Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chả cốm

Đối diện đường phố lạnh lẽo chen chúc, Sư Tử kéo mắt kính lên đầu, nhịp đùi, hút một ngụm nước ép. Bởi nói, trở về địa bàn của chính mình, cảm giác khác bọt hẳn.

Hút thêm ngụm thứ hai, nguyên mặt bàn ướt nhẹp.

"Phắc! Hụ hụ!"

Sư Tử vừa đấm lồng ngực vừa ho sặc sụa.

Hình ảnh xuất hiện trước mặt khiến Sư Tử sốc hơn cả xem xong cái kết của bộ phim truyền hình dài tập đêm qua trên kênh htv7.

"Cái củ cải gì vậy?!"

Sư Tử nhổm người dậy, mắt trợn to lên nhìn.

"Anh mới đi ăn xin về hả? Hay mới đi chích xì ke xong?"

Xử Nữ phẩy phẩy tay, ra hiệu cho Sư Tử im lặng ngồi xuống. Khách trong quán đang nhìn hai người kia kìa.

"Cậu la to quá."

Sư Tử vẫn chưa thể ngồi xuống bình thường. Cậu đứng bất động dòm chăm chăm Xử Nữ, ánh mắt thảng thốt không nói nên lời.

"Cậu đứng chi vậy? Ngồi xuống đi."

"Anh..."

"Có gì ngồi xuống rồi nói."

Sư Tử chưa hết ngỡ ngàng sau màn lộ diện không lường trước của Xử Nữ.

"Tôi hỏi thiệt. Anh ra đây hút hàng dữ lắm hả?"

"Cậu nói gì vậy? Hút hàng gì?"

"Chứ không sao nhìn anh ghê thế?!"

Xử Nữ à một tiếng, gãi đầu cười.

"Ghê lắm sao?"

"Tôi có đem theo gương đây, muốn không tôi cho mượn. Mà túm lại, mới một tháng thôi anh đã làm cái vẹo gì thế?"

Xử Nữ chỉ cười cho qua. Với tính tình của cậu, nếu như để Sư Tử biết được có cả một câu chuyện y học đằng sau thì sẽ nhức đầu lắm.

Thấy Xử Nữ cứ cắm đầu trầm mặc, Sư Tử linh cảm chắc chắn có chuyện. Mặt cậu căng lên, bốp chát tra hỏi.

"Có phải về đây, ỷ có tiền có của, nó hành hạ anh đúng không? A! Hay là nó đua đòi, nạp bồ mới rồi bắt anh làm ô sin?"

Xử Nữ xua tay.

"Cậu xem phim Đài Loan nhiều quá rồi."

"Chứ không thì sao? Anh giải thích đi! Đang đẹp tr... ai.. à không, đang bình thường tự nhiên ai lại teo tóp như hút xì ke thế kia?"

"Thì do lạ cách nêm nếm nên tôi ăn ít hơn thôi."

"Đừng có xạo! Chỉ cần anh mở miệng, nó dư sức thuê cả hạm về nấu cho anh ăn."

"Em ấy không rảnh như cậu."

Sư Tử tức.

"Không rảnh? Hôm kia tôi thấy nó trong club nhảy nhót đến tận sáng hai ba giờ sáng. Không rảnh chỗ nào?!"

Xử Nữ cụp mắt xuống, hai tay đặt dưới đùi xoa nắn vào nhau.

"À thôi tôi biết rồi."

Sư Tử ngả lưng ra ghế, tỏ vẻ hiểu rõ mọi chuyện. Nghĩ ngợi đâu đó mấy giây, cậu tặc lưỡi, chê trách.

"Cũng tại anh! Ai biểu cứ ôm khư khư cái lối suy nghĩ cổ hủ ở Sài Gòn. Đã về đây, sống trong môi trường mới, phải biết thích nghi! Nó đi nhảy đầm, anh cũng phải đi nhảy vài ba tăng. Bây giờ nó là đại gia biết bao nhiêu đứa thèm thuồng, anh vẫn y chang một đứa nhà quê! Tôi nhìn anh còn ngán huống hồ chi nó. Nghe tôi, bớt học lại. Học chi cho dữ sau này cũng có dùng đâu. Lo tu sửa nhan sắc đi."

