Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

74. Không có lần sau


So với fan của Trương Trân Anh mà nói, fan của Trí Nghiên lại vô cùng phấn khích. Với độ nổi tiếng của Trân Anh, không nói đến toàn bộ, phần lớn mấy người họ đều biết mặt, còn có một số người là fan nhan sắc hoặc người qua đường thành fan của Trương Trân Anh. Hai bên đều có follow.

Cho nên, khi một ngày nào đó, có người nói cho họ biết: Chủ blog bạn thích đang yêu đương với ngôi sao bạn thích, hơn nữa họ lại còn tuyên bố chính thức.

Sao có thể không khiến người ta phấn khởi cho được!

Mọi người đều biết, giữa ngôi sao và hot blogger luôn có một bức tường ngăn cách. Nhưng rõ ràng, Trí Nghiên đã phá vỡ bức tường này.

Sau khi fan ngơ ngác xong, trong nháy mắt đã thành ra như thế này!

Khen! Nhất định phải xem! Kiềm nén giỏi lắm. Thực lực vậy mà lại đứng top, hốt được ảnh hậu Trương về nhà, thuộc hàng top thực sự, khiến cho fan càng thêm hãnh diện!

Chửi Nguyệt Nghiên của chúng tôi? Không được! Có thể lấy được ảnh hậu Trương là do nàng lợi hại. Mấy người không lấy được thì oán trách cái gì? Muốn ganh tị thì đi xa một chút, đừng để bị ăn chửi nha!

Họ vui vẻ bảo vệ thần tượng nhà mình, vui vẻ ăn kẹo, thề phải gìn giữ tình yêu thần tiên của Trương Trân Anh và Trí Nghiên. Đặc biệt là sau khi tìm tòi nghiên cứu, từng chi tiết của ngày xưa ẩn hiện, cứng rắn nhét đường vào trong miệng của họ.

Cái người đột nhiên xuất hiện khi đang livestream kia, còn dám nói là chị họ? Thì đúng là chị mà.

Tuyên truyền chiếu phim thẳng thừng gọi vợ mình lên sân khấu chơi trò chơi? Thật là một đôi vợ vợ vô cùng ăn ý.

Thân là ảnh hậu nhưng kéo vali thì sao? Cái đó gọi là đau lòng cho vợ.

Cảnh tượng phồn hoa ở một bên cùng với tình cảnh bi thảm nội bộ fan của Trương Trân Anh, tạo thành hai sắc thái chênh lệch rõ ràng.

Đặt biệt là trước khi chính chủ Trương Trân Anh ra mặt, những người trước kia tìm đến weibo của Trí Nghiên để mắng chửi nàng, giờ phút này, sau khi bị vả mặt, hệt như trái cà thiu, muốn thoát fan lại không nỡ, xin lỗi thì tất nhiên không có khả năng, chỉ có thể kiên trì giả vờ câm điếc, sớm đã không còn khí thế như lúc trước.

Một bộ phận phần tử cực đoan giống như đã mất đi lý trí, còn đang nhảy đành đạch, hoàn toàn không có loại suy nghĩ "Trương Trân Anh và Trí Nghiên là một thể", mắng hết cả hai người, bị fan của Trí Nghiên hợp lực đánh lui.

Toàn bộ cục diện nhất thời vô cùng hỗn loạn. Người xem ngơ ngác, quần chúng ăn dưa cũng mơ màng, há hốc mồm, cảm giác quá nhiều dưa rồi, có chút ăn không hết.

Cho nên? Ừm? Trương Trân Anh là đồng tính luyến ái sao? Lại còn kết hôn với hot blogger? Công khai come out, trách fan? Nguyệt Nghiên là hot blogger ở đâu nhảy ra mà lợi hại như vậy? Ôm hôn trên đường kích thích như vậy sao? Tuyệt rồi.

Việc này được nghị luận ba ngày liền, vẫn chưa hoàn toàn tiêu trừ lòng hiếu kỳ của mọi người.

