Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14: Ngày thứ mười bốn ngọt


Vương Nhất Bác nhìn đến cái top comment này, liền nheo mắt lại.

Ngay phía bên dưới còn có người trả lời lại.

【Ông bạn à, tỉnh lại dùm cái! Đây là vợ của Vương Nhất Bác đó!】

【Phàm là có hai viên đậu phộng cũng không đến mức say thành cái dạng này đâu người anh em à 】

Bất quá, các anh em trong phần bình luận có hơi kích động.

【Vợ của Vương Nhất Bác thì sao chứ? Bọn họ là vợ chồng plastic, nào có tình cảm gì! 】

Phía dưới có người phụ họa:

【Đúng! Có cô vợ vừa ngoan vừa nhảy đẹp như thế mà Vương Nhất Bác lại không cần, các anh em nói xem chúng ta thì thế nào chứ? 】

Vương Nhất Bác: ".................."

Anh cảm thấy vô cùng khó chịu, rất muốn đem mấy người nói nhăng nói cuội này mang tới đây cho anh nhìn xem mặt mũi ra sao.

Anh vừa nghĩ vừa mở giao diện nhắn tin với Trình Tiêu ra, thấy Trình Tiêu để tên mình "Ông xã thân yêu" lúc này trong lòng mới thấy dễ chịu.

Ha, muốn cướp vợ anh? Mơ đi!

Chưa tới lượt anh nói, vợ anh chắc chắn sẽ không chịu.

***

Sau khi phòng dạy nhảy đã kéo video xuống, họ cũng phải đăng một bài lên trang weibo chính thức để xin lỗi.

Giải thích là do sai sót của thực tập sinh, mới video dạy nhảy của lão sư thành video tập nhảy của phu nhân, ra vẻ vô cùng chân thành xin lỗi Trình tiểu thư.

Thì ra là thế. Người qua đường cũng gật gật đầu.

Chỉ là video phu nhân tập nhảy đã sớm bị các account bát quái tải về rồi.

Ngày xưa là vợ chồng plastic số một hào môn, bây giờ vợ công khai nhảy bài tỏ tình với chồng, khiến cho mọi người ai nấy đều chấn động.

Đến tột cùng thì vì sao mà một phu nhân danh viện hình tượng hoàn mỹ lại công khai đối với người chồng plastic của mình mà làm ra mấy trò này?

Trong nhà, Trình Tiêu nằm trên giường nhìn điện thoại, dẩu dẩu cái miệng.

Cô hy sinh lớn như vậy, từ bỏ luôn cả hình tượng, cũng đồng ý không xóa cái video này đi, chính là hy vọng mọi người có thể hiểu rằng cô với chồng cô tình nồng ý mật, ân ân ái ái mà.

Trình Tiêu nhìn thoáng qua topic "Vợ chồng ăn lê", thấy trong topic phần lớn là bài đăng về điệu nhảy tỏ tình của cô, trông vô cùng náo nhiệt, chỉ là fans chẳng tăng lên thêm mấy.

Nhảy cũng nhảy rồi, vậy mà chẳng lôi kéo thêm được ai đến ship cô với chồng cô.

Xem ra con đường khoe ân ái này có hơi nhiều khó khăn.

Trình Tiêu trong lòng nghĩ vậy, lại mở account chính của mình ra, phát hiện topic "Vợ chồng ăn lê" fans hẻo lánh vậy, còn chính cô thì lại có không ít fans.

Mà trong tường weibo của cô mới nhất còn có rất nhiều bình luận nữa.

【Trình Tiêu có thiếu chồng không? Anh đây đã học xong đại học nhưng trong nhà không có tiền】

【Ai đó giải đáp cho tôi biết sao phu nhân đi tập nhảy mà có thể đáng yêu như vậy chứ! 】

【Phu nhân nhìn như tham gia nhóm nhạc nữa hahahaha】

【Đây nào có phu nhân gì! Là em gái nhỏ!]】

【Ô ô ô ô ô thật sự vô cùng đáng yêu, em gái đã thành niên chưa?】

【@Lầu trên, phu nhân đã thành niên lâu rồi, còn đã kết hôn được ba năm rồi 】

【 Trình Tiêu xuất đạo sao? Tôi pick em! 】

【Ôi chiếc nhan sắc này, quả dáng này, vị trí visual nhóm nhạc nữ là dành cho em nha 】

【Lê Lê gả cho chồng giàu xong phải dựa vào người ta có cái gì tốt! Chi bằng gia nhập showbiz đi~ Xông lên đi! 】

......

Trình Tiêu nhìn fans đang sôi nổi bình luận trên weibo của mình, trong lòng chậm rãi comment một dấu chấm hỏi.

Cô muốn fan CP, cần gì fans ở account chính này.

Cô có chồng rồi cô không xuất đạo. Mục tiêu sống của cô là làm vợ của ông xã soái nhất, ưu tú nhất thế giới! Cô muốn cùng với ông xã đạp đổ cái tên gọi vợ chồng plastic kia, sau đó biến thành vợ chồng ngọt nhất giới hào môn!

