Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Thứ sáu kỳ quái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Clark tỉnh dậy cảm thấy ấm áp. Rất ấm áp. Và hắn cũng không cử động được bởi cái ôm chặt chẽ của Bruce, người đang phát ra những tiếng hít thở trầm thấp. Với tất cả những cái nhìn tiêu cực xung quanh Clark với Alpha, phản ứng quen thuộc của hắn sẽ là đẩy Alpha ra khỏi hắn. Nhưng bằng một số thay đổi chưa từng có, tất nhiên, hắn đã không làm điều đó. Hắn thật sự phát hiện hắn... thích nó.

Họ vẫn còn trong tư thế dính chặt vào nhau và Clark có thể cảm nhận được thứ đó của Alpha đang chọc đùi hắn, lớn và nóng qua quần pyjama xếp lớp mỏng của hắn. Clark không thể suy nghĩ thẳng thắn chút nào. Đặc biệt là khi khuôn mặt của Bruce rúc vào cổ hắn, thứ đó cọ vào chiếc quần mỏng của hắn. Omega rùng mình trước cảm giác kích thích của cơ thể. Hắn nắm chặt gối với một bàn tay run rẩy và quyết định để Bruce tiếp tục cho đến khi... Hắn kết thúc.

Cắn môi, Clark cố gắng im lặng trước tiếng rên rỉ trầm thấp của Alpha khi hắn tận hưởng sự thoải mái ngày càng tăng mà cơ thể họ đang ma sát tạo ra. Tuy nhiên, khi bàn tay to của Bruce nhích về phía đáy quần của hắn, hắn hét lên. Hắn không thể ngăn cản tiếng la hét phát ra. Nó đủ lớn để đánh thức Bruce dậy ngay lập tức. Và một khi Alpha nhận ra những gì hắn đang làm với Clark trong khi ngủ, hắn kinh hoàng lùi lại và ngã khỏi giường với một tiếng đập mạnh.

"A Bruce, ngươi không sao chứ?" Clark hỏi. Giọng hắn run rẩy.

Bruce không trả lời hắn.

Không khôn ngoan! Alpha gào thét trong đầu trên sàn. Hắn từ mặt đất nhào lộn trên khuỷu tay của mình trong tư thế plank, cố gắng lấy lại hơi thở và kiểm soát sự kích động của mình. Bruce là một người đàn ông đặc biệt. Cơ thể hắn có thể chịu đựng những nhiệm vụ tàn bạo nhất và đạt được những kỳ tích tuyệt vời nhất về thể chất. Hắn là một người học nhanh với trí nhớ siêu phàm cho phép hắn cực kỳ hiểu biết về nhiều chủ đề khác nhau, và thậm chí nói trôi chảy tới ba mươi loại ngôn ngữ khác nhau.

Nhưng bỏ thể chất và trí thông minh sang một bên, hắn vẫn là con người. Một Alpha có ham muốn. Những ham muốn nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn, đặc biệt là khi ở gần một Omega. Mùi hương tỏa ra từ Clark vô cùng hấp dẫn. Nó chảy khắp cơ thể hắn nhốt hắn trong xiềng xích, và đẩy hắn ra khỏi bất kỳ ý nghĩ tự kiểm soát nào.

"Clark, ngươi có động dục không?" Hắn hỏi từ dưới gầm giường.

"C-c-c-có, ta nghĩ vậy." Clark lắp bắp, chậm rãi nhận ra. Đó có lẽ là lý do tại sao hắn thích Bruce ngâm nga tên hắn. Nhưng có nhiều hơn thế sau đó và nó đang săn lùng hắn.

"Tại sao ngươi không cảnh báo ta trước?" Alpha hỏi với giọng điệu cáu gắt.

"T-ta xin lỗi. Nó nằm ngoài dự đoán. Ta sẽ không động dục cho tới ba tuần nữa." Clark trả lời trong khi thút thít.

