Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 26

【Odasaku luôn là bị hiểu lầm】

Chương 26

Tác giả: Vân Trường Hội

Edit: Moriarty4869

Rye đang lái xe.

Đây là lần đầu tiên trên xe anh có thành viên tổ chức, à…… Akemi cùng em gái cô ấy không tính.

Rye cùng Disaronno đều không phải loại hình nói nhiều, dọc theo đường đi bên trong xe yên tĩnh đến nỗi kim rơi cũng có thể nghe thấy, là kiểu đổi thành người khác sẽ đứng ngồi không yên, tại chỗ tự bế. Nhưng hai người này lại tiếp thu tốt đẹp, một người an tĩnh lái xe, một người nhắm mắt giảm bớt mệt mỏi.

Rye cũng không có quên lúc ở gian thang lầu, Disaronno khiến anh khiếp sợ. Tuy rằng đồng ý làm anh ta lên xe, nhưng đây cũng không đại biểu anh thả lỏng cảnh giác.

Là cơ hội tốt thử Disaronno.

Rye cong cong khóe miệng, Chevrolet dừng lại ở trước đèn xanh đèn đỏ, anh thuận thế hơi hơi nghiêng đầu, mặt không đổi sắc quan sát Disaronno ngồi ở ghế phụ.

Đúng lúc mặt trời lên cao giữa trưa, cứ việc tầm mắt Rye đủ khắc chế điệu thấp, nhưng ở trong mắt Oda Sakunosuke thật sự rõ ràng. Oda Sakunosuke không để ý lắm mà xê dịch, ý đồ tránh mắt đau đớn bởi ánh mặt trời.

Rye đang xem anh? Đơn giản là cảnh giác tâm của Mafia quấy phá, không có gì đáng để ý. Rốt cuộc bọn họ chỉ mới gặp mặt có một lần. Mình lại không tính toán nhân cơ hội trộm vân tay hoặc gắn máy nghe trộm, Rye muốn xem thì kệ anh ta đi.

……

Rye một đường đi dùng dư quang quan sát Disaronno, đến ra một cái kết luận làm anh không thể tưởng tượng được —— đôi mắt Disaronno có vấn đề.

Sau khi lên xe, Disaronno vẫn luôn không tự giác mà híp lại đôi mắt, đôi khi cánh tay khẽ nhúc nhích, chẳng qua mỗi lần đều là vừa giơ tay liền lập tức hạ xuống, làm bộ không có chuyện gì xảy ra. Không bao lâu sau lại trực tiếp nhắm mắt, như là một chút cũng không lo lắng Rye đi nhầm đường, hoặc cố ý chở ném đến một cái địa phương xa hẻo lánh.

Rye lúc đầu không hiểu tại sao.

Thẳng đến lúc thấy Disaronno sẽ nghiêng đầu hoặc nghiêng người tránh né ánh sáng, chỉ cần bị ánh sáng đâm đến, mí mắt anh ta liền sẽ run rẩy nhiều hơn, cau mày. Đến khi xe chạy đến đoạn đường bóng cây che đậy, mắt anh ta mới giãn ra.

Rye lúc này mới nhận ra, nâng lên tay có thể là định dụi mắt hoặc chắn Mặt Trời. Disaronno có lẽ phát hiện tầm mắt anh, lo lắng bại lộ, vì thế dứt khoát trực tiếp nhắm mắt.

Nhưng mà đôi mắt Disaronno lúc ở căn cứ nghiên cứu vẫn còn…… Không, có lẽ lúc đó cũng đã không bình thường.

Mắt Disaronno đột nhiên biến thâm màu và ánh mắt không sức sống vẫn luôn hiện lên ở trong đầu Rye, không vứt đi được.

Tất cả những thứ này có quan hệ gì với viện nghiên cứu sao? Sherry lại ở trong đó sắm vai nhân vật gì?

Rye đứng ở giữa cục, không thể đặt mình ra ngoài, chỉ cảm thấy tất cả tựa như sương mù bao phủ anh. Anh sớm biết tổ chức khổng lồ, nhưng càng tiếp cận trung tâm tổ chức, bí ẩn và hắc ám anh thấy liền càng nhiều.

Anh lắc đầu, ở trong lòng không ngừng báo cho bản thân: Đây là ở tổ chức thần bí khó chơi - Disaronno. Đối phó anh ta, cẩn thận thế nào cũng không quá!

