Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Part 4]ghen nhiều chút

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Bright-

(tháng 12 năm 2019)

ngày 27 tháng này là sinh nhật tôi,sáng hôm đó,các fan tập họp lại với nhau nhằm cùng tôi đón mừng ngày quan trọng,không chỉ có fan,dì tôi cũng có mặt ở đó,tôi có chút mong chờ người em đồng nghiệp kia sẽ đến nhưng không nhận lại được đúng với hy vọng của mình

tuy thế! một bất ngờ đã đến từ phía cậu trai kia,Win... nó đã gửi tặng tôi bánh kem xem như là quà sinh nhật,nói cho đặc biệt một tí thì Win là người con trai đầu tiên tặng bánh kem cho tôi từ khi tôi sinh ra cho đến tận bây giờ

tôi có gọi video call cho thằng bé trước mặt fan,nó gửi tôi vài lời chúc và vì thế bọn tôi bị chọc phá theo lẽ thường

"chúc mừng sinh nhật na kab!chúc anh luôn thành công và luôn luôn vui vẻ,hạnh phúc,cũng như...anh mong ước điều gì thì điều đó sẽ nhanh chóng thành hiện thực theo ý anh ha!"

"điều ước của tao mà thành hiện thực thì mầy cũng sẽ trở nên giàu có đó Win"

câu nói phát ra từ tôi làm đám đông bắt đầu hò hét

"Win! dì ăn bánh kem nha!" - dì của tôi trêu

"em ấy mua cho Bright mà" - tôi tự nói câu này rồi tự ngại,lần đầu tiên trước mặt Win,à không...là lần đầu tiên trong lúc video call với Win,tôi tự xưng tên mình như trẻ con thế kia không ngại mới là lạ ấy

"thế à... chòi oi~ bày đặt chiếm hữu nữa kìa,hoang mang ghê á!!" - dì huých vai tôi vì biết tôi đang ngượng đến không khống chế được hành động của mình

tay không ngừng vuốt tóc đồng thời cũng không dám nhìn thẳng vào màn hình luôn

"từ lúc sinh ra,chưa từng có người con trai nào mua bánh cho tao luôn"

"vậy em là người đầu tiên á hả?" - cái vẻ hớn hở của thằng Win là nguyên nhân làm tim tôi đập nhanh hơn bao giờ hết

sao tiếp xúc càng lâu tôi càng thấy thằng nhãi con này thu hút tôi đến lạ,không phải kiểu thu hút vì vẻ ngoài điển trai hay có nét đặc biệt nào đó,chỉ đơn giản là nó khiến tôi không thể rời mắt,và đôi lúc còn chẳng mấy chóc có thể khiến tôi mĩm cười

"mầy không đến cũng không nói tao,tao còn tưởng mầy sẽ bí mật đến dự sinh nhật của tao chứ"

"này là đang mong chờ được tạo bất ngờ phải hơm?~" - mấy chị fan đứng ở hàng đầu không bỏ lỡ cơ hội,cứ nghìm vào tôi mà chăm chích

"chừng nữa không đến nhớ nói tao trước,mắc công...tao chờ"

(-------------)

tối đó thì tôi đi ăn với gia đình,dù sinh nhật tôi nhưng theo thói quen,tôi luôn là người muốn tặng quà cho mẹ,tôi được sinh ra và được nuôi lớn cũng nhờ ơn mẹ,nên việc tặng quà cho bà tôi nghĩ không có gì cần nề hà hay thắc mắc

tôi muốn ngủ lại nhà với mẹ nhưng sáng mai lại có lịch trình,bà lo lắng cho công việc của tôi nên sau khi ăn xong bà liền khuyên tôi quay trở về Bangkok

về đến chung cư nơi tôi sống cũng đã gần hơn 11 giờ đêm,rep tin nhắn chúc mừng từ mấy anh chị em đồng nghiệp khoảng một lúc sau thì tiếng chuông của điện thoại trên tay tôi cắt ngang tất cả

"alo Ai'Win??" - tôi không lưu số thằng Win nhưng tôi nhớ được mấy số cuối của điện thoại nó,thế nên một khi nó gọi đến tôi nhìn số cũng đủ biết là ai

"P'Bright! anh ngủ chưa?"

"chưa!sao mầy không gọi Line, nay sung lên gọi bằng số thường thế?"

"tự nhiên hứng thế thôi,anh xuống dưới sân chung cư nhanh đi!"

"đừng nói tao... mầy đang ở trước sân chung cư đợi tao đó"

"em đâu có điên! tối nay em có công việc gấp,hiện tại có phi bằng máy bay cũng không về Bangkok kịp chứ ở đó mà chờ"

"vậy kêu anh mầy xuống làm gì hả?"

