Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Thằng Oshi đi đâu không biết? Hpmmm?

  Một bóng người xuất hiện phía cửa vào. Ánh điện mờ ảo rọi rõ dáng vẻ nhỏ con của kẻ vừa xuất hiện. Con bé tiến lại gần "đại ca".

- Muốn xem ảo thuật không?

- Hả???

  Từ phía sau lăn tới một khối vuông nhỏ phát ra từng tiếng "tích....tích" đều nhau. Con bé kéo tay Murasaki chạy ra ngoài trước sự ngơ ngác của bọn chúng.
  Quả bom phát nổ ngay sau đó.

- Con mẹ nó! Tch! Con oắt chết dẫm. Tao sẽ bẻ cổ mày.

  Sức ảnh hưởng của quả bom không lớn nhưng nhờ đó Murasaki đã thoát khỏi đám yakuza đó. Khói mù mịt bay ra từ toà nhà.

8h47'

  Đại ca cùng đàn em của đám yakuza, lần lượt bước ra khỏi toà nhà. Một trong số đó vác theo gã Oshi đang bất tỉnh với vết súng điện trên đầu do Kunikida gây ra.

  Tiếng chân chạy, tiếng hò hét lướt qua rồi xa dần. Con bé đứng nhìn Murasaki đang bám lấy sau lưng Dazai, tay nắm chặt chiếc chuỳ sắt. Nó quay mặt đi khi bắt gặp ánh mắt khó hiểu từ Dazai.

  Đám yakuza đó cũng không nhiều, nhưng việc ra đấu chọi không khả quan với tình hình hiện giờ. Kunikida nhấc bộ đàm. Không có tín hiệu kết nối. Bọn chúng đã đặt thiết bị nhiễu sóng quanh khu vực.

  Sachi khẽ ló mặt ra ngoài, một con dao sượt qua, ghim thẳng vào bức tường cạnh nó. Lưỡi dao bao quanh bởi ánh lục nhạt.

  Là kẻ mang năng lực!

  - Chào buổi tối! Mèo hoang nhỏ bé!

  Tiếng giày bước tiến lại mỗi lúc một gần. Bức tường phản lại cái bóng của hắn ta cùng với những vật lơ lửng quanh hắn.

- Chúng taaa có gì ở đây nàooooo? Ủa nè?

  Mái tóc rối xù của hắn ta hơi rung nhẹ. Hắn bĩu môi, nhún vai trước khi cho những con dao đâm thẳng vào những nơi hắn cho rằng có thể trốn được.

  Murasaki khuỵu xuống, thở dốc. Sachi và cô đã chạy nãy giờ để thoát khỏi con hẻm tối đó. Sachi im lặng nhìn cô gái cạnh mình. Có lẽ lúc này Dazai và Kunikida cũng thoát ra khỏi sự truy tìm của kẻ mang năng lực. Hy vọng là vậy...

- N-Này...ta có thể...tới chỗ của em trai tôi được...chứ? Làm ơn nhé...

  Nó không trả lời, đưa mắt nhìn xung quanh cảnh giác. Hiện tại hai người đang hạn chế đối mặt với đám yakuza. Việc đi lại lung tung trong một thời gian dài không phải là một điều nên làm vào những lúc như vậy. Vả lại cũng chẳng có ai đi giúp "tình địch" cả, thừa thãi.

  Con bé suy nghĩ như vậy trong khi đôi chân vẫn chạy theo Murasaki. Cô dẫn nó tới một ngôi nhà nhỏ, hàng kẽm gai vây xung quanh. Cánh cửa sắt mở ra để hiện trước mặt một hành lang tối. Sachi đặt cây gậy sắt lên vai rồi nhanh chóng bước theo sau Murasaki. Người con gái phía trước dò dẫm trong bóng tối, bàn tay lần bán trên bức tường kim loại. Bỗng cô dừng lại trước một hàng song sắt. Dù ở trong bóng tối, con bé vẫn cảm nhận được sự xúc động của Murasaki qua từng hơi thở gấp gáp của cô.

- Shou?!Shou!

  Phía sau chấn song sắt, một vật đen không rõ hình dạng ngồi góc phòng. Vật đen khẽ cựa mình sau khi nghe tiếng gọi của cô. Tiếng xích va chạm sàn kim loại vang lên theo từng bước chân tiến gần tới song sắt. Bóng dáng của một cậu trai hiện lên.

- C-Chị Miya...

  Murasaki nắm lấy bàn tay đầy những vết bầm tím của người đối diện.
----------
  Trong con hẻm nhỏ tối tăm đôi lúc lại vang lên tiếng chân chạy, tiếng súng bỏng rát bị lấn bởi giọng cười man rợ. Những vệt sáng loang loáng lao đi liên tiếp trên không trung nhanh chóng bị nuốt chửng bởi bóng tối.

10h13'

  Kunikida và Dazai ở lại cầm chân kẻ mang năng lực. Như những gì đã quan sát, năng lực của hắn ta có thể là tạo ra và điều khiển những lưỡi dao.

- Núp mãi cũng không tốt đâuuuu! Các ngươi thấy đấy, ta đâu giỏi trò trốn tìmmm?

 
- Có điều này có lẽ các ngươi cũng không biết đâuuu?! Mấy người táchhhh ra phải khônggg? Để con ả kia chạy đi phải khônggg?

  Kunikida hơi giật mình. Vậy chúng cũng đã phần nào đoán được đường đi. Điều này có nghĩa bọn chúng cũng đã tách ra và để tên có năng lực này đi riêng lẻ. Tuy vậy, khu chung cư này rất rộng, tỉ lệ giáp mặt là rất thấp. Trừ phi chúng biết được hai người bọn họ sẽ đi đâu.

