Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 25: Hoạt động thể thao.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Mọi chuyện là như vậy đó ông..." Boboiboy chăm chú nhìn ông Aba đang bổ sung và thay thế nguyên liệu cho quán vào ngày mai.

" Ông không thể tin được, điều đó khiến ông cũng rất bất ngờ? " Ông Aba quay lại nhìn vào Boboiboy, như nhận ra điều gì đó, lông mày ông nhăn lại.

" Ừm, và không thể tin được rằng vết thương của cháu càng lúc xuất hiện nhiều hơn, hửm?".

Boboiboy nghe thấy vậy liền giật thót mình, cậu bồn chồn nhìn vào ông và nhanh chóng dời mắt sang chỗ khác.

" Ta biết việc cháu sử dụng sức mạnh bảo vệ người khác là đúng, nhưng cháu phải học cách bảo vệ được bản thân mình là điều cơ bản nhất, Boboiboy" Vẻ mặt ông u sầu mà nhìn cậu, cậu có cảm giác như ông đang thông qua cậu và nhìn vào ai đó.

" Vâng... Nhưng nó chỉ là vết thương ngoài da và chúng sẽ mau lành lại " Cậu xem cánh tay dán băng vết thương, cơn đau nhói từ các vết thương truyền lên khiến cậu phải hít một hơi lạnh.

" Một vết thương ngoài da sau đó là một vết thương bên trong nội tạng và sau đó là mất mạng?" Ông nhướng mày nói.

" Nhưng, ở bên ngoài có rất nhiều người đang cần cháu bảo vệ họ ".

" Cháu sẽ bảo vệ hết tất cả sau? " Ông nheo đôi mặt lại và nhìn thẳng vào mặt cậu, " Không, cháu không thể bảo vệ hết tất cả họ. Cháu lo sợ và ôm hết trách nhiệm lên chính bản thân mình, nhưng hãy nhìn lại xem".

" Không chỉ có một mình cháu, cháu còn có các bạn, Ochobot và cả ông. Không có cháu, họ sẽ vẫn giải quyết được những vấn đề, nếu không? Cháu hãy thử xem ". Ông chỉ vào chiếc TV đang phát trực tiếp một vụ cướp ngân hàng.

Tên cướp cầm súng, bắn phá khắp nơi trong ngân hàng và yêu cầu giao tiền ra. Sau khi lấy được tiền hắn liền túm lấy nhân viên ngân hàng làm con tin và bước ra khỏi cửa chính.

Nơi cảnh sát đang bao vây chỉa súng vào hắn.

Thấy không ổn, cậu đang chuẩn bị sử dụng Thunderstorms để chạy đến hiện trường nhưng bị ông cản lại và yêu cầu xem tiếp.

Cảnh sát đang đàm phán với tên cướp thì có một viên cảnh sát từ phía xuất hiện mà đột kích tên cướp khiến hắn mất năng lực phán đoán mà bị cảnh sát đè dưới đất và phải đeo còng.

Boboiboy im lặng nhìn vào TV, tại sao cậu lại quên sự hiện diện của họ? Họ đã tồn tại rất lâu và luôn cố gắng giữ gìn trật tự cho người dân.

" Thấy không? Cháu không một mình, những người hùng này luôn xuất hiện và giữ gìn sự an toàn cho chúng ta từ trước đến nay" Ông Aba đi lại xoa vào mái tóc của Boboiboy.

Nếu là như vậy, sức mạnh của mình đang sở hữu dùng để làm gì? Nó rất tuyệt vời nhưng mình không biết sử dụng chính xác ở phương diện nào.

Ông Aba như nhìn suy nghĩ của cậu, ông trầm ngâm một lúc rồi nói: " ... Cháu có thể sử dụng sức mạnh vào việc bảo vệ mọi người khỏi Adudu và những người từ bên ngoài không gian đi vào?".

" Có thể sao? Nhưng cháu không thể... Cả Adudu cháu cũng không thể đánh bại thì việc cháu bảo vệ mọi người là có tác dụng? " Boboiboy ngơ ngác nhìn ông của mình .

"Cháu nghe này, không ai sinh ra đã biết hết tất cả. Cháu biết đấy, ông cũng cần phải có trải nghiệm, học hỏi, gặp gỡ những người xa lạ, đi nơi xa lạ để có được thành quả như thế này" Ông chỉ vào những bức ảnh được treo trên tường.