Hắn cảm thấy tồi tệ vì đã không cảnh báo Bruce về việc nó đang ở ngay gần đó mặc dù thực tế. Nhưng hắn cũng bị sốc khi động dục kỳ của hắn đã đến một lần nữa khi hắn vừa mới kết thúc nó một tuần trước. Hắn bị làm sao vậy? Đây có phải là tác dụng phụ của thuốc che dấu mùi hương mà hắn đã uống?

Trên sàn nhà, Bruce vẫn đang phát ra những tiếng gầm gừ trầm thấp. Ngay cả với việc uống thuốc ức chế đường mòn hàng ngày, bản năng giao phối với Omega của hắn rất mạnh mẽ. Những viên thuốc không có tác dụng vào lúc này. Hoàn toàn bối rối khi nhận ra, Bruce tự hỏi liệu hắn có nhớ uống thuốc trước khi đi ngủ như mọi khi không. Tuy nhiên, vì mùi hương gây mất tập trung của Clark, bộ não của hắn không thể nhớ chính xác liệu hắn có làm hay không. Hắn phải tránh xa Omega. Vì vậy, hắn nhắm mắt lại và ổn định hơi thở của mình.

"Ta sẽ đi tìm cho ngươi một ít thuốc ức chế." là tất cả những gì hắn nói khi cảm thấy lấy lại được sự kiểm soát. Đứng dậy, hắn vội vã rời khỏi phòng ngủ và tránh nhìn Clark hoặc giao tiếp bằng mắt với hắn.

Clark đã không rời khỏi vị trí của mình kể từ khi Bruce lăn ra khỏi giường như thể hắn sắp có một đợt bùng phát nguy hiểm về mặt sinh học. Hắn cảm thấy rất tủi thân và xấu hổ. Hắn tiếp tục nằm yên trên giường, chất vấn Bruce đột nhiên ngọt ngào đến sừng sững đến sợ hãi đến gắt gỏng thay đổi tâm trạng, nhưng hắn có vấn đề của riêng mình. Chất lỏng dưới hạ thể đang chảy xuống đùi hắn và hắn phải nhanh chóng rời khỏi giường.

Ngày đầu tiên của động duc kỳ của hắn không quá tệ nhưng vì một số lý do, hắn ướt hơn bình thường. Có lẽ là vì có Alpha ở đây nên đã thúc đẩy sự kích thích của hắn.

Khập khiễng đi vào phòng tắm, hắn lẩm bẩm "Chết tiệt." và vội vàng mở cửa.

Khi vào bên trong và với cánh cửa đóng chặt sau lưng, hắn cố gắng kiểm soát hơi thở gấp gáp của mình. Bây giờ hắn đổ mồ hôi và nóng không thể lý luận nên hắn nghĩ chỉ cần làm điều đó. Hắn cố gắng thuyết phục bản thân không làm điều đó nhưng hạ thể của hắn quá ẩm ướt và khi chiếc quần luôn cọ vào lối vào của hắn, kích thích nó càng chảy nhiều nước hơn. Thật sai lầm khi làm điều này ở chỗ của người khác nhưng hắn phải tạm thời ngồi xuống. Vì vậy, hắn quay đầu lại, khóa chặt cửa và mím môi nhịn lại một tiếng rên rỉ.

"Được rồi. Chỉ cần nhanh lên một chút mà thôi." Hắn thở dài tự giễu.

Hắn đưa một tay vào trong quần của mình và khẽ rên rỉ, hơi tách đầu gối ra. Đầu tiên, hắn bắt đầu vuốt ve bản thân từ từ và sau đó nôn nóng chôn hai ngón tay vào trong hậu huyệt đã ướt sũng của mình. Ngay khi hắn thâm nhập vào chính mình, hình ảnh của Bruce Wayne xuất hiện trong đầu hắn thay vì ngón tay của chính mình, chiếm hữu hắn chỉ trong vài giây, đẩy cao trào của hắn lên hắn ngay lập tức. Đôi mắt hắn mở ra hoàn toàn sốc khi những tiếng thở hổn hển nhẹ nhàng phát ra từ đôi môi tách ra không nói nên lời của hắn.

