Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Mẩu truyện nhỏ 1

   Kết thúc Concert JiWon lầm lầm lì lì sau cánh gà , anh rõ ràng là không vui nhưng vẫn cố cười tít cả mắt lên cái nụ cười đáng yêu của riêng Kim Bobby anh thì ai mà nhận ra được anh đang không vui chứ , chỉ có JunHoe từ nãy đến giờ vẫn quan sát anh , anh cười nói bình thường với mọi người thậm chí còn chụp hình với fan nhưng lại không nhìn lấy cậu một lần , thường ngày sau khi kết thúc concert là anh sẽ xấn đến cậu ngay mặc kệ bản thân đang mồ hôi nhể nhại anh vẫn ngoan cố bám dính lấy cậu vậy mà hôm nay cậu bị anh lơ đẹp .
   Ấm ức đầy bụng cậu nhăn nhó khó chịu cố ý vứt đồ tạo tiếng động lớn cộc cằn với các thành viên để anh biết đến mình đang không vui ấy vậy mà anh không để ý , một mực quay ngoắc đi thả thính tên Leader , hỏng rồi , hỏng thật rồi xem ra lần này anh giận cậu thật rồi , cậu phụng phịu khoanh tay đứng một góc chu môi quan sát anh cố nghĩ ra bản thân làm gì để cái tên này khi đầu buổi concert còn lảng vảng đến hất nước vào cậu nhưng đến cuối buổi lại trở chứng thế này .
   Nghĩ một hồi vẫn không nghĩ ra rõ ràng là cậu hôm nay rất ngoan kia mà sao lại lơ cậu chứ , JunHoe cậu cũng biết tổn thương nha lại còn cười toe toét với HanBin kìa , cậu đã bảo bao lần là không được cười với người khác mà , cậu sẽ ghen , sẽ ghen đó . Mãi cho đến khi về ký túc xá anh vẫn bình thản lướt qua cậu bỏ về phòng , cậu nhỏ giọng gọi khi anh lướt qua nhưng anh cứng đầu không đáp , hụt hẫng không ? Có hụt hẫng chứ nhưng cậu không muốn nóng giận cậu không muốn cả hai cãi nhau , giữ cho tâm tình bình tĩnh rồi mới tìm anh hỏi chuyện , trước giờ tên này đâu biết giận ai chỉ có cậu hay lẫy anh đủ điều vậy mà anh hôm nay lầm lì thế hẳn là có chuyện .
   " Kim Bobby mở cửa "
   " Mở cửa cho em anh đừng giả điếc "
   " Em xóa số anh đấy , em chặn sim anh đấy anh tin không hả mau ra đây "
   " Hừ , em đi tìm Kim Jinan đây mặc xác anh , anh cứ ở đấy mà giả điếc " cậu chống tay hai bên hông mình nhăn nhó giả vờ tạo tiếc bước đi lập tức trong phòng anh truyền ra tiếng bước chân vội vã đã thế còn "bịch" một phát khẳng định là vấp té , anh mở cửa ra vẻ mặt hốt hoảng nhưng vừa thấy cậu anh lập tức trưng ra bộ mặt lầm lì đấy nhìn cậu , đáng ghét còn tính giận đến bao giờ , Koo JunHoe thiếu hơi anh rồi, thiếu hơi trầm trọng anh lơ cậu quá lâu rồi đấy
   " Làm sao ? "
   " Anh nói chuyện kiểu gì với em thế ?"