Một bức ảnh là ông khi còn trẻ gặp được một người pha chế ông rất hâm mộ.

Bức bên kia là ông và nhóm thám hiểm chụp ảnh ở một khu rừng lớn.

Bức ảnh bên này là ảnh khai trương của tiệm Tok Aba Kokotiam.

" Cháu và các bạn cháu có thể phát triển và trưởng thành tốt hơn phiên bản bây giờ. Hãy tin tưởng chính mình, ông và mọi người luôn ở phía sau cháu".

Như nhớ ra điều gì đó ông vội vàng nhắc nhở Boboiboy " Ta nghĩ cháu nên hạn chế sử dụng sức mạnh với khuôn mặt thật ở nơi công cộng, hãy dùng mặt nạ để che lại khuôn mặt. Nếu không làm như vậy, điều rắc rối sẽ tìm đến chúng ta".

" Và hãy tạm dừng việc khám phá để dưỡng thương " Ông vỗ vỗ đầu Boboiboy và tiếp tục việc làm khi nãy.

" Vâng!" Boboiboy gật gật đầu, cậu cảm thấy ổn hơn bất cứ khi nào, cuộc nói chuyện với ông đã phá hủy tảng đá đè nặng cậu rất lâu.
--------------------

" Điều gì đã xảy ra với khuôn mặt của cậu? Boboiboy" Yaya chỉ vào những vết hằn đỏ trên khuôn mặt của Boboiboy.

Boboiboy sờ nhẹ lên những vết hằn " Nó? Phải, tớ ngủ úp lại vì vết thương ở lưng " .

" Thật sự? Da mặt sẽ bị nhăn và cậu sẽ già trước chúng ta đấy Boboiboy " Gopal từ phía sau xuất hiện, khiến mọi người giật mình.

" Này, cậu đừng cứ đột nhiên xuất hiện rồi biến mất chứ" Ying bất mãn kêu lên.

" A, haha, như vậy sao. Tớ thấy nó vẫn bình thường mà?" Gopal gãi đầu nói.

" .... Thôi bỏ đi" Ying cảm thấy mệt mỏi và cô không để ý tới Gopal nữa.

" Cậu chắc chứ Gopal? Nhưng khi tớ thấy sinh nhật của cậu, cậu lớn hơn chúng tớ 1 tuổi" Khi nghe việc Gopal nói cậu già, cậu cũng không chịu thua mà nói lại.

" Tại sao cậu lại lớn hơn chúng ta 1 tuổi? Còn Ying lại nhỏ hơn chúng ta 1 tuổi?" Boboiboy cảm thấy rất khó hiểu, Gopal lại lớn hơn cậu 1 tuổi còn Ying lại nhỉ hơn cậu 1 tuổi.

Cậu đoán Gopal có điều gì đó khiến cậu ta không thể lên lớp, còn Ying thì cậu hoàn toàn không đoán ra.

" Khi cha tớ nhập học vào trường này thì ông đã mang thiếu giấy tờ và tệ nhất là cả giấy khai sinh.Vì thế ông ấy chỉ có thể dựa vào trí nhớ mà điền thông tin của tớ và giấy tờ nhập học" Gopal tỏ ra vẻ chán nản khi kể cậu chuyện.

" Vì thế mà năm sinh của cậu bị trễ 1 năm?" Boboiboy không thể tin được điều này cũng có thể xảy ra.

" Phải, còn Ying sao. Cậu ấy được đặt cách vượt lớp vì học quá giỏi ".

Boboiboy với ánh mắt không thể tin được mà nhìn qua cô bạn đứng kế bên.

" Haha... " Ying cười gượng, cô cảm thấy điều này không có gì đáng khoe cả.

" Thật đáng kinh ngạc" Boboiboy nhìn cô bạn, cậu cảm thấy không thể nhưng thành tích và sinh nhật của cô bạn đã chống lại cậu ấy.

Khi Boboiboy và bạn cậu ấy đang nói chuyện với nhau, cậu bạn Fang đã vào lớp.

Cậu ta đi ngang qua Boboiboy, vô ý mà đụng phải vai Boboiboy.

Khi cậu nhìn lại Fang, cậu thề là cậu đã bắt gặp được ánh mắt chứa đựng sự ghen ghét của cậu ta.