“Sao anh vẫn luôn nhìn tôi?” Oda Sakunosuke nhắm hai mắt, đột nhiên hỏi.

Chịu một lúc Rye xem vài lần thì thôi, không nghĩ tới  đường đã đi một nửa rồi, Rye còn nhìn chằm chằm anh không bỏ, này còn chưa đủ sao!

Rye chớp chớp mắt, bay nhanh thu hồi tầm mắt, dường như không có việc gì nói: “…… Tôi cho rằng ạn ngủ rồi, định kêu tỉnh anh hỏi một chút địa chỉ nhà.”

Oda Sakunosuke: “Không cần, tùy tiện tìm một giao lộ liền được.”

“Đều là đồng sự, đưa ạn về đến nhà cũng không sao cả.” Rye ánh mắt hơi thâm, “Hơn nữa anh thoạt nhìn không quá thoải mái?”

Không thoải mái……

À, là đôi mắt sao.

Mình rõ ràng đã rất áp chế bản năng, vẫn là bị nhìn ra, sức quan sát thật mạnh mà.

Oda Sakunosuke cảm khái, một khi đã như vậy, anh liền không khách khí nữa.

Dù sao thành viên tổ chức biết nhà anh nhiều như vậy, lại thêm một người cũng không sao.

Oda Sakunosuke sảng khoái mà báo địa chỉ.

Rye dụng quan sát Disaronno đồng tử cùng màu mắt, cố ý nói: “Cái địa chỉ này tôi chưa đi qua, chỉ biết phương hướng đại khái. Hay anh chỉ đường cho tôi tới lái? Tôi sợ đi nhầm phương hướng.”

Oda Sakunosuke sửng sốt, anh từng thô sơ giản lượn dạo qua đường phố, làm anh chỉ được, được thì cũng được, nhưng có chút khó khăn.

Khi anh nửa híp mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, hệ thống cực kỳ khó chịu mà nổi giận nói: [ Rye sao lại thế này, liền làm tài xế thôi cũng không làm nổi? ]

[ Ta chỉ đường cho anh, anh thuật lại là được. ] hệ thống nói thẳng, [ Anh không cần lại trợn mắt, tác dụng phụ nghiêm trọng hơn so với ta nghĩ. Trở về chạy nhanh chườm nóng, bằng không ngày mai không khôi phục được đầy đủ. ]

Vì thế Oda Sakunosuke nhắm hai mắt, thoải mái dễ chịu mà dựa vào ghế dựa to rộng.

Hệ thống nói đi về phía trước 100 mét quẹo trái, anh liền nhắm mắt thuật lợi nguyên lời nói.

Một người một thống không chú ý tới việc nhắm mắt chỉ huy, hơn nữa toàn bộ hành trình đều chính xác kinh người bao nhiêu.

Ít nhất trong lòng Rye nhấc lên sóng gió sóng lớn.

Disaronno cũng không có đáp lại yêu cầu cần chỉ đường, chỉ là nửa giương mắt khá là tùy ý liếc mắt ngoài cửa sổ, sai đó liền nhắm mắt lại. khi cách chỗ ngoặt thứ nhất 100 mét, nam nhân tóc đỏ ở ghế phụ đột nhiên trầm giọng nói “100 mét sau rẽ trái”.

???

Anh nhắm hai mắt cũng có thể biết rẽ trái?

Không phải là chỉ huy lung tung đấy chứ!

Rye trong lòng có chút khó chịu, lại lười nhiều lời, chuẩn bị tự mình tìm đường. Anh cũng không tính gạt người, khu vực này anh đúng là lần đầu tiên tới.

Anh thả chậm tốc độ xe, giương mắt xem cột mốc đường, biểu tình dần dần đọng lại.

…… Quẹo trái thật.

Con đường kế tiếp, anh liền tự mình đã trải qua một hồi kỳ tích nhắm mắt chỉ huy lái xe lại còn đúng hết.

Không chỉ có phương hướng đúng hết, ngay cả còn còn mấy trăm mét đến giao lộ cũng có thể tinh chuẩn mà nói ra.

Rye càng lái càng sợ nghi, anh cho rằng Disaronno là bằng tốc độ xe để phán đoán khoảng cách, thử giảm bớt tốc độ xe, muốn phán đoán của Disaronno sai. Kết quả người nọ vẫn là bình bình đạm đạm mà phun ra “50 mét nữa đi thẳng.”

