Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay yoongi thức dậy sớm.
Đó là một kì tích đấy.
Vò vò mái tóc màu mint mới nhuộm hôm qua của mình đến mức rối bù lên,yoongi thẫn thờ bước xuống giường. Bàn chân nhỏ nhắn gượng gạo dựng thân hình mảnh mai lên để miễn cưỡng bước vài bước về phía nhà bếp.
Sáng rồi. Và yoongi ấy,thèm caffein.
'Hôm qua không tới....'
Khuấy khuấy ly cà phê đặc đang bốc khói nghi ngút của mình rồi nhấp nhẹ,yoongi thả tự do cơ thể lên chiếc nệm êm ái với một lát bánh mì nướng phết mứt dâu đơn giản cho một buổi nắng đẹp như này.
Mây bồng bềnh lại óng ánh dưới tác động của gió trôi nhẹ như những cây kẹo bông gòn đủ màu sắc xinh xắn mà ngoài đường người ta bán đầy, khiến lòng anh có chút thoải mái.
Thôi thì lỡ dậy sớm một bữa mà ngắm được trời đẹp thế cũng không uổng nhỉ?
'yoongi hyung,hôm nay đi bar không?'_jimin bật cười làm nổi lên chất giọng ngọt ngào vốn có của cậu nhóc,dù là nói chuyện trực tiếp hay qua điện thoại,như bây giờ chẳng hạn.
- hôm nay à...._hoseok hôm qua không tới,mà đúng là thời gian biểu của hắn cũng thất thường nữa. Nên có lẽ là hắn sẽ không tới luôn hôm nay đâu nhỉ?
'Vậy là chốt nhé,hẹn gặp anh lúc 10h tối tại Paradise nha!'
- ơ,anh mày còn chưa trả lời...._câu chưa dứt mà người bên kia đã dập điện thoại rồi,yoongi bối rối gãi đầu. Cũng lâu lắm rồi mới đi bar (từ lúc qua lại với hoseok thì số lần yoongi đi đu đưa tụt xuống bằng không),nên yoongi cũng chả biết làm gì. Thôi thì mặc gì tối tính. Còn bây giờ,cảm nhận gió vờn nhẹ lên mái tóc bạc hà của anh,nằm yên cho nắng tô điểm thêm hồng gò má nhỏ nhắn của anh,yoongi lại muốn lim dim đôi mắt một mí ti hí của mình.
Đã bao lâu rồi,anh mới được cảm nhận một...ừm...hôm nay thứ mấy nhỉ? À,thứ 4. Một sáng thứ 4 yên bình đến lạ.
Từng chiếc gai nhỏ xíu của chậu xương rồng bé con mà hoseok đã ném tặng (chính xác là vứt cho,nhưng anh thích gọi là tặng hơn,do hoseok đã đỏ mặt khi đưa anh đấy),thật xinh đẹp. Từng đóa lan trắng tinh khiết còn vương vấn giọt sương của ban công nhà đối diện,thật xinh đẹp. Từng chiếc lá xanh rờn tít xa xa của những con đường phố thị tấp nập người đi,cũng thật xinh đẹp. Từng cánh chim chập chờn đưa dưới những áng mây trắng,xinh đẹp nốt.
Sao hôm nay,mọi thứ lại xinh đẹp đến vậy,nhưng sao...cũng cô đơn đến thế.
Một con người nằm trên giường,tay cầm ly cà phê đặc,đưa mắt nhìn sự ồn ào của cuộc sống thành đô ngoài kia,sao trông hiu quạnh đến thế? Cái chậu xương rồng bé xinh vững vàng đứng một mình trên bàn gỗ bóng loáng,sao lại trông lẻ loi đến thế? Từng đóa cúc dại bên cạnh lan tinh khôi kiêu kỳ khi nãy,sao lại bé nhỏ và mờ nhạt đến vậy?
Chẳng có ai,chẳng có bất kì ai,quan tâm đến cái người ấy,hay đến chậu xương rồng,hay đến bông cúc dại. Dẫu cho người ấy sống một cuộc sống đủ đầy,chậu xương rồng nhỏ bé được tưới đủ nước,bông cúc dại đón đủ ánh nắng để sống,nhưng tại sao chúng nhìn vào vẫn cô đơn đến lạ.
Tình yêu của cúc dại bé nhỏ dành cho nàng lan xinh đẹp chẳng được giãi bày,do cúc dại chẳng thể nào so sánh được với nàng,vì nó xấu xí quá,người ta sẽ lại nhổ bỏ nó đi mất,để nhường lại spotlight cho nàng lan kiêu sa.
