03.Fyoya
———
Say rượu
Happy Ending?
———
Lần đầu tiên Dostoevsky gặp Nakahara là vào một mùa xuân
Cả hai chỉ đơn giản là vô tình va vào ánh mắt của nhau, rồi lướt qua như chưa có chuyện gì
Chẳng ai ngờ được, một cuộc gặp gỡ được xem là vô tình, lại tạo nên một cuộc tình chẳng thể tách rời
———
—Cậu là Nakahara, phải không?
—Gọi tôi là Chuuya là được, Dostoevsky
Đây là cuộc trò chuyện đầu tiên họ nói với nhau, gã chỉ đang tìm một số thông tin, còn em đơn giản là đến xem một số chai rượu mới thôi
—Không ngờ Chuuya-kun lại thích những nơi ồn ào như quán bar nhỉ?
—Không phải, tôi chỉ đơn thuần là thích rượu ở đây thôi
—Ồ
Dứt lời, cả hai cũng chả nói thêm lời nào mà lẳng lặng uống hết ly của mình, nói sao nhỉ, có lẽ Dostoevsky đang quên ý định ban đầu khi đến quán bar rồi
Gã đang bận việc khác mất rồi
Bận đánh giá một 'thiên thần' mới đáp xuống trần gian này
———
Dostoevsky dần có cảm tình với Nakahara
Không phải từ cái nhìn đầu tiên
Mà là từ ánh nhìn thứ hai
Vì người ta hay nói, yêu từ cái nhìn đầu tiên là vì nhan sắc, yêu vì cái nhìn thứ hai là vì tâm hồn
Em hay đến quán bar này lắm, gã biết, nên gã cũng tới
Thoáng nhìn qua, mọi người sẽ chỉ biết em là một điều hành viên của Mafia cảng, một kẻ hay sử dụng bạo lực
Nhưng lời đồn mà, làm sao tin được chứ
Em có thể rất bạo lực, rất kiêu ngạo. Nhưng, em vẫn còn một mặt khác mà ít ai biết tới, lúc đó em sẽ dịu dàng mà trân trọng những thứ mình có trên tay
Dostoevsky khám phá ra được mặt này của em, khi đang say rồi
Mặc dù thích rượu là thế, nhưng tửu lượng em không cao
Và thế là sau mỗi lần như thế, gã sẽ đưa em về nhà, chăm sóc em một tí rồi mới đi về
——
—моя любовь(*), em lại say nữa rồi
Gã từ từ nâng cơ thể em lên, đặt một tấm thẻ lên bàn rồi bế em rời đi
Như thường lệ, gã mang theo em đi về con đường dẫn đến ngôi nhà nơi em đang sống
Cạch
Tích
Mở cửa rồi bật công tắc đèn, nhẹ nhàng đặt em xuống chiếc sofa rồi bước vào bếp, pha một ly nước chanh rồi đem ra cho em
Điều này giống như một thói quen thường lệ
Gã mở tủ lạnh, lấy vào trái chanh mà gã đã mua sẵn rồi để trong nhà em phòng những trường hợp như thế này
Vắt khoảng nửa trái chanh rồi đổ thêm 100ml nước ấm, cộng thêm tí đường rồi mang ra cho người đang nằm ở trên sofa kia, các bước đều rất thuần phục và nhanh chóng
—Chuuya, đến giờ uống nước rồi
Một tay gã để ly nước chanh xuống, một tay gã đỡ lưng em dậy
—Không muốn uống...
—мой дорогой, em phải uống để giải rượu
Dáng vẻ lúc này của em rất dễ thương, trong mắt của gã là như vậy
—Chuuya, đây là loại rượu mới đó, em thử xem?
—Thật?
—Tôi nói thật, tôi có bao giờ lừa em đâu chứ
Gã mỉm cười nhìn em, mong đợi em uống ly nước
—Có, người và con cá-
Chưa kịp để em nói xong, gã đã ngắt lời
—Nên là em cứ uống đi nhé?
Mặc dù vẫn còn cười, nhưng nhìn lại trong đôi mắt của gã có phần u ám hơn một chút rồi
Ánh trăng của gã, sao lại nhắc đến người khác khi đang nói chuyện với gã cơ chứ
Nhưng không sao, lần này gã sẽ bỏ qua
...
Em im lặng, cầm lấy ly nước chanh rồi bắt đầu uống nó
—Ực...
—Hết rồi nè
Để lại ly nước về vị trí trên bàn, em định nằm xuống sofa mà ngủ tiếp
—Em mà ngủ ở đây thì sẽ bị cảm đó
—Tóm lại là ngươi muốn bế ta vào phòng thì làm đi, ta mệt rồi
—...
Gã cười cười, tay của hắn bế em lên, bắt đầu di chuyển
Cạch
Cửa phòng được mở ra, mùi hương của sơn trà đỏ tràn ngập khắp phòng lẫn với một chút mùi rượu, không nồng, đủ để làm cho người ở cảm thấy thoải mái
Đi đến chiếc giường rồi đặt em xuống, gã đi vào phòng tắm kế bên đó, lấy một cái khăn rồi nhúng vào nước ấm đang được mở từ vòi ra
Xong, gã nhẹ nhàng gỡ từng chiếc cúc áo của em ra khỏi, cởi đi chiếc áo để lộ phần trên của cơ thể em, với lấy chiếc khăn ấm đang được để gần đó rồi cẩn thận lau lên người nọ
—Em bất cẩn thật đấy, Chuuya à
Gã thở dài, em như này thật là không tí cảnh giác nào cả, không sợ người ta bắt cóc sao
Lau xong người em thì gã đến tủ quần áo lựa một bộ đồ ngủ cho em
—Có hơi biến thái không nhỉ? Nhưng mà, mình đang giúp cho Chuuya mà, kệ đi
Sau khi hoàn tất công việc, gã đứng dậy và định rời đi để lại cho em không gian riêng tư
—Đừng đi...
Chuuya đột nhiên nắm tay gã
—Chuuya?
—Đừng đi mà...
Khi đó, Dostoevsky đột nhiên phát hiện ra thêm một bí mật của Nakahara
Đó là khi say, em sẽ rất thích bám người
—Nếu như em muốn
Gã phì cười, ngồi xuống cạnh em rồi bất giác mà xoa đầu của em
—Ngủ đi, anh sẽ không rời đi đâu
Nakahara được 'dỗ dành', cũng bắt đầu rơi vào trạng thái ngủ thêm lần nữa
Gã nhìn em rồi đứng dậy
—Không biết mình mặc vừa đồ của Chuuya không nhỉ?
———
Thật may mắn, vì lúc đó hai ta đã chạm mắt nhau
Tôi yêu mùa xuân, vì đó là lúc hai ta gặp nhau
Tôi yêu mùa xuân, vì lúc đó là lúc hai ta bắt đầu một cuộc tình
Tôi yêu mùa xuân, vì nó rực rỡ giống em
Nên là, xin em, đừng bao giờ nghĩ tôi sẽ rời bỏ em
Cũng như là đừng bao giờ rời bỏ tôi
———
1081 từ
21/10/24
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top