"cứ xuống dưới đi thì biết!và anh nhớ... giữ liên lạc nha"

thật hết cách! tôi chìu ý đi xuống sân nhưng cũng chẳng thấy hiện tượng gì,thằng Win cứ kêu tôi đứng chờ một lát... thì đúng là một lát sau có người đi tới chỗ tôi thật

nhưng không phải Win,là nhân viên giao hàng,giờ này mà vẫn còn đi giao sao?tôi tưởng chỉ giao đến 9 giờ hơn là quá lắm rồi chứ

anh ta hỏi tôi có phải là Bright không?sau đấy thì chuyền sang tôi gói hàng nhỏ,trên đấy có một hàng chữ tiếng anh,khẳng định là nó ghi rồi

"tao nhận được rồi nha Win" - lúc quay trở lại phòng,tôi đã mở ra xem...là một cái đai lưng với nhãn hiệu khá nổi tiếng

"đúng là thiếu gia nha,sợi này chắc phải hơn tiền lương mấy tháng đóng phim của anh mầy đấy"

"anh cứ nói quá,đâu đắc tới mức độ đó đâu"

"ừ ừ,nhưng sau này không cần mua mấy món đắc như này đâu,bánh kem ban sáng mầy gửi đã đủ với anh lắm rồi"

"nhưng mà anh thích nó không?"

"thích! cảm ơn mầy,món quà thứ hai trong ngày rồi đấy"

"hôm trước thấy anh ngắm nó lúc em với anh đi shopping,em đoán là anh thích nên mua làm quà sinh nhật"

"lén lút quan sát anh sao?"

"thôi đi anh hai,tui tình cờ nhìn thấy thôi"

"mầy đang ở đâu vậy?"

"em đang ở...."

"ở đâu?"

" ây da!P!!!đừng quậy được không? em đang nghe điện thoại không thấy à?" - tiếng trách mắng của thằng Win làm tôi chú ý

gọi P? đâu đó còn vọng lên tiếng nói của một người đàn ông khác nữa,nếu không nghe nhầm...thì rất giống với tiếng của P'Luke,người thương Win

"Win..."

"dạ? thiệt ra em đang ở...trời ơi! P!!!ĐỂ YÊN CHO EM NÓI CHUYỆN CHÚT!"

"có vẻ mầy đang bận,tao cúp máy đây,có gì sẽ gọi lại cho mầy sau"

"ơ..nhưng mà..." - không đợi Win phản hồi,tôi một cách vô tình bấm tắt

lại là Fluke,suốt ngày cứ ở bên anh ta...sinh nhật tôi cũng ở bên người đó

mà tôi ấm ức cái gì chứ?Win ở đâu,với ai...liên quan đéo gì đến tôi,nhưng sinh nhật tôi,Win không ở cùng tôi trái lại lại chịu dành thời gian ở cùng một người khác,tôi... cảm thấy rất mủi lòng,chẳng phải cho ai hết...tôi mủi lòng vì chính bản thân tôi

"Bright...mầy chỉ là đồng nghiệp của thằng bé thôi,cùng lắm..thì nó cũng chỉ là xem mầy như anh trai nó,nó không có trách nhiệm phải ở bên mầy,nó chúc mừng,tặng quà cho mầy là đã đủ tốt,đủ hoàn hảo với tư cách một người em,mầy...không có quyền đòi hỏi thêm gì cả"

=========

-Win-

đang ngồi chơi game với P'Bright tại phòng anh thì điện thoại như bị tổng tấn công đột xuất,tiếng tin nhắn phải nói là lia lịa không ngớt một giây nào

"cái gì đấy Win!tắt thông báo giùm cái đi!"

"em cũng có muốn đâu,tại người này em không trả lời thì không có được"

"làm gì có chuyện không trả lời không được chứ"

"thế nếu P'New gửi tin nhắn cho anh,anh dám không trả lời hay không hả?"

việc đem P'New làm ví dụ cho câu chuyện có lẽ đã khiến P'Bright tuột mood,anh ấy đặt điều khiển xuống ghế sofa rồi đi vào bếp với nét mặt không mấy hài lòng

"P'Bright!!dỗi em à?"

"không!"

"thế thì tại sao tự dưng lại bỏ game trốn vào bếp?"

"anh mầy khát nước!đi kím nước uống bộ có vấn đề?"

tôi cười xòa, mặc kệ Bright,bỏ ra sofa lướt IG xem coi có gì thú vị,tôi không giỏi mấy thứ như làm lành

"người nãy giờ nhắn cho mầy,là ai?"

