Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Cải trang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Đó là toàn bộ sự việc!-Tôi ngồi trên sân khấu,xung quanh tôi là các bạn học đang lắng nghe câu chuyện.

-Vậy...do tộc Phượng Hoàng....-Một bạn nam đang nghiến răng

-..Mình muốn trả thù cho tất cả những gì họ làm với tộc mình.-Bạn nữ ngồi đằng sau, nghiến răng.

-Vì thế mình vào cái trường này.-Tôi nghiêm túc nói-Mấy bạn có thấy hơi lạ là đây là trường đầu tiên nhận tộc mình vào học không?

-Ừ.Hay họ đang cố gắng làm bẽ mặt tụi mình hả?-Lam hỏi

-Không biết.-Tôi lắc đầu-Giả thuyết chỉ mãi là giả thuyết.Tôi tới đây tìm bằng chứng để đòi lại công bằng với một phần giúp các bạn.

-Minh...đã thấy?-Bạn nữ ngồi đầu lo lắng nhìn tôi

-Trang chủ trường.Đầy những video và những bài viết xấu.-Tôi nhìn mọi người,lấy chai nước rồi uống một ngụm.

-.....-Mọi người im lặng

-Vậy giờ mấy bạn muốn sao?-Tôi hỏi.

-Giành lại công bằng.-Lam nghiến răng.

-Tốt.Nhưng phải đi từng bước một.-Tôi cười.

-Là sao?-Một bạn nam hỏi tôi.

-Chúng ta phải chứng minh cho bọn họ thấy là tộc mình hùng mạnh hơn 2 tộc khác.-Tôi nói-Và nghe nói trường này còn 1 tháng để tham dự một kì thi nhỉ?

-Ừ..-Mọi người trả lời.

Trường Tam Tinh rất đặc biệt.Không dạy những kiến thức như ở Trái Đất mà dạy những kĩ năng chiến đấu.1 năm tổ chức 2 lần.Cuộc thi này tên là Q&K.Mục đích là chọn ra 2 người mạnh nhất của 3 khu.2 người đứng đầu phải là 1 trai 1 gái.Và người đứng đầu có thể sai khiến mọi người làm bất kì thứ gì,kể cả chết.

-Vậy mấy bạn muốn tham gia không?-Tôi đặt chai nước xuống bên cạnh tôi.

-Nhưng...không thể....bọn họ quá mạnh..-Bạn nữ ngồi phía bên trái run người nhẹ.

-Bọn họ quá mạnh hay mình quá tự ti?-Tôi hỏi-Tôi với Tuệ đã dạy cho các bạn thì các bạn phải mạnh lên.Phải đứng lên đấu tranh để giành lại địa vị chúng ta đáng có ở trong cái thế giới khốn nạn này.

-...-Mọi người nhìn nhau

-Vậy tôi hỏi lại lần nữa,mấy bạn muốn tham gia không?-Tôi đứng dậy,nói to

-Muốn!-Lam đứng dậy, hùng hổ nói.

-Tụi tôi cũng vậy!-Từng người đứng lên, nói theo Lam.

-Tốt!-Tôi cười đắc ý-Tụi tôi sẽ dạy cho mấy bạn.Đây sẽ là cuộc ''cách mạng'' đầu tiên của chúng ta.

-Yeah!-Mọi người đều nói to.

-Haha!Có ý chí tốt.-Tuệ chợt ra ngoài với hình dạng một con cáo đen.

-Vậy mới là tộc của chúng ta!-Tôi cười,nhìn Tuệ.

-Mà cho hỏi,ở đây có căn tin không?Tôi đói,cần nạp năng lượng.-Tuệ đứng trên vai tôi.

Lam nhìn Tuệ rồi thở dài-...Căn tin....thuộc quyền sở hữu của khu A với B...-Lam nói nhỏ

-Vậy mọi người tự đem đồ ăn tới?-Tôi hỏi

-Ừ....-Bạn nữ đầu hàng nói

-Có ai có hộp bánh quy không?-Tôi hỏi

-Có.Nè!-Lam đưa tôi một hộp bánh quy-Bạn cần để làm gì?