Còn chậu xương rồng,vững vàng đón gió,đón nắng,tự mình tạo cho mình một cuộc sống,nhưng cũng vì thế,những chiếc gai vô tình dựng lên thành một màn chắn,khiến xương rồng chẳng thể đến gần ai,ôm lấy ai,cũng như chẳng thể yêu thương ai. Xương rồng chẳng dám nói lời thương với cậu cẩm tú cầu dịu dàng treo ở ngoài hiên,dù hằng ngày hằng giờ lúc nào cũng lén nhìn người ta. Lần đầu tiên trong đời,nó lại thấy ghét những chiếc gai bé xinh vốn là điều tự hào của mình đến vậy.
Người nằm trên giường nhìn thấy cũng xót xa. Anh xót xa vì điều gì? Vì những thổn thức trong lòng không được chấp nhận,nói ra,hay là vì nhìn thấy chính bóng dáng anh ở cây xương rồng bé nhỏ và đám cúc dại đáng thương? Yoongi không biết. Anh không biết và cũng không muốn biết. Câu trả lời đôi lúc sẽ khiến anh tổn thương. Nhưng anh ghét cay đắng điều ấy,nên anh sẽ im lặng thừa nhận. Thừa nhận rằng mình đã thương phải một jung hoseok tàn nhẫn,một con người xem dẫm đạp lên trái tim người khác là thú vui,một con người ẩn sau vẻ ôn nhu dịu dàng là trái tim đầy những vết sẹo và tội lỗi. Anh thương phải một jung hoseok chẳng biết mình là ai,phải làm gì và thuộc về đâu,dẫu cho nhiều lúc đau đớn cứ thay nhau ập đến,và đó là cái điều anh ghét nhất. Anh thương một jung hoseok,đơn giản chỉ là một jung hoseok ngô nghê,ngại ngùng tặng anh những đồ vật tưởng chừng bình thường đến độ khiến anh bật cười (ví như cái bật lửa chẳng hạn,nhưng hắn chắc không biết rằng anh chẳng chịu được mùi khói thuốc). Anh khao khát niềm thương từ jung hoseok,nhiều như hắn khao khát lấy tiền tài,danh vọng và quyền lực.
- yoongie~
anh bật dậy,nhanh chân chạy đến chiếc chuông cửa đang được một lực nào đó tác động lên khiến nó kêu inh ỏi cùng tiếng gọi ồn ào phía bên kia nó. Nhìn qua mắt thần trên cánh cửa,yoongi không khỏi hồi hộp.
Là jin.
Trong thoáng chốc,sự phấn khích của yoongi đã tụt xuống.
'Không phải cậu ta...'
- này,mau mở cửa!! Anh mày sắp mỏi gãy giò rồi!! Đừng giả vờ như em không có nhà,yoongiiii!!!!
- về đi,jin.
- ơ??
- hôm nay em mệt,tiếp khách không được. Anh về đi.
- nhưng...nhưng...
Tiếng bước chân bên kia cánh cửa xa dần,yoongi thở dài.lòng thầm xin lỗi ông anh của mình. Nhưng có vẻ hôm nay,anh thật sự không muốn nói chuyện. Anh chỉ muốn im lặng và tìm lấy một góc cho trái tim mình thôi.
"Em ơi,tình yêu bao giờ chẳng đẹp. Đẹp như tia nắng chiều khiến hây hây đôi má hồng. Đẹp như chùm phượng thắm nở rực góc hè sang. Nhưng em ơi,tình yêu cũng chẳng đẹp bao giờ. Chẳng đẹp khi em yêu nhưng người ta không biết. Chẳng đẹp khi giọt nước mắt em tuôn,môi em thêm khô,gương mặt thêm hiu hắt...."
Mây ngoài kia cứ mãi xinh đẹp thế,nhưng mây nào có biết đợi chờ là chi? Mây cứ phiêu bạt khắp nơi như thế,cùng gió vi vu nơi đồng xanh mây tận,nhưng mây có biết đau khổ là gì? Mây chẳng biết,vì mây cứ mãi vô tư,mãi bay bổng cùng gió. Để lại biển xanh cứ mãi ngóng chờ mây nhìn xuống,và nhìn thấy biển xanh yêu mây trắng nhiều như thế nào khi khắc lên mình bóng hình nàng,không bao giờ thay đổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top