"tò mò rồi sao?tưởng anh không muốn nói chuyện với em chớ!"

"không nói thì thôi" - để cốc nước trái cây xuống trước mặt tôi,Bright tiếp tục tập trung vào ván game mới

"lại dỗi? em nói là được chứ gì... là bạn gái cũ của em,mới chia tay bạn trai nên kím em để mà tâm sự"

"thế mà mầy cũng chịu à?"

"chia tay rồi vẫn là bạn,mắc gì lại không"

"bạn trai cô ấy không khó chịu với mầy sao?"

"tụi em không liên lạc khi cô ấy đang quen bạn trai mới,em chỉ là trong lúc cô ấy cần người ở bên cạnh nhất,không bỏ rơi cổ mà thôi,mối quan hệ của tụi em,hoàn toàn không trở về như ban đầu được"

bản nhạc quen thuộc vang lên từ cái điện thoại tôi đang giữ lấy,hình đại diện là cô bạn gái cũ của tôi..Som,ngay sau tên vẫn còn giữ nguyên một biểu tượng trái tim màu xanh sẫm

"alo...có gì không Som?"

"bật loa!!" - Bright lườm tôi muốn lòi cả con mắt,tôi cũng không biết tại sao lúc đó lại răm rắp nghe lời anh nói mà bấm mở loa lên 

thú thật!cái biểu cảm này của anh... quá đáng sợ rồi,cứ như hổ dữ sắp ăn thịt con mồi,có xíu rùng mình lên mỗi khi liên tưởng tới

"Win,anh... rãnh không?"

"để làm gì?"

"ra gặp mặt em một lúc thôi,em sắp chịu không nổi rồi"

"em bị làm sao đấy?"

"Win à...em..em..." - tiếng thút thít khe khẽ vang lên làm lòng tôi càng thêm rối,trong hoàn cảnh đó không để ý bản mặt của người đứng bên cạnh đã tối đen như phủ mây mù

"em đang ở đâu?"

"ở chỗ cũ...nơi chúng ta hay đến vào mỗi dịp nghĩ lễ cùng nhau"

"đợi anh...anh sẽ..."

"em ấy bận rồi" - ngắn gọn,xúc tích,tôi ngơ ra đó nhìn P'Bright giật máy nói với tông giọng đều đều,mặt vô cảm đến đáng lo

"P!!!anh làm cái quái gì vậy?trả điện thoại em đây"

"mầy là chưa dứt tình phải không?càng ân cần...con gái người ta trong lúc đau khổ càng dễ sa ngã với mầy hơn đấy"

"thì có làm sao đâu chớ...bây giờ Som đang rất cần em,em mà không ra đó thì không phải càng làm tổn thương cô ấy hơn à?"

"nhưng..."

"không nói với anh nữa...khó hiểu hết sức!để cô ấy một mình ở ngoài ban đêm một thằng con trai như em còn đáng mặt sao,em nhất định phải ra đón,đêm nay không ngủ lại phòng anh được rồi"

"hay... có gì mầy cứ đi đi rồi về đây,tao đợi cửa" - P'Bright đột nhiên dịu giọng,có thể do tôi tưởng tượng nhưng hình như...anh là đang nài nỉ tôi thì phải

"không cần đâu!phiền lắm... em về chung cư em ngủ thì thuận tiện hơn" 

lúc tôi mang xong giầy mở cửa chuẩn bị đi thì cùng lúc xuất hiện một cô gái,cô ấy dù tôi chỉ mới nhìn thấy qua hình ảnh,nhưng tôi dám khẳng định đó... chính là người yêu anh

"....."

"New... muộn thế em vẫn đến tìm anh à?" - Bright mở to mắt hết nhìn New lại nhìn tôi,trong ý tứ còn có tí khó xử

tôi thì biết ý chào hỏi xong liền phắn đi không cản trở hai người bọn họ

"bạn gái anh cũng tới rồi,em không tiện ở lâu,đi nha... mai gặp lại ở công ty có gì nói tiếp"

tôi gượng cười vội vã chạy ra,đóng cửa lại mà cảm giác như cơ thể mất đi thứ gì,trống trãi.. thật sự rất trống

Metawin... rốt cuộc tâm trí mầy đang hướng đến ai?

sao sự có mặt của cô gái kia lại làm mầy ưu tư như vậy?mầy lo lắng,mầy sợ sệt,sợ mất đi chỗ đứng trong lòng ai đó! cái kẻ chưa từng thuộc về mầy, liệu...có phải vậy không?