   " Anh không có hứng cãi nhau với em "
   " Càng tốt vừa vặn em cũng không muốn , em chỉ muốn hỏi chuyện "
   " Nói đi "
   " Vào phòng đã "
   " Nói ở đây , anh không có nhiều thời gian "
   " Mặc xác anh " Cậu không quan tâm lời anh đẩy mạnh anh vào phòng , cậu dứt khoác bước vào khóa trái cửa , kéo anh ngồi xuống giường cậu khoanh tay đứng trước mặt anh nhăn nhó
   " Sao lại lơ em ? "
   " Cái gì ? "
   " Em hỏi anh tại sao lại lơ em "
   " Ừ "
   " Em đang nghiêm túc hỏi, anh mau trả lời đàng hoàng cho em "
   " Chuyện này quan trọng sao ? "
   " Có , rất quan trọng ít nhất là đối với em " Cậu dường như mất hết kiên nhẫn trước sự thờ ơ của anh
   " Em lại xem trọng việc anh lơ em à ? Có phải em không ? "
   " Anh đừng có thách thức sự kiên nhẫn của em "
   " Vậy sao ? "
   " Anh , trả lời em mau "
   " Chuyện gì ? Anh mau quên "
   " Anh tốt nhất là quên luôn đi , anh quên sạch luôn đi em mặc kệ anh , em đi tìm Kim Jinan em tìm Jinan cho anh xem "
   " Đi đi , em muốn làm gì thì làm , lúc nào cũng là JinHwan hyung là nhất mà , anh là gì ? Quan trọng với em sao ? "
   " Anh ? Anh ghen với JinHwan hyung ? "
   " Ra khỏi phòng đi , hết chuyện rồi anh không có gì để trả lời em "
   " Cái tên này anh trả lời em đàng hoàng , anh ghen cái gì kia chứ ? "
   " Anh làm gì có tư cách ghen "
   " Anh có , anh phải có , anh là người yêu của em mà "
   " Phải không ? "
   " Chồng à ~ em làm sai phải nói cho em nghe để em sửa chứ anh sao lại lơ đi em , có biết em buồn không hả ? "
   " Em đi tìm Jinan đi , em còn để hyung ấy ôm mà "
   " Anh ăn giấm của Jinan chỉ vì việc này kia á ? Máu chiếm hữu của anh cao đến mức nào vậy ? "
   " Cao đến mức anh còn không muốn cho em ôm fan , không muốn giới thiệu em cho anh trai anh "
   " Anh trai anh có vợ rồi đấy ông tướng , anh ghen ngang ngược quá rồi đấy "
   " Em không thích thì đi kiếm Jinanie của em đi "
   " Kim Jiwon anh tưởng chỉ có anh biết ghen à ? Em là bị hyung ấy bất ngờ ôm còn anh thì đi thả thính tên Leader "
   " Có sao ? "
   " Anh đừng giả ngu , tại sao lại đi ghen với em vì chút chuyện nhỏ trong khi anh lại đi thả thính lung tung "
   " Là do em đẹp trai "
   " Sao, sao cơ ? "
   " Em đẹp trai hơn anh , em ưa nhìn hơn anh nên anh chỉ sợ mất đi em " Anh nói nhưng mắt đảo đi nơi khác lúng túng
   " Anh vì sao lại không nói rõ với em ? Em còn tưởng anh chán ghét em điều gì "
   " Không có , anh không chán ghét em mà "
   " Sau này không cho lơ em nữa em sẽ buồn , không được cười với người khác em cũng biết ghen , không được suy nghĩ lung tung em chỉ thích anh thôi "
   Cậu bĩu môi nhào vào lòng anh , anh ngồi không vững mất trọng tâm ngã ra sau giường , cậu nằm trên người anh ôm chặt như khỉ con đu mẹ cọ tới cọ lui vào lồng ngực anh hai tay hai chân quấn lấy anh như xúc tua , anh xoa đầu cậu nhìn cậu nghịch trong lòng mình . Anh ngồi bật dậy cậu vẫn giữ nguyên tư thế, ngồi trên đùi anh bám chặt lấy anh hít lấy hít để mùi hương nam tính của anh
