Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Todoroki Shoto - BREAK UP

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bắt đầu: 4/1/2023
_____
"Chúng ta dừng lại đi, Shoto. Em mệt rồi..."
Lời nói vừa thốt ra khỏi miệng bạn. Bạn mặc cho câu trả lời của Todoroki là điều gì. Bạn quay lưng bước đi, cố kìm nén những cảm xúc hỗn độn trong người lại và ngăn cho nước mắt không rơi.

Đó là cách bạn và anh rời xa nhau trong một buổi tối của mùa thu. Bạn quá mệt mỏi với việc anh luôn phải đi làm suốt ngày, được các cô gái hâm mộ anh vây quanh và dần dành ít thời gian hơn để ngồi cùng bạn ăn tối.

Bạn biết rằng đó là cả công việc và ước mơ từ bé của anh, bạn biết cả việc đó là suy nghĩ ích kỉ của riêng bản thân bạn. Thế nhưng...đây có lẽ vẫn là quyết định đúng đắn cho cả hai.

Từ cái ngày hôm đó, bạn và Todoroki chẳng còn gặp nhau. Bạn tự nhốt bản thân trong căn phòng sớm đã không còn hơi ấm của Shoto và tập quen với điều đó.

Còn anh thì bắt đầu chú tâm vào công việc, anh được nhiều nhà báo săn đón hơn và các fan hâm mộ cũng ngày một tăng lên. Công việc, tài chính thăng tiến liên tục thế mà vẫn không khiến Shoto vui là mấy. Anh cảm thấy thiếu vắng hình bóng của bạn.
_____
1 tháng sau ngày chia tay, bạn bước ra đường để kiếm chút gì đó bỏ bụng tối nay. Bạn ghé vào quán mì soba nơi cả anh và bạn thường lui tới khi còn quen nhau.

Phủi chút tuyết còn trên áo, bạn cởi bỏ áo khoác xuống và chọn cho bản thân một chỗ ngồi không mấy người để ý.

Trong quán ăn ấm áp và tiếng các vị khách nói chuyện cùng với mùi thơm của đồ ăn, bạn thả mình vào kí ức lúc còn quen anh, chỗ ngồi mà cả hai thường ngồi nay đã có một cặp uyên ương mới yêu dành lấy. Bạn chăm chú nhìn chàng trai cẩn thận vớt hành ra khỏi bát mì của cô gái trẻ như cách Todoroki đã từng làm với bạn.

Bạn thật sự nhớ anh đến từng giây.

Một lúc sau, phần mì của bạn được mang ra. Bạn ngồi đó vừa suy nghĩ vẩn vơ vừa ăn từng miếng.

"Cho tôi một phần như mọi ngày đi ông chủ."

Chiếc giọng trầm ấm như lạ mà quen cất lên từ một vị khách vừa bước vào quán, bạn giật mình nhìn ra thì thấy bóng dáng của người ấy. Mái tóc hai màu trắng không thể nhầm lẫn đi đâu được.

Ngay lập tức bạn sặc luôn cọng mì đang nuốt dở.

Todoroki yên vị vào một chỗ ngồi gần ngay bếp, may mắn là anh không thấy bạn.

Bạn nhanh chóng trả tiền cho ông chủ, xách cái áo khoác và chuồn mất. Todoroki dường như cũng tò mò rằng vị huynh đài kia có việc gì mà lại chạy nhanh đến thế.

"Anh hùng Shoto, đó chẳng phải là cô bạn gái ngày trước hay tới đây ăn mì với cậu sao? Ủa chạy đâu rồi???"
Chủ quán nhận ra quá muộn rồi =)))

Todoroki liền đuổi theo bạn, nhanh như chớp anh đã bắt kịp.

"Y/n? Y/n? Có phải em không, mau trả lời tôi đi!"

"Y/n? Y/n?"

"Anh tìm tôi làm gì?"
Bạn giờ mới đứng lại, quay ra trực tiếp đối mặt nói chuyện với anh.

Như đập tan mọi nghi ngờ, anh lao đến ôm chầm bạn, mùi hương quen thuộc của anh sộc lên mũi bạn.

Lí trí bảo bạn cần phải đẩy anh ra nhưng hành động của bạn thì ngược lại. Bạn đứng trơ ra, mặc cho anh ôm.

"Em biết không? Nó đau lắm! Anh không thể...anh không thể quên được em."

"Anh chẳng biết nữa...nhưng anh không thể bỏ em ra khỏi tâm trí..."

"Đau lắm...anh cần em. Vậy nên...đừng bỏ anh."
Giọng của anh sụt sùi như sắp khóc, bao điều chôn giấu bấy lâu đã được anh nói ra.

Bao cảm xúc bạn kìm nén tận đáy lòng những ngày không có anh kế bên, như giọt nước tràn ly, bạn oà lên khóc. Tay bạn không tự chủ nữa mà ôm anh thật chặt, tận hưởng những cảm giác lâu ngày không được gần anh.

Ổn định cảm xúc, bạn bỏ anh ra thế nhưng Todoroki vẫn ôm thật chặt bạn cứ như chỉ cần buông tay, bạn sẽ bỏ đi lần nữa. Anh làm bạn buồn cười, nhìn anh lúc này như chú mèo con giận dỗi. Bạn đưa tay lên áp vào má anh rồi nhẹ trao cho anh một nụ hôn nhẹ nhàng. Bạn say đắm nhìn đôi đồng tử xanh biếc và xám tro của anh thật lâu. Bạn có thể thấy rõ hình ảnh của bạn phản chiếu lên nó.

Anh vẫn là anh, tuy nhiên thời gian qua khiến đôi mắt anh thâm quầng. Áp lực cứ thế đè nặng lên đôi vai anh. Giờ đây anh được buông bỏ hết gánh nặng, trút hết mọi buồn phiền và hơn hết là được gần bên người anh yêu.

ok bác chủ quán sad:)

Giữa phố không người lúc mùa đông tuyết rơi, hai con người cùng hai trái tim được hàn gắn lại đập cùng một nhịp.
_____
Kết thúc: 4/1/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top