Sư Tử giảng giải một tràng.

Xử Nữ im lặng ngồi nghe.

Đúng là một cảnh tượng hoàn toàn trái ngược với một tháng trước.

"Ờ... Tôi biết rồi. Thôi đừng nói chuyện này nữa. Cậu định ở Hà Nội ăn tết mấy tuần?"

"Một tháng."

"Ừm. Rồi có định đi gặp Bạch Dương không?"

"Mắc mớ gì phải đi gặp? Tôi không phải đứa ngu muội thích đi ăn thừa. Nhìn đây!"

Sư Tử móc điện thoại ra, dài mũi khoe.

Trên màn hình là ảnh chụp của cậu cùng một cô gái trông rất quen mắt.

Xử Nữ nhướn mày.

"Nhân Mã?!"

Sư Tử kinh ngạc.

"Sao anh biết?!"

"À... Trước cậu, Nhân Mã cũng từng là "học trò" của tôi."

Sư Tử không tin nổi.

"Sao người nào tôi quen anh cũng quen hết vậy?"

"Ngược lại mới đúng. Cậu phải đối xử tốt với em ấy đấy! Nếu cậu ở Hà Nội lén lút làm chuyện mờ ám, tôi sẽ mách với Nhân Mã."

"Ơ hay!"

Thật ra Xử Nữ rất vui vì Sư Tử và Nhân Mã thế nào lại cặp với nhau. Biết được con người của cậu, anh có thể an tâm ủng hộ cho hai người. Hơn nữa, Sư Tử đơn phương Bạch Dương lâu như vậy, đến lúc phải bước ra khỏi một bài toán vô nghiệm, đi tìm một phương trình mới.

"Rồi anh tính sao?"

"Tính gì cơ?"

"Đừng có đánh trống lảng! Nhân Mã bắt tôi đi gặp anh, cập nhật tình trạng cúp pồ gì đó. Thực tình, chẳng hiểu nổi bọn con gái."

"Ha ha, cậu nói với em ấy cúp pồ vẫn còn nha."

Sư Tử không phải loại người quá nhạy cảm nhưng chỉ nhìn sơ thái độ của Xử Nữ, dù cho anh mạnh miệng, cậu vẫn đoán được có uẩn khúc gì đó.

Thấy đôi bên cứ im thin thít, Sư Tử đề nghị.

"Bỏ đi! Không muốn nói thì thôi. Đi ăn đi. Tôi bao. Anh ăn món gì ở đây rồi?"

"Cũng không nhiều. Tôi ít ăn ngoài lắm."

"Ờ, nhìn biết liền à. Khỏi kể. Có đang thèm gì không?"

Suy nghĩ một chặp, Xử Nữ ngước lên, đáp.

"Ở đây có chỗ nào bán chả cốm ngon không?"

"Xời, thiếu cha gì. Đi!"

Sư Tử xoành xoạch sải bước trong khi Xử Nữ chầm chậm theo sau. Trông anh lù khù nhích từng bước, Sư Tử cầm nón bảo hiểm chống nạnh, ánh mắt hình viên đạn.

"Lẹ lên!"

"Ờ... xin lỗi, tôi bị tê chân."

Sư Tử chở Xử Nữ đến một tiệm ăn khá lớn, không gian tươi mát, bài trí theo phong cách truyền thống Hà Nội cổ xưa. Lúc đang lấy vé gửi xe, Xử Nữ ngó thử vào trong, đảo mắt một vòng, anh bèn nhận ra một vóc dáng quen thuộc. Dù hơn nửa gương mặt của người đó bị che khuất nhưng anh biết rõ chắc chắn người đó là ai.

Ngay lập tức, Xử Nữ giật áo Sư Tử, gấp gáp nói.

"Hay là... mình đi quán khác đi."

Sư Tử khó hiểu.

"Sao thế?!"

"Ừm, chỗ này hơi đông, chắc chờ lâu lắm."

"Anh đúng là không biết gì về ẩm thực hết! Quán nào càng đông là càng ngon biết chưa. Ở đây bán đầy đủ các loại chả Hà Nội tha hồ mà chọn."

