Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3. Công viên giải trí Ác Mộng (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: Nhiệm vụ ẩn!- Lời tiên tri 413

Cố Tư đi dọc theo con đường nhựa xám, hai bên đường đều là những gã hề cười ngày càng quỷ dị. Thế nhưng khi đi gần tới nhà gương, những nụ cười man rợ ấy từ từ biến đổi thành khuôn mặt đẫm lệ.

Có gã hề một bên mặt thì vui cười sung sướng một bên mặt là nước mắt xề xòa.

Có gã hề một bên mặt thì nước mắt chảy dài còn một bên mặt là phẫn nộ đầy sát khí.

Những gương mặt ấy cứ mang lại ảo giác hỗn loạn khiến người khác phải khó chịu khi nhìn vào như một cái gì đó đối lập kéo người khác vào vòng xoáy vô tận.

Phía trước lờ mờ xuất hiện một ngôi nhà u ám, hai bên treo đèn lòng đỏ đã sẫm màu. Phía trên treo một tấm bảng gỗ cũ kĩ khắc mấy chữ ' Nhà Gương Đa Diện '. Hai bên là hai hình người giấy với kích cỡ người thật đầu gục xuống mặc trang phục như những con búp bê.

Hai tay của người giấy đang buông thỏng bỗng hơi nhúc nhích khi Cố Tư tiến đến gần. Đến khi Cố Tư dừng trước cửa chúng ngẫng phắt đầu dậy, miệng giấy khép mở tay chân lắc lư như một cỗ máy đang khởi động.
Sau khoảng vài giây cái đầu của người giấy từ từ xoay lại đối diện với cậu, lúc này đây Cố Tư mới nhìn rõ được khuôn mặt của chúng.

Khuôn mặt của chúng được làm rất sinh động như người thật, hai người giấy như một cặp song sinh với khuôn mặt và trang phục giống hệt nhau, chỉ có điểm khác duy nhất là màu sắc của đôi mắt, một bên xanh bên đỏ.

Chúng nhìn chằm chằm vào Cố Tư rồi hai tay đan lại với nhau, cùng nhau lên tiếng : " Chào mừng ngài đã đến với Nhà Gương Đa Diện", chất giọng ngọt ngào của bé gái nhưng giọng điệu lại lạnh tanh cứng ngắt.

Rồi chúng lần lượt nói tiếp, đứa bên trái : " Em là Đa Đa "

" Em là Diện Diện " đứa bên phải nói tiếp.

" Nếu ngài muốn vào nhà gương tham quan, vui lòng đăng ký ở đây "

Nói rồi hai người giấy lấy ra một món đồ từ sau lưng được trùm bằng tấm vải đỏ, hai người giấy đưa nó đến trước mặt Cố Tư rồi gỡ tấm vải ra.

Giờ đây trước mặt cậu là một cái gương tròn nhưng nó không có mờ đục như mặt nước hồi nãy mà ngược lại có thể thấy rất rõ hình dáng của cậu trong đó, mái tóc trắng và con mặt xanh như biển sâu.

" Nếu ngài muốn đăng ký vui lòng nhìn thẳng vào gương và đọc ba lần từ ' Đa Diện' "

Cố Tư nhìn thẳng vào gương một lúc nhưng không nói gì, cậu ngước lên nhìn hai người giấy : " Đa Đa, Diện Diện hai em có nghĩ rằng sẽ có người sợ gương không ? "

Hai cố bé người giấy có vẻ rất bất ngờ vì Cố Tư nói chuyện với mình : " Ngài đang hỏi tụi em ạ ? "

Hai cô bé mở to đôi mắt to tròn đầy vẻ kinh ngạc, có vẻ hai bé đã ở đây rất lâu rất lâu nhưng những người chơi tới đây cũng không ai nói với hai bé một lời nào vì có lẽ ' người giấy' như tụi em thì có gì đáng để mà nói chuyện, người ta nhìn vào cảm thấy sợ.

Như đọc được lời nói thầm trong tâm của hai bé Cố Tư cụp mắt rồi đưa tay vào túi lấy ra hai viên kẹo bạc hà  : " Hai em rất đáng yêu "

Nhìn thấy viên kẹo trong tay, hai em rủ đôi mắt được vẽ bằng màu sinh động tựa như đang tỏa sáng long lanh : " Anh không sợ tụi em hả? Tụi em có thể làm hại anh, ai cũng nói dáng vẻ của tụi em rất đáng sợ " 

Cố Tư nhìn từ trên xuống, nhưng cậu không thấy hai người giấy này có gì đáng sợ ngoại hình như búp bê còn trông khá đáng yêu.