- Con ả đóoo, connn ả đóoo, chưa nói cho các ngươi về đứa em traiiii đáng yêuuu saoooo? Đứa-em-trai-đáng-yêuuuu? Đáng yêu!!! Phải rồi nhỉ? Yaku thật sáng suốt!! Cô ta sẽ không bỏ rơi em trai của mình đâuuuu!

  Murasaki...có em trai?! Nếu hắn nói như vậy, có nghĩa cô ấy sẽ tới nơi của cậu ta. Bọn chúng đã sớm biết được điều đó. Tình hình dần trở nên nguy cấp.

- Chúng ta lỡ một bước rồi, Kunikida. Tên này là mồi đánh lạc hướng! Murasaki và Sachi đang gặp nguy hiểm!

  Dazai cúi người thận trọng. Kẻ mang năng lực vẫn đứng đó.

  Cơn gió đêm khẽ thoảng qua, mang theo hơi lạnh và mùi...máu tanh?! Ba tiếng nổ vang lên liên tiếp từ phía Đông khu chung cư. Mùi máu ngày càng nồng hơn.

  Kẻ mang năng lực khựng lại, hắn hướng về nơi vừa phát ra tiếng nổ. Những con dao xung quanh hắn hạ sà xuống mặt đất. Hắn vội vã chạy tới nơi bắt đầu vụ nổ.

  Kunikida cũng vậy mà đuổi theo kẻ mang năng lực tới một căn nhà. Cánh cửa sắt bị văng ra ngoài với một lực lớn từ bên trong. Những đốm lửa đỏ hồng nhảy múa trong không trung rồi biến mất. Mùi tanh của máu xộc ra.

  Dazai cẩn thận bước vào trong. Bức tường kim loại đầy vết xước xát. Bóng kẻ mang năng lực đứng sững cuối hành lang. Dưới ánh sáng mờ mờ của căn phòng giam, kẻ mang năng lực hiện rõ là một thanh niên trưởng thành, mái tóc rối bù xù, đôi mắt thâm quầng. Trên bả vai có xăm một hàng chữ, có lẽ là biệt danh của hắn. Lawless.

  Kunikida lập tức lao tới bẻ cánh tay hắn về sau, ấn mạnh đầu hắn tạo thế khoá. Lawless không hề có hành động phản kháng. Kunikida sững người trước cảnh tượng trong phòng giam.

  Cả đám yakuza nằm lê liệt dưới sàn, tất cả đều bất tỉnh. Trên tường giam đầy những vết cháy đen ghê rợn. Sợi xích sắt treo lủng lẳng trên trần kim loại khẽ đung đưa rồi rơi xuống chân Murasaki đang co rúm ở góc phòng, hai tay ôm chặt một cậu trai với gương mặt hoảng loạn xen lẫn sợ hãi. Căn phòng ngập mùi máu tanh nồng nhưng không hề có một vết máu vương.

Một tên ngã gục xuống sàn. Phần áo phía trước bị cháy xém với vùng ngực bị bỏng nặng. Sachi đứng giữa đám người bất tỉnh, quệt đi vệt đen trên má, nó ngước nhìn lên rồi bất chợt lại quay mặt đi. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, Kunikida như thấy được ánh mắt của nó. Khác hẳn với mọi ngày. Ánh mắt lạnh lẽo khiến anh hơi rùng mình.

Con bé tiến lại gần phía song sắt, ngó nhìn một lúc rồi chạy tới cạnh Dazai. Nó nhìn Dazai.

- Có chuyện gì sao Sacchan?

- Không...Về được chưa?

Kunikida khoá còng tay Lawless, để hắn ngồi dựa vào tường. Có lẽ hắn đang bị sốc sau khi chứng kiến đồng đội tất cả đã bị hạ gục.

Dazai khẽ đỡ Murasaki dậy. Cô đứng lên mà chân như muốn rụng rời khi nhìn thấy Sachi đứng ngay phía sau đằng đằng sát khí. Đôi mắt cô vẫn chút hoảng loạn về việc vừa xảy ra.

  Bàn tay cô vẫn nắm lấy bàn tay của người em trai, cảm nhận từng ngón tay lạnh lẽo. Bỗng cô nghe tiếng kim loại va đập mạnh, một lực kéo mạnh từ phía sau túm lấy cổ Murasaki. Là đám yakuza. Shou đã bị chúng vây quanh đánh đập. Sachi? Sachi?! Con bé đó đã biến mất.

- Murasaki, cô có gan đấy.

  Những ngón tay thô ráp của tên đứng sau bóp chặt cổ Murasaki. Cảm giác khó thở và choáng váng bao lấy cô. Cô nhìn xuống Shou đang bị tra tấn, máu đã lan rộng ra sàn nhà. Murasaki sắp ngất đi rồi, cô không cảm nhận được điều gì ngoài những tiếng kêu gào của cậu em trai.
.
.
.
  Mùi tanh nồng khiến cô bất chợt nhíu mày tỉnh dậy. Trước mắt cô là một cảnh tượng hỗn loạn. Cả đám yakuza lao hết về một góc, chúng đang đánh lại điều gì đó. Murasaki cố nhíu mày nhìn sâu vào giữa đám hỗn loạn. Máu vương đầy trên nền đất, bắn lên tường kim loại lạnh ngắt. Con bé lao ra từ đám yakuza, trên tay là cây chuỳ sắt còn nhỏ từng giọt máu.

- Cúi người xuống. Chết tôi không chịu đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top