Trình Tiêu vuốt tóc, vuốt một hồi muốn rối tung cả lên, đang chuẩn bị gọi điện thoại chúc ngủ ngon cho ông xã thì điện thoại có người gọi đến.

Trên màn hình hiển thị: Mẹ.

Trình Tiêu nhìn tên hiển thị, sợ đến mức xém chút nữa đã quăng điện thoại, chuyền qua chuyền lại hai cái mới cầm chắc.

Chuông điện thoại vẫn còn reo.

Trình Tiêu biết mẹ cô gọi video đến chắc chắn là muốn mắng cô, không dám bắt máy.

Nội tâm cô giãy dụa mái, cuối cùng mới to gan lớn mật mà từ chối nghe.


Sau đó liền luống cuống tay chân gọi cho Vương Nhất Bác.

"Ông xã ơi chết rồi mẹ em mới gọi tới hu hu hu hu"

"Em không dám bắt máy, hay anh gọi lại cho mẹ đi?"

Vương Nhất Bác lúc này vốn đã đi ngủ đã bị Trình Tiêu gọi điện đánh thức.

Nghe tiếng Trình Tiêu làm nũng trong điện thoại truyền ra, anh hoảng hốt chớp chớp mắt, hoài nghi người ba năm trước mình cưới về có phải là một Trình Tiêu khác không.

Người kia là đúng chuẩn thiên kim nhà giàu đất Hong Kong, còn người này...

Vương Nhất Bác đã tỉnh lại, biết ngoại trừ đáp ứng cô thì cũng không thể làm gì khác.

Trình Tiêu: "Cảm ơn ông xã nha, Tiêu Tiêu ở nhà chờ anh trở về nha, yêu anh muah~"

Vương Nhất Bác không khỏi bật cười một chút, sau đó liền gọi điện qua cho mẹ vợ.

Trình Tiêu cúp điện thoại chưa được bao lâu, liền nhận được tin nhắn của mẹ. Quả nhiên ông xã cô vô cùng lợi hại, đã thu phục được đại boss mẹ dễ như trở bàn tay.

Tin nhắn cũng không nói gì, chỉ nói có rảnh thì về thăm ba mẹ.

Trình Tiêu liền khôi phục tinh thần, đồng ý.

****

Chuyện phu nhân tập nhảy đã là chuyện của hai ngày trước, Vương Nhất Bác rốt cuộc cũng từ thành phố B đi công tác về.

Tuy là anh bay máy bay tư nhân, Trình Tiêu vẫn muốn biết thời gian và địa điểm, muốn tự mình đến đón.

Trên đường từ sân bay về, Trình Tiêu vẫn luôn ôm chặt tay Vương Nhất Bác, gắt gao dán chặt lên người anh, sau đó lải nhải nói.

"Ông xã à em nhớ anh lắm đó."

"Thiếu chút nữa em chịu không được mà bay đến thành phố B tìm anh rồi đó."

"Lần sau anh đi công tác dắt em theo được không?"

Vương Nhất Bác cúi đầu nhìn mặt Trình Tiêu.

Anh chẳng qua chỉ đi công tác có một tuần thôi mà.

Chuyện này làm cho anh nhớ đến chuyện trước kia, ngày đó anh đi công tác cả ba tháng mới về, vậy mà lúc về lại thấy Trình Tiêu ra vẻ lạnh nhạt xa cách.

Trình Tiêu thấy Vương Nhất Bác nãy giờ nghĩ gì mà không nói tiếng nào, liền lắc lắc tay anh.

Vương Nhất Bác hoàn hồn, nhìn cô cười: "Được."

Trình Tiêu liền dán lên mặt Vương Nhất Bác một nụ hôn.

Tài xế phía trước cũng không dám nhìn lung tung, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm phía trước.

Hôm nay Vương Nhất Bác không đi làm, hai người đi đến một nhà hàng ăn cơm. Trình Tiêu vội vàng chụp ảnh lại đăng lên vòng bạn bè, mỗi một tấm hình đều không quên ám chỉ người ngồi đối diện là chồng cô.

Đăng lên vòng bạn bè xong còn đăng lên weibo, một lần nữa khôi phục hình tượng phu nhân hào môn, ở nhà ăn tinh xảo mà sinh hoạt ưu nhã, như thế mấy cái clip phu nhân tập nhảy kia chỉ là ảo giác thôi.

Nhưng mà hình như bên dưới weibo của cô lại có rất nhiều người gọi cô là vợ.

Trình Tiêu quyết định bỏ qua, cô là vợ của chồng cô thôi.

Ăn cơm xong, hai người về nhà. Trình Tiêu đã sớm chọn một bộ phim muốn cùng ông xã xem. Hai người ngồi trên sô pha, tắt hết đèn, trong phòng chỉ có màn hình chiếu phim là sáng lên.

Đến cuối phim, có một đoạn nam nữ chính làm chuyện người lớn.

Thật ra thì cũng không quá lộ liễu, chỉ là đạo diễn kỹ xảo quay quá cao siêu, dùng góc quay và nhạc phim tạo thành một không khí vô cùng ái muội.

Trình Tiêu vừa xem vừa đỏ mặt, cọ cọ vào lưng ghế.

