Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tập đoàn Chu Thị, ở nơi cao nhất của tòa nhà, bên trong căn phòng được đóng kín vang lên một tiếng hét dữ dội.

- Bản báo cáo như vậy mà cũng dám nộp cho tôi sao? Lời của tôi, các người không nghe hiểu gì sao hả?- một người phụ nữ với mái tóc vàng nhạt, gương mặt hiện rõ sự tức giận nhìn một đám người đang ngồi phía trước run sợ.

- Chu Tổng, chúng tôi xin lỗi, chúng tôi sẽ làm lại ngay và nộp lại cho cô sớm nhất - Một trong số những người đang sợ hãi lên tiếng

- Thời hạn của các người là cuối tuần này. Tan họp - Chu Tử Du liếc nhìn đám người trong mắt cô chỉ là một đám vô dụng rồi lắc đầu ngán ngẫm rời khỏi phòng họp.

Chu Tử Du - Tổng giám đốc Chu Thị, một người đã cứu rỗi cả tập đoàn bên bờ vực sụp đổ. Nhưng ít ai biết, buổi sáng cô là một tổng giám đốc nghiêm khắc, buổi tối lại là một Chu Tử Du phóng khoáng, dẫn gái lên giường mỗi đêm là chuyện bình thường

Chu Tử Du đứng trong thang máy, nhìn đồng hồ trên tay rồi lại tiếp tục gõ nhịp trên thanh cầm.

~ting

Tử Du bước ra, cô dự là sẽ đi xuống bãi lấy xe thì bước chân chợt khựng lại khi trong thấy bóng dáng quen thuộc từ cửa chính đang chạy vào.

- Chu Tổng, chỗ cũ chứ? - đột nhiên từ xa có một người phụ nữ đi tới, chẳng vì vẻ mặt sát khí của người kia mà lo sợ ngược lại còn vui vẻ khoác vai cô.

- Hôm nay trưa có hẹn với Lâm Nhã Nghiên đi mua hoa kia mà? Chị quên?- Chu Tử Du cũng mặc kệ cái người vô phép bên cạnh. Cũng đã quá quen với cách hành xử này rồi

- Ôi chết, quên mất

- Tĩnh Nam, chị cứ như vậy thì con thỏ kia sẽ cắn chết chị đó - Tử Du ngán ngẫm nhìn dáng vẻ lo lắng mở điện thoại của tên kia.

- Thôi xong, Chu Tử Du em tự lái xe tới tiệm hoa đó đi, chị đi chở Nhã Nghiên. Trễ mất rồi - Danh Tĩnh Nam như gặp ma, cô nói một tràng rồi bỏ lại Chu Tử Du đứng ngơ ngác ở hành lang một mình.

- Danh Tĩnh Nam thay đổi rồi - Tử Du nhếch mép nhìn bóng lưng hối hả của người kia.

Danh Tĩnh Nam - Tổng giám đốc Danh thị, từng là một tay ăn chơi khét tiếng, so với Tử Du chỉ 1 9 1 10. Nhưng sau khi va phải con thỏ tinh thì trở nên rất chính chắn, sáng đi làm, tối về nhà ăn cơm, đi đâu cũng đều dẫn theo con thỏ tinh kia. Bỏ lại Chu Tử Du trên con đường ăn chơi.
____________________________________

Chu Tử Du dừng xe ở một cửa tiệm nhỏ trên con đường lớn, cô hạ kính xe xuống nhìn vào bên trong, khi chắc chắn bản thân đi đúng chỗ mới xuống xe và bước vào bên trong cửa tiệm.

Tĩnh Nam và Nhã Nghiên đều đã có mặt ở đây, Danh Tĩnh Nam thì đang bận xem hoa còn Lâm Nhã Nghiên đang nói chuyện với một cô gái, chẳng ai để ý đến sự xuất hiện của Chu Tử Du cả.

Cô có chút sượng lại, miệng ho khan một tiếng thu hút sự chú ý.

- A, Chu Tử Du mau đến xem hoa này - Danh Tĩnh Nam nhìn thấy cô như vớ được vàng, đi đến câu cổ Tử Du kéo vào tuốt bên trong của tiệm, nơi có thể coi là một vườn hoa nhỏ

- Người mới đến là Tử Du, Chu Tử Du đó

Tử Du dù bị Tĩnh Nam kéo vào bên trong vẫn ngoái lại nhìn hai con người ngồi phía trước kia, Lâm Nhã Nghiên hình như đang giới thiệu tên cô với cô nàng kia.

