Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần I - Từ bầu trời khởi đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 8.LỄ HỘI ĐÊM

Màn đêm như một tấm lưới khổng lồ che phủ khắp nơi, những ngôi sao lấp lánh luôn là thứ tô điểm đẹp nhất cho bầu trời về đêm.
Bước qua cổng trường, thế giới nhộn nhịp đang chào đón Tuyết Liên và nhóm bạn. Hôm nay cô mặc bộ váy thủy thủ mà cô thích nhất và xõa tóc. Trang điểm nhẹ để cô có thể "tỏa sáng" trong đêm nay.

Tiếng nhạc từ phía hội trường vang lên. Mọi người nhốn nháo trở về chỗ ngồi của mình. Trường cấp III Thường Tín có kỷ luật rất nghiêm, dù là lễ hội vẫn phải đánh số thứ tự. Rất may nhóm Tuyết Liên ngồi cạnh nhau.

- Chào các em! Cô là Nguyễn Ngọc Tuyết Nhi, tổng phụ trách mới của trường. Hôm nay là buổi liên hoan của khối 11 chào mừng lễ hội CHẮP CÁNH THIÊN THẦN, các em hãy biểu diễn nhiệt tình vào nhé! - Tuyết Nhi đứng trên sân khấu mỉm cười mở màn. - Sau đây, buổi liên hoan xin được phép bắt đầu!!

Rào rào rào rào... Rào rào rào rào...

Tiếng vỗ tay vang lên, thúc giục tiết mục đầu tiên. Gia Hân chính là người bắt đầu.

Tất cả ánh đèn tối dần đi, chỉ có một luồng sáng dịu nhẹ từ trên trần nhà rọi xuống, bao trùm lên khoảng giữa sân khấu. Hôm nay Gia Hân mặc bộ váy công chúa màu hồng phấn và đi đôi giày lười màu đen.

-[VER1]:

Đêm nay, em bỗng thấy mình cô đơn trong vòng tay thân quen.
Sau đêm nay, có lẽ em sẽ phải buông những giấc mơ – những lập lờ.
Có sai không khi trong lòng còn chút yêu thương xưa buồn vương.
Nhưng thật tâm em không muốn đôi ta xa cách nhau.
Có sai không khi đêm về em vẫn nghe âm thanh ấy.
Thoáng mùi hương cũ như vừa mới đây.
Là do em cố chấp... Cho rằng mình đúng.
Em cứ ngỡ năm tháng xóa hết bao nhiêu kỉ niệm cũ.

[Chorus:]
Rằng em không thể lựa chọn cho giấc mơ mỗi người.
Vì em cũng đang lạc lối.
Và anh hãy nói thật lòng, anh rất thương rất buồn.
Chỉ cần anh gọi tên, em sẽ đứng lại.
Giữ em đi và nói.. yêu em.

[VER2:]
Đôi khi, em vô thức gọi tên ai dẫu kề vai bên anh.
Có đôi khi, em nén tâm tư một mình đêm trắng đêm trong tuyệt vọng.
do em cố chấp... Cho rằng mình đúng.
Em cứ ngỡ năm tháng xóa hết bao nhiêu kỉ niệm cũ.

[Chorus:]
Rằng em không thể lựa chọn cho giấc mơ mỗi người.
Vì em cũng đang lạc lối.
Và anh hãy nói thật lòng, anh rất thương rất buồn.
Chỉ cần anh gọi tên, em sẽ đứng lại.
Giữ em đi và nói.. yêu em.


Phụt!

Đột nhiên các đèn đều tắt, màn đêm lại lan tỏa xung quanh

Phụt!

Ánh đèn vụt sáng.

Tất Thành đã ở trên sân khấu từ lúc nào.

-Bao đêm trôi qua chỉ thêm buốt giá con tim.
Nhớ hoài dù là trong giấc mơ.
Bao năm qua đi dường như chẳng thể yêu ai.
Vẫn yêu em nên chẳng yêu được ai.

Người tôi yêu, tỉnh giấc vào lúc trưa hay ban chiều.
Và thường có thói quen thích nuông chiều.
Mong người kia sẽ hiểu, không hay giận hờn vu vơ.
Vì em tôi nay vẫn còn ngây thơ.

[ĐK] :
Nếu một ngày em lỡ khóc sướt mướt chẳng thể dỗ dành.
Thì xin ai kia hãy khóc với những cảm thông của chính mình.
Em sẽ ngừng khóc, em sẽ cười thôi.
Vì người tôi yêu giận dỗi nên mít ướt như vậy thôi !

Nếu hai người lỡ có những cãi vã chẳng thể giải hòa.
Thì xin ai kia nhận lỗi, dẫu lỗi ấy chẳng phải do mình.
Em thôi giận dỗi, em sẽ cười thôi.
Vì người tôi yêu duy nhất chỉ có em mà thôi.
Yêu em lâu rồi................

- Wa! Hay quá!

- Hay quá đi, cứ như ca sĩ chuyên nghiệp vậy!

Khán giả vỗ tay nhiệt tình. Tất Thành mỉm cười nói:
- Cảm ơn tất cả mọi người! Bài hát vừa rồi tôi xin dành tặng bạn gái tôi: Nguyễn Ngọc Tuyết Liên.

- Wa! Lãng mạn quá đi!

Tuyết Liên đỏ bừng mặt. Đúng lúc đó các đèn lại tắt một lần nữa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top