Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4: Nhà tiên tri

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 Ice mở cách cửa gỗ ra, từ từ bước vào căn nhà, theo sau là Cyclone. Bên trong căn nhà ấm áp, rộng rãi, thoáng mát chứ không như nhà ai kia. Đồ đạc xếp gọn gàng đâu vào đấy. Phòng ngủ, phòng ăn, nhà bếp, nhà tắm... đầy đủ cả. Hành lang rộng rãi, dễ đi. Hai bên cạnh là những ngọn đuốc với lửa cháy bập bùng. "Tóm lại là mọi thứ trong căn nhà này gần như hoàn hảo và đương nhiên một điều chắc chắn rằng là nhà Ice không thể nào bì nổi với căn nhà này." -đó là Cyclone nghĩ vậy. Họ cứ thế bước đi trên đoạn hành lang dài và bước đến một cánh cửa lớn ở cuối hành lang. Cánh cửa được làm từ gỗ sồi, thiết kế đẹp mắt với sắc nâu hài hòa, trên tay nắm cửa có một lá bùa đỏ với dòng chữ "Hắc bất nhập". Ice gõ nhẹ vào cánh cửa, rồi từ từ đẩy cửa đi vào. Khác với những căn phòng khác, đây là một căn phòng hình tròn được thắp đuốc sáng trưng. Căn phòng rộng rãi, thoáng mát, xung quanh tường treo đầy những bức tranh cũ kỹ. Ở một góc phòng là một cái tủ nhỏ với nhiều chồng bài Tarot to bằng cả bàn tay. Chính giữa phòng, một chiếc bàn làm từ gỗ lim phủ khăn trải bàn trắng với một quả cầu ma thuật bên trên. Quả cầu này khác với của Ice, thay vì màu xanh lam thì là màu đỏ huyết dụ. Đằng sau chiếc bàn, một người đang ngồi ở đó. Đó là một thiếu nữ khoác trên mình một bộ đồ làm từ lụa đào, trên đầu khoác một chiếc khăn choàng dài chấm gót màu hồng cánh sen với viền tím. Mái tóc nâu dài được búi gọn lên trông vô cùng thanh lịch. Nàng khẽ cất giọng mơ màng, nói:

-Xin chào mừng bạn của ta, và kia có vẻ là vị khách xấu số của chúng ta nhỉ.

Cyclone nhăn mày lại, gào thét trong lỏng:"Xấu số là sao? Sao ai cũng nói mình xấu số hết vậy? Hay là do mình ăn ở không tốt, nhân phẩm kém? Nếu không thì chả lẽ là do chúa không thương mình?" Bên cạnh Cyclone, Ice thì trông vô cùng bình thản. Tiến về phía chiếc bàn, y xòe một tay ra và nói:

-Xin chào, lâu không gặp, Yaya.

Yaya đứng dậy, nắm lấy tay Ice và đáp:

-Chúng ta không gặp nhau kể từ vụ đó nhỉ? -Nàng hạ thấp giọng xuống, nói tiếp- Đã hai mươi lăm ngày rồi, vậy là chúng ta chỉ còn năm ngày nữa để chuẩn bị và để cho vị khách đó thích nghi.

Ice khẽ gật đầu. Yaya tiến về phía Cyclone, nắm tay cậu và nói:

-Xin chào, cậu ắt hẳn là Cyclone phải không? Tôi là Yaya, làm tiên tri ở đây đã được một thời gian rồi và là bạn của Ice. Rất vui được gặp cậu.

-À...Ừm... Tôi cũng vậy. Ha ha.

Cyclone trả lời miễn cưỡi và nở một nụ cười gượng gạo. Yaya chỉ tay về phía một chiếc bàn nhỏ với bốn chiếc ghế xung quanh ở gần đó và bảo Ice cùng Cyclone ngồi xuống. Sau khi ổn định chỗ ngồi, Ice bèn cất tiếng:

-Cyclone à, ta mong cậu sẽ trở thành bạn với Yaya. Từ khi mới chuyển đến làng này, ta đã gặp không ít khó khăn và cô ấy là người đầu tiên mà ta gặp. Yaya đã giúp ta rất nhiều.

Cyclone mơ màng nói:

-Vậy sao. Hai người khá giống với tôi nhỉ. Tôi có một người bạn là Thorn. Cậu ấy mới chuyển vào lớp tôi bốn năm trước. Tôi là người cậu ấy gặp đầu tiên và chúng tôi đã kết thân từ đó. Nhưng mà... -Đôi mắt Cyclone trùng xuống. Cậu khẽ cất giọng buồn rầu- cậu ấy đã mất tích, một cách bí ẩn.

-Tôi rất tiếc. -Yaya cất tiếng. Và rồi, cả ba người họ trò chuyện với nhau thêm một lát nữa. Khoảng tầm 30 phút sau, Ice đứng dậy và nói:

-Xin lỗi nhé Yaya. Ta và Cyclone đã đến lúc phải rời đi rồi. Có lẽ chúng ta sẽ nói chuyện sau.

Nghe vậy, nàng mỉm cười và nói:

-Vậy sao, cảm ơn hai vị đã đến đây. Gặp lại hai vị sau.

Ice khẽ gật đầu và mở cửa bước ra ngoài, Cyclone nối gót theo sau. Bất chợt, Yaya nắm lấy cổ tay Cyclone, kéo lại. Cậu giật mình, quay đầu lại. Yaya dúi vào tay cậu một chiếc vòng tay đan bằng len đỏ và trắng, trên đó có gắn một viên đá tròn nhỏ màu oải hương. Nàng khẽ thì thầm vào tai Cyclone:

-Hãy cầm lấy. Chiếc vòng này sẽ giúp cậu sau này.

Cyclone gật đầu, tỏ ý cảm ơn rồi xoay người, chạy theo bóng Ice. Ice đã chứng kiến tất cả. Y nhìn vào chiếc vòng giống hệt chiếc của Cyclone trên cổ tay phải của mình và nghĩ thầm: "Nàng lại làm vậy nữa rồi. nàng luôn cố gắng giúp đỡ tất cả, nhưng hiện thực không như nàng nghĩ đâu." Ra đến bên ngoài, Ice nói:

-Bây giờ ta sẽ dẫn cậu đi gặp thị trưởng của ngôi làng này.

Và rồi họ đi tiếp. Trên đường đi, họ bắt gặp một khu rừng. Khu rừng rộng lớn, cây cối um tùm đến mức không thấy nổi lối đi. Xung quanh không một bóng người. Không khí ở đây u ám đến đáng sợ. Cyclone sởn hết cả gai ốc. Liếc sang Ice, cậu phát hiện ra sắc mặt y thay đổi rõ rệt. "Sắc mặt này... Ice đang sợ hãi sao?" -Cậu nghĩ thầm. Bất chợt, cậu hỏi y:

-Ice này, khu rừng này... là sao?

Hỏi xong cậu mới thấy mình ngu ngốc tới mức nào. Cyclone vả vào miệng mình một cái. Ai lại đi hỏi cái điều mà người khác không thích cơ chứ. Thế nhưng, khác với suy nghĩ của Cyclone, Ice chỉ khẽ đáp bằng một giọng run rẩy:

-Sát nhân hàng loạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top