Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

【Chương 1】

"Từ giờ ta là đồng đội của ngươi !"

Một nụ cười , một câu nói , hai bóng người ... Giữa khung cảnh chiều tà ... Một lời nói tưởng chừng đơn giản , nhưng lại xóa đi những bức tường khoảng cách giữa hai người ... Akutagawa Ryuunosuke mở to đôi đồng tử , nhìn người trước mặt một cách chăm chú . Cậu nói thật đấy chứ ?! Nakajima Atsushi, nói thật đấy chứ ?! Cậu nói như vậy có nghĩa là cậu đã tha thứ cho tất cả những lỗi lầm của anh từ trước đến giờ . Anh đã biết bao nhiêu lần tìm đến thiếu niên tóc bạch kim này để có thể giết được cậu và có được sự công nhận từ người thầy mà anh luôn kính trọng . Ấy vậy mà anh không hề nhìn thấy một tia hận thù trong đôi đồng tử tím vàng kia . Rốt cuộc cậu còn nhân từ đến mức nào vậy chứ ...

Trụ Sở Thám Tử Vũ Trang và Mafia Cảng trở thành đồng minh , nhưng anh không bắt cậu phải tha thứ cho mình . Không biết tựa bao giờ , anh không còn cảm thấy ghét cậu ... Một cảm giác kỳ lạ ? Nhưng có lẽ từ sâu trong trái tim đã đóng băng từ lâu thì anh đã bắt đầu thừa nhận cậu ; thừa nhận niềm khao khát được sống ; thừa nhận sự tốt bụng , lòng nhân hậu của con người mà anh ghét cay ghét đắng kia - Nakajima Atsushi . Bản thân anh là một con người đầy tội lỗi , anh không muốn sự trong sáng của cậu bị nhuốm màu đen của tội lỗi . Anh muốn cậu sống thật tốt , cứ mãi thuần khiết như vậy ...

Đó là lý do vì sao ... Anh từ chối việc làm đồng đội của cậu !

"Hừ , ta ghét việc phải làm đồng đội của ngươi !"

Có ai biết được rằng , khi nói câu đó , anh đã cắn rứt tới nhường nào ...

"Hứ ! Đồ khó ưa ! Ta đã cất công nói như vậy rồi mà ngươi còn từ chối ! Ta sẽ không bao giờ làm nhiệm vụ chung với ngươi nữa ! Vừa lòng ngươi rồi đúng không ?!"

Có ai biết được rằng , khi cậu nói câu đó , anh đã buồn tới nhường nào ...

"Thế thì càng tốt ! Mau biến đi tên Jinko ngu ngốc !"

Có ai biết được rằng , anh đã thấy có chút hối hận khi nói câu đó ... Nhưng biết làm sao được ?

"Thế thì thôi ! Ta đi về !"

Cậu nói câu đó ... Khiến anh cảm thấy buồn , nhưng cũng thấy vui ...

Tất cả là vì cậu ... Vì Nakajima Atsushi

Tại vì ... Anh đã trót phải lòng cái con hổ ngu ngốc kia rồi ...

Anh yêu cậu ... Vì vậy nên anh muốn cậu hạnh phúc , tránh xa khỏi những tội lỗi của anh ... Vì cậu là điều thuần khiết nhất trên thế gian này ...

Vài ngày sau :

"Như anh đã nói , hai đứa sẽ cùng làm chung nhiệm vụ lần này ! Nó cũng đơn giản thôi , đi bắt một nhóm siêu năng lực gia nhỏ . Dạo gần đây bọn chúng rất hay gây phiền phức và bắt đầu làm những việc phạm pháp nên là--" . Dazai Osamu đang nói thì bỗng bị chen ngang

"Khoan khoan !!! Anh nói em phải làm nhiệm vụ chung với Akutagawa á ?! Anh làm ơn tha cho em đi Dazai-san ! Hắn ta ghét em vượt quá giới hạn khoa học có thể giải thích luôn rồi !" . Atsushi cắt lời đàn anh

"Nhưng mà mọi người đều bận hết rồi ! Nên hai đứa làm đi ~ Hãy tuân theo kế hoạch !"

"Tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ !" . Akutagawa nghiêm túc

"Em nghe rồi đó Atsushi-kun !"

"Trời ạ ..."

"Nếu hai đứa không hợp làm việc chung thì anh sẽ đổi đội hình ! Nhiệm vụ này sẽ quyết định tất cả !"

"Vâng ..." . Atsushi ỉu xìu . Hắn nói vậy là xong thật rồi ! Atsushi không muốn làm nhiệm vụ chung với Akutagawa, nhưng cậu lại luôn cố gắng hết sức để hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc nhất có thể ! Thế này là chọc đúng chỗ ngứa rồi !

"Vậy , chúc hai đứa đi vui vẻ !"

"Ai lại chúc đi vui vẻ khi đi làm nhiệm vụ chứ ???" . Hai con người không hẹn mà có cùng một suy nghĩ

Tại một nhà máy bỏ hoang 'nào đó' :

"Không ngờ chúng lại chọn nơi này làm căn cứ ..." . Atsushi nhỏ giọng

"Đó là chuyện đương nhiên ! Giờ xông vào giết hết cho xong chuyện !" . Trái lại với cậu , Akutagawa đang rất nóng máu

"Bình tĩnh ! Lần này chúng ta được giao nhiệm vụ bắt chúng và lấy thông tin mà ! Giết giết cái gì chứ ! Bộ não ngươi chỉ chứa chém giết thôi à ?!"

"Phong cách làm việc của Trụ Sở Thám Tử thật phiền phức ! Nếu là Mafia Cảng thì giết không toàn thây , vậy là xong !"

