Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

''Ha hahaha...Sướng quá!!! Nữa đi!''

Mọi việc trước mắt tôi....tại sao lại thành ra như vậy..? Tại sao tôi lại cho ả ta mượn cơ thể tôi..? Tôi hoàn toàn sai lầm....

"Dừng lại!! Ta cho ngươi mượn cơ thể ta để giải quyết chuyện kia, nhưng ta không cho phép ngươi giết người vô tội."

"Ta đâu có giết người vô tội đâu?" . Ả ta dừng hành động máu me kia lại.Sau đòn tấn công của người Thần Long hệ phong kia,ả ta đã thảm sát toàn bộ con người ở đây và đã cắt họ thành từng bộ phận....Những vết máu trên bàn tay của ả khiến ả kích thích hơn,thậm chí ả còn liếm những vết máu kia một cách ngon lành như đang nhâm nhi một ly rượu vang đỏ...

''Nhưng...xem ngươi làm gì họ đi!'' . Tôi bối rối,nói.

Ả ta nghe nói vậy liền dừng hành động ''ngũ mã phanh thây'' lại,liếm sạch toàn bộ vết máu trên người rồi bước vào khu C.

''Coi như hôm nay ngươi có thể sai khiến ta.''. Ả ta vừa đi vừa cười.Bộ đồng phục một màu đỏ tươi với mùi tanh của máu..khuôn mặt có những vệt máu...khiến mọi người nhìn vào đều run sợ.

''Vậy ngươi đừng giết người nữa!''

"Làm sao cũng được,miễn đừng chết là được phải không?'' . Ả cười đểu.Lời nói của ả làm tôi suy nghĩ một hồi.

''Ừ...miễn đừng giết người là được.''

Ả nghe tôi nói vậy liền cười to hơn,bước về căn phòng Thượng Minh Nhật đang ở bên trong.Đây là lần đầu tiên tôi vô đây,không rành đường ở đây nhưng sao ả ta lại biết mọi phương hướng..?Chả lẽ ả ta còn biết nhiều hơn vậy?

Trước mắt tôi là một cánh cửa gỗ,với tấm bảng ''Phòng Riêng'' treo trước cửa.Ả ta nhìn vậy liền nhìn dòng chữ đó bằng ánh mắt khinh bỉ,khạc nhổ vào cánh cửa đó rồi lấy chân đạp mạnh vào.Cánh cửa đã bị văng xuống,hiện cảnh tượng đáng kinh tởm bên trong.

Bốn thiếu nữ Phượng Hoàng ở xung quanh Thượng Minh Nhật và bạn thân của anh ta,Đỗ Quốc Khánh.Bốn thiếu nữ kia trên thân không còn mảnh vải,chỉ quấn xung quanh một tấm khăn trắng nhỏ vừa đủ che những chỗ nhạy cảm.Họ đứng nhảy múa trước mặt 2 con người kia,ôm ấp và sờ mó cơ thể.Thật đáng kinh tởm.

''Chỗ này là chỗ bạn của ngươi biến thành đồ chơi tình dục,tin không?''

Nghe ả nói vậy,tôi ngạc nhiên và không tin điều đó.Nhưng sau khi cảm nhận được những tiếng khóc oan,những nỗi đau còn ở đây,tôi tin lời ả ta nói.Trong lòng tôi chợt dâng lên cảm giác bực tức.Bây giờ,tôi chỉ muốn giết bọn họ.

''Ồ,ngươi tới à?''

Tóc vàng,Đỗ Quốc Khánh nhìn chúng tôi,cười đểu rồi hỏi.4 cô gái thoát y kia chợt quay lại,nhìn tôi bằng ánh mắt đầy dục vọng lẫn chút căm ghét.Chắc vì ả đang phá hủy giây phút ''vui vẻ'' kia.

''Mời bốn cô ra khỏi đây.''. Thượng Minh Nhật thấy tôi tới liền cười,mời 4 cô gái kia ra.

''Thôi mà anh~!''

''Đừng đuổi tụi em mà anh ơi~ Ứ chịu đâu.''

''Ra!!''. Anh ta chợt nhìn họ,ánh mắt khó chịu rồi hét to lên.Nghe thấy tiếng hét kia,họ sợ sệt,mặc đồ lại rồi bước ra khỏi đây.

''Cô tới đây làm gì?''. Đỗ Quốc Khánh chợt vòng tay qua ôm eo tôi rồi thì thầm vào tai tôi ''Muốn chơi cùng anh à?''