Fang đi tới chỗ ngồi của cậu ta và im lặng không nói điều gì.

" Này, ít nhất cậu cũng phải xin lỗi Boboiboy, cậu đã đụng phải cậu ấy, tại sao lại không có một lời xin lỗi" Gopal thấy kể từ khi Fang chuyển đến thì anh đã không thích tính cách của cậu ta.

" Hửm? Có sao, nếu có thì cho tôi xin lỗi " Nói xong Fang không để ý nữa mà nhìn ra phía cửa sổ kế bên cậu ta.

" Cậu..." Gopal không thể hiểu được với tính cách này mà cậu ta vẫn được nhiều người chú ý.

" Thôi nào Gopal, đây chỉ là chuyện nhỏ, tớ không sao cả" Boboiboy cố gắng xoa dịu cậu bạn Gopal và giải vây cho Fang.

" Nhưng cậu đang bị thương..." Gopal lo lắng nhìn Boboiboy.

" Không sao, tớ sẽ trả thù cho cậu " Gopal xắn tay áo của hắn chuẩn bị đi lại Fang thì bị Ying kéo lại.

" Này Gopal, Yaya đang đứng ở cửa lớp" Ying cảm thấy Gopal sắp không xong rồi.

" Cái gì?!... " Gopal hoảng hốt mà nhìn lại, Yaya đang đứng ở cửa lớp.

" Ôi trời, mong cậu ấy không nghe thấy những gì tớ nói " Gopal cầu mong, cậu ta không nghe thấy, cậu ta sẽ không nghe thấy.

" Thật đáng tiếc, tớ đã nghe thấy. Gopal, cậu đang trong vai trò lớp phó ( Assistant Monitor) thay vì giám sát cả lớp thì cậu lại khởi xướng đánh lộn?" Yaya cầm cây cừu gõ gõ vào cuốn sổ ghi chép nhỏ.

" Ahaha, cậu nghe nhầm rồi Yaya, tớ chỉ lại chào hỏi với Fang, Ahaha- -" Gopal giả cười mà bí mật gỡ tay áo xuống.

" Thật không? Nếu cậu nói dối tớ sẽ ghi cậu vào sổ và nộp cho thầy hiệu trưởng " Yaya biết cậu bạn đang nói dối, nhưng cô sẽ giả vờ là không biết.

" Đúng, đúng, đúng, Gopal chỉ lại chào hỏi với Fang, tớ làm chứng..." Mồ hôi lạnh trên trán Boboiboy trượt xuống.

" Được, tớ sẽ xem đây là lời nói thật, nếu không phải thì cậu biết hậu quả như thế nào rồi" Yaya ẩn ý mà đe dọa.

" Tất nhiên!" Gopal gật đầu liên tục và đi lại vỗ vỗ vai Fang tỏ ra thân thiện.

Khi thấy Yaya rời đi, Fang khó chịu mà hất tay Gopal.

" Đừng đụng vào người tôi" Fang phủi phủi chỗ cậu bị Gopal chạm vào.

Gopal nhìn hành động của Fang, anh phải hít vào thở ra lặp lại nhiều lần để kìm bản thân lại không đấm vào mặt Fang một nắm đấm.

" Tớ có một câu hỏi, thầy hiệu trưởng đáng sợ lắm sao? Sao tớ thấy cậu lại sợ thầy ấy đến vậy?" Boboiboy thấy mặt Gopal tái đi khi nghe thấy Yaya nhắc đến.

" Cậu vừa chuyển đến nên chắc chắn cậu không biết, thầy ấy rất lợi hại và rất đáng sợ. Thầy ấy từng lại đại tướng trong quân đội, ông ấy đã chiến thắng 8 lần giải quyền anh, 5 lần bơi ếch vượt Thái Bình Dương,... " Gopal cố gắng sử dụng những từ hoa mỹ nhất để miêu tả.

" Thầy ấy lợi hại đến vậy sao? Tớ muốn biết tên thầy ấy" Boboiboy cảm thấy buổi sáng hôm nay, cậu đã nhận được rất nhiều tin sốc hơn những gì cậu nghĩ.

".......".

" Sao vậy?" Boboiboy khó hiểu khi bỗng nhiên cả lớp đều im lặng.

" Tên thầy ấy không nói ra được, nếu nói ra thầy sẽ đột nhiên xuất hiện" Amardeep một cậu bạn đeo mắt kính với những nốt tàn nhẫn trên mặt nói.

