Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

_Calling your name_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kolya... "

Tên gọi thân mật tuột ra khỏi môi bất ngờ và sửng sốt, lẫn trong hơi thở gấp nặng nề. Ánh sáng lạnh lẽo tràn vào, phủ lên làn da xanh xao thiếu máu qua khung kính, những khớp tay dưới ánh trắng tái nhợt, siết quanh bím tóc vàng kim. Nikolai cúi đầu giữa hai chân hắn, nuốt lấy bộ phận yếu ớt kia, những ngón tay vẫn bọc trong găng đỏ vuốt ve bắp đùi mở rộng.

Cái tên thốt lên bởi Fyodor nhạt nhòa như hơi thở, nhanh chóng tan đi trong ánh sáng hiếm hoi hắt vào từ phía ngoài, như tiếng vô thanh khẽ thì thầm. Nikolai cười, chắc chắn là gã cười, đôi môi nhếch lên trước khi vùi sâu hơn nữa trong lòng hắn và đôi mắt cong thành một đường cong nhẹ nhàng. Để cái nóng rạo rực từ dưới thân truyền thẳng đến gò má cao, nhuốm lên sắc ửng đỏ gấp gáp.

Hắn không cần ra hiệu cho Nikolai bởi vì gã sẽ luôn biết. Những ngón tay vùi trong mái tóc vàng kim siết chặt, cổ và lưng cùng uốn cong và mắt khép lại trong giây lát. Fyodor cảm thấy bàn tay Nikolai vuốt dọc, tách hai chân hơi kẹp lại của hắn; cảm thấy khó chịu khi hơi lạnh lùa vào bên dưới. Nikolai ngẩng đầu ngoác miệng cười, nụ cười toe toét được trang điểm bằng dịch trắng bên môi đỏ. Gã thản nhiên liếm chất lỏng sót lại, chủ động tiến sát đến Fyodor:

"Dos~ Thoải mái không?"

Fyodor không muốn trả lời câu hỏi đơn giản, hắn giật mạnh bím tóc gã về phía mình, môi lạnh áp lên đôi môi còn ẩm ướt kia sục sạo. Nikolai rất nhanh đáp lại, chiếc lưỡi gã hề dẻo quẹo quấn quýt, nút chặt lấy hắn. Vị tanh nồng nhanh chóng tan trong vòm họng được thay thế bằng cảm giác ẩm ướt và mùi cơ thể con người. Bàn tay gã vẫn nguyên găng, cảm giác mịn màng của nhung chạy dọc từ xương quai xanh luồn vào áo, những chiếc cúc sơmi xổ tung để lộ lồng ngực và vùng bụng bằng phẳng.

Nikolai dời khỏi môi hắn khi vẫn còn thèm khát, nụ hôn chuyển thành cái ngấu nghiến khi áp vào phần cổ mảnh mai. Fyodor lại một lần nữa kéo gã thấp xuống bằng cái giật mạnh, hắn không muốn để lại dấu ấn ở nơi dễ thấy. Nikolai càu nhàu, tiếng lẩm bẩm rền rĩ của gã phả lên lồng ngực phập phồng nhồn nhột.

"Dos... "

Hắn nghe những hơi thở gã dần phủ trên da thịt, mơn man nhẹ nhàng. Nikolai hôn, gã trải những dấu đỏ bầm trên làn da nhợt nhạt, những vết đỏ loang lổ, rải rác. Tay gã tháo găng, những ngón tay gã hề dài và đẹp, trắng như sứ lạnh, những ngón tay khéo léo vân vê những đường không chủ đích lại dễ dàng khiêu khích cảm giác nơi nó lướt qua. Hai ngón thon dài dừng lại nơi điểm nhạy cảm khẽ khàng gẩy nhẹ, đổi lại là tiếng thở hắt gần như rên rỉ cùng một cái lườm mơ hồ. Gã hề cười, dứt khỏi cái hôn niết bầm da thịt, gã khẽ ngậm lấy đầu ngực, lay, miết, cắn, nhuộm lồng ngực người phía dưới trong sắc hồng lựng khêu gợi. Những ngón tay lại gẩy nhẹ trên đầu ngực còn lại, ngắt, véo, nhẹ nhàng nhưng vẫn đầy dục vọng bủa vây. Khẽ rùng mình khi hàm răng và đôi tay ai cố tình vân vê đùa nghịch điểm đỏ trước ngực, Fyodor vẫn nhận thấy một bàn tay áp trên lưng từ từ trượt xuống dưới. Ngón trỏ khẽ móc, kéo lấy cạp quần, những ngón tay đặt trên hông lạnh toát, nhiệt độ trái ngược với da thịt nóng bỏng của hắn lại càng thêm thiêu đốt.