"Tôi thấy ăn quán bình dân cũng được, nơi này nhìn sang vậy chắc mắc lắm."

"Tôi trả tiền chứ có phải anh đâu mà lo! Thôi, đi vào."

Xử Nữ nhất quyết đứng cứng ngắt ở đó, không chịu vào.

Sư Tử lúc này mới nghi ngờ, ló đầu nhìn vô trong. Giờ thì cậu hiểu tại sao Xử Nữ lại sợ xanh mặt như vậy.

"Tưởng gì. Hoá ra là sợ bị nó đánh ghen."

Xử Nữ lắc đầu.

"Thôi. Mình đi chỗ khác đi."

Sư Tử cố tình đứng từ bên ngoài nhìn vào nghe ngóng. Phát hiện ra gì đó, cậu phấn khích.

"Ê, ê, nó đi ăn với gái. Cơ hội trả thù tới rồi! Vô quất nó! Lẹ lên!"

Xử Nữ kéo Sư Tử ra.

"Đừng... Chúng ta đi chỗ khác."

"Anh bị sao vậy? Nó hẹn đứa khác đi ăn trưa mà bỏ qua hả?"

"Chắc em ấy đi ăn với bạn thôi. Không phải tôi ngại chạm mặt họ. Tôi là sợ em ấy thấy cậu lại làm rùm beng lên."

"Bạn con khỉ. Anh cả đời tia trai chứ có bao giờ nhìn gái đâu. Với con mắt nhà nghề của tôi, con bé đó thích nó chắc luôn!"

"Thôi được rồi mà, chúng ta đi đi."

"Đấy! Thấy chưa! Con bé đó đang dẹo dẹo đút thức ăn cho nó kìa."

Xử Nữ buông tay.

"Cậu không đi thì tôi đi trước."

Sư Tử bực mình, quay đầu đuổi theo.

"Ê!"

Xử Nữ lạc mất nhận thức, cắm cúi bước đi mà không biết đang đi đâu. Nếu không phải Sư Tử chạy nhanh thì anh suýt nữa đã băng qua đường mà không cần nhìn đèn.

"Điên rồi hả!"

Sư Tử thở hồng hộc.

"Nãy kêu đánh ghen đi không nghe, giờ cụp đuôi bỏ chạy!"

Xử Nữ không tranh luận.

Anh đang nhớ tới lời của bác Giải, rằng nếu không phải trưa nay vì có việc đột xuất thì Song Tử đã ghé về nhà ăn cơm. Trước đó, anh tự tay vào bếp nhờ bác Giải chỉ bí quyết cách làm chả cốm ngon vì đợt trước mùi vị chưa đạt lắm.

Sư Tử vòng ra trước, thấy Xử Nữ đưa tay dụi mắt liền phát hoảng.

"Đậu phộng! Làm gì vậy?! Đừng có khóc!"

Cậu sợ con gái khóc nhưng chưa từng thấy đàn ông khóc bao giờ.

"Hả? Hồi nãy chiếc xe tải chạy ngang bắn bụi vô mắt tôi thôi."

Sư Tử đứng đực ra, một hồi tỉnh lại bèn mắng.

"Anh đừng có làm tôi ớn lạnh được không?"

"Thôi, cậu về lấy xe đi. Chúng ta đi ăn chỗ khác. Tôi bao."

Quan sát kỹ thấy Xử Nữ đúng là không có khóc thật, Sư Tử mới an tâm trở về lấy xe.

Cả hai đến một quán khác. Lúc này Sư Tử đã đói meo nên gọi đầy một bàn, cắm đầu cắm cổ ăn mặc kệ sự đời. Xử Nữ ăn nhưng không được nhiều vì suốt buổi tâm trí anh không thể ở yên một chỗ.

...

Mẹ của Song Tử đang ngồi xem ti vi, thấy Xử Nữ từ bên ngoài mới về, bà chỉ thầm liếc một cái rồi tiếp tục xem. Chờ Xử Nữ lên lầu rồi, bà quay qua gọi bác Giải.

"Bác có biết nó đi đâu giờ này mới về không?"

"Dạ bà chủ, cậu ấy đi ăn trưa với bạn."

