Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2 : Nội bộ của bộ tộc


Các chiến sỹ sau khi nhận lệnh lập tức lên xe trở về căn cứ ... Căn cứ của họ là một mật thất nằm trong công ty do chính họ tạo ra ... Bề ngoài họ là những thương nhân giàu có,nhưng sự thật chỉ có họ mới biết,toàn bộ lãnh đạo cấp cao của công ty hoàn toàn là hồ ly ...
Chiếc xe của Jiyeon cùng Boram về tới trước . Đến nơi Jiyeon lập tức xuống xe đi nhanh vào ... bỗng Boram cất tiếng :

- Xin lỗi nhé

- Unnie quen với những người đó sao ?

Boram lúc này cúi mặt,có lẽ sự mạnh mẽ không cho phép cô ấy hồi tưởng lại những gì của quá khứ yếu mềm,nhưng giờ phút này đây,gặp lại người bạn năm xưa,cô ấy thực sự đau lòng ....

- Oh ... Khi mười tuổi chúng tôi cùng nhau bỏ nhà ra đi ... Lúc đó,sau khi biết chúng tôi không phải là loài người , chúng tôi ngồi xe buýt,ngồi tàu điện ngầm,em có biết chúng tôi đi đâu không ?

Jiyeon trầm mặc không nói gì,để Boram tiếp tục

- Đi tới vườn thú,đi xem hồ ly ...

Cuộc đối thoại bị ngắt đoạn bởi tiếng gọi của Hwa Young,Hwa tiến lại gần nắm lấy vai Boram

- Chuyện này là sao ? Tại sao bị thương ?

- Bởi vì tôi sơ sót thôi mà,tôi củng phải có sơ sót chứ,làm sao mà tránh được ...

Boram vừa nói vừa quay sang đá lông nheo ra hiệu với Jiyeon đừng cho ai biết về cuộc đối thoại vừa rồi . Qri từ lúc đến chỉ im lặng nhìn Jiyeon,dường như cô ấy phát hiện Jiyeon có điều gì bất thường chứ không hẳn là quan tâm đến việc thất bại của Boram hay ai khác ..

Bọn họ đi vào trong công ty,Qri dẫn đầu đến căn phòng ngoài cửa có khi "Restricted Area" (Khu vực hạn chế) , Qri bấm mật mã rồi mở cửa ra,lần lượt từng người từng người bước vào . Đây là một căn phòng tối có lối dẫn xuống hầm , khi vừa đến cửa vào để gặp tộc trưởng , Qri đứng lại

- Mau dẫn Boram đi rửa vết thương đi

- Dạ em biết rồi unnie - Hwa nhanh miệng nhận nhiệm vụ của Qri

- Đây đang là ở tộc,hãy gọi tôi là đội trưởng . Hyomin báo tình hình cho tôi

- Những người trốn thoát tôi đã xử lý rồi . Cái xác củng đã được đưa đến đây , về phía bệnh viện tôi đã tìm được bệnh viện khác vì đây là một kế hoạch rất hoàn mỹ

- Tôi giao mọi chuyện cho cậu,Jiyeon theo tôi

Bên trong Lee Minsu vừa thấy họ vào đã xoay người bước đến bên bàn họp,Qri và Jiyeon đứng sau tộc trưởng

* Lee Minsu : Tộc trưởng bộ tộc hồ ly chín đuôi , một người đàn bà đẹp , độc ác , luôn muốn mình trường tồn mãi mãi với bộ tộc
* Nam Chunsu : Trưởng lão thứ 1 bộ tộc hồ ly chín đuôi
* Chan Chusen : Trưởng lão thứ 2 bộ tộc hồ ly chín đuôi
* Hong Sansu : Trưởng lão thứ 3 bộ tộc hồ ly chín đuôi
* Kim Sansen : Trưởng lão thứ 4 bộ tộc hồ ly chín đuôi

Cuộc họp trưởng lão xin được phép bắt đầu - Lee Minsu uy nghiêm nói

- Trước tiên tôi xin báo cáo trận chiến ngày hôm nay và tình hình tổ chức buôn bán cơ quan và tổ chức tàn ác lấy cắp nội tạng vi phạm đạo nghĩa loài người đã bị chúng tôi tiêu diệt,trong đó có bốn người chứng kiến,có một người là cảnh sát đều đã bị chúng tôi thủ tiêu hết,tuyệt đối không để lại dấu vết gì về bộ tộc của chúng ta - Jiyeon đại diện khai báo hết tình hình

- Nếu có cảnh sát vấn đề chẳng phải trở nên phức tạp hơn sao ? - Hong Sansu tỏ ra lo lắng khi thấy có dính líu tới cảnh sát

- Không đâu ạ,đã giải quyết triệt để rồi

- Đã tìm được người đứng sau bức màn này chưa ? - Nam Chunsu lên tiếng

- Tuy việc theo dõi gặp chút khó khăn nhưng mà chúng tôi đã xác định được chuyện này có liên quan đến nội bộ của chúng ta

- Như thế là không được rồi,phải nghĩ ra cách gì đó thôi, giá cổ phiếu liên tục giảm . Nếu dùng phương thức kinh tế để tấn công,có thể sẽ gây sự chú ý của loài người đấy - Kim Sansen tiếp lời

- Buồn cười thật,chuyện này thật ra là vì ai nào ? Tại sao phải vì bảo vệ loài người mà làm tổn hại đến bộ tộc của chúng ta thế ?