"Này này , bọn ta là thám tử chứ có phải Mafia đâu mà giết người !"

"Cả cái Trụ Sở Thám Tử không phải tồn tại được đến bây giờ là nhờ có Edogawa Ranpo sao ?"

"Ngươi ..."

"Các ngươi còn chứa chấp cả Kyouka nữa . Không phải nó đã giết 35 người hay sao ?"

"Ta cấm ngươi nói xấu Trụ Sở và Kyouka-chan !"

"Ngươi có quyền cấm ta nói chắc ?!"

"Ta không có ! Nhưng ta không muốn ngươi nói xấu những người quan trọng đối với ta !"

*Bùm !*

"Chết tiệt ! Bị chúng phát hiện rồi ! Nhanh lên tên ngu !"

"Ngươi nói ai cơ hả Akutagawa ?!"

"Ta nói ngươi đấy Jinko !"

"Ngươi !!!"

"Không nên cãi nhau giữa chiến trận đâu đấy ..."

Từ sau lưng hai người họ xuất hiện một đám người , họ chẳng lấy làm ngạc nhiên , không sớm thì muộn cũng sẽ như vầy .

"Đừng có xen vào chuyện của bọn ta !" . Akutagawa cau mày

"Ngươi mau rút lại lời nói ban nãy nhanh !". Atsushi quay qua

"Ta không rút ! Mắc gì phải rút lời đã nói với một tên ngu si như ngươi chứ ?!"

"Ngươi mới là đồ ngu !"

"Ngươi đó Jinko"

"Không ! Là ngươi đấy !"

"Hai ngươi giống nhau thật đó ..." . Tên cầm đầu nhóm năng lực gia nói

"Hả ?!" . Cả hai cùng đồng thanh với khuôn mặt trông rất đáng sợ . Một người đã kích hoạt Thiên Ma Giáp Quỷ , còn người còn lại đã hóa thành bán người bán hổ .

"Đừng có mà ..." . Atsushi

"So sánh ta ..." . Akutagawa

"Với hắn !!!" . Dứt lời , cả hai cùng đấm vào mặt tên cầm đầu ( quen không ??? )

Và nhiệm vụ cứ tiếp tục trong hỗn loạn cho đến khi Tanizaki đưa cảnh sát đến để bắt nhóm siêu năng lực gia ...

Cùng lúc đó , tại Trụ Sở Thám Tử :

"Trời ơi hai cái đứa này ... Cứ cãi nhau ..." . Dazai thở dài , đeo tai nghe nằm dài ra ghế . Hắn đã gài một cái máy nghe lén vào trong cà vạt của Atsushi, và đây là những gì hắn được nhận lại : Cứ tưởng hai đứa sẽ hòa thuận , ai ngờ ... Haizzz ... Cần phải dạy dỗ thêm thôi ...

"Than thở cái gì ?! Nếu rảnh thì mau đi làm việc đi !" . Kunikida Doppo gào lên , Dazai luôn làm anh phải bực mình

"Eh ........"

"Đừng có 'eh' với tôi !"

"Kunikida cứng ngắc quá đi ..."

Quay trở lại hai con người kia :

"Ta nghĩ là từ giờ chúng ta sẽ chẳng làm chung nhiệm vụ nữa đâu ..." . Atsushi nói , nhìn vào nhiệm vụ hôm nay là biết

"Ai biết được đầu óc Dazai-san nghĩ gì ..."

"Ý ngươi là sao ?"

"Nhỡ đâu anh ta lại cho chúng ta làm nhiệm vụ chung thì sao ?"

"Ah ... Nhưng như thế thì loạn lắm !"

"Ai biết được anh ta nghĩ gì ."

"Ta về trước đây !" . Atsushi đứng dậy . À , từ nãy đến giờ tụi nó ngồi ở bến cảng

"Cút đi ! Ta chả thèm quan tâm !"

"Cái tên khó ưa ! Làm như ta muốn ngồi đây với ngươi lắm ý !"

"Biến đi cho khuất mắt ta !"

"Ta cũng đang định làm thế đây !" . Nói rồi cậu liền bỏ về , để lại bóng lưng xa dần rồi khuất hẳn

Anh vẫn ngồi đó , ánh hoàng hôn nhuộm sắc cho chiếc áo choàng đen , cho bóng lưng gầy cô độc , cho đôi vai gánh bao tội lỗi . Một Chó Săn của Mafia Cảng ngày thường độc ác , tàn nhẫn bao nhiêu , thì giờ thì lại mang một màu sắc đau buồn , cô đơn biết bao ...

Trên phố , người ta nhìn thấy một thiếu niên có mái tóc bạch kim sở hữu khuôn mặt khả ái trông khá giận dữ đang trên đường về nhà . Ánh chiều tà nhuộm màu cho Yokohama thêm đẹp , nhưng lại mang một màu sắc đầy cô đơn đến với họ ...

-------------------------

Đây là truyện mới của mình , mong mọi người ủng hộ ! Có hơi ngược nhỉ ? Nhưng đừng lo , mình không quen biết SE cho OTP đâu ( hơn nữa Shin Soukoku còn là OTP number 1 ) Truyện chắc chắn sẽ là HE và sẽ có H , mấy cô khỏi lo ! Tui không thất hứa đou , cứ chờ cuối truyện sẽ có H ! Nếu thích thì tui tặng thêm cho ngoại truyện !

Mong các cô ủng hộ nha ! Con bé nó là học sinh văn nhưng hơi ngu trong văn miêu tả ... Thông cảm 😅

Vote ⭐️⭐️⭐️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top