Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Request series]: Midoriya Izuku

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Request by: Amethyst_D_Yue

Character you choose: Midoriya Izuku

Author's note: Tuy không tận dụng được hết những gì bạn đã nhắn nhủ nhưng mình cũng đã cố gắng hết sức để câu chuyện có thể đi theo ý chính mà bạn muốn nói đến. Thật tình xin lỗi mọi người vì đã để  everyone đợi lâu. Đừng quên cho vào Reading list để nhận được thông báo sớm nhất và nếu yêu thích tôi thì cũng đừng quên follow tôi nhe :))))))))

--------------------------------------

Midoriya ngã khuỵu xuống nền gạch lát xi măng, cậu không đủ khả năng để cầm cự thêm một phút nào nữa. Tất cả sinh lực của cậu dường như đều đã tan biến, thấy tình cảnh này bản thân cậu đành không khỏi tức giận: nếu như cậu mạnh hơn, nếu như cậu chăm chỉ trau dồi và tập luyện cho bản thân nhiều hơn thì đã không tới nước này. Ngay cả đứng thẳng người thì cậu cũng không thể, dường như tất cả sức mạnh khi chiến đấu với Stain - Kẻ giết anh hùng, đều đã mất đi, đôi chân lúc bấy giờ bủn rủn, muốn đi cũng chẳng thể đi.  Ánh mắt cậu trở nên mơ hồ, mí mắt bắt đầu giật giật liên tục, có vẻ mọi chuyện sẽ phải đi đến hồi kết, đôi mắt lim dim cơ hồ nhìn kẻ trước mặt rồi chưa kịp tạo ra bất kỳ phản ứng nào thì đã nhắm chặt xuống, dù một chút cũng không thể hé ra.

Nhưng trước khi nhắm chặt đôi mắt và cơ thể như mềm nhũn ra, không còn chút sức lực nào thì cậu bỗng cảm thấy ai đó đang đỡ chặt mình trong vòng tay. Bạn sau khi nghe tin Midoriya và một số người khác đang phải chống cự với kẻ nguy hiểm trên, trong tâm không ngừng lo lắng, dù trước đó đã liên lạc với các anh hùng khác để cầu sự giúp đỡ nhưng bây giờ không phải là lúc để chờ đợi, ít nhất bản thân bạn cũng nên làm gì đó để cân bằng lại thế trận trước mắt. Đặt Midoriya nhẹ nhàng xuống nền đất lạnh lẽo, bản thân giương mắt về phía kẻ thù trước mặt, xem ra bạn phải dùng hết sức lực của bản thân rồi. Bạn bắt tay vào thi triển sức mạnh của bản thân, quirk của bạn được tạo ra từ chính năng lượng của giấc ngủ và cho phép bạn tưởng tượng và biến hóa ra sự vật sức mạnh. Tuy vậy thì sức mạnh nào cũng có khuyết điểm của riêng nó, vì năng lượng từ giấc ngủ của bản thân gần như đã cạn kiệt, bạn bắt buộc phải sử dụng thể chất của bản thân nhưng khổ nỗi bạn lại không có được sức khỏe tốt như bao người. Tuy không muốn nói ra nhưng hiện tại thì bạn đã mất hết sức lực sẵn có vì vậy bạn không thể chống cự thêm được nữa. Mặc dù bản thân đã thua đối thủ trước mắt nhưng cũng chính nhờ sự cầm cự của bạn mà đã khiến cho Stain khó nhọc di chuyển cơ thể hơn lúc ban đầu. Khoảnh khắc đó bạn biết là các anh hùng sẽ tới nhanh thôi, đành yên tâm mà khép mi lại.

- T/b, cậu sao rồi, đã khỏe lại chưa?

Đôi đồng tử của bạn bắt đầu mở to, bạn khẽ liếc nhìn mọi thứ xung quanh liền thầm "à" lên một tiếng, thì ra là bạn đang ở phòng bệnh. Lúc bấy giờ, bạn mới nhận ra cái đầu xanh quen thuộc của ai đó đang nhìn mình một cách chăm chú, khóe mắt có phần sưng lên, đôi mắt rưng rưng đang cầm những giọt nước mắt sao cho chúng không được rơi xuống. Bạn khẽ nhắm mắt bất chợt thấy khuôn mặt có thứ gì đó ươn ướt và nóng hổi đang khẽ đáp xuống. Bạn mở mắt mới nhận ra cậu bạn Midoriya đang khóc sướt mướt, nước mắt nước mũi chảy lã chả trên mặt cậu.