Từ lúc nói ra những lời kia, Trương Trân Anh đã biết sẽ có hậu quả gì, chắc chắn sẽ nhận lại rất nhiều bất mãn, thậm chí sẽ còn tổn thương người hâm mộ của mình và những ngôn luận ảnh hưởng đến mình.

Nhưng đây chính là thái độ của Trương Trân Anh. Cô nhất định phải xác định lập trường của mình chứ không phải làm một con rùa rúc đầu vào trong vỏ trước sự chỉ trích của mọi người, ngay cả chút dũng khí ra mặt vì người yêu cũng không có.

Dù sao thì sau này cũng phải cùng nhau đối mặt với cả thế giới. Vì suy nghĩ lâu dài, cũng bởi vì đã tổn thương những người yêu thích mình, những lời trách mắng lúc này là thứ cô nên nhận.

Chống đỡ qua khoảng thời gian chật vật này, sẽ có thể giơ tay xua tan mây mù, nhìn thấy ánh trăng.

Bên ngoài gió tanh mưa máu, người trong cuộc trở thành mù có chọc lọc, ngoan ngoãn ở trong nhà tránh đầu sóng ngọn gió, tránh đi ra ngoài lại bị kiếm chuyện.

Thức ăn dự trữ trong nhà không còn. Vào một buổi chạng vạng tối, Trí Nghiên đang quyết định nấu cơm cảm thấy nên đi mua thức ăn và rau củ quả, thế là xin chỉ thị của Trương Trân Anh, muốn đi đến siêu thị cách đây một cây số để mua đồ.

Trân Anh có chút không yên lòng. Hiện tại không thể nào chắc chắn trăm phần trăm có người nào tìm ra được địa chỉ nhà của họ hay không, đi ra ngoài luôn rất nguy hiểm, tốt nhất không nên ra ngoài. Rau củ quả có thể nhờ người ta mua giúp rồi đưa đến.

Trí Nghiên kêu cô thả lỏng tinh thần: "Không có gì đâu, gần lắm, em đi một chút rồi về ngay."

Nàng muốn đi ra ngoài một chút. Mấy ngày nay, nhiều nhất cũng chỉ đi tản bộ trong sân. Hoạt động trong khu vực lân cận một lát chắc không có vấn đề gì đâu. Siêu thị cũng không xa, không cần làm phiền người khác đi một chuyến.

Trương Trân Anh suy nghĩ, nói: "Chị đi với em."

"Vậy còn Trân Duyệt..." Dẫn con theo không tiện, bỏ lại bé con ở nhà một mình thì Trí Nghiên lại không yên lòng.

Trương Trân Anh xoay người, bắt đầu dặn dò con gái ngoan ngoãn ở trong nhà, đừng mở cửa, họ đi một lát sẽ quay lại ngay. Trân Duyệt nghe lời, hơi gật gật đầu.

"..." Trí Nghiên không còn biết nói gì. Vậy thì đi chung thôi.

Hai người chuẩn bị một chút rồi cùng nhau đi ra ngoài, không lòng vòng, tay nắm tay đi thẳng đến siêu thị ở cách đó một cây số, đi vào lập tức chọn chọn lựa lựa, mua khẩu phần lương thực cho mấy ngày tiếp theo và xoài mà Trân Duyệt thích ăn nhất.

Suốt đường đi, hai người vô cùng kín tiếng, sau khi tính tiền thì cầm theo vài chiếc túi đi ra khỏi siêu thị. Chưa đi được bao nhiêu bước, Trí Nghiên lén lút hỏi Trương Trân Anh: "Chị có cảm thấy có người đang nhìn lén tụi mình không?"

Trương Trân Anh "ừm" một tiếng, đoán chừng có lẽ sắp bị người ta nhận ra rồi, vẫn nên nhanh chóng quay về thì tốt hơn. Cô không hề quay đầu, giơ tay kéo Trí Nghiên đi lên phía trước.

Chưa đi được hai bước, con đường trước mặt đã bị người ta chặn lại. Hai người ngước mắt nhìn, là một chàng trai vóc người yếu đuối, đeo kính đen, có vẻ cao trên 1m75, cao hơn hai người, đang giang tay ra ngăn họ lại.