-Nạp năng lượng cho Tuệ.-Tôi đưa Tuệ cái hộp bánh quy.Tuệ chui vào bên trong,ăn ngấu nghiến

-Bạn...định giả dạng?-Lam ngạc nhiên, nhìn tôi với ánh mắt hiếu kì.

-Như tôi đã kể.Tuệ thuộc tính Hắc và có một khả năng đặc biệt là thay đổi hình dạng.-Tôi cười-Nên...định đột nhập khu A với khu B một chút.

-Được không?Bạn có mùi của tộc Cửu Vĩ.-Lam hỏi

Đúng.Mỗi tộc chúng tôi có một mùi đặc trưng nên khi cải trang thành một người rất dễ nhận ra.

-Dùng linh khí của Minh là có thể ẩn được mùi.-Tuệ chui ra với cái bụng căng tròn.

Linh khí là một loại năng lượng cần có để triệu hồi sức mạnh.Cả 3 tộc,ai cũng có linh khí của riêng mình.Nên khi chiến đấu,phải cần chú ý tới lượng linh khí ở trong cơ thể.Nếu mất hết linh khí thì sẽ rất mệt và đâm ra ngất.

-Mà dùng vậy không sợ bị ngất hả?-Lam hỏi

-Tùy vào lượng thời gian cải trang.-Tuệ nói-Mà Minh nó có nhiều linh khí hơn người bình thường.

-Ừ...nhớ đi nhanh về nhanh nha!-Mọi người nói.

-Cảm ơn.-Tôi cười rồi bước ra ngoài.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-Mà Tuệ,cải trang thành một đứa con trai của tộc Thần Long đi.-Tôi cười.

-Muốn giả trai?-Tuệ hỏi

-Ừ.Lâu rồi nên muốn tăng kĩ năng cua gái của em.-Tôi cười.

-Haha.Được thôi.Hình dáng thì chị tự tạo.-Tuệ nhập vào cơ thể tôi

Một lúc sau,tôi biến đổi.Cái mái tóc 2 màu kia giờ đã trở thành một màu nâu khói và được cắt undercut.Tai với đuôi của tôi biến thành cặp sừng màu đỏ tượng trưng cho thuộc tính hỏa ở trên đầu.Tôi cao lên,khuôn mặt V-line của tôi thành một khuôn mặt vuông đầy sức hút.Nước da trắng hồng của tôi đã thay bằng một màu nâu socola.Đôi mắt thì một màu đen thẳm.

-Quào....cái hình dáng này có phải là mẫu người yêu lí tưởng của chị phải không?-Tôi lấy cái iFox ra,ngắm bản thân trong chiếc điện thoại.

-50/50-Tuệ cười.

-Haha...mà chị làm bay cái mùi hồ ly chưa?-Tôi bước ra khỏi kết giới.

-Đợi xíu....và rồi.Đợi em ra khỏi kết giới rồi mới làm.-Tuệ cười-Mà...cái căn tin đâu?

-Ai biết.-Tôi nhìn xung quanh-Chắc kiếm đại đứa nào hỏi đường.

Tôi đi xung quanh.Đứng trước một cái cổng,nhìn lên.Khu A.Tôi thở dài.

Khu A có vẻ sạch sẽ hơn khu C nhiều.Xung quanh toàn những thiết bị tân tiến.Hừ,chắc chắn hiệu trưởng của cái trường này là người phân biệt ''chủng tộc'' .

-Ể,bạn là học sinh mới hả?

Nghe tiếng nói của một học sinh nam,tôi quay lại.Chẳng phải đó là cái người mà tôi đánh bại ở khu C sao?

-Thì sao?-Tôi liếc nhìn cậu ta.

-Ái chà chà,ánh mắt ấy được đó.Nhưng mà...học sinh mới phải nghe theo lời tôi,không thì....-Cậu ta cười đểu,một tay đặt lên vai tôi.

-...-Tôi chợt cười,một nụ cười đầy sát khí.Tôi liền bước tới,thì thầm vào tai cậu tóc vàng đó.-Nên nhớ,cậu đã thua tôi.

