Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

KẾT THÚC của đôi ta là do lỗi lầm của tớ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"nhẹ nhàng mình bên nhau"

cậu trân trọng tớ quá làm tớ sợ điều đó là giả dối

bọn mình hiểu nhau mà và cũng yêu đối phương nữa nhỉ?

"bối rối xen lẫn nghi ngờ", cậu giấu tớ sao không nói?

tớ bị lung lay bởi lời thầm thì xung quanh, đó là những lời nói không hay về cậu, tớ tin vào và bỏ rơi cậu với cô đơn

bề ngoài quan hệ hai ta đã chấm dứt nhưng tình cảm bên trong cậu vẫn dành cho tớ là thật, tớ dần tỉnh táo hơn và muốn quay về bên cậu. Cậu tha thứ và dịu dàng ôm tớ, hai ta lại gần sát...

/

Thẳng thừng vứt bỏ ánh sáng, tớ lại làm cậu buồn rồi, xấu tính thật

tớ biện minh cho chính tớ rằng tình yêu chúng ta có lẽ vượt mức cho phép và tớ muốn tập trung vào việc phát triển bản thân cùng sự nghiệp công việc sau này. Bào chữa rằng bởi vậy có lẽ tớ có chút thờ ơ với cậu, cậu chấp thuận và 2 ta quyết định để tình cảm lắng xuống và tập trung xây dựng tương lai

Tớ lấp láp với cậu bằng những điều qua loa bịa đặt khó hiểu. điều cậu không hề biết rằng tất thảy là giả dối

lời bịa đặt ấy nói ra khi tớ cảm thấy chán nản với đoạn tình này và giấu diếm cậu tìm điều mới mẻ - điều tớ nghĩ là tốt hơn

Thảm hại thật!

cậu biết chuyện

Nhưng cậu không trách tớ đâu, kìa cậu hư thật cậu phải mắng tớ chứ, cậu chính là nàng tiên đỡ đầu của tớ mà. Cậu định bỏ rơi bạn bé của cậu sao?

Quên mất, cậu quyết định vậy bởi cậu nuông chiều tớ, chấp nhận lời dối trá của tớ để tớ tự ý tung hoành bao che sự thật phũ phàng khiến tớ nhìn lại chỉ thấy ác cảm về chính mình

/

Hai ta quấn lấy nhau không phải thân mật mà như ràng buộc, tớ tự hỏi mình còn thực sự yêu cậu không và cậu còn nghe tớ không?

Tớ nhanh chóng có đáp án.. Có lẽ.. 

nếu quay lại tớ muốn ôm cậu vào ngày hôm ấy, cái ngày định mệnh mà tớ ghét nhất, cái ngày mọi hành động tớ làm như thể mất trí. 

Nơi căn phòng ấy, tớ thốt ra lời lẽ đầy ngu xuẩn, những lời nói châm biến về việc cậu dành quan tâm đến tớ, những câu nói cay độc về tình cảm quan hệ 2 đứa mình, đánh đồng cậu với những điều xấu xa trong trí tưởng tượng.

để rồi cậu xuất hiện sau cánh cửa và bước qua cuộc đàm thoại mà tớ cùng với người bạn "sự nghiệp" của tớ đang nói về cậu, tớ tự cảm nhận sự nhói đau từ trái tim. Cậu nghe hết rồi.

Thật quá quắt, mày làm cậu ấy buồn kìa, hay chưa? vừa lòng mày chứ? hả hê không?

Không hề!

tớ trùng xuống, cậu cũng vậy. cậu cúi xuống bước vào và ra khỏi đó, một cách nhanh chóng như trốn tránh, có lẽ cậu không tài nào trách móc tớ lần nữa bởi chính tớ bỡn cợt với tình cảm quan tâm của cậu.

hóa ra kẻ nghĩ nhiều là tớ, hóa ra cậu vẫn đang cố gắng giữ lại, cậu cũng muốn hai ta đường đường chính chính đan tay vào nhau, sưởi ấm qua từng cái chạm làn da của lòng bàn tay trong cái thời đông giá rét

Hối hận, tớ hối hận quá!