" Anh rất thích những em bé đáng yêu " nói rồi đặt viên kẹo lên tay hai bé.

Rồi lặp lại câu hỏi vừa này : "  Đa Đa, Diện Diện hai em có nghĩ rằng sẽ có người sợ gương không ? " 

Hai búp bê giấy ngẩng đầu lên nắm viên kẹo trong tay một cách nâng niu nói : " Tụi em nghĩ nếu một người sợ gương thì người đó có thể có vẻ ngoài rất xấu " 

" Nhưng nếu người đó không hề xấu xí thì sao ? " Cố Tư nhìn thẳng vào chiếc gương trước mặt mình.

Đa Đa và Diện Diện im lặng không biết phải trả lời thế nào, hai bé nhắm mắt suy nghĩ.

Bỗng nhiên Cố Tư lên tiếng : " Cảm ơn tụi em"

Nói rồi Cố Tư xoa đầu hai bé rồi xoay người đi, vừa đi vừa nói : " Chút anh sẽ quay lại chơi với hai em, cảm ơn hai cô bé đáng yêu nha "

Hai bé ngơ ra rồi vô thức lấy tay xoa đầu mình, sao đó ôm viên kẹo vào lòng nói rù rì : " Dạ "

_____

Khi đi xa khoảng 50 m Cố Tư lấy điện thoại trong túi ra nhìn, đúng như cậu nghĩ màn hình điện thoại bằt đầu mờ đục đến khi cậu bước đến gần tên hề trước mắt màn hình điện thoại đã mờ hoàn toàn không còn phản xạ ánh sáng.

Thật ra cậu cũng không khó đoán.

Cố Tư dựa vào việc trò chơi chưa chính thức bắt đầu mà bạo dạng đi hỏi thăm hai cô bé kia, ban đầu cậu dự định sẽ vào chơi trò chơi ở nhà Gương trước nhưng không ngờ hai cô bé lại đưa gương đến trước mặt cậu giúp cậu xác thực suy đoán của mình.

Nếu đúng như cậu nghĩ, một sinh vật khi sợ hay bài xích thứ gì đấy sẽ có ý thức tránh xa và loại bỏ thứ đó xung quanh mình. Chẳng hạn như công viên giải trí này không có bất cứ thứ gì có thể phản xạ ánh sáng ngay cả mặt nước và điện thoại cũng bị vô hiệu hoá, những tên hề lại cách chỗ nhà gương nơi duy nhất có thể phản xạ lại hình ảnh một khoảng rất xa là 50m bán kính. Vậy sẽ có hai trường hợp có thể xảy ra:
1. Nếu một người sợ gương hay nói đúng hơn là gương mặt của họ, họ sẽ vô thức tránh xa và ít soi gương vì sợ phải đối diện với bộ mặt không hoàn hảo của bản thân.
Nhưng trường hợp này có thể loại trừ, vì trường hợp này sẽ được xếp vào loại ám ảnh và ảnh hưởng cảm xúc chứ không đến mức phải sợ hãi và bài xích.

Nhưng nếu là sợ hãi thì cũng không có khả năng. Vì những gã hề này căng bản không sợ gương mặt của mình, nếu một tên hề soi gương mà lại sợ chính khuôn mặt của mình hay nói đúng hơn là sợ chính lớp sơn mình tự vẽ trên mặt nên điều này không có khả năng.

Vì sẽ không một ai tự làm mặt tiền của mình trở nên đáng sợ cả .

Trường hợp thứ hai là..

Đây không phải thế giới thật, hay nói dễ hiểu hơn công viên này có một nhiệm vụ ẩn liên quan đến gương và ' tấm gương ' đó chứa đựng bí ẩn khiến công viên này sợ hãi...

Vậy có thể lợi dụng việc ám ảnh với mặt phẳng phản xạ mà khống chế tên hề một vài lần. Có thể gọi là nhược điểm tạm thời.

Khi suy nghĩ đến đây, giọng nói của hệ thống vang lên :
[ chúc mừng người chơi đã mở khoá nhược điểm 1/2 của quái vật : tên hề quỷ dị ]

[ Tên hề sợ một tấm gương thần bí ở công viên này, nên dẫn đến ám ảnh và bài xích với những vật vó thể phản xạ ánh sáng, người chơi có thể lợi dụng điều này để tạm thời khống chế tên hề ]

[ Thời gian khống chế tối đa là 30 giây ]

[ Người chơi kích hoạt nhiệm vụ ẩn <Thế giới thật>]
[ Nhiệm vụ ẩn 1: tìm ra được cách vào thế giới thật ]

Nhìn thấy con số 1/2 và tuyến nhiệm vụ ẩn được mở khoá Cố Tư cong cong khéo miệng nhìn qua vô cùng sảng khoái, ánh mắt còn ẩn dấu sự điên cuồng không thể tả.