không trốn tránh được nữa đâu Win à,mầy là đang nhập vai quá lố,đến mức không thoát ra được,đến mức... đem tình yêu thương của Tine đặt vào chỗ của P'Bright,người đóng vai một hình tượng giống y như anh ấy

mầy là cố tình nói mập mờ về chuyện của P'Luke nhằm xem phản ứng của anh,mầy từ lâu...đã vì cái cách chăm sóc ân cần của anh mà rung động,vì những hành động vô tâm nhỏ bé của anh mà đau lòng

càng cố phủ nhận,cố chối bỏ...mầy lại càng lún sâu vào tình cảm không nên có với người anh này nhiều hơn,trái tim không còn nghe lời mầy nữa,mầy nên tìm cách ngăn nó lại trước khi quá muộn màng,Win... phim là phim,còn đây là đời thực,mầy nhầm lẫn nó quá lâu rồi

cũng đến lúc...nên phân biệt rõ ràng hơn thôi

==========

-Bright-

cảnh quay hôm nay khá... dễ dàng với tôi,đây là phân cảnh tôi và Win,phải gọi là Sarawat và Tine chứ nhở? tham gia trò chơi vào buổi chào đón sinh viên mới tại câu lạc bộ âm nhạc của trường

"1 2 3 Action!"

ngậm que bánh nhỏ xíu trong miệng,tôi đối diện với cặp mắt đen huyền của Win trong khoảng cách gần đến phát khóc,không tự chủ được mà dời sự chú ý xuống đôi môi kia,tôi lén nuốt một ngụm nước bọt lớn nhằm trấn tĩnh bản thân mình

bình tĩnh nào Bright...mầy không được rối,không được loạn trí lúc này...

đáng nhẽ ra theo ý P'Champ thì chúng tôi phải nhìn nhau thêm một chốc nữa,nhưng tôi chịu không nổi nên không biết từ lúc nào đã bắt đầu cắn bánh và tiến lại gần Win

vì bất ngờ do tôi hành động nhanh hơn trong kịch bản đã bàn bạc trước nên Win hơi mở to hai mắt,con ngươi cũng có chút lung lay chấn động,thằng bé chắc hẳn là đang rất ngượng ngùng 

càng nhìn sâu vào mắt,tim tôi lại càng loạn nhịp hơn,khi hai khuôn mặt của bọn tôi gần sát với nhau,nhắm chừng chỉ cần nhích đến xíu nữa thôi là môi sẽ chạm

thì tôi cứ như bị một mê lực nào đó lôi cuốn,nhẹ nhàng áp tới cắn phần bánh cuối cùng,đôi môi vì lẽ đấy....đã chạm vào môi Win

dù chỉ là một cái chạm phớt qua như gió thoảng,nhưng dư âm nó để lại chẳng phải chuyện đùa,Win không biết là vô tình hay cố ý,mà biểu hiện nơi gương mặt em lúc ấy rất mơ màng,nó nhanh chóng được em điều chỉnh lại bằng dáng vẻ ngạc nhiên của Tine

nhưng thần trí của tôi,lại bị cái hình ảnh xấu hổ dễ thương kia xâm chiếm mất,buộc tôi chậm rãi mà quan sát mọi điểm trên gương mặt em một cách từ từ

may thay tiếng vỗ tay của mọi người đã kéo tôi về với thực tại,phải tiếp tục diễn nữa,mém chút là tưởng đang Bright đời thực chứ không phải Sarawat trong phim rồi

"bị cái gì tự nhiên ngơ ra đấy? người ta đi giải lao hết rồi kìa" - tôi vỗ nhẹ cánh tay Win,lại lộn nữa...là vỗ nhẹ cánh tay Tine mới đúng

"thì ngơ vì cái chuyện mầy vừa mới làm đó thôi,tao là đồ chơi của mầy hay sao chứ?thằng quần!"

"chuyện tao hôn mầy á hả?" - tôi nhếch môi,chăm chú vào đứa nhóc đang xù lông trước mặt,dù biết là làm theo kịch bản,nhưng...phản ứng như này,thiệt sự dễ cưng quá mức cho phép đi

"nó không được gọi là hôn!!chỉ là trò chơi chơi cho vui thôi,mầy nghiêm túc làm gì thế?"