Tớ đã lỡ mất cơ hội cuối cùng 2 ta bên nhau lần nữa..Có vẻ là chưa sáng tỏ.. nghi vấn được giải đáp rồi lại mắc kẹt 

Đúng vậy, tớ lớn tiếng quát cậu, sau tất cả tận cùng mối quan hệ hai người không phải là lời xin lỗi của tớ mà là câu khiển trách với cậu. Lời cuối bộc bạch với cậu chỉ toàn lời tớ oán thán

Tự mình thêu dệt, chính mình ngỏ lời mà tớ không biết nâng niu. Trách mắng lẫn giận hờn cậu đến thế, nàng tiên của tớ lại nhẹ nhàng quá, cậu lại nhẫn nhịn rồi mới lên tiếng

-"Chấm dứt tất cả đi".

Mệt mỏi và đau đớn xen lẫn thất vọng hiện lên từ con mắt trong veo của cậu. bàng hoàng, bối rối và ... tớ ngừng lại. Gật đầu. Tớ đã tự tay kết liễu tình cảm vun đắp, cuối cùng..là.. phá hạt giống

 Không tớ không phá, tớ quyết định bỏ xó

 tài tình nỗi nào tớ không thể "phá vỡ" mà chỉ để đó

Lục lại tìm kiếm

bây giờ, tớ lại cảm thấy không ổn khi nhìn chúng đang ở góc hiu quanh lạnh lẽo. Bật khóc ôm mảnh vỡ hạt giống chẳng còn nguyên vẹn, mặc nó sắc bén cứa vào tớ, mặc tâm trí tớ cố chối bỏ, tớ vịn thật chặt, khóc lớn . Nước mắt lã chã tuôn trào bao mất mát, hối hận, tuyệt vọng. 

Tớ xin lỗi, tớ yêu cậu, xin lỗi vì không trân trọng, xin lỗi vì thờ ơ, xin lỗi vì ích kỉ, xin lỗi.. xin cậu... xin..xin tha thứ cho tớ nhé thiên thần nhỏ. có lẽ là quá trễ, có lẽ là không thể, nhưng vẫn gửi tới cậu. Không cậu kề bên nhưng hai ta vẫn luôn hạnh phúc như khi hai ta đậm sâu nhé!

.

.

.

"Đương nhiên rồi, thực tại, cậu bên người thật sự nắm tay cậu, để cậu tin tưởng và quan tâm còn người đó cũng dựa vào cậu đầy ấm áp của sự an ủi, chữa lành cậu, chữa lành những vết thương xấu xí mà chính tớ gây ra. 

nhưng tớ lại không hạnh phúc khi không có cậu, vì tớ.. vẫn mắc kẹt nơi này, rối loạn vô định đi tiếp thực tại và quay về quá khứ, chỉ muốn quay về, chỉ ước cậu quay lại, chỉ là muốn ích kỉ giấu cậu bên mình.

Không muốn chút nào, tớ muốn là người bên cậu, là người cậu nhìn với ánh mắt rạng rỡ như thể chỉ có tớ trong đôi mắt cậu vậy, tớ muốn là người dán lại vào vết thương mình gây ra, tớ muốn sửa chữa cho trái tim và tâm trí của cậu. Chỉ là điều ước ko thành, tớ còn chưa xin lỗi cậu kia mà. khiến cậu chạm đáy thất vọng lại càng khoét sâu vào tầng đáy nỗi đau, cào cấu vết thương mình gây ra đến nỗi nó không thể để kẻ gây ra chữa lành. "

.

.

.

tớ ở hiện tại chỉ muốn quay về quá khứ vậy mà tớ ở quá khứ ấy lại muốn tương lai bây giờ.. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top