- Bà Chan Chusen nãy giờ im lặng tỏ ra bất bình

- Củng không hẳn là bảo vệ loài người , mà còn là an toàn cho chúng ta - ông Hong Sansu vừa dứt lời thì đã bị bà Chan Chusen đáp trả " Cho nên phải bảo vệ cho loài người sao? Ông không có lòng tự trọng à ?"

- Vấn đề sinh tồn là quan trọng nhất - ông Hong vẫn cương quyết

Chan Chusen : "Gan mà từ trước đến giờ chúng ta ăn là của ai ? Có phải đều là từ những cái xác mà bệnh viện vứt đi hay là từ tội phạm giết người không ? Tóm lại ăn rác rưởi thì có ý nghĩa gì nào ? Trốn tránh và bỏ chạy,tại sao chúng ta chỉ có thể làm như vậy ?"

Hong Sansu : "Đừng nói dễ dàng như thế,chúng ta củng là không cách nào khác"

Nam Chunsu : "Chúng ta đều ưu việt hơn so với con người,bây giờ chúng ta củng nên đứng dậy rồi"

Kim Sansen : "Số liệu củng là chiến lược quan trọng nhất,ở trên số liệu chúng ta hoàn toàn không thể thắng được loài người,đừng nên có dục vọng quá lớn,chỉ làm cho chúng ta diệt vong thôi"

Chan Chunsen : "Điều quan trọng nhất là gì nào ? Đó là nhân loại hay bộ tộc hồ ly chúng ta ?"

Lúc bấy giờ tộc trưởng Lee mới lên tiếng : "Ta đã biết ý của các vị trưởng lão nhưng chúng ta đã sinh tồn mấy ngàn năm nay chính là chờ cơ hội,nhất định phải đồng tâm hiệp lực,oán trách ôm hận chỉ có thể mang đến phẫn nộ,chúng ta làm như vậy là vì sự an toàn của bộ tộc hồ ly chín đuôi,không phải vì tình cảm cá nhân của trưởng lão Chan đâu,các vị hãy nhớ đều quan trọng nhất ! Nghi thức bây giờ sẽ bắt đầu"

Khi ánh trăng rằm soi sáng tất cả mọi ngóc ngách củng là lúc mật thất được mở ra ...
Những người đứng đầu của bộ tộc đứng theo cương vị của mình,vật hiến tế đặt trên vị trí cao nhất
" Sự dũng cảm đã trải qua mấy chục ngàn năm và trí tuệ ưu việt hơn tất cả mọi chủng tộc,bộ tộc hồ ly chín đuôi đã chiến thắng mọi nghịch cảnh và khó khăn . Xin nhớ kỹ điều này cho đến khi tất cả thù hận của chúng ta được giải quyết,cho đến khi bộ tộc hồ ly chín đuôi của chúng ta trở thành chúa tể của cả thế giới . Bộ tộc hồ ly chín đuôi sẽ tồn tại mãi mãi !!! "
Bà Lee Minsu giơ cao thanh kiếm tượng trưng cho cả bộ tộc,hướng đến ánh trăng nói lớn rồi xoay mũi kiếm xuống đâm vào cái xác người nằm đấy,móc từ bụng ra lá gan sau đó đưa lên miệng cắn một miếng .. 

Chỉ đợi đến lúc bà cắn xong đưa ra,những tộc phó nhanh chân nhào đến tranh nhau ăn lấy ăn để lá gan của người chết ...
Nghi thức xong xuôi,các tộc phó củng thay trang phục rời khỏi . Jiyeon và Qri sau khi chào các vị trưởng lão thì trở lại vào bên trong nhận mệnh lệnh của tộc trưởng
Lee Minsu : "Nhất định phải làm như vậy sao ? Nhất định phải trở về căn nhà trước đây à ? Jiyeon à,cô đã mất người nhà,bạn bè,xém tí nữa thì cô củng đã mất mạng rồi"

Jiyeon : "Đối với tôi mà nói những kí ức này củng được xem là hồi ức"

Lúc này bà Minsu mới gật đầu rồi chuyển sang chuyện khác

- Mỗi lần đến khi ta phải quyết định chuyện quan trọng nào đó,ta hay đứng trước những bức phù điêu này,bộ tộc của chúng ta trước đây đã bị con người đuổi cùng diệt tận,tuy đó là hồi ức rất là đau khổ nhưng mà nó củng có thể trở thành sức mạnh . Căn cứ theo thần thoại thì thứ vũ khí của chiến sỹ hồ ly chín đuôi các người là được đúc từ máu của nhân loại,đều là thứ vũ khí đã vấy máu của loài người,củng có thể nói là vũ khí của chủng tộc thần thánh của chúng ta đã được vấy máu tươi của loài người,loại vũ khí này đã được truyền hết đời này sang đời khác . Người này được gọi là thiên niên hồ - bà vừa nói vừa nhìn lên bức điêu khắc một phụ nữ một tay cầm kiếm một tay là ngọn lửa kí hiệu của bộ tộc - người này có thể làm cho bộ tộc chúng ta sinh tồn một ngàn năm ....

