Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong bóng tối, Hanbin không thể nhìn rõ cảm xúc trên gương mặt Bonhyuk, cậu bất an đưa tay chạm vào má anh, chạm vào đường nét khuôn mặt ngày càng góc cạnh vì gầy đi của anh. Có trời mới biết bây giờ trái tim của Hanbin đập nhanh đến nhường nào, cậu cứ thấp thỏm, cố gắng giữ cho mình tỉnh táo dù đầu đã bắt đầu quay mòng mòng như vậy cho đến khi Bonhyuk lên tiếng.

-Anh cũng yêu em, từ trước đến giờ chưa từng hết yêu

Điều may mắn nhất mà định mệnh dành cho chúng ta là dù ngược xuôi ngang dọc, cuối cùng mình vẫn không để lỡ nhau. Em từng nghĩ thứ như tình yêu, chỉ là một thoáng mộng mơ của thanh xuân, nhưng sự thật là khi gặp được đúng người, nó chính là một đời. Em cũng từng nghĩ em sẽ chẳng yêu ai nhiều thế này, nhưng em đã yêu anh theo cách đó.

Từng ánh sáng nhàn nhạt của buổi sớm tinh mơ chiếu vào khe cửa, Bonhyuk đã thức dậy từ lúc nào, anh cứ nằm như thế nhìn Hanbin còn đang chìm trong mộng. Có lẽ ánh mắt của anh quá đỗi nóng bỏng, Hanbin vươn mi mắt chậm chạp thức dậy, thứ đầu tiên mà cậu nhìn thấy hôm nay là gương mặt gần trong gan tấc của anh.

-Anh nhìn em như thế làm gì?

-Chuyện tối qua em nói, có còn tính nữa không?

Hanbin giả ngốc:

-Hôm qua em nói cái gì? Em say rồi không nhớ gì cả

-Không sao, bây giờ anh hỏi em cũng được. Em có đồng ý quay lại với anh không?

-Em đồng ý

Có những mối quan hệ, chỉ cần mập mờ, không rõ ràng, không tên. Nhưng cũng có những mối quan hệ cần một lời ước định rõ ràng. Tình yêu bắt đầu khi em nhận được một lời tỏ tình và nói câu em đồng ý. Hôn nhân bắt đầu khi em nhận được một lời cầu hôn và nói câu em đồng ý. Những ngày mình có nhau, đều phải bắt đầu từ câu em đồng ý đó.

Bonhyuk đặt lên môi Hanbin một nụ hôn, nụ hôn ấy như hồi đáp sự chờ đợi của họ trong 3 năm qua. Có những lúc tưởng chừng như đã chia xa mãi mãi, nhưng bây giờ đây họ lại được bên nhau một lần nữa.

Có lẽ nếu như thật sự là của nhau, sớm muộn cũng sẽ quay về, bởi vì nơi bình yên nhất chính là nơi có người mình yêu thương nhất. Hoa cẩm tú cầu cũng đã nở trở lại, vì nguồn nước của nó trở về rồi.

Anh hứa sẽ chăm sóc em
Sẽ nâng em dậy bất cứ khi nào em ngã xuống
Anh sẽ chẳng đi đâu cả
Anh sẽ không buông tay em
Dù đích đến là gì,
Anh hứa sẽ không bao giờ rời xa em.

Anh từng nghĩ chúng ta đã gặp nhau quá sớm, khiến cho anh không biết làm thế nào để giữ em bên cạnh anh mãi mãi. Nhưng giờ đây anh biết, gặp được nhau sớm như vậy cũng chẳng thể nào trở thành lý do để ngăn cản tình yêu của chúng ta.

Hãy yêu và rơi vào tình yêu, nó còn hơn là không bao giờ biết yêu là gì. Bạn sẽ chẳng thể hiểu một con người xa lạ, từ đâu bước đến bằng cách nào đó lại trở thành một phần trong cuộc sống của bạn cho đến khi bạn biết yêu.

Một trái tim biết thổn thức vì tình yêu là một trái tim nóng, khiến cho con người có được nhiều cảm xúc hơn bao giờ hết. Đôi khi chúng ta không may mắn như Bonhyuk và Hanbin, sẽ phải thất bại vài lần trong tình yêu. Nhưng chẳng sao cả, rồi ta sẽ lại yêu, vì trái tim chúng ta còn đập.

Ta đã yêu nhau suốt bốn mùa, để rồi mùa đông năm nay không còn cô độc nữa. Sau ngày hôm ấy, Bonhyuk lại tặng Hanbin một đóa hoa cẩm tú cầu, khiến cho cậu nhớ đến lần anh tỏ tình cậu. Chờ đợi 3 năm, không dài nhưng cũng không ngắn, thử hỏi đời người có mấy lần 3 năm thanh xuân như vậy đâu.

Bạn có biết một người tặng bạn hoa cẩm tú cầu nghĩa là người đó muốn nói với bạn điều gì không?

Chính là người ấy rất yêu bạn, và cũng xin lỗi bạn rất nhiều.

Bonhyuk không trực tiếp nói với Hanbin điều này, nhưng anh sẽ dùng cả phần đời còn lại để chứng minh. 3 năm chia xa, giờ đây anh đã đủ vững vàng để yêu cậu. Nhiều người vẫn thường nghĩ thời gian làm cho con người ta thay đổi, nhưng nếu không có cái gì đó xúc tác thì dù 5 năm, 10 năm, 20 năm trôi qua vẫn sẽ chẳng có gì thay đổi. Mà tình yêu chắc chắn là một chất xúc tác hoàn hảo, làm cho Bonhyuk trưởng thành, chững chạc như hôm nay, đủ sức giữ lấy người mình yêu.

Tháng năm ấy, chúng ta từng bồng bột đến ngốc ngếch, cũng từng hối tiếc vì những lần bồng bột đó. Nhưng rồi sẽ ổn thôi, giống như Bonhyuk và Hanbin đã có thể cho nhau một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm lúc trước.

Bầu trời năm đó không xanh mãi, nó sẽ có những lúc xám xịt vì giông bão, nhưng rồi sẽ lại có cầu vồng đẹp đẽ sau cơn mưa.

__________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top