- Cậu sao vậy Midoriya, sao lại khóc thế kia? Nước mũi nước mắt tèm nhem hết khuôn mặt rồi kìa.

Nghe bạn hỏi thế kia, Midoriya mới ngước mắt lên nhìn bạn, đôi mắt long lanh rươm rướm nước mắt rồi không nói không rằng ôm bạn thật chặt vào lòng, tựa như chỉ cần thả lỏng tay một chút thôi thì bạn liền tan biến vậy:

- Tớ sợ lắm T/b, tớ sợ mất cậu lắm T/b. Tớ xin lỗi vì bản thân không thể mạnh mẽ hơn mà bảo vệ cậu. Nếu cậu không tỉnh lại thì tớ thật sự không đáng sống.

Từng giọt nước mắt khẽ rơi trên vạt áo của bạn, bạn bất chợt mỉm cười nhẹ, đôi mắt bạn híp lại, bạn ôm chặt Midoriya hơn:

- Không phải là tớ đã khỏe hơn rồi sao, cậu không cần phải lo lắng quá đâu. 

Midoriya bỗng òa khóc lên, đôi tay thô ráp cứ mãi bám dính bạn không rời, giọt nước mắt bắt đầu nặng trĩu từng đợt từng đợt rơi. Hai người cứ thế mà dính chặt nhau không rời và cũng đã 5 phút trôi qua khiến Midoriya luyến tiếc rời khỏi bạn, cậu không muốn bạn phải ngộp thở vì những cái ôm thô bạo của mình. Midoriya khẽ thả đôi tay ra khỏi người bạn, còn bạn thì thở phì phò sau cái ôm "tình thương mến thương", đôi mắt bạn chăm chăm nhìn vào đầu súp lơ với cặp mắt đang sưng húp của cậu, bỗng trong đầu bạn chợt nghĩ ra ý gì đó.

Bạn bắt đầu tiến lại gần cậu bạn, tiến gần tới nỗi phải khi chóp mũi hai người khẽ chạm vào nhau thì bạn mới ngừng lại. Midoriya nhận ra tư thế của hai người có phần ngượng ngùng, vành tai tự lúc nào bắt đầu đỏ ửng, đôi môi run run không biết phải mở lời làm sao. Bạn khẽ áp sát môi vào đôi môi của cậu, khẽ cắn vào môi dưới của Midoriya đến khi bật máu, cậu vì đau mà đôi mắt lại trở nên ươn ướt. Thấy vậy bạn mới rời khỏi đôi môi cậu, khóe môi khẽ nhếch lên thành một đường cong quyến rũ:

- Cậu không được nghĩ bản thân mình yếu đuối, cậu mạnh mẽ lắm Izuku à. Nếu cậu còn nói mấy lời như "tớ không đáng sống" hay "bản thân tớ yếu đuối" thì tớ sẽ phạt cậu đấy. Lần này là tớ cắn "nhẹ" vào môi cậu thôi chứ còn lần sau là cả cơ thể  này phải chịu phạt rất nặng đấy nhe.

---------------------------------------

Hơi ngắn và hơi nhạt, hơi dở hơn và khá nhảm.

Tôi xin lỗi các đồng chí vì đã lâu mới trở lại và vì đã trở lại mà viết dở thế này.

Thực sự thể loại này đối vơi tôi luôn là có wordblock :)))))))))) 

Tôi không miêu tả khúc chiến đấu vì tôi thực sự lười vãi l*l.

Tôi đánh xong là đăng lun nên sẽ có sai sót, mong mọi người thông cảm. Anyways, thanks for reading. Tôi vừa đánh xong em này là bay qua đánh tác phầm 13 chòm sao thấy mình siêng thật sự, nếu nhã hứng hãy qua ủng hộ tôi nhe :)))))))))






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top