Sau khi trò chuyện bà củng để cho mọi người lui ra,Jiyeon lái chiếc Ferrari 458 của mình rời khỏi,trở về căn nhà trước đây của mình ... Trong thời gian làm chiến sỹ hồ ly,cô sống và ăn uống chung với mọi người cùng một chỗ,nay lại được sự chấp thuận,cô thật chỉ muốn trở về căn nhà xưa,vì chỉ có nơi đó cô mới có thể cảm thấy yên bình .... Và nơi đó khiến cô nhớ đến Eunjung ....

Đứng trước căn nhà mình,mặc dù đã nhiều lần trở về đây quét dọn nó,cô vẫn cảm thấy lần trở lại này thật khác lạ ...

Nói đến Eunjung sau khi bị chiếc xe rơi trúng người đã được đội cảnh sát đưa đến bệnh viện ... Sau khi tỉnh dậy đã thấy Soyeon túc trực kề bên mình .... Anh ngơ ngác hỏi Soyeon chuyện gì đã xảy ra ... Soyeon cho biết hiện trường vụ án đã bị Eunjung làm rối tung lên,nhân chứng chết hết và may mắn là chiếc xe đè lên người Eunjung chỉ là vỏ xe rỗng nên chị ta mới may mắn sống sót .... Nghe tới đây Eunjung ngay lập tức xuất viện đi đến hiện trường mặc cho Soyeon cứ bám theo mình hỏi chuyện gì đã xảy ra ....
Hiện trường vụ án bây giờ vẫn còn nhiều cảnh sát ở lại để tìm chứng cớ,Eunjung và Soyeon đến nơi chỉ nhận được tin tức về những điểm khả nghi " Không cách nào xác nhận được hung khí,kết quả xét nghiệm ADN không khớp với nạn nhân,kết quả đối chiếu vân tay đều là của nạn nhân và cảnh sát,xung quanh căn phòng đều là bụi "

Eunjung sau khi không tìm được thêm chứng cứ thì rời khỏi đó,trên đường về nhà chị nhận được cuộc điện thoại của em gái mình rủ đi ăn cơm,địa điểm hẹn gặp của hai người là viện bảo tàng quốc gia Seoul vì hôm nay em gái của chị đến đây để xin việc làm ... Trùng hợp là hôm nay Jiyeon đang dẫn một đoàn học sinh tiểu học tham quan ở đấy ...

* Ham Minchu : em gái của Eunjung , là sinh viên đại học,rất yêu thương chị gái của mình mặc dù không phải là chị em ruột

Khi đến nơi thì Minchu đã chạy đến nhảy lên lưng của Eunjung,chỉ không né tránh kịp nên vết thương bị động rất đau ...

Minchu : "Em chẳng biết vì sao họ lại nhận một cảnh sát vô dụng như chị nữa,nhanh nhanh ta đi ăn đi em đói lắm rồi,hôm nay chị khao đi nhé"

Eunjung : "Yahhh Minchu,em có biết em nặng lắm không hả ? Em thấy chị đang bị thương không ? Rất đau rất đau đấy !!! Hôm nay là em trả,ok ?!!"

Minchu : "Thôi củng được vậy,mừng em vừa mới nhận vào làm ở viện bảo tàng . Ây chết em để quên giỏ xách rồi,em quay lại lấy,chị củng nên tranh thủ đi xem khủng long đi"

Eunjung vừa đi theo vừa cười lẩm bẩm một mình "Con bé này thật là ..." rồi củng theo lời đi loanh quanh xem cho biết ...
Jiyeon sau khi dẫn bọn trẻ tham quan xong thì tiễn chúng lên xe trở về trường rồi quay vào ... Đang đi thì bỗng có điều gì đó khiến cô quay lại ....
Chị lúc này củng đang đi tới ....
Hai con người , hai hướng đi đang sắp đụng mặt nhau ....

~~~~ End Chap 2 ~~~~

Thú thật với mọi người thì mình thuộc dạng học Văn thực chất theo thực lực thì dưới 5,0 ... Có gì sơ sót mọi người củng vui vẻ góp ý mình nhé vì đọc truyện giải trí thôi mà nên không thể như nhà văn viết tiểu thuyết này kia được ... Ủng hộ cho mình thật nhiều nữa nha ❤️

Cảm ơn thật nhiều !!!!
FB : Jean Thai
IG : tm_j.08

Mọi góp ý có thể cmt bên dưới hoặc inbox cho mình nha ... 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top