẫn có thể ăn vài thứ thức ăn nhẹ như súp và cháo, qua một thời gian thì cơ thể sẽ bình thường lại. Bakugou cho tớ cháo này, trưa nay tớ sẽ không đói."

Yaoyororu cùng đám bạn thở ra một hơi nhẹ nhõm.

"Xin lỗi, bọn tớ không biết lại ép cậu ăn mấy thứ không phù hợp." Ochako bối rối nói.

"Không sao là ổn rồi." Tsuyu gật gật đầu.

Midoriya nhìn hộp cháo trên tay Yuime, lại nhìn qua Bakugou có chút ngoài ý muốn. Cậu không nghĩ Bakugou cũng sẽ có hành động thế này.

"Vậy chúng ta hiểu lầm Bakugou rồi, xin lỗi cậu nha." Kirishima không để ý vỗ vỗ vai Bakugou lại bị cậu đẩy ra.

"Đếch cần."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top