"Dos~"

Nikolai lại gọi, thanh âm ướt át khi gã chỉ vừa hé miệng để đặt nên đầu ngực một nụ hôn thêm lần nữa. Và chết tiệt, hắn phải công nhận trong giờ phút này, cái giọng nói đó gợi cảm đến lạ thường. Giọng nói trầm xuống, cố tình ngân dài, nhấn mạnh đầy từ tính, kèm theo cái ấn xuống đột ngột của mọi ngón tay gã xuyên thấu qua da thịt làm Fyodor gần như bật ra tiếng than dài nức nở. Hắn vòng tay qua cổ gã, một tay vẫn nắm mái tóc vàng ngu ngốc, tay còn lại khẽ túm nhăn cái áo sơmi, đưa một phần trọng lượng treo trên tên hề, phần hông khẽ nhấc cho bàn tay kia tự do hành động. Cái quần nhanh chóng tuột ra, mắc lại bắp đùi, Nikolai có vẻ thích thú với việc cứ giữ nó ở nguyên đó khi gã dừng việc đang làm lại và cúi xuống ngắm nhìn. Nhưng Fyodor thì không. Hắn càu nhàu một tiếng ngắn ngủi, đôi tay kéo gã đập về ngực mình, chân khẽ vung vẩy, cuối cùng là đá cái quần xuống dưới giường.

Da thịt trụi trần trong không khí lạnh, dán sát vào nhau mong tìm kiếm hơi ấm. Cúc áo Nikolai mở toang từ bao giờ, để lộ lồng ngực khoẻ mạnh. Bàn tay thả lỏng khỏi áo sơmi, trượt vào lồng ngực rắn chắc, miết nhẹ trên một vết sẹo trắng bợt đã lâu. Nikolai thở gấp, gã đã rời khỏi lồng ngực Fyodor, bàn tay treo bên hông tiến xuống phía dưới, tay nắm lấy một bên chân hắn, cẩn thận nhấc lên.

"Dos, mở rộng chân chút nào."

Giọng nói mềm mỏng, như vỗ về cũng như dụ dỗ, Fyodor ngả người, thả lỏng xuống đống gối kê sẵn mềm mại, một tay rụt lại che ngang mắt, tay còn lại vẫn khăng khăng túm lấy bím tóc vàng cố chấp. Mất đi thị giác càng khiến các giác quan khác mẫn cảm hơn, Fyodor bứt rứt cảm giác gò má nóng hơn khi hắn nghe được tiếng lóp bóp của lọ gel, nhận thấy những ngón tay ướt lạnh của Nikolai đi vào bên trong hắn. Dù sao cũng không phải lần đầu, hắn khẽ dịch cánh tay, mở mắt nhìn xuống. Có lẽ không nhìn sẽ tốt hơn, Fyodor nghĩ vậy, khi hắn thấy Nikolai. Mái tóc vàng nhạt rủ xuống, áo sơmi mở phanh hờ hững để phần ngực lộ ra quyến rũ, nếu nhìn sâu hơn một chút sẽ thấy đến cả vòng eo săn chắc thấp thoáng, biểu cảm gã chẳng còn cười cợt mà chuyên chú cúi xuống, tỉ mỉ mở rộng. Hắn gần như vô thức thốt lên:

"Nikolai... "

"Sao vậy, Dos. Khó chịu sao? Một chút nữa thôi."

