Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 14 : Chuyến Du Lịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau ba ngày, bệnh của Prem cũng đã đỡ hơn rất nhiều, đúng là Boun chăm kĩ thật đấy, mới ba ngày mà bệnh đã bớt đi rất nhiều

Anh cùng cậu lên công ty, nhưng nhân viên đang nháo nhào về một cô gái đang đứng cãi nhau với họ, nhiều nhân viên khi thấy anh định gập người chào, anh nhận ra đó là người quen, liền kêu Prem vào đó trước xem có chuyện gì, nếu chuyện bất bình, anh sẽ ra tay giải quyết. Cậu nghe vậy liền dõng dạc bước vào trong công ty, nhân viên tách ra hai hàng cho cậu vào bên trong
Prem : Anna ? Cô đến đây làm gì ?
Cô ta thấy cậu, liền trưng bộ mặt khinh bỉ đó ra và cười hắc
Anna : Ha ! Cái thứ Ăn Cơm Trước Kẻng như mày mà cũng vào đây để làm hả ? Hay mà cũng chỉ là một bộ phận nhân viên hèn thôi ?
Prem : Tôi dù có là nhân viên hèn đi chăng nữa thì cũng chưa đến lượt cô nhận xét, và cô nói tôi ăn Cơm Trước Kẻng ? Còn hơn cái thứ loạn luân như cô đấy !
Anna : Mày nói vậy là có ý gì hả thằng kia ?
Cậu đẩy chiếc kính cận của mình lên và bình thản trả lời
Prem : Tôi nói vậy thì có gì là sai hay sao, cô Anna ?
Anna : Mày...Được ! Tao sẽ gọi anh Boun đến giải quyết chuyện này !
Boun : Khỏi cần ! Tôi đây
Anna : Anh Boun ! Cái đám nhân viên này bắt nạt em !
Các nhân viên thi nhau lắc đầu phản đối kịch liệt trong sự ngỡ ngàng
Nhìn qua cô ta rồi nhìn lại người vợ của mình, anh nhìn cậu và nhướng lông mày lên một bên
Boun : Cậu lên phòng đi ! Một chút tôi sẽ lên sau
Prem : Vâng !
Cậu rời đi trong ánh mắt bất ngờ của Anna
Anna : Tại...Tại sao anh lại bênh nó chứ ?
Boun : Dù cho cậu ta với anh có li dị đi chăng nữa thì cậu ta vẫn là Thư Ký của anh, em mau đi về đi, đừng làm loạn ở đây !
Cô ta tức tối dậm chân quay người ra về
Đụng vợ anh là tới công chuyện nha bé, định mệnh bình phương em nha bé, coi chừng anh !

Trong phòng làm việc của Chủ Tịch, Prem bước vào phòng với phong thái chuẩn chàng Thư Ký nghiêm túc, nhưng khi đóng cửa phòng lại thì cậu thả lõng người ra, hai tay quạt quạt cho đỡ nóng
Prem : Mệt quá ! Sáng sớm mà gặp toàn thứ gì đâu không vậy trời ?!
Mệt, một từ thôi ! Mệt ! Rất mệt bởi vì bệnh tình của cậu cũng chỉ là đỡ chứ chưa hẳn là khỏi hết
Cậu đang nằm dài lên bàn làm việc thì Boun mở cửa bước vào, hai tay cầm hai li nước ấm, công việc của họ dạo này không nhiều lắm, chỉ xem qua vài cái bản thảo rồi lại qua kí hợp đồng với những công ty khác, anh và cậu đã quá chán với việc này vì đã lâu rồi họ không đi đâu chơi
Đang trong thời thế chán sắp nhũn cả người thì cánh cửa bật mở và có hai đứa trẻ chạy vào, là Kin và Ney
"Papa, Daddy !!"
Họ bật dậy khi thấy hai đứa con của họ đến, liền dang rộng cánh tay ra đón lấy cả hai
Prem : Uiii hai đứa đến đây làm gì thế ? Sao không ở nhà mà lại đến đây ?
Prem cưng nựng nhéo má cậu con trai nhỏ
Kin : Dạ tại vì chị Ney và con nhớ hai người nên đến đây để gặp hai người ! Sẵn tiện đến xem công ty của hai người luôn !
Prem và Boun cảm thấy ấm lòng khi có hai đứa con ngoan ngoãn, biết quan tâm đến họ như vậy
Ney : Mà Daddy ơi, cho con tham quan chổ làm của người được không ?!
Boun : Được chứ ! Nhưng mà hai đứa tự đến đây một mình hay là có người đi cùng ?
Kin : Dạ có chú Fluke và chú Ohm đi chung với bọn con, hai người đó đang nói chuyện với mấy cô chú ở dưới ấy ạ
Bật cười với độ dễ thương của con, Boun không chịu được liền nhéo nhẹ mũi hai đứa và vừa đúng lúc hai đứa bạn của mình bước vào
Fluke : Boun này ! Nghe bảo mày sắp kết hợp với một công ty thời trang nên Nhật đúng không ? Sẵn đây mình đi qua Nhật du lịch vài hôm luôn đi, tao có rũ thêm cả Earth và Kao đi nữa, lâu rồi chúng ta không đi chơi xa
Boun : Tôi thì sao cũng được !
Ohm : Đi không Prem ?
Prem : Đi chứ ! Lâu rồi tao cũng không đi chơi xa !
Boun : Nhưng mà cái quan trọng là hai đứa con của tôi ai trong bọn chúng đây ?
Fluke : Cho tụi nhỏ đi theo luôn ! Hai đứa trẻ này thông minh, có gì cho chúng qua Nhật học hỏi sớm !
Prem gật đầu đồng ý, Boun cũng không ý kiến vì Prem làm sao thì anh như vậy
Hết
Ú lè le mình đã trở lại
Biết sao hong tại học onl nó khó khăn lắm mí bà ui :((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top