Cô dời tầm mắt nhìn đến người kia, chợt tim cô hẫng một nhịp. Đẹp quá, một bông hoa xinh đẹp trong số những bông hoa xinh trong cửa tiệm . Nhưng cớ sao ánh mắt của người đó lại vô hồn đến thế. Trong lòng cô liền nổi lên một trận thắc mắt.

Hình như ngay từ lúc cô vào, người đó còn chẳng nhìn cô thì phải? Là mãi nói chuyện không nhận ra hay còn một lí do nào đó?

- Này, cô nàng nói chuyện với Nhã Nghiên là ai thế?

Danh Tĩnh Nam nghiêng người nhìn ra bên ngoài rồi mỉm cười nói

- Là Thấu Kỳ Sa Hạ, đẹp đúng chứ?

Tử Du gật gật

- Một bông hoa càng đẹp hơn khi sinh tồn trong một thế giới tràn ngập sự bóng tối - Tĩnh Nam nói đến đây chợt dừng lại, cô cười một cách buồn bã.

Chu Tử Du không phải ngu ngốc mà không hiểu cách nói tránh của Danh Tĩnh Nam, chỉ là cô không thể tin, một cô gái xinh đẹp như thế lại không được hoàn hảo về đôi mắt.

- Là bẩm sinh sao?

- Không, là tai nạn,  một tai nạn đã cướp đi ánh sáng của một cô gái chỉ vừa 22 , cướp đi cả cuộc đời, tương lai tươi sáng ấy. Đem tất cả chôn vùi vào trong bóng tối.

Bầu không khí lại một lần nữa rơi vào im lặng, Chu Tử Du không nói gì, chỉ quay người nhìn ra bên ngoài.

Bên ngoài, Lâm Nhã Nghiên đang cùng người kia vui vẻ nói chuyện, chẳng biết có thật sự là vui vẻ hay không nhưng nụ cười của người đó lại khiến Tử Du cực kỳ khó chịu. Nó rất gượng gạo, rất buồn, là một nụ cười giả vờ.

- Chọn xong chưa?

- Hả?

- Mau chọn đi rồi ra bên ngoài cho chị ấy gói - Tĩnh Nam chỉ chỉ về đống hoa trước mắt, trên tay cô cũng đã cầm được một đống hoa rồi

Tử Du gật đầu, cô quay người tiếp tục chọn những bông hoa mà bản thân muốn .
____________________________________

Chẳng biết vô tình hay cố ý, lúc trở ra, Chu Tử Du lại lấy rất nhiều đóa hoa hướng dương. Cô đặt gọn chúng lên bàn gói hoa

Từng cử chỉ thuần thục gói hoa của người kia khiến cô không thể rời mắt. Thật sự cô rất khâm phục người này, dù không thể thấy được ánh sáng nhưng những bó hoa mà người này gói trong vô cùng đẹp mắt.

- Từ khi nào em lại thích hoa hướng dương vậy? - Nhã Nghiên lúc này mới chú ý thấy trên bàn có rất nhiều hoa hướng dương, theo nàng nhớ đứa nhỏ này chưa từng nhìn đến loài hoa này.

- Tử Du chắc là một người rất mạnh mẽ nhỉ? - Sa Hạ mỉm cười tay đưa bó hoa cho người kia

Dù không thể nhìn rõ được dung mạo của người kia, nhưng từ lúc nàng gói hoa cho người tên Tử Du kia, nàng đã phát hiện ra bó hoa mà cô chọn rất nhiều hoa hướng dương.

Hoa hướng dương - một loài hoa tượng trưng cho sự mạnh mẽ ,  kiên cường, những bông hoa vàng rực rỡ, luôn hướng về phía mặt trời như tính cách mạnh mẽ luôn tiến về phía trước, không nản lòng thối chí, kiên định.

- Thật ra, bó hoa này tôi muốn tặng cho chị - Tử Du cũng không phải không biết những loài hoa mang ý nghĩa gì. Cô biết rõ hướng dương là một loài hoa kiên cường, mạnh mẽ, cũng như cô gái này, kiên cường, mạnh mẽ không vì bản thân không thể nhìn thấy gì mà trở nên nhút nhát, nản lòng.

Chẳng biết vì sao, nhưng ngay từ lần đầu chạm mặt, cô nàng tên Sa Hạ này đã ảnh hưởng đến tâm trạng của cô không ít. Có lẽ là vì hoàn cảnh của cô gái này đã khiến cho cô động tâm chẳng? Chẳng rõ nữa.

Chu Tử Du có lẽ không biết, người con gái này đang từng bước, từng bước tiến vào nơi trái tim lạnh giá của bản thân mình.
____________________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top