"Tưởng hiền thế nào. Mới về đây có mấy tuần đã tụ tập bè bạn. Như con người ta, đi ăn bên ngoài cũng phải biết mua gì đó về biếu người lớn. Đằng này nó về tay không, chẳng nói năng gì đã vọt thẳng lên lầu."

Bác Giải chỉ dạ nhỏ một tiếng, không bình luận gì thêm. Bình thường mẹ Song Tử đã khó tính, đối với người bà không thích sẽ càng hà khắc hơn.

Mỗi lần như vậy ông đều không biết phải làm sao mới có thể trọn vẹn đôi đường.

"Bà chủ, hình như cậu Song Tử về."

Dường như đã đợi lâu lắm rồi, bà ấy đứng bật dậy.

"Nó về một mình hả?"

"Dạ cậu ấy về với bạn."

Nghe tới đây, mắt của bà sáng lên, rón rén nhướn người nhòm ra cửa xem thử. Nhận ra người bên cạnh của Song Tử, gương mặt bà bừng lên phấn khởi, nhỏ giọng ra hiệu với bác Giải.

"Mau, đón con bé vào đi."

"Dạ."

Người con gái đi bên cạnh Song Tử là cháu của người bạn thân mà bà ấy nói chuyện lần trước.

Bước vào trông thấy mẹ của Song Tử đầu tiên, cô gái liền niềm nở hai tay biếu quà cho bà rồi sau đó tặng quà cho bác Giải.

"Lâu quá không gặp! Con bây giờ ra dáng thiếu nữ rồi!"

Cô gái vô cùng nhã nhặn, đáp.

"Dạ. Cô dạo này khoẻ không ạ? Dì con bảo cô dạo này rất bận rộn với mấy dự án homestay ở Đà Nẵng nên con mua sữa Haberlife và vài thực phẩm đẹp da cho cô. À, con còn ghé mua thêm một cái bánh ngọt ở tiệm mà cô thích nữa."

"Ha ha, con bé này lớn lên không những xinh đẹp mà còn lễ phép chu đáo như vậy. Thôi, vào đây ngồi đi. Mà hai đứa đã ăn uống gì chưa?"

"Dạ Song Tử đưa con đi ăn rồi."

Lúc này Song Tử đang nói gì đó với bác Giải xong quay qua hai người họ bảo.

"Mẹ với Nhi nói chuyện đi."

"Cái thằng này! Con gái người ta đang ở đây mà đi đâu? Thôi đem bánh ngọt qua bàn, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện. Bé Nhi vài tuần nữa sang lại Mỹ rồi. Con bây giờ phải tranh thủ hỏi em chuyện học hành bên đấy để lấy kinh nghiệm cho sau này."

Bác Giải nhanh nhẹn dọn bàn, chuẩn bị ít trà.

Tiếng trò chuyện rôm rả vọng lên, ngay góc lầu mà Xử Nữ đang đứng.

Sau khi lên phòng thay quần áo, anh định trở xuống để tập làm chả cốm, vận dụng mùi vị mà mình nếm qua ở quán ăn trưa nay.

Chỉ là với tình huống bây giờ, anh nghĩ mình không xuống sẽ tốt hơn. Nhưng mà Xử Nữ cũng không trở lên mà đứng ngay giữa cầu thang.

Từ góc này, anh có thể lấp ló nhìn thấy lưng của Song Tử và kế bên là bờ vai của cô gái thi thoảng sẽ vì bật cười mà vô tình chạm vào.

Đứng khoảng mười lăm phút, Xử Nữ cuối cùng quyết định trở về phòng.

Anh không biết mình ngủ thiếp đi trong bao lâu.

Không gian bấy giờ đã không còn tiếng nói cười.

Xử Nữ leo xuống giường, đi qua nhìn tấm thảm chùi chân mà mình cố tình đẩy sát khe cửa để khi có ai đó đi vào, cánh cửa sẽ đẩy nó lệch sang một bên.

Tấm thảm hiện tại vẫn rất thẳng thớm.

Xử Nữ lững thững đi qua ghế ngồi.

Anh vô thức cầm điện thoại lên xem, nhanh chóng bỏ xuống, rồi lại nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính tối thui trước mặt.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top