Gã chồm tới, những ngón tay bên trong thoáng dừng lại, đôi môi gã áp lên đôi môi hắn dịu dàng. Fyodor chìm trong nụ hôn, nhận ra gã hề gian manh đã trượt thêm vào ngón tay nữa. Những tiếng rên rỉ đứt quãng bị nuốt trọn khi ba ngón tay tiến sâu, gần như chạm đến phần yếu ớt nào đó. Fyodor buộc phải kéo gã ra khỏi nụ hôn, bàn chân gác trên vai nóng nảy ghì gã xuống.

"Đủ rồi.... "

"Đi... vào... "

Giữa mệnh lệnh ngắt quãng là những hơi thở dồn dập, Nikolai nhận lệnh, toe toét mỉm cười. Thật ra chẳng khó để nhận ra vành tai và gò má đỏ lựng của gã, cũng như tiếng thở nãy giờ gã kìm nén. Nikolai cúi xuống, đan những ngón tay gã vào bàn tay đang nắm chặt ga giường.

Tiếng rên rỉ đóng chặt trong khoang miệng, cả cơ thể thoáng căng cứng, cho dù đã làm cả trăm lần dường như vẫn chẳng cách nào quen thuộc cảm giác lạ lẫm ấy. Tiếng ma sát da thịt ướt nhẹp và những tiếng thở dốc rõ ràng trong tĩnh lặng, quen mà sao cũng mơ hồ. Những ngón tay nắm lấy nhau khẽ siết, giữ chặt lấy đối phương, không để nhau lạc giữa muôn vàn suy nghĩ. Cứ như chỉ còn một mình đối phương trên cõi đời. Fyodor nghĩ thế, khi cảm nhận Nikolai trần trụi bên trong mình, kích thước chết tiệt quá cỡ nghiền áp lên vách thịt kéo căng, khó chịu. Đối nghịch với lãng mạn khi việc mà họ đang làm vô cùng thô lỗ và báng bổ chúa trời nhưng đồng thời cũng là gần gũi nhất với ý nghĩa của nó. Những ngón tay khẽ siết, cơ thể lại từ từ buông lỏng, chìm sâu. Môi của Nikolai mấp máy, cái tên quen thuộc, cái tên gã gọi cả ngàn lần. Fyodor chặn lại ngôn từ bằng một nụ hôn, đôi chân gác trên vai Nikolai ghì xuống, kéo gã vào sâu hơn.

"Nhanh."

Hắn thì thầm bên tai tình nhân, chất giọng khàn khàn còn nhuốm hơi thở dài của những nụ hôn. Mời gọi, ngọt ngào, chất độc. Làm cách nào để Nikolai từ chối lời mời ấy? Tay gã trượt xuống bên vòng eo gầy guộc, nắm chặt vào nó mà chôn vùi mình sâu trong con quỷ trước mắt.

Ánh sáng tràn vào qua tấm rèm thấp thoáng, rơi lấm tấm trên da thịt loang loáng mồ hôi, trượt trên đất những dáng hình phồn thực, hoang dại. Chẳng cần những lời ngọt ngào rủ rỉ, giọng nói của Fyodor, tiếng rên rỉ khản đặc thốt lên từ đôi môi chấp chới như một bản Cello kì quái, bí hiểm của hắn và đôi lúc, là tiếng ngân cao, mỏng manh, ngắn ngủi trong giây lát gã tiến vào, tất cả như liều thuốc phiện làm cơn nghiện của gã ngày càng tăng cao dồn dập theo động tác điên cuồng của cơ thể.

Môi gã trượt trên làn da lạnh theo cách mà gã cũng chẳng nhớ nổi, in dấu, cắn xé, ngấu nghiến những vệt đỏ au chói mắt. Không những tiếng động dư thừa, ngoài tiếng rên rỉ ngắt quãng cũng chỉ là hơi thở gầm gừ túng dục. Gã nhớ mỗi khi gã siết chặt vòng eo ấy, chôn vùi trong cơ thể ấy, hắn sẽ lại cong người lên tựa dây đàn khung cao, gần như một nốt chót vót mà ngọt ngào.

Sức nóng thiêu đốt từ khung chậu lan lên tới thắt lưng và xông thẳng tới não, để rồi tất cả lại đổ dồn về dưới, tê dại và ngứa ngáy đến phát điên. Trong giờ phút ấy, hắn để tất cả cho Nikolai, những ngón tay siết chặt lấy nhau, siết chặt mái tóc vàng như nắm lấy sợi thừng giữa đêm mưa bão, giọng nói lạc hẳn trong đợt mưa tới tấp trên môi, trên da thịt.

