Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3: Hai đứa báo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bây giờ tất cả mọi người được nghỉ hai ngày để chuẩn bị ngày lễ tròn 10 năm thành lập trường. Mọi lớp phải diễn một vở kịch để biểu diễn vào lễ khai mạc, hay một tiết mục múa cho ngày kỉ niệm thiêng liêng này.

Lớp 10A và lớp 10C chọn tiết mục kịch làm vui nhộn, tạo không khí vui nhộn có một kỉ niệm đáng nhớ và nghi ơn người thành lập trường.Lớp 10A gồm Quake, Thunder, Fang, Yaya, Ying, Solar, Ice thì chọn diễn kịch còn lớp 10C của Cyclone, Blaze, Thorn, Gopal chọn tiết mục ca múa nhạc .

Mọi người đang trang trí lớp mình thật sinh động, nhóm Boboboy và các bạn được phân công làm dọn dẹp và bố trí sân khấu và ghế cho khách mời.

Quake: nè Ice cậu đừng ngủ nữa,dậy làm tiếp mọi người đi.

Quake đang đem ghế ra xếp cho thầy cô ngồi, thấy Ice nằm trên sân khấu ngủ ngon lành, không chịu làm việc, làm cậu ngán ngẩm thờ dài.

Thunder: dậy ngay con sâu lười.

Cậu đá thật mạnh vào Ice làm cậu ta văng ra xa, cú chạm đất đau điếng làm cậu tỉnh dậy ôm đâu kêu đau, quay đầu về phía Thunder đang ngước mặt lên liếc xuống nhìn cái tên đang trừng mắt nhìn mình. Hai tên hùng hổ nhào vô đánh nhau.

Ice: tên mặt than đáng ghét dám đá tôi sao, muốn kiếm chuyện à.

Thunder: người ta làm sấp mặt mi nằm đó ngủ, mà nói gì..

Hai tên đó không ai nhường ai, cứ thế mà đánh người bắn sét làm nguyên trường chập điện làm nguyên một trường mất điện nguyên ngày, Ice dùng mũi tên băng, làm đóng băng mấy nguoeif xung quanh, Blaze thấy vui nên sung sức dùng lửa làm tan băng vì làm qua slamf họ bị lửa thêm bị bỏng.

Thorn ngồi than khóc cho những cây hoa trang trí mà cậu cực khổ làm tỉ mỉ, Solar vì cụp điện nên mấy dữ liệu nãy đến giờ cậu làm mất hết khi cậu chưa kịp lưu gì đang thất thần chưa hoàn hồn. Cyclone dùng gió thỏi làm lửa của Blaze nổi lên thêm đốt sang tới dãy lớp học, thầy cô và mấy bạn, nhóm Fang cố gắng dập lửa.

Khi mọi người dập lửa thì ngôi trường cũng toang, bị cháy gần hết, các boy bị thầy hiệu trưởng phạt không được tham gia ngày lễ rồi đuổi họ về. Mọi người đang cố gắng sửa lại, tranh thủ để cùng đoán ngày lễ.

Bọn Boboiboy bị đuổi lủi thủi đi về nhà, thì đi về nhà bị gì mọi người cũng đã biết. Ice và Thunder là đầu ngòi châm lửa bắt đầu mọi truyện thì bị phạt quỳ trên chiếc vỏ sầu riêng tay thì đưa lên trời thêm thùng nước. Những người còn lại ngồi trên bàn ăn cuối mặt xuống không biết nói gì, có lúc liếc nhìn Quake đang xám mặt ngồi chéo chân khoanh tay im lặng không nói gì.

Một lúc im lặng thì cậu cuối cùng cũng lên tiếng phá tan bầu không khí xám sịt trong nhà 2 tiếng đồng hồ bất động

Quake: Ice,Thunder hay người lên bàn ngồi đi.

Thunder và Ice nhẹ nhàng đứng lên, đẩy ghế ra ngồi xuống. Quake đập mạnh bàn và hét lớn

Quake: MẤY CẬU RỐT CUỘC MUỐN GÌ, NÓI NGAY ĐI..

