Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

PHẦN II: NHẬT KÝ - NƠI CỦA KÝ ỨC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 50
HY VỌNG CÀNG NHIỀU
THẤT VỌNG CÀNG LỚN


- Liên ơi, tớ có chuyện muốn nói với cậu! – Ngọc Linh vừa nói vừa lôi tôi ra ngoài sân trường và kéo tôi ngồi phịch xuống ghế đá.

- Có chuyện gì thế? – Chuyện gì mà bí mật vậy?
Ngọc Linh ngập ngừng giây lát rồi nói:

- Hôm kia, tớ lên zing và hỏi thằng Tất Thành xem nó có thích cậu không. Nó bảo là KHÔNG! Rồi tớ hỏi là nếu lỡ có ngày cậu thích nó thì sao. Và nó trả lời là...

- Là sao?

- "Mặc kệ nó, nó thích thao nhưng tao không thích nó!".

Đoàng!

Sét đánh ngang tai!

Rào rào rào rào...

Một cơn mưa xối xả rơi xuống, làm ướt trái tim tôi. Tôi thẫn thờ bước vào lớp. Ngọc Linh lo lắng:

- Tuyết Liên? Cậu không sao chứ?
- Hình như là... có sao...!

Tùng! Tùng! Tùng!

Trống vào lớp vang lên. Tôi chạy thật nhanh vào lớp, bỏ mặc Ngọc Linh ở đằng sau.

- Ơ... Này! Tuyết Liên!!

Tôi điên cuồng chạy, chạy hết tốc lực của mình. Khi vào đến lớp rồi, tôi không thèm để ý đến những đôi mắt mở to kinh ngạc mà ngồi xuống bàn mình, gục đầu xuống. Ban đầu tôi cũng muốn khóc nhưng tôi đã khóc nhiều quá rồi, không muốn mình trẻ con nữa...

Thà rằng chúng ta chưa bao giờ là bạn bè, chưa bao giờ biết đến chữ "yêu". Còn hơn là khi tỏ tình rồi, chúng ta không còn là bạn bè nữa.

Quen nhau nhưng cứ coi nhau là người dưng. Cuối cùng, người đau nhất, cảm thấy áy náy nhất lại chính là người tỏ tình...


***

[Ba tháng sau]

Haizz... Lớp 8 rồi mà vẫn chẳng thay đổi gì cả...

- Ế?! Bỏ tay r... - Tôi không nói được nữa, đơn giản là vì...

Tôi đang đọc sách thì bỗng có một cánh tay ai đó chạm vào sách của tôi. Tôi đang định bảo người đó bỏ tay ra thì ngẩng đầu lên mới biết đó là... Tất Thành!! Thấy vậy tôi cũng không nói nữa.

Một lúc sau, tôi xếp gọn chồng sách của tôi thì...

Da chạm da... Tay tôi và tay Tất Thành chạm vào nhau. Tôi liền rụt tay lại... Hic!

...

Oài, nóng quá! Tháng 8 mà vẫn còn nắng sao trời?! Hic hic, cứ theo đà này chắc sớm muộn gì mình cũng biến thành thịt quay cho coi!

- Hơ...

Bỗng nhiên đôi mắt tôi dừng lại ở chỗ Tất Thành.

Tất Thành lúc này... rất cô đơn... Cậu ấy đứng im, nhìn cái gì đó với đôi mắt buồn... Trông như cậu ấy không để ý đến chuyện gì xảy ra, cậu ấy hơi mệt thì phải...

Gì thế này? Đây có phải con người thật của cậu ta không vậy???


***

- Đội 4 cố lên! Đội 4 cố lên! Đội 4 cố lên!! Yeah!

- Hoan hô! Thắng rồi!!

- Tuyệt vời!

- Quá xuất sắc!

Mọi người có biết tôi đang ở đâu không? Sân vận động Thụy Ứng – Nơi đang diễn ra những trận cầu rực lửa!!

Tuy không được hoành tráng như World Cup, nhưng giải bóng đá Thiếu niên nhân dịp Tết Trung Thu lại là cuộc thi tài mà xã Hòa Bình ai cũng mong đợi. Xã Hòa Bình tôi chia làm 7 đội. Đội 1, đội 2, đội 3 do tầm nhìn hạn hẹp nên tôi không biết ở đâu. Đội 4 là đội của tôi, Lê Giang, Ngọc Thảo, Hà Linh, Hồng Sơn, Hảo, Tuyền, Thanh Huyền. Đội 5 là đội của Quyên Quyên. Đội 6 là đội của Thiên Quỳnh, Thu An. Đội 7 là đội của Tới, Tất Thành, Tùng, Ngọc Hương, Ngọc Linh,Thu Quyên, Kiều Linh.

Hôm nay là trận chung kết. Đội 4 và đội 6 giành giải ba rồi nên bây giờ là trận đấu giữa đội 5 và đội 7. Xin nhắc lại, đây là giải bóng đá Thiếu Niên nhân dịp Tết Trung Thu. Vậy nên Tới và Tất Thành cũng tham gia.

Tuýt!

Trọng tài thổi còi bắt đầu trận đấu.

Wa! Tới và Tất Thành manly quá đi!

Những pha tạt bóng, những cú sút thật là đẹp mắt!!!

...

[90 phút sau]

Sau 90 phút căng thẳng của trận đấu, bây giờ là giờ dành cho những cơ hội cuối cùng. Năm phút bù giờ.

Tỉ số đang là 1 đều vì cả hai đội cân tài cân sức. Tuy nhiên...

- Vào... ò... ò... ò...!!!

Tuýt!

Hết giờ!

Và tỉ số là 2-1, phần thắng thuộc về... đội 7!!!
À nhầm, sorry! Tại tôi thấy áo người đã ghi bàn là số 7 nên tôi nhầm. Đội đã giành chiến thắng là... đội 5!!

Và... Ngay lúc này đây... Tôi đã nhận ra... Tình cảm của tôi với Tất Thành đã nhiều hơn trước... Nó đã chuyển từ "thích" sang "yêu" mất rồi!!!

OH NO!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top