" Bớt đồn thổi lại và trở lại chỗ ngồi đi nào" Thầy Papa Zola với bộ đồ thể dục xuất hiện và đi vào lớp.

" Toàn là những lại bịa đặt, mấy đứa em thay vì đồn thổi tại sao lại không bàn chuyện học " Papa Zola ngán ngẩm với những tin đồn thổi được học sinh truyền đi trong trường.

" Hả, tại sao thầy Papa lại dậy thể dục? Thầy ấy không phải dạy toán sao?" Boboiboy cảm thấy khó hiểu.

" Tại sao ư? Tại vì nó từng là ước mơ của thầy khi thầy từng rất nhỏ,..." Thầy Papa hăng say kể lại.
-------------------

" Được rồi, hôm nay chúng ta sẽ có hai hoạt động thể dục". Thầy Papa dẫn học sinh đi vào sân thể dục.

" Hoạt động đầu tiên là Chạy đua tiếp sức " Thầy nhanh chóng tuyên bố hoạt động đầu tiên.

" Chạy đua tiếp sức? Hừ, chỉ là trò con nít" Fang cảm thấy nhàm chán khi nghe được tên hoạt động, cậu nghĩ sẽ có hoạt động gì đó khó khăn.

" Trò con nít? Được, nếu có một bạn trong lớp cảm thấy nó quá dễ dàng vậy thì hãy tăng thêm độ khó cho nó" Thầy Papa nheo mắt nhìn vào Fang, ông bắt đầu tuyên bố với cả lớp về sự thay đổi của nó, ông cầm quả trứng đặt lên chiếc muỗng và làm mẫu.

" Cái gì? Nhưng thầy, điều đó rất khó" Sau khi thấy thầy Papa làm mẫu, một số học sinh cảm thấy điều này quá khó khăn, chạy với chặng đường dài, miệng giữ lại chiếc muỗng có đặt quả trứng và không để nó rơi xuống.

" Được rồi, hãy chia đội và chuẩn bị bắt đầu " Thầy Papa thổi còi thúc giục học sinh.

" Sẵn sàng, chuẩn bị, bắt đầu -" Tiếng còi vang lên những thí sinh đầu tiên xuất phát.

Trận đấu được chia thành 3 vòng, đội của Boboiboy và Fang có tỉ số hòa là 1 - 1.

" Ha, ha, ha, cố lên Boboiboy hãy giành lấy chiến thắng " Gopal thở hồng hộc truyền cho Boboiboy quả trứng.

" Được!" Nhận được quả trứng, cậu tăng tốc chạy bỏ xa Fang đang ở phía sau.

" Ha! Ta sẽ không để ngươi giành được cơ hội chiến thắng đâu Boboiboy " Fang cũng tăng tốc chạy sát phía sau Boboiboy.

" Ta cũng vậy, Fang".

Bản năng muốn chiến thắng của cả hai trỗi dậy. Fang luôn xem Boboiboy là đối thủ cho dù ở phương diện nào, kể cả trong học tập hay thi đấu.

Còn Boboiboy vì câu nói của Fang, cậu chắc rằng cậu ta đã xem cậu là đối thủ, không phải là bạn bè như người khác.

Thấy Fang sắp vượt qua mình, cậu lấy sức vượt lên nhưng bị chơi xấu, Fang đụng vào vai cậu, quả trứng vì thế mà lung lay trong chiếc muỗng.

" Cố lên, cố lên".

" Sắp tới khúc cua, đó là tốt để xoay chuyển".

Vì trách cho chiếc trứng không rơi ra, Boboiboy đành giảm tốc độ và giữ cho quả trứng cân nhắc lại. Cậu bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để xoay chuyển cục diện.

Fang đang dần bỏ xa cậu, cậu tăng tốc. Vì dồn hết sức vào lần tăng tốc khi nãy nên Fang đã kiệt sức.

Đây là cơ hội.

Một bước, hai bước.

Ba bước, cậu vượt qua Fang.

" Trời, Boboiboy đã vượt qua Fang!".

" Thật không thể tin được".

" Cố lên, cố lên!".

" Sắp đến đích, Fang có lật kèo được không?".

' Không thể thua ở trò con nít này, sẽ rất mất mặt' Fang thấy đích tới rất gần, cậu cắn răng mà sử dụng sức mạnh bóng đen của mình.