Solar: mama bình tĩnh đi ạ.

Solar cố gắng cười ngượng, cố gắng xoa dịu cơn giận dữ của Quake, bị liếc một cái cậu rùng người ngồi ngây lại không dám hó hé gì.

Không thấy hai ngươi kia trả lời, Quake đang nóng càng nóng thêm hết chịu nổi, đứng dậy đi lên phòng đóng cửa cái rầm. Làm cả bọn giật mình ngước nhìn lên lầu xong thở dài một hơi.

Solar: tại các cậu đó, suốt ngày cứ gây lộn.

Ice: tại cậu ta, ai biểu đá tôi trước.

Thunder: hứ cậu không thấy ai cũng làm còn cậu nằm đống đó hả!

Ice: kêu bình thường không được chắc.

Thunder: kêu bình thường cậu thức thì lúc Quake kêu là cậu tỉnh rồi.

Hai tên đó gây nhau thêm nữa, gây lộn um sùm, rồi đúng dậy bước ra ngoài.

Blaze: hai tên đó đi đâu vậy, mà chuyện này tại cậu á Cyclone không thì đâu làm cháy lớn đến vậy.

Cyclone: y~~ tại cậu dùng lửa lung tung mà.

Blaze: tớ chỉ dùng lửa nhỏ xíu để giúp mấy người đóng băng thôi mà tại cậu thổi gió cho nó lớn lên ấy.

Thorn: thôi mà các cậu, đừng làm mọi chuyện rối lên nữa.

Sau một buổi không mấy tốt đẹp, bầu không khí này cứ vậy cho đến khi lễ hội bắt đầu. Sau chuyện đó, họ bị cấm không được tham gia phải ở nhà để không có chuyện như vậy xảy ra nữa.

Sáng đó, họ thức dậy sớm một cách bất thường, xuống bếp thấy Quake vẫn chuẩn bị bữa sáng như thường thấy họ dậy sớm không nói gì, họ tự giác vào bàn ăn sáng không ai nói lời nào.

Blaze: Thunder, Ice sao hai cậu mắc đồng phục vậy?.

Blaze thấy lạ nguyên đám bị cấm đến trường dự lễ mà sao hai tên này lại mặc đồng phục chi, Thunder và Ice không trả lời, chuông điện thoại của Quake reo lên, bên đầu dây là thầy hiệu trưởng, hai người nói chuyện Quake nói tiếng vâng xong tắt máy.

Quake: các cậu lên thay đồ đi lễ, thầy hiệu trưởng cho phép chúng ta đến đó rồi.

Nói xong, Quake dọn bát đũa của mình, lên phòng chuẩn bị, hình bóng của Quake biến mất.

Blaez: ê, hai cậu làm gì để được tham gia vậy.

Ice và Thunder không trả lời, nhưng Quake đi lên chúa bao lâu lại xuống, đồ còn chưa thay, ôm mặt thở dài.

Quake: các cậu, ai....ai là người làm nổ nguyên cái trường hả? 2 ngày trước chỉ cháy mấy dãy lớp , bây giờ thì nổ nguyên trường luôn rồi.

Không biết vô tình hai cố ý, tất cả đều theo phản xạ chỉ vào Thunder và Ice, hai tên kia bị chỉ liếc mắt qua lại nhìn mấy tên đang chỉ mình. Quake đứng đó chống nạnh đợi câu trả lời.

Thunder: thì đêm hôm qua.....
................................

Thunder và Ice đang trên đường đi đến trường, đến nơi gặp thầy hiệu trưởng đang chuẩn bị đóng của đi về, hai người đó chạm nhẹ vào vai của ông thầy làm ông thầy nhảy lên quay lưng nép sau tường đưa lên ngực.

Thầy hiệu trường: hai em làm gì ở đây?.

Ice: bọn em đến tìm thầy xin lỗi, sẵn sửa sai luôn ạ.

Thầy hiệu trưởng: thầy có tin được không đây.