   " Nhớ chết đi được , anh lơ em đã được gần 4 tiếng rồi em đây là thiếu hơi anh trầm trọng "
   " Anh không nghĩ em quấn người đến vậy đấy "
   " Em chỉ quấn anh , ấm thật ôm anh là thích nhất "
   " JunHoe "
   " Vâng ? "
   " Thời gian qua đi tour đã lâu rồi anh không động vào em nhỉ ? "
   " Ân ~ đừng sờ loạn "
   " Tai em đỏ cả rồi này " Vừa nói anh vừa ngậm cắn vành tai cậu
   " Em bảo anh đừng thì thầm vào tai em mà a nhột lắm "
   " Em càng ngày càng nhạy cảm nhỉ ? "
   " Không , không có "
   " Lại càng quyến rũ hơn này " Bàn tay hư hỏng của anh vuốt dọc eo cậu vén cao chiếc áo thun mỏng manh của cậu lên
   " A a đừng có ngắt hưm "
   " Trên sân khấu lại ăn mặc hờ hững này "
   " Ngô ~ ưm là là chị stylist ô ô bắt em mặc như thế mà "
   " Hư hỏng "
   Anh đặt cậu nằm xuống giường cởi sạch quần áo trên người cậu vứt xuống sàn anh nghiêng đầu nhìn cậu khẽ liếm môi cười tinh nghịch
   " Da trắng ngần thế này lại vạch ra khoe trước mặt bao người, để anh giúp em lưu lại vài dấu vết bắt mắt nhé để xem em còn dám khoe ra không "
   " Anh chỉ toàn khi dễ em "
   " Anh bảo rồi , anh nhường em mọi thứ chỉ khi trên giường , em đừng mong anh nghe lời em "
   " Ứm ưm đừng liếm "
   Anh lột phăng chiếc áo đang mặc , kéo khóa quần giải phóng phần thân dưới anh chen vào cậu , anh để cậu quàng tay lên cổ mình bấu lấy lưng mình lưu lại vết cào , chân cậu vắt qua thắt lưng anh thu hẹp khoảng cách hai người hết mức có thể cảm giác da thịt trần trụi cọ xát vào nhau mỗi lần anh thúc vào nơi giao hợp của hai người lại vang lên tiếng động xấu hổ làm cho cậu ngượng đến cơ thể trắng nõn ửng hồng lên nóng ran . Anh gầm nhẹ lên trong tiếng nấc của cậu bằng chất giọng trầm đục cùng cậu xuất ra , tiếng gầm của anh chính là thứ tiếng quyến rũ nhất , anh hôn lên mí mắt cậu liếm đi chút chất lỏng nơi khóe mắt cậu
   " Ân , mệt chết em "
   " Mệt lắm sao ? Anh xin lỗi " Sau đợt kích tình anh trở lại là một Kim Bobby nhường nhịn Koo JunHoe đủ điều
   " Nga ~ chồng ơi ~ để em ôm bù đã , anh ấm lắm "
   " Chả biết em yêu anh hay yêu thân nhiệt của anh "
   " Cả hai , hưm thoải mái thật " Cậu lười biếng nằm trong lòng anh ngáp dài rồi híp mắt ngủ luôn trong tư thế bám chặt lấy anh , cậu là như vậy tìm được điểm tựa là sẽ hết lòng bám lấy hết lòng dựa dẫm vậy nên khi anh lơ cậu , cậu lập tức thấy trống trải và thiếu an toàn ngay , Koo JunHoe cao ngạo nhưng yếu đuối , Koo JunHoe hay ăn hiếp Kim Jiwon nhưng không thể sống thiếu anh . 
   " Chồng ơi ~ anh thử bỏ em ra đi em mà dậy thì anh chết với em " cậu chu chu môi đe dọa bằng cái chất giọng lười biếng .
    Anh chỉ có thể cười khổ tìm tư thể thoải mái ôm lấy cục cưng trong lòng mình vỗ lưng cậu cưng chiều hòng cho cậu dễ ngủ
   " Ngủ ngon , JunHoe "
  
  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: