Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần I - Từ bầu trời khởi đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 28.HOA ANH ĐÀO TRONG GIÓ.


....Tối hôm đó, vườn nhà Tuyết Liên....

Trên bầu trời đêm, vô vàn những viên kim cương đang lấp lánh bên cạnh vầng trăng sáng. Làn gió thu nhè nhẹ chơi đùa với mái tóc của một cô gái, một cô gái. Khuôn mặt cô đượm buồn.

- Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu .

Người buồn, cảnh có vui đâu bao giờ?

Bỗng có một tiếng nói khác vang lên:

- Đừng níu kéo những điều xa tầm với

Mây của trời hãy để gió cuốn đi...

- Hải Băng?

- Chị Liên, chị hát bài "Cánh hoa rơi " đi!

- Ơ...? – Cô sững người, rồi gật đầu – Được!

Cô bước đến bên cạnh gốc cây hoa anh đào, xòe bàn tay đón lấy cánh hoa anh đào đang rơi lả tả, khẽ hát.

- Hua kai de shi hou zui zhen gui

Hua luo liao jiu ku wei

Cuo guo liao hua qi hua guai shei

Hua xu yao ren an wei

Yi sheng yao ku dou shao hui cai neng bu liu lei

Yi sheng yao liu duo shao lei cai neng bu xin sui

Wo yan jiao mei shao de qiao cui

Mei you ren kan de hui

Dang chu de shi yan tai wan mei

Xiang luo hua man tian fei

Leng leng de ye li bei feng chui

Zhao bu dao ren an wei

Dang chu de shi yan tai wan mei

Rang xiang si hua cheng hui

Yi sheng yao gan duo shao bei cai neng bu hou zui

Yi sheng yao zui duo shao hui cai neng bu pa hei

Wo yan jiao mei shao de qiao cui

Mei you ren kan de hui

Dang chu de shi yan tai wan mei

Xiang luo hua man tian fei

Leng leng de ye li bei feng chui

Zhao bu dao ren an wei

Dang chu de shi yan tai wan mei

Rang xiang si hua cheng hui

Leng leng de ye li bei feng chui

Zhao bu dao ren an wei

Dang chu de shi yan tai wan mei

Rang xiang si hua cheng hui

Hua kai de shi hou zui zhen gui

Hua luo liao jie ku wei

Cuo guo liao hua qi hua guai shei

Hua xu yao ren an wei

(Hoa nở là lúc hoa được nâng niu nhất nhưng khi hoa tàn rồi thì chỉ còn sự héo khô

Hết độ rồi hoa mong đợi ai? Hoa trách móc ai? Thật ra hoa chỉ cần một người kề bên an ủi.

Một đời người phải khóc bao nhiêu lần nước mắt mới thôi rơi?

Một đời người phải rơi bao nhiêu lệ trái tim mới thôi tan vỡ?

Khoé mắt em xanh xao tiều tuỵ nhưng không ai có thể hiểu thấu

Lời thề ước ban đầu tuyệt đẹp cứ như hoa rơi khắp cả một trời.

Gió Bắc thổi qua màn đêm lạnh giá, không một ai kề bên an ủi

Lời thề ước ban đầu tuyệt đẹp để rồi bao mong nhớ biến thành tro bụi.

Một đời người phải uống bao nhiêu chén rượu mới không biết say?

Một đời người phải say bao nhiêu lần mới không sợ bóng tối?

Khoé mắt em xanh xao tiều tuỵ nhưng không ai có thể hiểu thấu

Lời thề ước ban đầu tuyệt diệu cứ như hoa rơi khắp cả một trời.

Gió Bắc thổi qua màn đêm lạnh giá, không một ai kề bên an ủi

Lời thề ước ban đầu tuyệt đẹp để rồi bao mong nhớ biến thành tro bụi.

Gió Bắc thổi qua màn đêm lạnh giá, không một ai kề bên an ủi

Lời thề ước ban đầu tuyệt đẹp để rồi bao mong nhớ biến thành tro bụi.

Hoa nở là lúc hoa được nâng niu nhất nhưng khi hoa tàn rồi thì chỉ còn sự héo khô

Hết độ rồi hoa mong đợi ai? Hoa trách móc ai? Thật ra hoa chỉ cần một người kề bên an ủi.)

Bài hát kết thúc, cô đưa bàn tay lên cao ngang miệng, thổi cánh hoa trong lòng bàn tay. Cánh hoa được làn gió đưa đi thật xa, thật xa nơi chân trời...

- "Liễu yếu đào tơ, sầu muộn năm canh. Khi yên lặng như hoa soi bóng nước, khi cử động như gió lay cành liễu, suy tư, ẻo lả hơn Tây Thi"...

- Ý em là chị giống Lâm Đại Ngọc?

- Có lẽ vậy...

- Cũng được, chị sẽ cố giống Lâm Đại Ngọc!

- Hả? Nhiều khi chị hài hước thật đấy!

- Trong số các cô gái của "Hồng Lâu Mộng" thì Lâm Đại Ngọc đa sầu đa cảm lại là người giỏi hài hước nhất!

- Haizz... Thôi bỏ đi. Chúng ta vào nhà ngủ đi chị!

- Ừm...

Tuyết Liên nhìn những cánh hoa anh đào bay trong gió một lúc lâu, rồi quay vào nhà. Lòng nhiều sầu muộn...

Anh hôm nay anh khác xưa

Anh hôm nay đang mộng mơ về một người mà khác em bây giờ

Cứ thấy anh im lặng bên em

Chẳng nói cười như trước, vòng tay chẳng như xưa...

Hôm nay anh không nắm tay

Hôm nay môi hôn nhạt phai và nụ cười xen tiếng thở dài

Những phút bên nhau tựa như băng

Lạnh giá và tê buốt rồi tan chảy thành nước mắt của em

Người muốn chia tay phải không, muốn quên em phải không!?

Anh đừng ngại ngùng cứ nói cùng em!

Em sẽ ra đi mà, em sẽ không sao mà

Chỉ là em cố cười mà sao nước mắt vẫn cứ rơi!?

Vì biết anh bên cạnh em sẽ không như ngày xưa

Anh ngày nào giờ đã mất còn đâu!

Em sẽ ra đi mà, em sẽ không sao mà

Anh à, em khóc nhé, một chút thôi, xong rồi em sẽ cố quên...


8


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top