Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13: Do thám bí mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– Bây giờ trọng tâm công việc của chúng ta nên tập trung vào trưởng thôn và cụ ông, bạn đời của cụ bà, chúng ta có thể đánh bài tình thân để thuyết phục cụ ông. - Chu đội đưa ra lời khuyên.

– Tiểu Triệu và lão Vương, khi hai người vào làng tìm hiểu vụ án, hãy tìm hiểu về trưởng thôn và tình hình của họ. Khi hai người đặt câu hỏi, hãy làm mập mờ hơn một chút, đừng để họ phát hiện. - Hứa đại thần cho rằng điều đó là rất cần thiết

Hai người tiểu Triệu vào thôn để làm rất nhiều công tác khảo sát, nhưng tiếc là họ không thu hoạch được thông tin hữu ích nào.

– Chu đội, lần này, tiểu Triệu và tôi cũng không điều tra được gì ở thôn Tiểu Loan. - Hai người vội uống nước.

– Nào, tiểu Triệu, cô nói đi, tôi nghỉ ngơi một chút.

– Chu đội, Hứa đại thần, trong quá trình trò chuyện với thôn dân, chúng tôi cảm thấy họ không muốn nói nhiều về những chuyện trong thôn.

– Trưởng thôn thôn Tiểu Loan này đã nhậm chức hơn ba mươi năm, theo bọn họ nói trưởng thôn Tiểu Loan theo lệ thường sẽ do trưởng thôn trước đó chỉ định, chuyện lớn nhỏ trong thôn đều là nghe trưởng thôn, tôi cảm giác bọn họ đều rất kiêng kị trưởng thôn.

– Rốt cuộc là có bí mật gì đây, cả thôn đều ngậm miệng không nói. - Chu đội suy nghĩ.

– Đại thần, anh cùng tôi đi gặp trưởng thôn đi, anh chú ý quan sát một chút.

Khi Chu đội cùng Hứa đại thần lại đến thôn Tiểu Loan, bí mật ẩn giấu trong thôn ở núi nhỏ này khi nào mới được hé lộ.

- Trưởng thôn, hôm nay lại tới quấy rầy ông rồi.

– Không có việc gì, có cái gì còn cần tôi hỗ trợ cứ việc nói.

- Hôm nay chúng tôi tới chỉ là muốn tìm hiểu một chút tình huống về bạn già của cụ bà.

Trưởng thôn rõ ràng dừng lại một chút, có lẽ không ngờ chúng tôi sẽ hỏi vấn đề này.

– Các người hoài nghi ông ta, không có khả năng. – Trong ánh mắt mang chút bối rối.

– Quan hệ giữa bọn họ rất tốt.

– Ban đầu chúng tôi không nghĩ tới điều đó, nhưng chúng tôi nhận được thông tin đáng tin cậy rằng cụ ông có liên quan đến vụ việc này, và chúng tôi cũng tìm ra một số manh mối. – Chúng tôi tiếp tục.

– Nhận được tin tức đáng tin cậy sao. - Trưởng thôn nhỏ giọng tự thì thầm với chính mình.

Hứa đại thần quan sát thấy lúc này ánh mắt của trưởng thôn có chút hoảng loạn, hiển nhiên là ông ta đang hoang mang lo sợ.

– Trưởng thôn, ông không sao chứ? – Chu đội quơ quơ tay.

– Không sao, tôi chỉ là không thể tiếp thu được thôi.

– Ai mà biết được, biết mặt nhưng không biết lòng.

Chu đội tiếp tục suy đoán,

– Có thể sẽ khai quật được bí mật lớn nào đó?

Khi nghe được bí mật, Hứa đại thần quan sát thấy con ngươi của trưởng thôn đột nhiên mở to, trong lòng có chút bồn chồn. Xem ra thực sự là có một bí mật!

Thấy rằng đã đạt được hiệu quả, bọn người Chu đội nói tạm biệt.

Mà trưởng thôn vẫn ngồi đó, không biết đang suy nghĩ gì.

Chờ đến khi trời tối, Chu đội và những người khác mai phục ở thôn Tiểu Loan. Khi trời gần hừng đông mà vẫn không có động tĩnh gì, mí mắt của đám người tiểu Triệu chuẩn bị đánh nhau. Lúc này, cửa nhà của trưởng thôn đóng từ sớm đã mở ra, trưởng thôn mở cửa nhìn ngó trái phải rồi mới bước ra ngoài.

– Chu đội, Chu đội, tôi là lão Vương, bây giờ trưởng thôn đã đi ra ngoài, có thể đi theo hướng của các người, chú ý quan sát. (quá xảo quyệt)

– Bây giờ trưởng thôn đã đến chỗ cạnh chúng tôi, ông già này quá xảo quyệt, lúc này mới tới đây, ông ta rất bình tĩnh. - Chu đội bực bội nói.

Nhìn thấy những lời tức giận của người phụ nữ nhỏ bé này, trong lòng Hứa đại thần cảm thấy có chút kỳ quái.

Tôi thấy trưởng thôn bước tới đây vội vàng, vừa tới cửa nhà cụ ông nhìn quanh rồi mới gõ cửa.

Tôi thấy đèn trong nhà sáng lên, một lúc sau thì cụ ông bước ra mở cửa.

– Ông có gì khẩn cấp sao? Đêm hôm khuya khoắt còn đến.

– Lửa cháy đến lông mày rồi, còn có tâm trạng để ngủ. – Trưởng thôn hận rèn sắt không thành thép

– Cảnh sát đã bắt đầu hoài nghi ông, ông nói xem ông có phải đã nói cái gì rồi không.

– Cảnh sát sao có thể nghi ngờ tôi? Tôi không nói gì cả! – cụ ông không thể tin được.

– Tôi nghe cảnh sát nói là nghe được thông tin đáng tin cậy, ông nghĩ xem có phải ai đó đã làm rò rỉ không, ai sẽ đối nghịch thôn của chúng ta?

– Sau này chúng ta phải cẩn thận, không thể để cảnh sát truy tìm được nhược điểm.

– Anh nói xem bọn họ đang nói cái gì, thật đáng tiếc, quá xa không nghe được. – Chu đội tiếc nuối nói.

Xem ra Thôn Tiểu Loan thật sự có bí mật, Hứa đại thần thầm nói trong lòng. Hứa đại thần hiểu được ngôn ngữ môi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top