Một bước đi của cậu trở nên nhẹ nhàng, bóng đen đã chịu hết lực từ cơ thể cậu mà nâng cậu tiến về phía trước.

Fang vì thế mà vượt qua Boboiboy một cách nhẹ nhàng trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Họ nghĩ cậu thua chắc.

" Cậu thấy gì không?" Ying thì thầm với Yaya bên cạnh mình.

" Tất nhiên, sức mạnh đó rất giống với sức mạnh của thiếu niên tấn công Boboiboy" Yaya thấy bóng đen từ bóng của Fang trồi lên và bám vào giày của cậu ta.

" Họ chắc chắn là có liên quan đến nhau" Ying nhăn mày nhìn Fang lội ngược dòng.

" Không thể nào,... " Boboiboy ngạc nhiên khi thấy Fang vuốt cậu, nhưng nhanh chóng cậu thấy được chỗ bất thường.

Giày của Fang có bóng đen bám vào.

" Đồ gian lận " Nếu Fang đã gian lận thì cậu cũng không còn quyền chơi một cách công bằng nữa.

" Lightning speed ( tốc độ tia chớp) " Dòng điện màu đỏ xuất hiện dưới chân Boboiboy.

Thân thể cậu mờ dần, áp suất giải phóng từ không khí đẩy mạnh cậu tiến phía sau, áp suất đột ngột giải phóng khiến những cọc tiêu được sắp xếp bị đánh văng ra.

" Một người bình thường có thể đạt được vận tốc như vậy sao?".

" Họ giống như những siêu nhân trên TV, vèo một cái là tới nơi ".

" Nhìn kìa, Boboiboy đã bắt kịp Fang".

" Sắp tới vạch, ai sẽ chiến thắng? ".

Tiếng còi được thổi lên, trận đấu đã kết thúc.

" Mọi người có nhìn thấy ai chiến thắng?". Một bạn lên tiếng.

" Không, tớ không thấy".

" Tớ cũng vậy".

" Tớ có ghi hình lại trận đấu" Gopal cầm chiếc máy ảnh giơ lên và đưa cho thầy Papa.

" Ừm, trận đấu này... " Thầy Papa xem đoạn phim và công bố kết quả chung cuộc.

" Cả hai đều hòa. Được rồi, hoạt động đầu tiên đã kết thúc, các em nghỉ ngơi và chuẩn bị cho hoạt động cuối, bóng đá".

" Nhưng thầy, không biết người chiến thắng của trận đấu này, sao thầy có thể kết thúc được" Fang bất bình lên tiếng.

" Tại sao không? Trận đấu này do thầy đặt ra, thầy có quyền quyết định với việc còn một hoạt động cuối, em có thể gỡ lại" Thầy Papa nhùn thẳng vào mắt Fang.

" Nhìn thấy ấy không khác nhân vật phản ứng trong phim hoạt hình là bao" Gopal bên cạnh nói nhỏ với Boboiboy.

" Mình cũng thấy vậy" Boboiboy thấy bầu không khí của Fang với thầy Papa càng căng thẳng.

" Vâng, thầy Papa" Fang nhượng bộ mà không tranh cãi với thầy nữa.

Cậu sẽ phải chuẩn bị thành viên cho trận tiếp theo.

" Thầy Papa, em có thể lấy lại máy ghi hình được rồi?" Gopal xin lại chiếc máy từ tay thầy Papa.

" Không được, Gopal đã vi phạm quy định không được đem các thiết bị điện tử khi không có sự cho phép của giáo viên, nên chiếc máy này sẽ bị tịch thu và sẽ góp vào công quỹ của trường" Thầy Papa lắc lắc chiếc máy trước mắt Gopal rồi nhanh chóng cất đi.

" Không thể nào - -" Gopal tuyệt vọng nhìn chiếc máy vào phòng công quỹ.

" Tội nghiệp Gopal, nhưng đành chịu. Cậu ấy đã vi phạm nội quy " Boboiboy lắc đầu nhìn cảnh trước mắt.

" Cậu nên chuẩn mực Boboiboy, chuẩn bị thành viên và chiến thắng Fang" Yaya vỗ vai Boboiboy một cách nhẹ nhàng, nhưng cô nhanh chóng nhớ ra rằng cậu ấy vẫn bị thương.