"vậy tự nhiên mầy nổi giận làm gì?" - hít thở một hơi thật sâu,tôi nói tiếp

"ngày trước mầy còn xin tao làm bạn trai mầy,giờ tao hôn mầy một chút thì có gì là to tát đâu"

dịu dàng xoa xoa mái tóc,đồng thời đưa mặt tới gần Win,tôi đã lén lút nhân thời cơ tay còn chưa hoàn toàn thả xuống để mà vuốt nhẹ vành tai mềm mại của em như để bày tỏ sự cưng nựng của tôi lúc bấy giờ

"CUT!!! diễn tốt lắm,chúng ta chuyển cảnh thôi" 

===========

-Win-

tôi ngồi lầm bầm trong miệng oán trách ông anh hờ hững,chuyện là thế này,tôi thì từ lúc làm việc với Bright,lúc nào cũng tim hình cho anh trên IG lẩn Twt không thiếu một bức,thế mà ông anh này thi thoảng chỉ tim lại vài bô,giống như xã giao cho có lệ

ban đầu tôi cũng chả thiết tha gì quan tâm đến ba vụ này đâu,vì tôi thấy nó nhảm nhí hết mức,chỉ là ban nãy đọc được vài dòng bình luận của fan

nói quan hệ chúng tôi vốn dĩ không được tốt,Bright với tôi đơn thuần chỉ là quan hệ công việc,ở đời sống thường nhật thực chẳng có chút liên quan

và vì thế mà mấy thứ tôi coi là nhảm nhí kia lại bị chính bản thân lưu lại trong não,mấy lời sáo rỗng đó thế mà lại khiến tôi bực mình,tôi với anh ấy chỉ là công việc khi nào chứ,chúng tôi chính là thân thiết thật cơ

"làm gì đấy?"

"đang coi hình thôi"

"trả lời cọc lóc với anh mầy vậy luôn,ai chọc mầy nổi điên nữa?"

"không ai hết!"

"miệng mồm đanh thép thế mà bảo không ai"

"em hỏi thiệt nha P'Bright"

tôi kéo Bright ngồi xuống,đồng thời cũng một cách nghiêm túc hỏi anh,làm anh ngơ ngác,trong nét cũng có xíu sững sờ

"gì???sao có vẻ nghiêm trọng dữ"

"tại sao anh ít tim hình của em thế?trong khi mấy anh chị đồng nghiệp khác,anh cứ tim đều đều luôn kia mà"

"haha!!! gì đây?mầy hôm nay lại để tâm chuyện này?? bình thường đâu có thấy ngó ngàng tới"

P'Bright phì cười,hơi ngã lưng đôi chút,anh xoa đầu rồi thuận tiện đẩy người tôi nhẹ ra đằng sau

"em không quan trọng hóa nó,chỉ là thắc mắc thôi"

"mầy muốn biết lý do thật hả?"

"ừm!!"- tôi gật đầu,một cách đầy mong đợi châm chú nhìn anh

"ừ thì....tại vì đa số hình của mầy,toàn là anh chụp"

"rồi sao???"

"thế còn không hiểu hả? vì anh là người chụp,cho nên nếu anh thả tim mấy tấm hình đó,anh có cảm giác như đang tự khen ảnh của bản thân,thế chẳng phải rất giống tự luyến sao,bởi thế anh không tim,không muốn tự khen tài năng nhiếp ảnh của bản thân mình"

"à..."

"đừng tưởng anh không biết mầy nghĩ gì,ngưng đọc mấy lời bàn tán xàm xí trên mạng đi,chính mầy nói với anh mối quan hệ giữa người với người không được đánh giá qua mấy cái nút like hay tim không phải sao?mới đây đã quên rồi hửm?"

"thì đúng là em có nói,em cũng đâu có phải loại người để ý tiểu tiết mấy thứ vô bổ như tim bao nhiêu ảnh kiểu này đâu,chỉ đơn giản là vì...đọc qua rồi,tự mình hơi buồn một xíu"

"vì sợ lời suy đoán đó là sự thật????"

"thì cũng có...chút chút đi"

"đúng ngớ ngẩn luôn,nghe cho kĩ này Ai'Win!"

"?????"

"muốn được tim của anh,thì anh trao cho mầy hẳn ngoài đời thực,việc gì mầy phải ham hố tim ảo trên mạng kia chứ,nó không có ý nghĩa gì cả,rốt cuộc đã hiểu hay chưa?"

đợi...đợi đã!!!đây là lời tán tỉnh sao?chắc không đâu nhỉ...nhưng mà cho dù phải hay không phải lời tán tỉnh, tôi vẫn cứ thấy hơi xấu hổ khi nghe

cái biểu cảm quả thật như đang trêu đùa tôi,nhắc nhở tôi câu này còn mang một hàm ý khác,giống như vừa kêu tôi hãy suy nghĩ thêm đi vừa kêu tôi đừng suy nghĩ nhiều quá...

kiểu kiểu thế đấy!chẳng biết nên hiểu làm sao...

====================



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top