Thầy hiểu trưởng nhìn hai đứa nhóc ánh mắt đầu nghi ngờ, nhìn chằm chằm ánh mắt lấp la lấp lánh đầy sao, chờ mong cửa hai tên kia.

Thầy hiểu trưởng: được rồi, tôi tin tưởng các cậu mà.

Thầy hiểu trưởng mỉm cười vỗ nhẹ vai của hai cậu bạn trẻ.

Ice: vậy chúng em phải làm gì ạ?.

Thầy hiệu trưởng: việc mấy em cần làm ngay bây giờ
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Thầy hiệu trưởng: đi về nhà...nhanh nhanh....

Đẩy hai tên báo thủ đó về, không thì không biết chuyện gì sảy ra nữa.

Thunder:  thầy, đừng đẩy em nữa.

Đẩy họ cách xa trường một chút, thì thầy hiểu trưởng đi về, hai tên đó cũng lén đến trường cho bằng được, họ leo rào, đi vào phía sau sân khấu, đặt một cây pháo phía bên trong sàn sân khấu.

Ice: ê, có chắc được không vậy?

Thunder: trật tự đi.

Ice: nó có nổ không vậy!.

Thunder: pháo là phải nổ, tôi kêu Solar gắn kíp nổ r, giờ là 22h rồi sau 9 tiếng nữa nó sẽ nổ, đúng lúc khai mạc luôn.

Ice: sao tui nghi ngờ quá.

Thunder: không tin thì vào mà làm đừng có lãi nhãi.

Ice: hứ, làm đi còn về.

Thunder: còn cài giờ nữa là xong rồi, nên trật tự đi.

Thấy Ice im lặng, Thunder quay lại phía sau, thấy tên đó ngủ ngon lành trên chiếc ghế từ đời nào, mãi lo nổi nóng mà nhìn Ice, cậu đặt sai giờ trước 1 tiếng, thêm đó truyền chút sức mạnh do cậu đang chạm vào chỗ kíp nổ, do quá tải nên nó nổ quá lớn.

Sáng hôm sau, thầy hiểu trưởng đi đến trường sớm để chuẩn bị thì thấy  cảnh tượng khủng khiếp, vụ nổ lớn, cái trưởng bay chỉ còn khói với bụi, thầy hiệ trưởng từ từ lấy điện thoại điện cho Quake rồi tắt máy, cười trừ, và hét lớn.

Thầy hiệu trưởng: THẦN LINH ƠI, TÂM LINH NÀO CHO CON TIN VÀO HAI TÊN BÁO KIA VẬY!

Bên Quake sau khi nghe hết câu chuyện.

Queke: CÁC CẬU HÔM NAY KHÔNG XONG VỚI TÔI ĐÂU.

Thunder và Ice: A......A........

Quake rược hay tên kia suốt nguyên một ngày, bị phạt phải xây lại trường, dọn dẹp nhà cửa trong một tháng, Thunder bị tịch thu sách với caffe ,tương ớt. Ice bị tắt máy lạnh, chỉ cho ngủ quạt máy, bị tịch thu con cá voi bông.

Thunder: mama, trả cho tớ sách đi hay caffe,không có tương ớt tớ ăn không ngon.

Ice: cái quạt máy không thắm vào đâu hết á mama, tớ sắp thành heo rồi nè, trả cá voi bông yêu dấu cho tớ đi mà.

Blaze: mama làm gì đo với Ice đi cậu ta bị thu cá voi bông, tối qua ngủ ôm tớ cứng ngắt, ngột thở muốn chết đi được.

Cyclone: Thunder cứ trầm mặc, không chịu đi chơi với tớ.

Thorn: Ice cậu ấy phá mấy chậu cây của tớ rồi.

Solar: Thunder làm điện áp trong nhà tăng hư hết mấy cái máy của tớ rồi.

Cả nhóm: QUAKE MAMA~~~~~~

Quake: ĐỦ RỒI, các cậu tự lo cho mình đi.

Bỏ đi ra khỏi nhà, qua ông Tok Aba ở nguyên một thắng mấy đứa kia không chịu nổi nên đành năn nỉ mama bợt giận như tiến triễn không khả quan.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top