Nikolai kiềm chế ngọn lửa phừng phừng tới tận não, điên cuồng ra vào. Gã cảm thấy những ngón tay bị siết như muốn bẻ vụn và chân tóc bị giật đau nhói chỉ như một cú kích cuối cùng với cánh cửa thiên đường đóng chặt. Giây phút Fyodor rơi xuống cũng là lúc Nikolai buông mình nhảy theo. Thế giới thoáng nhòa đi để lại mình hình bóng đối phương rõ ràng trong đáy mắt, kích thích tới tận cùng ham muốn chiếm lấy. Gã buông tay khỏi vòng eo bị nắm tới đỏ ửng, chống trên ga giường nhăn nhúm xô lệch, đầu khẽ ngả xuống lồng ngực vẫn còn gấp gáp từ dư âm cuộc tình mà tận hưởng.

"Fedya... "

Gã đếm từng nhịp tim dưới làn da xanh xao, khẽ lẩm nhẩm cái tên mà gã cứ cất giữ bằng thanh âm nhỏ nhẹ như tiếng thở dài. Fyodor lắng nghe, chớp mắt, toàn thân mệt mỏi thả lỏng, bàn tay hắn đặt trên mái đầu ngả xuống của Nikolai khẽ cử động, những ngón tay nới khỏi mái tóc vàng, từ từ vuốt ve những sợi tóc ướt đẫm mồ hôi, xếp gọn tóc mai lại hai bên mái. Đôi mắt nhắm lại, lim dim mơ màng, ánh sáng vàng nhòa mềm mại lóng lánh còn vương nơi đáy mắt.

Nhưng Nikolai không để hắn yên. Như một phần bản chất năng động mà gã có, mái đầu vàng ngọ nguậy, cù trên lồng ngực nhồn nhột. Những nụ hôn rơi từ vùng bụng lên ngực, cổ và cằm. Nụ hôn rơi trên bờ môi, không vội tiến vào mà liếm láp khóe môi không dứt, khẽ cắn day nó đế đỏ mọng. Fyodor mở bừng mắt, bất lực trước khi quyết định thả lỏng tất cả, hé môi chiều theo ngọn lửa lại lần nữa nhen nhóm khi Nikolai luồn tay xuống đùi trong của hắn. Những ngón tay vẫn giữ trên mái tóc kéo họ lại gần nhau hơn.

Họ lại kéo nhau, xuống tận cùng địa ngục, bỏ qua đạo lí nhân gian, rong ruổi trong đáy vực sâu thẳm, tới nơi chỉ có duy nhất hai người.









Khi Fyodor mở mắt lần nữa trời vẫn còn tối đen, đèn đường ngoài kia yếu bớt qua lớp rèm chập chờn le lói. Bình minh Nga luôn rất muộn, đôi khi trời mãi vẫn âm u. Hắn mệt mỏi xoay người, tìm chỗ thoải mái hơn trong vòng tay trần của Nikolai, tận hưởng hơi ấm da thịt áp sát vào nhau mang lại theo cách thân tình thoải mái.

Vòng tay của Nikolai ôm hắn sít sao, kéo hắn lọt thỏm trong lòng gã. Tia sáng may mắn lọt qua chiếu mờ mờ trên khuôn mặt gã, vẽ lên góc cạnh điển trai và đôi mắt mật ong dịu dàng.

"Fedya."

Giọng vẫn còn ngái ngủ, rủ rỉ sát bên tai. Mắt đối mắt, Nikolai nhìn hắn bằng đôi đồng tử hoàng kim chỉ thuộc về gã, lặp lại:

"Fedya... "

Tiếng thì thầm đầy từ tính.

"Fedya.... "

Nhẹ nhàng, da diết, thủ thỉ không ngớt lời.

"Fedya... "

Lặp đi lặp lại nhiều lần.

"Fedya. "

Đó hẳn là âm thanh dịu dàng nhất đời.




END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top