Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Um .... Ủa, đâu zậy ta ? - Phong vươn vai

- Cậu tỉnh rồi hả ? - Băng từ trong nhà vệ sinh, ngó ra

- Ủa, sao cậu lại ở đây ? - Phong nhìn Băng ngạc nhiên - Lại còn cầm bàn chải đánh răng nữa

- À thì ...... thì .....

- BĂNG ƠI BĂNG ! - Một giọng nói lanh lảnh vang lên, xem vào giữa câu trả lời của Băng

- Ngọc ? - Phong ngạc nhiên, quay ra nhìn Ngọc

- Không tui thì là ai 

- Hì, tưởng con điên nào trốn trại - Phong gãi đầu cười làm Ngọc tức điên lên

- NÀY NHỚ ! ÔNG ĐỪNG CÓ ......

- Ngọc ui, Băng mún đi chơi ý, đi chơi với Băng đi, kệ Phong ! - Băng thấy tình thế bất ổn liền vội kéo tay Ngọc

- Được a ~~ ! Mình đi - Ngọc kéo tay Băng đi làm Phong ngồi trên giường bệnh, méo cả mặt. Mới tỉnh dậy sau vụ thảm khốc muốn gần Băng hơn vậy mà lại có con dở nào đó cướp mất. Haizzzz ! Phải khỏi bệnh nhanh còn cướp lại thôi ! ( Chắc hông đó ! Tui là tui viết theo ý của Phong ấy nhé/ Phong : Ấy ấy .... cứ từ từ thui )

- CẠCH - Cửa phòng đột nhiên mở ra, có hai bóng người đi vào, người phụ nữ thì lao vào ôm Phong khóc nức nở. Người đàn ông thì đau lòng nhìn Phong thương tích đầy mình ngồi trên giường. Được một lúc, người phụ nữ nấc lên vài tiếng thì Phong mới đẩy ra

- Mẹ đến đây làm gì ? - Phong lạnh lùng nhìn người mẹ mặt mũi lấm lem nước mắt 

- Phong....c...co...con.... - Người Hoa bất giác run lên

- Phong ! Con ăn nói cho cẩn thận

- Bố mẹ vừa phải thôi, chính hai người làm con thành ra thế này còn gì ! - Phong cãi lại

- Con .....

Đúng lúc ấy thì Băng và Ngọc cũng vừa đi mua cháo về

- Con chào cô, chào chú ạ - Ngọc và Băng lễ phép chào

- Băng ! Cho cô xin lỗi con với Nhung nhé ! Cô hối hận lắm ! - Hoa khóc nấc lên, quỳ xuống dưới chân Băng. Băng cuống quýt đỡ cô dậy mà cô vẫn ôm mặt khóc

- Cô... Cô đứng lên đi ạ ! Do con... tại con làm cô ghét con

- Không phải, cô hiểu lầm gia đình con, là tại cô hồ đồ....tại cô...tại cô...

- Không phải đâu ! Cô...cô...đứng lên đi

Ngày hôm ấy, mọi chuyện được giải quyết, Phong không còn giận ba mẹ nữa. Nhung cũng bật khóc khi thấy cô bạn thân quỳ xuống chân mình và van xin tha thứ. Nhung biết chứ, lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm thì làm sao mà không biết có nguời hại mình. Chỉ là lúc gặp lại Hoa thì lại là cãi nhau trong bệnh viện. Tưởng chừng đã yên ổn thì sang lớp 10 Chu Diệp được bà Châu nhập học vào trường Sky mục đích là để gắn kết hai đứa với nhau, 18 tuổi đính hôn, 20 tuổi kết hôn. Phong đùng đùng đứng lên phản đối, nói rằng không có cái đính ước nào hết. Hoa và Thiên ( bố Phong ) tìm cách giải trừ cái hôn lễ này nhưng chưa có cách. Cái này đã được thông báo trên toàn thế giới, e rằng giải trừ phải có lí do chính đáng nếu không sẽ ảnh hưởng rất lớn tới công ty. Phong cũng hiểu điều đó

Nhưng cũng không khó lắm để thoát khỏi sự ép buộc này vì .....

- Này ! Muốn phá hủy cái hôn ước chết tiệt này không ? - Chu Diệp bá vai Phong thủ thỉ. Làm Bảo Bảo tức chết nhưng không làm được gì vì đụng vào là nhà ả coi như tàn. Băng buồn nhưng không thể hiện ra ngoài

- Phá luôn ! Tao còn chả muốn nó diễn ra  - Phong gật đầu tán thành

- He he có kế hoạch hay lém ! - Chu Diệp cười rồi cúi xuống thì thầm vào tai Phong, cậu cũng gật đầu tán thành. Ban đầu ghét Diệp nhưng thực ra Diệp trước đây bị mọi người trêu chọc và bắt nạt nên quyết định thay đổi bản thân. Bắt nạt mọi người cũng chỉ là xử lí cái bọn mất nết, cao cao tại thượng mà mặt vênh vênh thôi. Tại bọn nó cứ ra đồn ầm lên thành ra trở nên xấu tính trong mặt mọi người.

- Phong ơi ! Xuống can-tin với tớ đi - Bảo Bảo nhịn hết nổi liền vội chạy ra ôm lấy cánh tay Phong nũng nịu

- Zồi ạ ! Tránh xa ra đi, người ta đang bàn công chuyện cứ ra gây ồn ào ! - Ngọc đi vào tay cầm 4 hộp sữa lướt qua Bảo Bảo than, vẻ mặt khinh khỉnh. Nga đứng gần đấy chạy vào bênh bạn nhưng lại bị Diệp xổ cho một phát im bặt. Lại thêm lần giữ hình tượng nên Bảo Bảo lại nước mắt ngắn, nước mắt dài nên "được" Phong " iu thương " ném cho cái khăn ...... lau bảng vào mặt. Ức vì đống phấn hàng hiệu mới mua nên thút thít chạy vào nhà vệ sinh

- Nhìn cái mặt cái đấy buồn cười Băng nhể ? Phấn bay mịt mù ! - Phong cười phá lên

- Uh ! - Băng gật đầu cười trừ

- Trước đây có thế đâu ! Cười lên cho xinh ! - Diệp lên tiếng mắng Băng, lúc này thì Phong rồi đến Ngọc ngạc nhiên. Băng cũng thắc mắc không kém

- Ê ! Sao mày lại biết Băng ngày xưa cười nhiều

- Ủa thế không để ý trường học à ?

- Sao ?

- Thì ngày xưa học chung mầm non, lên tiểu học thì học lớp kế ý !

- Thế thì lúc ấy mày phải trầm lắm chứ

-Ờ, đúng rồi ! Sang cấp 2 tao chuyển trường rồi bị bắt nạt. Sau 2 năm thì không chịu được nên đáp trả 

- Úi zời ! Mới có hai năm mà thay đổi chóng mặt thế ! - Ngọc cảm thán, Phong lắc đầu

- Chuyện ! Diệp mà lị

Bốn đứa cứ ríu ra ríu rít cho đến một hôm .......

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Mình thay đổi cách trình bày truyện thế này được không ? Để các bạn đọc cho thoáng. Cũng xin lỗi vì dạo này bí ý quá nên chap ra chậm. Các bạn vẫn ủng hộ mình nhé ! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top