Cậu ta có vẻ không hiểu vấn đề.Khuôn mặt của ''tóc vàng'' hiện 2 chữ ''đần độn''.Chợt,tóc vàng há miệng to ra, ngạc nhiên nhìn tôi rồi lấp bấp nói:

-Cậu.....-Tóc vàng lùi lại.

-Tôi nói rồi,tôi có thể là bất kì ai.-Tôi chợt cười.

-Vậy cậu không phải là hồ ly?-Tóc vàng nói nhỏ, nhìn trực tiếp vào mắt tôi.

-Tôi là hồ ly,nhưng tôi thích giả làm người khác.-Tôi chợt cười rồi thì thầm vào tai cậu ta-Tôi là gái,không phải trai nên đừng gọi là cậu.Khi tôi đang cải trang thành trai thì nên gọi tôi là cậu ở giữa đám đông .Với lại,nếu cậu hỏi đây là khuôn mặt của tôi thì khuôn mặt này chỉ là cải trang.

-...-Tóc vàng ngạc nhiên.

-À...cho tôi hỏi đường tới căn tin được không?-Tôi chợt nhìn cậu ta-Tôi không biết đường.

-Cô là con nít lên 3?-Tóc vàng thở dài-À...quên mất,cô ở khu C nên không biết đường.Đi theo tôi.

-Ờ.-Tôi đi theo tóc vàng.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-À mà nè,cô có tên không?-Tóc vàng chợt hỏi tôi

-Tôi không nói tên thật.-Tôi đi bên cạnh cậu ta

-Biệt danh.-Tóc vàng chợt nhìn tôi

-Gái là Veszaytis,trai là Zay .-Tôi nói

-Tên hơi lạ.-Tóc vàng lườm tôi.

-Kệ đi.Chỉ là biệt danh.-Tôi bình thản nói.

-À....-Tóc vàng chợt cười rồi hỏi-Cô không thắc mắc tên của tôi?

-Không quan tâm.-Tôi nói.

-Thường thường các cô gái mê tôi lắm đó.Cô cũng là con gái mà.-Tóc vàng vỗ ngực mình, tự hào nói.

-Tôi ngoại lệ.-Tôi lườm xéo-Tôi thậm chí còn đẹp trai hơn cậu.

-Haha.-Cậu ta cười to-Vậy thì tôi nói,tôi là Đỗ Quốc Khánh.Nhà mặt tiền,bố làm cao.Đẹp trai,cao ráo.Soái ca của hàng vạn người.Mẫu người yêu lí tưởng của mọi cô gái.

-Ờ.-Tôi mặc kệ tóc vàng ''chém gió'' về bản thân mình.

-Cô không quan tâm?-Tóc vàng hỏi tôi-Cô là les hả?

-Không, chả qua tôi không thèm để tâm mấy loại người khốn nạn như cậu.-Tôi bình thản nói

-Cô.....-Khánh nghiến răng.

-Sao? Muốn đánh nhau nữa à?.-Tôi nhìn Khánh, ánh mắt đầy vẻ thách thức

-...-Cậu ta im lặng, trợn mắt nhìn tôi.

-Trước mắt là căn tin hả?-Tôi chỉ vào cánh cửa kim loại đằng trước.

-Ừ..-Khánh thu lại ánh mắt ấy, gật đầu.

-Có gì nói tôi là họ hàng xa của cậu.-Tôi nhìn Khánh-Mời đi trước.

*Két...*

Tiếng cửa được mở ra nghe thật nhức tai.Có lẽ cánh cửa nên cần bôi thêm dầu.

Sau khi mở cửa,mọi người nhìn vào tôi.

-Yo!Mọi người đang ăn hả?Vậy thì ăn tiếp đi.-Khánh cười tươi, chào hỏi mọi người xung quanh.

Tiếng xì xào.Nhức óc.Gì mà anh Khánh đẹp trai quá đi,anh đứng bên cạnh cũng đẹp trai,bla bla bla.Đúng là mấy tụi hám trai.

-Chị biết em khó chịu về tiếng ồn nhưng chúng ta phải chịu.-Tuệ nói,nhưng chỉ có mình tôi nghe được.