" Ôi không, vết thương của cậu... " Ying thấy những vết máu đỏ đang thấm vào áo của Boboiboy.

" Vết thương của cậu đang nứt ra, Boboiboy" Thấy vết thương có xu hướng nặng thêm, cô bạn thúc giục Boboiboy đi thay băng vết thương và sát khuẩn nó.

" Tớ nghĩ cậu không nên tham gia trận bóng đá tiếp theo" Ying ngăn cản cậu tham gia trận đấu tiếp theo.

" Không được, tớ phải chiến thắng Fang, chắc cậu cũng thấy. Cậu ta sử dụng sức mạnh " Boboiboy từ chối ý tốt của Ying, đây là cơ hội để cậu quan sát thêm về cậu ta.

" Nhưng... ".

" Được rồi, tớ nghĩ tới nên đi thay băng" Boboiboy cắt ngang lời nói của cô bạn.

" Điều này thật không ổn chút nào... ".

" Điều này thực sự không ổn!" Khi thấy Adudu và Probe giả trang để tham gia trận bóng, hai cô bạn thực sự chắc chắn rằng điều này không ổn.

" Phải báo với thầy, dừng trận đấu này lại" Nhưng không kịp, trận đấu đã bắt đầu.

Họ đành phải đấu trận này với Fang, Adudu, Probe và những robot của hắn ta.

21:09, 1 - 0 với Curved shot (cú sút vòng cung ), Boboiboy đã ghi được điểm đầu tiên.

30:13, 2 - 0 với việc Ying bị thương và thay thành viên dự bị Tok Aba, ông đã thực hiện cú Bicycle kick ( xe đẹp chổng ngược) đẹp mắt.

32:46, 2 - 1 với quả bóng kẹo bông của Adudu rơi vào khung thành.

35:07, 2 - 2 cú sút bóng cực mạnh được thực hiện bởi Robolabolabolabot Super King.

40:00 3 - 2 sau cú sút Thunder kick ( cú đá sấm sét) thất bại, quả bóng rơi vào đầu Iwan và lăn vào khung thành.

" A, thua rồi... " Fang nhìn quả bóng lăn vào trong khung thành.

Tiếng còi vang lên, chiến thắng thuộc về đội Boboiboy.

" Hừ, coi như lần này cậu thắng, Boboiboy " Fang bỏ đi ra khỏi sân bóng.

" Này Fang, ngươi đang làm cái quái gì vậy" Adudu thấy Fang rời đi, hắn ta lên tiếng kêu Fang quay trở lại.

"Hừ, ta không muốn hợp tác với ngươi nữa. Đã chơi bẩn mà vẫn còn thua, đồ thảm hại" Fang rời đi.

Adudu và Probe bị thầy Papa giữ lại vì đã làm hỏng khung thành của trường.

" Hahaha, tuyệt vời ".

" Ba cậu làm rất tuyệt, Gopal, Boboiboy và cả Iwan!" Ying với chân đau đi xuống, dành lời khen ngợi cho ba cậu bạn.

-------------------------------
Đôi lời tác giả:

Hoạt động đầu tiên là chạy nước rút, nhưng tôi đã sửa nó lại thành chạy tiếp sức.

Tôi không am hiểu về bóng đá, nên cú sút bóng của Robolabolabolabot Super King không xác định được cú sút đó là gì.

Vấn đề tâm lý của Boboiboy đã được giải quyết nên việc Fire và Water xuất hiện có xác suất là bằng 0.

Chương này kỉ niệm tròn một năm bộ truyện này ra đời ⊂((・▽・))⊃.

Tôi đang cố gắng đẩy nhanh tốc độ cốt truyện gốc của Boboiboy để bắt kịp tiến độ cốt truyện chính của mạch truyện.

Tôi nghĩ sẽ thay đổi một chút nhân thiết về sức mạnh của nhóm Boboiboy. Như thế sẽ có ý nghĩa hơn với tăng cấp của nhóm bạn trẻ.

Tôi đã chọn được thế giới khác phù hợp, tính toán sẽ viết thành phiên ngoại nhưng tôi thấy phiên ngoại đã nhiều nên sẽ đưa vào mạch truyện chính( ╹▽╹ ).

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.

Bình luận của mọi người là động lực của tôi(≧▽≦).

3702 từ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top