Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vụ án đầu tiên (Chương tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau nửa tiếng đi xe, Kunikida, Sachi đã tới được nhà Okai. Nếu nói nhà thôi thì không đúng, đây hẳn phải là một biệt thự. Toà nhà hai tầng rộng lớn, kiến trúc kì dị, mang chút cổ quái. Sân vườn trồng nhiều cây, nhưng không phải cây cảnh mà chủ yếu là hoa hồng, hoa hồng đen, cà độc dược cùng các cây lạ khác. Nhưng điều đáng chú ý hơn, một khoảng trồng hoa hồng bị vặt hết cánh hoa.
Bên trong toà biệt thự u ám kì lạ. Nó sẽ như một ngôi nhà bị ám giống mấy bộ phim kinh dị nếu không có những bức ảnh chụp của cô gái tên Yui treo trên tường. Chúng giống ảnh chụp lén hơn là chụp chính diện. Phòng khách rộng, một bộ bàn ghế gỗ, cạnh đó là một tủ sách cao.
- Anh là bác sĩ sao?
Các sách trên tủ phần lớn về y học, thần kinh, tâm lý học và một số bệnh án.
- À, đó là trước kia thôi! Này, nhóc con làm gì vậy? Đứng lại đó!
Sachi chạy lên cầu thang, Okai vội vã đuổi theo. Con bé dừng lại trước một cánh cửa lớn.
- Tại sao phải đuổi theo? Có gì trên đây sao?
- Sachi! Phát hiện gì ư?
- Phòng này.- Nó gõ lên cách cửa gỗ được khoá chắc.- Tôi cần kiểm tra phòng này.
- Nhóc chắc là ở đây sao? Nếu vậy thì anh Okai, anh đồng ý cho chúng tôi vào phòng chứ?
Okai lưỡng lự, anh ta nuốt nước bọt.
- Không phải thủ phạm, đâu cần căng thẳng chứ? Nếu không, tôi sẽ phá cửa đấy.
Anh ta tần ngần rút chìa khoá, loay hoay mở cửa.
- Nhóc thấy thế nào?
Kunikida thì thầm với Sachi.
- Anh ta là kẻ giết người. Chỉ chờ lộ mặt thôi.
Cánh cửa gỗ nặng nề được mở ra, để lộ căn phòng bên trong. Mùi trầm hương ùa ra. Khác với vẻ ngoài căn biệt thự, căn phòng này mang vẻ trang nghiêm kì lạ. Cửa ban công mở, ánh sáng lùa vào căn phòng ảm đạm, chiếu lên những tấm gương tròn treo trên tường. Chiếc đèn trần bằng nến thơm tỏa ánh sáng yếu ớt, phản chiếu những kí hiệu khắc chìm trên tường. Những chiếc kệ gỗ xếp đầy những nến trắng, nến đỏ, phấn màu, những lọ thủy tinh đựng thảo mộc khô, vải vụn, mảnh kim loại,... Dưới sàn nhà là ngôi sao năm cánh với vòng tròn cùng các kí tự loằng ngoằng. Cạnh đó là những cây nến cháy gần hết, xếp cạnh chồng sách cũ, hộp đựng toàn cánh hoa hồng và lọ nước hoa đã dùng 1/3. Sachi cầm cuốn sách được đánh dấu bằng kẹp giấy lên đọc. Những cuốn sách về những nghi lễ, nghi thức, lời nguyền,..
- Sao rồi? Không có gì chứ?
Okai quay lại cười với con bé.
- Nhóc đang nghĩ tôi là hung thủ sao? Trẻ con thì đừng tin vào linh cảm bản thân.
- Đây không phải linh cảm- Sachi gập lại cuốn sách- Mà là suy luận! Tôi sẽ coi câu nói vừa rồi là lời thách thức từ kẻ giết người.
- Quyết tâm nhỉ? Vậy nhóc định làm gì đây?
Con bé đi ra ngoài ban công, nhìn toàn bộ khu vườn rậm rạp.
- Không phải không có gì, chỉ là chưa thấy mà thôi. Nhưng thật tiếc vì tôi đã thấy rồi.
Con bé chỉ về nhà kho nơi góc vườn, ẩn sau lùm cây khuất.
- Nhà kho kia phải có vật chứng.
Okai hơi sững người, miễn cưỡng đưa hai người tới nhà kho.
---------
Sachi cầm tay Kunikida, đáy mắt nó xuất hiện sắc đỏ nhạt rồi mau chóng biến mất.
- Kunikida- san, năng lực của anh là gì?
- Hmp? Năng lực? Thi hào Doppo, năng lực này cho phép tôi tạo ra những thứ tôi đã từng thấy, nhưng kích cỡ chỉ vừa cuốn sổ này thôi.
Anh đưa cuốn sổ cho con bé xem. Nó chỉ nhìn lướt qua.
- Vậy anh có thể tạo ra máy ghi âm không?
- Được thôi.
Kunikida viết nhanh lên tờ giấy và xé trang vừa rồi. Trang giấy trên tay anh biến mất, thay vào đó là chiếc máy ghi âm nhỏ. Sachi cầm lấy chiếc máy, quan sát thật kĩ. Ngay vừa lúc Kunikida vừa quay đi, máy ghi âm đã trở lại là một trang sổ, trên đó viết " máy ghi âm"...
-------------
Căn nhà kho gỗ dần hiện lên trước mặt. Tuy cũ kĩ nhưng được khoá rất cẩn thận.
Được yêu cầu mở cửa, Okai mỉm cười lưỡng lự.
- Các người đã khám xét hết rồi mà. Đây chỉ là một nhà kho cũ, chẳng có gì quan trọng đâu.
- Tuy vậy chúng tôi cần phải kiểm tra kĩ lưỡng. Đề nghị anh mở khoá!
- À nhưng cái này lâu lắm rồi ổ khoá có thể bị kẹt. Mà chìa khoá! Phải rồi, chìa khoá! Tôi không nhớ đã cất ở đâu cả!
Bỗng có tiếng bước chân trong bụi cây rậm. Một bóng người bước ra. Là Dazai! Đầu anh dính đầy quả gai, cành cây và lá khô.
- Không có gì trong đó đâu. Tôi đã vào trước hai người từ lâu rồi. He he he...
- Cậu...- Kunikida nghệt mặt ra một lúc- cậu ở đây từ bao giờ vậy?
- Ể~ Tui đã trôi theo sông và tới đây trước 30' đấy. Nihihihi... À còn căn nhà kho đó thì tui tìm được cái này nè!
Dazai lấy từ trong túi áo mấy lọ thủy tinh. Okai vội giựt tay Kunikida nhưng nhanh chóng bị giữ lại. Sachi cầm lọ thủy tinh đựng nước. Những lọ nước này chủ yếu là nước thường, tinh dầu hoa hồng, nước từ cà độc dược,.... Không có gì liên quan tới chất độc cần tìm. Hay tên đó đã phi tang rồi?
- Dazai, anh vào trong đó còn có gì khác không?
- Hả? Anh không để ý lắm nghỉ hay là vào xem lại đi! Này anh bạn kia ơi~ Làm ơn mở cửa cho tụi tui với. Tui làm mất đồ mở cửa rồi~
- T- Tôi đánh mất chìa khoá rồi. Không thể vào-
Rầm
- Phiền phức.
Con bé xoay người đá bay cánh cửa gỗ
- Xong rồi đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top