Trong mắt chàng trai tràn đầy phẫn nộ, nhíu mặt, nghiến răng nghiến lợi, biểu cảm kìm nén, đôi môi run rẩy giống như đang muốn nói điều gì đó nhưng lại không nói ra được.

Trương Trân Anh kéo Trí Nghiên lùi về sau hai bước, dùng tay bảo vệ nàng, không vui nhìn về phía chàng trai. Cậu ta có vẻ đã bị động tác này hoàn toàn chọc giận, đột nhiên vọt đến giơ tay đẩy Trí Nghiên đang ở sau lưng cô.

Trí Nghiên chưa kịp chuẩn bị thì đã bị cậu ta đẩy ngã xuống đất, kinh hô một tiếng. Tay bởi vì chống xuống đất, gánh chịu trọng lượng của cơ thể, bị trật nhẹ, còn có cái mông đập xuống nền đất lạnh như băng, có vẻ cũng đã hơi đau nhức.

Đối phương ra tay quá nhanh, Trương Trân Anh nhất thời cũng ngây ngẩn cả người. Còn chưa kịp đợi cô hoàn hồn, chàng trai kia lại muốn xông về phía Trí Nghiên đang ngã nhào trên mặt đất, muốn làm chuyện gì đó.

Lần đầu tiên Trương Trân Anh nảy sinh cảm giác tức giận tột cùng. Mặt đen như than giơ tay cản chàng trai kia lại, nhưng không ngờ cậu ta lại không chịu buông tha, hung hăng xông về phía trước.

Lửa giận thiêu đốt, Trương Trân Anh mặc kệ bây giờ đang ở giữa đám đông, bản thân lại còn là nhân vật của công chúng, nắm chặt nắm đấm hung hăng nện cho người kia một cú.

Chàng trai nhìn về phía Trương Trân Anh, trên mặt là vẻ vô cùng khó tin. Hai người vậy mà lập tức nhào vào đánh nhau. Trong quá trình đánh nhau, đồ vật che trên mặt cô bị rớt xuống. Quần chúng bởi vì nghe nói có người đánh nhau nên đến đây vây xem lập tức nhận ra được cô, lấy điện thoại chụp lén và quay video.

Ngay lúc Trí Nghiên định ngồi dậy, muốn ngăn cản hai người đang đánh nhau thì lại phát hiện căn bản không chen lọt vào trận chiến. Nàng lại không dám kêu thẳng tên của Trương Trân Anh, tự bại lộ thân phận.

Theo dòng người xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều, nàng sốt ruột muốn chết. Ngay giây phút khẩu trang rơi xuống đất, nàng nghĩ thầm.

Rồi, xong đời, lại sắp lên hotsearch rồi.

Không nằm ngoài dự đoán, rất nhanh trên internet đã lan truyền video Trương Trân Anh ẩu đả với người khác trên đường. Hotsearch #Trương Trân Anh come out# còn chưa rút xuống, nhiệt độ chủ đề #Trương Trân Anh đánh người# lại dâng cao.

Hiện trường hai người đánh nhau khí thế ngút trời. Cuối cùng vẫn là do Trí Nghiên gọi điện thoại báo cảnh sát. Cảnh sát chạy đến dùng xe cảnh sát bắt hết mấy người họ đi thì mới xem như xong chuyện.

Ba người giằng co ở cục cảnh sát. Đặt câu hỏi thì mới biết được chàng trai kia là fan của Trương Trân Anh. Cậu ta là sinh viên, khoa công nghê thông tin, sau khi biết được Trương Trân Anh là đồng tính thì cực kỳ phẫn nộ, hack địa chỉ ip tìm đến tận nhà họ muốn khuyên Trương Trân Anh li hôn với hồ ly tinh.

Nhưng khi nhìn thấy Trương Trân Anh che chở cho Trí Nghiên như vậy, cậu ta có chút mất đi lý trí, muốn động tay động chân đánh Trí Nghiên một trận cho hả giận, đụng phải Trương Trân Anh - người cũng đang bị rút vảy ngược, thế là lao vào đánh nhau.