—— Disaronno bị làm sao thế này?!

Lý trí Rye đạp lên bên cạnh hỏng mất lung lay sắp đổ, anh cảm thấy tam quan mình đã chịu đánh sâu vào thật lớn.

Bởi vì mặc kệ mình làm như thế nào, đột nhiên gia tốc hoặc là giảm tốc độ, hoặc là lung tung vượt qua ý đồ quấy nhiễu Disaronno, đều không thể phá hư chỉ huy chính xác tuyệt đối của anh ta. Nam nhân tóc đỏ thậm chí ngăn lại hành vi anh vượt qua, nhàn nhạt mà nói: “Lái xe phải tuân thủ quy tắc giao thông, an toàn là số một.”

Ai không biết an toàn là số một chứ! Anh không cảm thấy là anh quá khác người sao!

Đương nhiên, Rye cũng thử qua cố ý đi nhầm đường.

Anh suy tư một chút, ở một cái đường chi nhánh tình hình giao thông phức tạp. Disaronno chỉ huy là “Phía trước quẹo phải”, anh không làm theo.

Rye cố ý đột nhiên đánh tay lái sang phải, xe nhìn như rẽ phải, trên thực tế chỉ là quẹo phải tránh đi một chiếc xe, lại rất nhanh đi thẳng tiếp.

—— Lúc này hẳn là khiến anh phải trợn mắt đi?

Không sai, Rye đã không mong Disaronno sơ suất, chỉ cần trên đường Disaronno mở mắt xem tình hình, liền coi như anh thắng lợi!

Oda Sakunosuke nhíu mày, thuật lại hệ thống nói: “Anh đi nhầm, vừa mới hẳn là quẹo phải.”

Hệ thống tấm tắc bảo lạ: [ Ta trước nay chưa thấy qua ai mù đường như vậy! Ta đã nói được rõ ràng như vậy mà còn có thể đi nhầm. ]

“Ta trước nay chưa thấy qua ai mù đường như vậy……” Oda Sakunosuke nhanh mồm nanh miệng, đọc theo được một nửa mới đột nhiên dừng lại, ho nhẹ một tiếng, “Tiếp theo nhớ rõ quẹo phải, đừng đi nhầm.”

Thanh âm không chút gợn sóng, nghe vào lỗ tai Rye lại tràn đầy trào phúng.

—— anh cho rằng đem lời nói dư lại nuốt lại, tôi liền không nghe ra anh mắng tôi mù đường?

Rye nổi lên gân xanh.

Hệ thống cũng không nghĩ tới Oda Sakunosuke lại thuật luôn cả lời oán giận của nó, nhất thời sợ ngây người. Nó cảm thấy là mình gây ra họa, đắc ý ban đầu cũng thu lại, thành thành thật thật mà làm hướng dẫn.

Đường lúc sau vô cùng hài hòa, Rye không có lại nghĩ đi gây sự, anh chỉ nghĩ nhanh lên đem tên này ném xuống.

Xe đè nặng hạn tốc chạy, một chiếc Chevrolet thiếu chút nữa bị lái thành tư thế đua xe.

Oda Sakunosuke định nhắc nhở, muốn nói lại thôi, cuối cùng quyết định tùy Rye đi thế nào thì đi.

“Kẽo kẹt ——”

Rye dừng lại xe, vô cùng lạnh nhạt: “Xuống xe.”

Disaronno rốt cuộc cũng mở được hai mắt bảo bối của anh ta, Rye cưỡng chế cho mình không tức giận, lý trí tại giờ khắc này chiếm thượng phong. Anh lười quản có trông quá cố tình khônh, trực tiếp quay đầu nhìn chằm chằm Disaronno.

Oda Sakunosuke trải qua một đoạn nhắm mắt tu dưỡng, đôi mắt đã khôi phục một chút. Ít nhất sẽ không chua xót đến nỗi muốn dụi mắt, một chút không khoẻ còn ở trong phạm vi chịu đựng. Màu mắt anh cũng tại đoạn thời gian này thong thả khôi phục trở về màu xanh xám.

Vì thế Rye nhìn đến chính là một đôi mắt vô cùng bình thường.

Rye:??

Ngay cả phán đoán đôi mắt có vấn đề cungzmx sai rồi?