"Hả...?" Hắn thở hổn hển, suýt ngã xuống sàn vì run rẩy. Nhưng hắn vẫn giữ chặt tay nắm cửa để giữ mình đứng dậy.

Điều đó, những gì vừa xảy ra, chưa từng xảy ra trước đây.

Kết thúc quá nhanh. Điều đó thỉnh thoảng xảy ra trong thời gian động dục của hắn. Đó là điều bình thường. Nhưng hình dung một người thực sự trong khi làm chính mình nó không bao giờ xảy ra. Khi hắn chạm vào chính mình, đó là những người đàn ông vô danh và vô danh, nhưng hôm nay là lần đầu tiên hắn hình dung ra một người thực sự. Bruce. Nó có nghĩa là cái quái gì? Có điều gì đó đang xảy ra... Cơ thể hắn muốn Bruce, khao khát hắn và điều đó không có ý nghĩa gì vì họ không có bất kỳ ràng buộc nào. Đương nhiên, cơ thể của hắn không thừa nhận thèm muốn bất kỳ Alpha nào. Không chỉ một đặc biệt.

Nhìn xuống đống lộn xộn bên dưới, hắn cau mày. Bây giờ đến phần đáng xấu hổ của việc phải dọn dẹp. Và đây cũng là quần áo của Bruce. Ôi Chúa ơi, nhận thức làm cho hắn cảm thấy hắn càng bẩn thỉu hơn. Và đột ngột như tất cả những gì đã xảy ra cho đến nay, Clark bắt đầu khóc. Một tác dụng phụ khác của động dục kỳ của hắn là quá xúc động. Đặc biệt là vào ngày đầu tiên. Những giọt nước mắt liên tục chảy xuống má hắn khi hắn nghĩ đến tình hình hiện tại của mình. Hắn thích Bruce. Điều gì khác có thể là nguồn gốc của sự ham muốn mạnh mẽ mà hắn dành cho hắn? Và nó không giống như hắn yêu một người nhanh như vậy. Omega cố gắng ngăn chặn tiếng nức nở của mình, nhằm tránh suy sụp hoàn toàn. Sau khi uống thuốc, có lẽ hắn có thể bắt đầu suy nghĩ rõ ràng về tất cả những cảm giác mới này. Ý nghĩ này khiến hắn bình tĩnh lại một chút.

Khi cảm thấy mình đã ổn định trở lại về mặt cảm xúc, Clark nhanh chóng cởi quần áo đi tắm. Khi đi tắm, hắn cũng xấu hổ rửa sạch mớ hỗn độn trên quần áo của Bruce. Nói xong, hắn treo quần áo lên bồn tắm sạch sẽ để phơi khô. Hắn sẽ nhờ Alfred giúp hắn làm khô chúng theo cách thích hợp hơn sau này. Nhìn vào gương, hắn thấy đôi mắt của mình lộ ra quá nhiều bằng chứng về tiếng khóc nặng nề nhưng hắn không quan tâm đến việc che giấu nó. Dù sao thì Bruce cũng không quan tâm vì hắn thậm chí không thể đứng nhìn về phía mình. Người đàn ông lớn tuổi đã phản ứng tức giận với hắn khi phát hiện ra Clark đang động dục và có lẽ đã lên kế hoạch tránh hắn. Hắn phản ứng như thể tất cả đều là lỗi của Clark. Cả đời này, luôn là lỗi của hắn. Có lẽ hắn phản ứng thái quá nhưng cách Bruce rút lui khỏi hắn khi hắn thức dậy và rời đi mà không thèm nhìn hắn đã nói lên tất cả.

"Hừ!" Hắn rên rỉ thất vọng. Hắn ghét động dục kỳ của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top