Bởi vì là bên bị hại, cảnh sát hỏi thăm xong thì lập tức thả hai người đi. Về đến nhà, Trân Duyệt vừa mới nhìn thấy hai người thì lập tức hỏi mặt của mẹ bị sao vậy.

Trí Nghiên xụ mặt nói: "Đánh nhau."

Nói xong, nàng liền nhấn Trương Trân Anh ngồi xuống, một mình đi tìm kiếm hộp y tế. Trân Duyệt ý thức được sắc mặt của mami khổng đúng lắm, bầu không khí cũng kỳ lạ, kìm chế điều muốn hỏi, mở to đôi mắt hiếu kỳ ở bên cạnh nhìn.

Mặt của Trương Trân Anh bị thương, mấy vết xanh xanh tím tím, trên tay rách da chảy máu. Những nơi khác trên cơ thể không nhìn thấy được có lẽ cũng đã bị thương rồi.

Trân Duyệt bò qua, nhìn gương mặt của Trương Trân Anh, thổi thổi mấy cái, muốn giúp cô xua đi cơn đau. Trương Trân Anh lập tức ôm lấy bé con, đặt ngồi trong lòng mình. Bé con ngoan ngoãn ngồi đó, không nói một lời.

Trí Nghiên cầm hòm y tế quay trở về, nhìn thấy Trương Trân Anh như thế này thì không thể nào tức giận được, ngồi xuống nói với cô: "Đến đây!"

Trân Anh nghe lời ôm con gái nhích qua một chút, ngồi xuống một vị trí gần Trí Nghiên hơn.

Lấy thuốc sát trùng và tăm bông ra, Trí Nghiên sát trùng vết thương trên mặt cho cô, sau đó đắp thuốc lên, trong miệng trào phúng một câu: "Lúc nãy oai phong lắm."

Trương Trân Anh dĩ nhiên biết Trí Nghiên đang lửa giận đầy trời, không dám mạnh miệng, ngậm miệng không nói gì.

Trí Nghiên giơ tay Trương Trân Anh lên, đưa đến trước mặt thổi thổi mấy cái, vừa bôi thuốc vừa tiếp tục chất vấn cô: "Chơi đánh lộn như vậy vui không?"

Trân Anh lắc đầu, giống như đang cầu xin tha thứ, lại giống như lấy lòng, nói: "Chơi không vui."

Lời nói của Trí Nghiên dịu lại: "Chị với cậu ta phân cao thấp cái gì chứ?"

Không nói đến việc đối phương chỉ là một người không quan trọng, người này sao lại không biết suy nghĩ cho hình tượng của mình một chút chứ. Một ngôi sao nữ đang hot sao có thể ra tay đánh người, lại còn là ở trước mặt bao nhiêu người.

"Cậu ta đẩy em." Lúc này, giọng nói của Trương Trân Anh đột nhiên trở nên nghiêm túc.

Trí Nghiên cúi đầu, bàn tay đang giúp cô bôi thuốc chợt khựng lại một chút, sau đó tiếp tục động tác, ngoài miệng nói: "Không phải chỉ đẩy một cái thôi sao."

Trân Anh lại không đồng ý với cách nói "chỉ đẩy một cái" đơn giản như vậy của nàng.

"May mà cậu ta không thực sự làm em bị thương."

Ồ, chỉ mới có thế sẽ làm em bị thương thì chị đã đánh nhau với người ta một trận, lại còn khiến cho bản thân bị thương đầy mình rồi. Nếu như thực sự làm em bị thương thì sao, chị còn muốn đại náo thiên cung à?

Trí Nghiên uất ức thay cho đối phương, rồi lại cảm thấy uất ức cho mình, tức giận đến mức ném tăm bông xuống đất, nắm lấy tay Trương Trân Anh, rưng rưng nước mắt.

Khi mở miệng, giọng nói đã run rẩy: "Chị bị thương thì em không đau lòng sao?"

Trân Duyệt âm thầm đứng dậy khỏi người Trân Anh, ôm lấy Trí Nghiên, bàn tay vỗ vỗ bả vai an ủi nàng.