Nụ cười xinh đẹp ấy như đánh dấu một số phận tan nát của phó bản này, hay chính là sự trỗi dậy của một con quỷ đang ẩn sâu.

______
Quay về với hiện tại.

Hệ thống bắt đầu phát câu hỏi thứ 6

[ Hãy kể tên thần tượng của người chơi Anh Quân 5,4,...]

Anh Quân vẻ mặt bất ngờ, cậu biết hệ thống cũng chẳng đoan chính gì nhưng không ngờ lại có thể ăn gian bỉ ổi đến mức này.

Còn Cố Tư vẻ mặt vẫn bình thường không hề gợn sống, cậu nắm chặt nắp hộp tư thế chuẩn bị sẵn sàng trốn vào hộp kính bất cứ lúc nào.

Cố Tư thầm thở dài trong lòng :

Số sáu đúng là con số định mệnh mà.

Anh Quân hoàn hồn lại trả lời ngay tấp lự : " là streamer game kinh dị Toru "
Cậu nói với vẻ mặt hệt như fan kheo idol,còn vui vẻ nhìn Cố Tư chứng kiến cảnh người gặp hoạ vẻ mặt hả hê như báo được thù.

Nghiệp đó cu, dám lấy đồ anh của tao.

Streamer game kinh dị Toru (Cố Tư) : "..."

Ồ, thì ra hậu quả của việc không lộ mặt là đây.

Vừa trong tình trạng bất lực cộng ngơ ngác Cố Tư khom người đậy nắp thùng kính, ánh sáng bên trong bị chặn lại, không gian tối om.

Bên ngoài thùng kính, khi hệ thống kết thúc đếm ngược mấy con quái vật liền xông tới, chúng cầm vũ khí nhào đến bên cái hộp kính với ánh mắt sắc lẹm cái miệng mở toát lộ ra những cái răng nhọn hoắt như dã thú.

Lúc này đây ở đại sảnh Vạn Kính, người xem đã thầm thở dài một cách đầy thương hại:

" Haizz, đẹp mà chết sớm quá "

" Ngu thì chịu vậy "

"...."

Đúng thế không ai nghĩ rằng Cố Tư có thể sống sót trong trường hợp đó, nếu ban đầu cậu mua là một cái vòng bảo vệ 10s còn có thể tìm được dường sống trong chỗ chết nhưng với hộp kính đó thì e rằng chỉ có tử lộ là mở rộng.

Dù không được xem khoảng khắc của Cố Tư khi nói chuyện với hai cô gái giấy, nhưng có lẽ họ đã xem nhẹ việc tại sao xung quanh nhà kính lại vắng người như vậy, họ đã chủ quan và điều ấy chứng tỏ rằng những người xem mồm ba miệng bảy phán xét người bên trong màn hình là một đám ong chỉ biết kêu vo ve, nếu họ thật sự vào phó bản này có lẽ chỉ biết thoi thóp mà tìm sự sống một cách tầm thường.

------
Tại một không gian tối tăm chỉ có vài ngọn nến lay động.
Một người cầm bút lông vũ trắng tinh viết loay hoay những dòng mực đỏ lên trang giấy ố vàng.

Đôi mắt của người nọ đã bị tấm vải đen bịt lại, Trên trán lấm tấm mồ hôi và những đường gân căng chặt. Trông khá chật vật.

Hắn cắn chặt môi như cố nuốt ngụm máu sắp tràn ra khoé miệng. Tay trái cố định tayphải cầm bút đang rung rẩy cực độ.

Trên trang giấy vàng ố những dòng chữ bắt đầu xuất hiện, nét chữ ngay thẳng nhưng lại pha nét ma mị tang thương. Chúng nó cứ dần dần hiện ra mặc kệ mà không theo sự điều khiển của người cầm bút.

Đúng vậy! Những con chữ ấy tự hiện ra hay nói đúng hơn cây bút đang điều khiển con người kia viết ra những dòng chữ như một lời tiên tri cho vận mệnh của nhân loại.

Sau một hồi viết, người nọ phun một ngụm máu, gục xuống trên bàn. Số trang dừng lại ngay con số 413. Nó viết :

"Đến khi bầy sói gầm thét trong tuyệt vọng và ánh trăng lẳng lặng  đứng " nhìn", quỷ hay thần sẽ xuất thế? Tấm gương phản chiếu sự thật hay chỉ là một màn kịch của vị thần lừa dối"

" Sinh ra từ đại dương, chết trong ảo ảnh  "
.....!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top