Vương Nhất Bác cảm nhận được động tác của Trình Tiêu, liền duỗi tay ôm cô vào lòng.

Trình Tiêu cảm nhận được trên eo mình có một bàn tay không ngoan, liền kêu lên: "Ông xã"

"Ừ." Vương Nhất Bác cũng không thèm để ý, chỉ lo ngửi mùi hương nhàn nhạt trên người Trình Tiêu.

Hành động của anh nói cho cô biết anh muốn làm gì. Anh trực tiếp trở mình, đè cô lại.

Trình Tiêu cố gắng trốn tránh nụ hôn trên cổ: "Ông xã, ông xã, phim còn chưa coi xong."

Vương Nhất Bác thấp giọng nói: "Lần sau xem tiếp."

Không biết vì sao, lần này đi công tác về, vừa nhìn thấy người là anh đã nổi lên ham muốn.

Trước kia không phải chưa từng phát sinh cảm giác này, chẳng qua khi đó chỉ là do sinh lý nhiều hơn. Còn bây giờ, anh bắt đầu thích cảm giác mỗi ngày đều trêu chọc cô một chút như thế này.

Màn hình còn đang sáng, ánh sát yếu ớt tỏa ra, Vương Nhất Bác đột nhiên nhìn thấy đầu gối chân trái của Trình Tiêu bị bầm một mảng.

Anh dừng động tác lại, nhíu mày, dùng tay vuốt khẽ: "Sao lại bị thế này?"

Trình Tiêu vô cùng bình tĩnh đáp: "Là do tập nhảy, không sao hết."

Vũ đạo của bài《This Is Love》có động tác phải quỳ xuống đất, lúc đó cô mặc váy ngắn nhưng quên mang đồ bọc đầu gối, mà sàn trong phòng tập nhảy lại cứng, nên lúc tập bị bầm là chuyện bình thường.

Vương Nhất Bác nghe xong, đem chân cô đẩy đến ngực, cúi đầu hôn nhẹ lên đầu gối.

"Sau này không cần đi tập nhảy nữa." Anh nói.

Hai tai Trình Tiêu đỏ lên, nói: "Ngày thường đứng lên ngồi xuống không sao hết, chỉ lúc động đến mới đau thôi. Cho nên mấy ngày này anh không được dùng tư thế kia đâu đó."

Vương Nhất Bác ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt nghiêm trang của Trình Tiêu, liền nhớ đến tư thế kia là tư thế gì.

......

Lăn lộn từ phòng chiếu phim đến phòng ngủ xong đã là nửa đêm.

Trình Tiêu tắm xong, nằm trong chăn lười nhác không muốn động đậy.

Vương Nhất Bác mân mê lọn tóc của cô, ôn tồn cùng cô nói chuyện phiếm: "Cuối tuần này về thăm bà nội có được không?"

Trình Tiêu ngáp một cái: "Chỉ đi thăm bà nội thôi ạ?"

Vương Nhất Bác: "Ừ."

Trình Tiêu: "Được ạ."

Nếu chỉ đi gặp bà nội thì cô rất sẵn lòng. Còn nếu phải đi gặp mấy người họ hàng kia thì có hơi ngán.

Cảm nhận hơi thở đều đều của cô, Vương Nhất Bác nhìn sống lưng đơn bạc của Trình Tiêu dán vào ngực anh, giống như một con mèo nhỏ cuộn tròn ngủ trong lòng, không biết vì sao không ngừng suy nghĩ.

Anh thấy Trình Tiêu còn chưa ngủ, vì thể xoay người cô lại, Trình Tiêu liền tỉnh.

Trình Tiêu tưởng đêm nay đã dừng lại tại đây, có thể ngủ rồi, kết quả vừa mở mắt, đã thấy ông xã muốn làm gì đều viết rõ trên mặt.

Vương Nhất Bác không nói gì, chỉ hành động.

Trình Tiêu bỗng dưng bật khóc nức nở.

Vương Nhất Bác: "Sao thế em?"

Trình Tiêu liền giở giọng lên án: "Ông xã, anh trước kia không có như vậy, rõ ràng là không có làm cái kia."

Cô nhớ rõ ràng trước kia ông xã vô cùng dứt khoát, ở trên giường xong việc là xong việc, sao lúc này lăn lộn từ phòng chiếu phim đến phòng ngủ rồi, vất vả lắm mới tắm rửa xong, kết thúc chưa bao lâu, không nói hai lời đã lại muốn làm rồi.

Tuy cùng ông xã lăn lộn là biểu hiện của tình yêu, nhưng mà Trình Tiêu phát hiện thể lực của cô chịu không nổi, cho nên vô cùng buồn bực.

Vương Nhất Bác nghe Trình Tiêu lên án, dừng lại một chút: "Là......sao?"

Trình Tiêu liều mạng gật đầu: "Đúng vậy."

"Không tin anh xem đi, bây giờ chúng ta xài bao nhanh hết cực kỳ."

"Số lượng hồi xưa dùng cho hai tháng bây giờ mới có một tuần đã xài hết rồi."

~ Hoàn chương 14 ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top