Trí Nghiên mềm lòng, hôn lên khuôn mặt của bé một cái, suy nghĩ muốn khóc lặng lẽ chìm xuống.

Lúc này, Trương Trân Anh mới giật mình nhận ra hình như bản thân thực sự làm sai rồi. Rõ ràng cho dù là ai bị thương thì đều sẽ khiến cho đối phương đau lòng. Cô không nên có quá nhiều dính líu đến những người không liên quan, chỉ cần bảo vệ hai người họ không bị thương là được, chứ không phải là dùng bạo lực để giải quyết vấn đề.

Cô thở dài, đúng là nhất thời tức giận, đầu óc mê muội rồi.

"Chị quá xúc động rồi!" Trí Nghiên cũng trở nên nghiêm túc, biểu hiện vô cùng nghiêm khắc: "Lần sau không nên làm vậy nữa."

Trương Trân Anh gật gật đầu, thừa nhận sự xúc động của mình, kiên định nói: "Không có lần sau."

Trí Nghiên hừ một tiếng, biết Trân Anh đã nghe hiểu ý của mình. Nể tình thái độ biết nhận lỗi của cô, nàng thả Trân Duyệt ngồi xuống một bên, định tiếp tục bôi thuốc cho cô.

Trân Anh nắm lấy bàn tay vừa mới cầm tăm bông của nàng, vô cùng tự trách, nói: "Còn đau không?"

Nàng bị đẩy một cái quá trớn, cả người đều ngã nhào xuống đất. Tất cả Trương Trân Anh đều nhìn thấy trong mắt. Nếu không thì cũng sẽ không xúc động như vậy. Lúc đó đỏ mắt, suy nghĩ chỉ muốn đánh người kia đột nhiên lao ra khỏi cơ thể.

Trí Nghiên cầm ngược lại tay Trân Anh, gãi gãi lòng bàn tay của cô, khẽ mỉm cười: "Không còn đau từ lâu rồi."

Lúc vừa mới bị ngã thì có đau một chút, sau đó bởi vì chú ý đến tình hình chiến đấu mà quên mất vết thương, chờ đến khi vào Cục Cảnh sát bị tra hỏi, làm ghi chép, qua vài tiếng thì đã đỡ rồi.

Nghĩ đến Cục Cảnh sát, Trí Nghiên lại hỏi Trương Trân Anh: "Cậu nhóc buổi tối kia giải quyết thế nào đây?"

Chuyện này không dễ xử lý, nếu như bỏ qua thì quá lời cho cậu ta rồi, cần phải khiển trách. Dù sao cũng là do Trương Trân Anh ra tay trước, về lý không thể chiếm ưu thế, còn có nhiều người chụp hình như vậy, trên mạng chắc chắn cũng đã long trời lở đất rồi. Trí Nghiên cũng không dám đi nhìn thử.

Trương Trân Anh đối với chuyện này công tư phân minh: "Giao cho cảnh sát xử lý."

Trên đường về, cô đã kêu Châu Hàm tìm luật sư, chuyện này nhất định phải truy cứu, đối phương làm cách nào tìm ra được địa chỉ nhà của họ, rồi lại tìm đến tận nơi. Chuyện này đã xâm phạm đời sống riêng tư của họ, không thể nào cứ thế buông tha cho cậu ta.

Mặc dù là do Trân Anh ra tay trước, nhưng cũng là vì đối phương xâm phạm riêng tư trước, lại còn làm Trí Nghiên bị thương, cho nên cảnh sát không làm khó họ, thả họ về. Bây giờ, chàng trai kia vẫn còn đang ở trong đó tiếp nhận giáo huấn.

Trí Nghiên hơi trầm tư một chút, cảm thấy trước mắt cứ như vậy đi, giao cho cảnh sát và pháp luật, nên như thế nào thì như thế đó. Dù sao bây giờ trên mạng chắc chắn đều là tin tức liên quan đến chuyện Trương Trân Anh đánh người. Nếu như sau này cảnh sát có thể đưa ra phán quyết là do đối phương làm sai trước, nói không chừng có thể cứu vãn một chút hình tượng của Trương Trân Anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top