''Haha!! Muốn biến ta thành đồ chơi tình dục như những bọn kia à?''. Ả ta chợt cười làm Đỗ Quốc Khánh lùi lại vài bước,dừng việc làm kia lại ''Ngon tới đây,ta chơi với ngươi.''

Câu nói của ả khiến Đỗ Quốc Khánh ngạc nhiên rồi cười đểu bước lại.Chẳng lẽ....ả ta định dùng cơ thể của tôi làm chuyện ''kia'' ư...?

Cái áo đồng phục mỏng manh của tôi rơi xuống,lộ cặp ngực đầy đặn của tôi được quấn quanh lớp vải trắng,chiếc váy kia chợt bị Đỗ Quốc Khánh kéo xuống,làm lộ ra đôi chân được quấn đầy vết băng kia.

''Cô bị thương? Tiếc thật,vậy tôi không thể làm đau cô rồi..nhưng tôi sẽ làm nhẹ nhàng với cô..''.

Cái giọng nói đầy dục vọng của Đỗ Quốc Khánh vang lên làm tôi run sợ.Tôi không muốn làm với người mình không hề yêu....Tôi không muốn....

Anh ta chợt đẩy cơ thể tôi xuống,hôn ngấu nghiến vào cổ tôi.Tôi đang rất sợ....

''Haha!! Tuyệt vời lắm.''. Ả ta cười to,ánh mắt màu đỏ tươi chợt phát sáng lến rồi ả ta há miệng to ra.

''Khánh!! Cẩn thận.''. Thượng Minh Nhật chợt thấy hành động của ả ta,đứng bật dậy cảnh cáo Khánh.Khánh nghe vậy,bỏ ngoài tai và tiếp tục hành động đang dở của mình.

Ả ta chợt cắn ngay bả vai Khánh. Đỗ Quốc Khánh mới đầu tưởng đó là đáp trả lại bằng cái cắn nhẹ trên vai nhưng ả ta cắn sâu tới thịt khiến Khánh kêu lên.Rồi ả kéo ra,miếng thịt vai của Khánh ra.... Giờ...miếng thịt ấy đang ở trong miệng ả...

"Á!! Đồ quái vật!!". Đỗ Quốc Khánh đẩy ả ra,lấy tay ôm lấy bả vai bị thiếu 1 phần thịt của mình

"Khá ngon.". Đáp lại tiếng hét kia chỉ là lời khen ngon của ả. Ả nhai rồi nuốt xuống cổ họng như vừa đang thưởng thức một món ăn ngon lành.

"Ngươi....!!". Thượng Minh Nhật nghiến răng,chạy lại xem vết thương của Khánh rồi nhìn tôi bằng một ánh mắt " trìu mến ".

"Sao? Ngươi muốn không? Ta đang rất đói đấy.". Ả ta liếm xung quanh đôi môi đầy vết máu kia,ôm bụng cười.

"Ta đã nể ngươi,không tấn công ngươi nhưng tại sao ngươi lại tấn công bạn ta?"

"Ô,xem lại bạn ngươi đã làm gì bạn ta đi. Mạng phải trả bằng mạng,đúng không Đỗ Quốc Khánh? Đúng là một người dại gái,mới nghe người mình thương khóc lóc nói có người ăn hiếp mình này nọ rồi thêm muối vào. Ta cảm thấy mặn lắm á nhưng tại sao ngươi không cảm thấy vậy nhỉ?". Ả ta nhìn người kia,khiến người kia bối rối,lo lắng..

"Khánh? Mày đã làm gì? Nói đi,tao tin mày.". Thượng Minh Nhật nghe ả nói vậy liền quay sang tra hỏi Khánh. Khánh đang dồn vào tình thế khó xử. Anh chỉ muốn giúp người mình yêu vì để tạo ấn tượng tốt thôi. Kế hoạch này rất hoàn hảo,không lộ một sơ hở nhưng tại sao cô gái trước mắt anh lại biết được hết?

"Như ta nói,mạng phải trả bằng mạng. Đây là cái giá của việc qua mặt ta và mọi người,dám đụng tới con tướng tốt của ta! Ngươi phải chết!!". Ả ta điên lên,cười to hơn và bắt đầu triệu hồi những quả cầu Hắc.

Thượng Minh Nhật thấy tôi có thuộc tính Bạch lẫn Hắc nên hết sức làm lạ nhưng rồi nhìn vào đôi mắt đỏ tươi của ả,Thượng Minh Nhật chỉ biết đứng lên,bỏ lại anh bạn bị thương nặng của anh.

Đó là cái giá phải trả cho việc lợi dụng tình bạn bè của anh với Thượng Minh Nhật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top