Rye chưa từ bỏ ý định, anh tuyệt không tin tưởng mình trinh thám sẽ làm lỗi. Ánh mắt trói chặt nhất cử nhất động của nam nhân tóc đỏ, như là muốn từ giữa bắt được dấu vết nào đó.

Oda Sakunosuke bị nhìn chằm chằm không thể hiểu được, động tác bỏ đai an toàn ngừng ở giữa không trung. Chần chờ một lát, nói: “…… Cảm ơn?”

“Không khách khí,” Rye cố bất cứ giá nào: “Đôi mắt của anh là không thoải mái sao?”

Oda Sakunosuke cũng không đoán đến Rye sẽ hỏi trắng ra như vậy, tuy nhiên Rye hỏi, anh liền đáp: “Vừa mới bắt đầu là có một chút, hiện tại đã đỡ.”

“Anh……” Đôi mắt của anh lúc ở viện nghiên cứu rõ ràng rất không thích hợp.

Rye định nói, lại không nói ra miệng.

Phía trước còn có thể miễn cưỡng nói là “Đồng sự” quan tâm nhau, câu nói kế tiếp liền không quá thích hợp.

Ý vị thử quá nồng, vô ý một cái, sẽ chọc đến nỗi trở mặt.

“Cảm ơn.” Oda Sakunosuke gật gật đầu, mở cửa xe. Anh mới vừa đi hai bước, đột nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu muốn tìm Rye, lại phát hiện Rye phảng phất giống như gấp không chờ nổi, lại một lần đem Chevrolet lái thành đua xe, vút một tiếng chạy trốn.

Bụi đất cuồn cuộn.

“A…… Đi rồi,” Oda Sakunosuke nghe thấy “O e——” thanh âm xe cảnh sát từ xa tới gần, tầm mắt mơ mơ hồ hồ thấy một chiếc motor cảnh sát giao thông đuổi theo xe Rye vọt qua.

“Định nhắc nhở Rye, anh ta thiếu chút nữa siêu tốc, cảnh sát giao thông đang đuổi theo.” Oda Sakunosuke tiếc nuối mà nói.

[ Đừng quan tâm anh ta, mau mau mau, chườm nóng chườm nóng! ] hệ thống không ngừng thúc giục.

[ Ok. ] Oda Sakunosuke đáp.

Anh dưới sự chỉ đạo của hệ thống đun bồn nước ấm, nằm ngửa ở trên sô pha chườm nóng đôi mắt.

Khăn lông nóng hầm hập, đắp ở trên đôi mắt thoải mái cực kỳ, làm anh mơ màng sắp ngủ.

Một người một thống đều rất vừa lòng.

Rye đời này cũng không nghĩ tới, sẽ bởi vì tốc độ xe quá nhanh mà bị cảnh sát Nhật Bản ngăn lại.

Cũng may thân phận fbi giả làm đủ thật, ít nhất ứng phó cảnh sát giao thông là kiểm tra đủ rồi.

Sau khi đi qua một lần lưu trình ngăn lại, phạt tiền, cảnh cáo, giáo dục, Rye tinh thần rất là mỏi mệt, mặc kệ cảnh sát giao thông nói cái gì anh cũng không phản bác.

Cảnh sát giao thông: “Về sau không được siêu tốc nữa!”

Rye liền có lệ gật đầu, điên cuồng gật đầu.

Cảnh sát giao thông nghi ngờ anh: “Gật đầu nhanh như vậy, rốt cuộc có ý thức được sai lầm không đó?”

“Về sau sẽ không lại siêu tốc.” Rye không kiên nhẫn, “Cảnh sát, tôi có thể đi chưa?”

Cảnh sát giao thông nửa tin nửa ngờ, lại không có biện pháp.

Ở dưới sự giám sát như hổ rình mồi của các cảnh sát, Rye một chân đạp chân ga, Chevrolet chậm rì rì đi về phía trước.

Nhóm cảnh sát cảm thấy mỹ mãn, cũng may người thanh niên này nhìn qua kiêu ngạo, nhưng vẫn nghe được giáo dục!

--------

Moriarty4869: Thích chương này nhất!

Cảm giác lịch cập nhật chap mới hơi khó làm, tham lam thầu tận 3 bộ một lúc mà lại làm một mình thật khó mà(´-﹏-';)

Đã thế dạo này tôi còn muốn thầu thêm bộ nữa chứ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top