Tôi thở dài.Chợt,thấy có 2 cô gái đang bước tới chỗ tôi.Một cô tóc cam và một cô tóc đỏ.Khuôn mặt thì hàng tấn lớp son.Mấy má đi đâu mà đánh nhiều phấn thế.Định thành ma hay sao..?

Tiếp tục câu chuyện....

Cái cô tóc cam đứng trước mặt tôi,nhìn xung quanh rồi gật đầu làm như đây là cuộc thi tuyển chọn bạn trai.Cô tóc đỏ thì khoác tay tôi làm như đây là tôi là chồng.

-Anh Khánh ới,đây là bạn anh à?-Cô tóc cam đứng ỏng ẹo.

-Họ hàng xa.-Cậu ta cười trừ.

-Vậy tên ảnh là gì?-Cô tóc đỏ chợt nũng nịu,cọ cặp ngực đầy silicon kia vào tay tôi.

-Không có tên.-Tôi chợt liếc nhìn tóc đỏ.

-Vậy sao xưng hô với anh chứ?-Tóc đỏ chợt nhìn tôi.

-Anh gọi nó là Zay.-Khánh dây dây thái dương-Giờ mấy em đi trước đi,anh với nó có việc.

-Ok!Đi thôi Nhi.-Cô tóc cam gọi cô gái đang cố gắng tỏ ra đáng yêu ở cạnh tôi.

-Đây là số điện thoại của em,nhớ alo nhá.-Nhi lấy ngón tay làm biểu tượng cái điện thoại,nháy mắt với tôi rồi đi theo tóc cam.

-Hơi phiền phải không?-Khanh chợt thở dài.

-Tôi tưởng là cả đám con gái chạy lại bu xung quanh chứ.Ai ngờ sức hút cậu tệ thật.-Tôi thờ dài, lắc đầu nhìn Khánh.

-Đâu có.Tại tụi con gái mê bạn trai tôi....nhầm,thằng bạn thân chết tiệt của tôi.-Khánh cười ,nháy mắt với tôi.

-Tôi không có hứng thú.-Tôi hiểu cái nụ cười của cậu ta mang ý nghĩ gì.-Mà...tôi nhờ cậu được không?Đây không phải là cái điều kiện.Có gì tôi bàn sau.

-Ờ.Mà nhờ cái gì?-Khánh nhìn tôi.

-Mua đồ dùm.-Tôi chợt nở một nụ cười thật tươi.Nụ cười đó làm biết bao nhiêu cô gái phải dừng lại mọi hành động, quay lại nhìn tôi.

-Không có chân?-Cậu ta nhìn tôi bằng ánh mắt hình viên đạn.

-Coi như đây là chào mừng học sinh mới như tôi đến với cái trường này.-Tôi chợt đặt tay lên vai- Cậu mua cho tôi hết tất cả các món trong căn tin.Mỗi món 1 cái.Tôi đứng ở trước khu đó chờ.

Nói xong,tôi bước đi.Bỏ mặt cậu ta với cái đầu có hàng chục câu hỏi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-Minh,em sắp cạn linh khí rồi,chị ra nha.-Tuệ hỏi tôi

-Ừ.-Tôi gật đầu.

Tuệ bắt đầu ''trả'' lại cho tôi cái hình dạng ban đầu.Mái tóc 2 màu,cặp mắt màu hổ phách,nước da trắng hồng,đôi tai với 9 cái đuôi và....tôi lùn xuống...

Ông Trời cho tôi hoàn mỹ nhưng không cho tôi cái chiều cao.1m58.Thật là bất công...

Tôi đeo cái mặt nạ của tôi vào.Cái mặt nạ hình cáo,màu trắng với vài nét viền màu đỏ.

-Vậy thức ăn sao?-Tuệ thoát ra khỏi người tôi,biến thành hình dạng con người.

-Chị,lấy dùm em nha.-Tôi cười.

-Haizz...nhớ cho chị ăn ké.-Tuệ chợt thở dài.

-Biết rồi,em đi nằm nghỉ cái.Buồn ngủ quá.-Tôi ngáp dài.

-Kiếm chỗ nào ngủ đi.Chị ở đây canh.-Tuệ vẫy tay

-Ờ-Tôi gật đầu rồi bước thẳng vào khu C



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top