Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15: Bí mật được công bố.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng cùng ngày, tổ trọng án đã mời trưởng thôn và cụ ông đến cục cảnh sát với danh nghĩa hợp tác điều tra.

– Ông có biết tại sao chúng tôi mời ông đến đây không?

Chu đội lúc này rất nghiêm túc, hoàn toàn khác với cách cô nhìn trưởng thôn trước đây.

– Không phải phối hợp điều tra sao?

Trưởng thôn lo lắng lau mồ hôi.

– Ông chẳng lẽ ngây thơ tưởng rằng chúng tôi mời ông đến uống trà!

Chu Lệ nhìn trưởng thôn vẫn cứng đầu ngoan cố, còn giảo biện.

– Nói thật đi, ông đã làm cái gì?

– Đồng chí cảnh sát, tôi thật là oan uổng mà! – Cực lực thoái thác.

– Nếu không nói, ông cho rằng chúng tôi không có chứng cứ à. Ông cho rằng chúng tôi sẽ mời ông tới đây mà không bằng chứng.

Chu đội nói.

– Tôi thật sự không có làm gì, cảnh sát. Cô bắt tôi phải nói cái gì, tôi còn không biết tôi đã làm cái gì. – còn giảo biện.

– Nếu ông không nói, nhưng cụ ông nói. Ông cho rằng ông ta sẽ mặc kệ bạn già của mình sao. Bây giờ chính là cơ hội cho ông. - Chu đội tiếp tục hù dọa ông ta.

– Nửa đêm, từ đường, nên biết chúng tôi đều biết, ông còn muốn nói không? – Hứa đại thần tiếp tục phóng tin tức.

Nghe đến đây, cả người của vị trưởng thôn xụi lơ, ông ta biết rằng mình không thể giữ được bí mật mà mình đã giữ suốt nửa đời người.

Ông ta bắt đầu gào khóc, khóc rống lên, khóc trông rất khổ sở.

– Có một ngôi mộ cổ trong từ đường ở thôn chúng tôi, nó được trưởng thôn của chúng tôi truyền từ đời này sang đời khác, chỉ có ít người biết đến, cho đến nay chúng tôi đều rất cẩn thận bảo vệ bí mật này.

– Nào biết được sẽ có ngày xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hôm đó, cụ bà đi lang thang đến từ đường, ngày thường thì ở từ đường chúng tôi sẽ có người gác, nhưng cứ phải đúng ngày hôm đó xảy ra việc ngoài ý muốn.

– Cụ bà đi đến từ đường thì thấy không có ai trong đó nên đi lang thang, thường thì chúng tôi không cho phép, nào biết đâu bà ấy lại phát hiện ra bí mật này.

– Bà ấy tò mò nên đã vào trong để xem xét, nhưng bà ấy đã vô tình kích hoạt cơ quan ở bên trong, làm bà ấy mất mạng.

– Cái chết của bà ấy thực sự không liên quan đến chúng tôi! Chúng tôi không hại chết bà ấy.

Trưởng thôn lúc này đang khóc lóc thảm thiết.

– Nếu không liên quan đến các người thì tại sao lại lừa gạt chúng tôi nói là cụ bà mất tích. – Chu đội rất phẫn nộ, đó là một mạng người đó!

– Chúng tôi cũng không muốn, chỉ là vì lời chỉ dạy của tổ tiên, nói không thể để người ta phát hiện ra mộ cổ, bởi vì phong thủy ở từ đường tốt, vượng thôn của chúng tôi, nếu mọi người phát hiện ra nó thì sẽ phá hủy phong thủy.

– Và sẽ bị đuổi khỏi thôn, chúng tôi cũng không dám làm điều đó!

– Cho nên, sau khi cụ bà xảy ra chuyện, chúng tôi cũng rất sợ hãi.

– Chúng tôi không có lựa chọn nào khác hơn là thương lượng với cụ ông, cụ ông tuy rằng đau lòng, nhưng cũng không có lựa chọn.

– Chính vì vậy mới nói với bên ngoài rằng cụ bà đã mất tích, để từ đường không bị chú ý.

– Chu đội, Hứa đại thần, bác sĩ pháp y đã đến đưa ra báo cáo rằng bà ấy đã bị giết bởi một vũ khí sắc nhọn.

– Các người đúng là hồ đồ, bây giờ là thời đại nào rồi? Nếu các người nhanh chóng trình báo thì sẽ tránh được thương vong.

– Hơn nữa sau khi xảy ra chuyện, các người vẫn không tỉnh ngộ, còn muốn minh oan cho hòa, còn muốn để xảy ra thương vong nữa thì mới biết sợ sao?

Chu đội đã rất đau khổ.

Nhìn thấy ông già hơn năm mươi tuổi ở trước mặt đang khóc tê tâm liệt phế, trong lòng cô không khỏi động lòng!

Những tình tiết trong vụ án này khiến nhiều người bất ngờ, không ai có thể ngờ lại kết quả như vậy.

Đồng thời cũng biết, một ngày không loại trừ ngu muội thì có khả năng còn nhiều bi kịch hơn có thể sẽ xảy ra.

Gánh thì nặng mà đường thì xa! Cảnh sát cần phải càng nỗ lực thêm nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top