Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã một tháng trôi qua kể từ sự kiện Arahabaki, tiết trời lập thu gió se se lạnh. Từ mùa hạ chuyển sang mùa thu làm cho tôi cảm nhận rõ hơn rằng mình đã ở thế giới này lâu như thế nào.

Mà về thành quả của sự kiện Arahabaki...

Thực ra thì... tôi không thật sự nghĩ mình sẽ thành công... nhưng quả thật là kết quả ngoài dự đoán hơn mong đợi. Giống như Paulo Coelho trong "Nhà giả kim", chính cậu bé chăn cừu nói "Chẳng có gì ngăn cản được cậu, trừ chính cậu ra" và có lẽ thật sự là khi ta quyết chí điều gì thì cả vũ trụ đều góp sức vào việc đấy.

Thành quả của tôi sau những toan tính không ngừng, chính là đây, căn cứ cũ của GSS và Takasekai. Thật tình mà nói, được một cái là tôi có thể nhận được nhiều hơn là một căn cứ rỗng, khá nhiều giấy tờ tình báo giấy, các thông tin về cảng biển Yokohama, thậm chí có vẻ như trước đây bọn họ từng can thiệp vào con đường buôn đá quý và vận chuyển ma túy của Yokohama.

Có rất nhiều giấy tờ luộm thuộm, thậm chí rải rác đầy trên nền đất trong một căn phòng gọi là "phòng hồ sơ", trên thực tế chúng chia ra theo bảng chữ cái và được đánh số, mỗi chữ cái cứ hết đến số 10 thì chuyển sang chữ cái khác như sau A-10 thì là B-1 vậy.

Tuy rằng như thế nhưng mà có rất nhiều vấn đề ở đây, thứ nhất cơ sở hạ tầng tồi tàn, tường xi măng thậm chí không được trát sơn hay sơn chống thấm một cách đầy đủ, có vài chỗ thấy những hốc như có ai đục từ ngoài vào. Trong cả căn phòng tường bê tông có độc vài ba cái đèn treo leo lắt và một đống các tập giấy tờ vụn vặt thậm chí không ai quản lí và phân loại.

Nói thật, ngoài phòng của thủ lĩnh được trang hoàng tử tế một chút ra thì chẳng có gì là ổn cả. Với cả, căn cứ của hai tổ chức GSS và Takasekai cách nhau rất xa, rất khó để quản lí cùng lúc.

- Thế bí rồi...

Ngoài ba người tôi có thể tin tưởng ra thì tôi còn ai khác nữa đây?

Từ từ... còn một cách!

Tôi đứng bật dậy nhìn ra ngoài cửa rồi chạy đến chỗ cửa, mở tung cửa ra. Trông thấy những thành viên chủ chốt của mình đang tập trung rất đầy đủ, với quầng thâm mắt đen thùi lùi dưới mắt, những đôi mắt thẫn thờ nhìn vào tập hồ sơ trước mặt, tay cầm bút viết note lại. Chỉ có Tsuguo là người duy nhất để ý đến tôi còn hai người kia ngẩng mặt lên cái rồi lại cắm đầu xuống. Anh ta rưng rưng nước mắt than thở.

- Boss... tôi nhớ đáng lẽ chúng tôi phải làm việc bên bộ phận đội võ trang mà..?

Tôi lảng đi vì chột dạ, biết sao được, quá nhiều việc nên để thoát pressing tôi đã kéo hết những ai có khả năng trong công việc đều vào làm hết.

- Đây là để rèn luyện năng lực của mọi người. Đừng phụ tấm lòng của tôi, chiều n-

Có lẽ không thể trương mắt nhìn tôi ăn nói xà lơ được nữa, nên ông trời để tôi trượt chân ngã dập mông. Không, theo truyện tranh thì nhân vật mắt đầy sao xẹt, còn tôi thì tầm mắt tối om, một cảm giác thốn, đau ê ẩm ở mông và cảm giác xương chậu hôn với sàn gạch ẩm nó phải gọi là yomost, một phát đau điếng tới tận não.

Tiện buột miệng.

- Đạ mấu sàn đ*o gì không có hoa văn trơn zl.

Tôi biết, bởi vì sàn nhà được lấp bằng một đống gạch lung tung nhìn như rác thải xây dựng còn thừa hoặc lát cho có. Có chỗ gạch không hoa văn trơn thấy má, có chỗ gạch lát nhìn như gạch trong nhà vệ sinh. Chẳng ăn nhịp với nhau mà lộn tùng phèo lên.

Bởi vì câu chửi thề của tôi nên tôi nhận được sự chú ý đặc biệt từ ba người còn lại, đặc biệt là Fujiwara-san, nhíu mày sắp kẹp chết được con ruồi rồi.

Tôi e hèm một cái rồi nói.

- Chiều nay 3 giờ chúng ta sẽ tổ chức cuộc họp đầu tiên nên tôi hi vọng mọi người có thể nghỉ ngơi đầy đủ để tỉnh táo làm việc.

Nói rồi tôi cũng lượn luôn cho nhanh, ở lại lâu cứ ngại ngại kiểu gì ấy. Chủ yếu là pha vừa rồi đi vào lòng đất quá trời.

_Ba giờ chiều_
Trong một nơi mà chúng ta có thể tạm gọi là phòng họp, bởi vì tôi đã lựa chọn căn phòng được trang hoàng ổn nhất trong căn cứ mới bây giờ. Phòng của Boss GSS cũ, tất nhiên là lấy thêm ghế bành để mọi người có thể ngồi chung tuy nhiên trông mọi người không có vẻ gì là nghiêm túc cho lắm cả.

Odasaku với khuôn mặt nghệt ra và may là tôi đã trả tiền lương cho anh ta nếu không chắc chắn anh ta đã bỏ trốn mất dạng từ lâu rồi.

Fujiwara-san đã mấy ngày kể từ ngày tiếp quản căn cứ không rời tay sổ sách, ông ấy luôn tay lấy những cuốn sổ ghi chép về những việc quan trọng như tài chính hiện có, nhân số trong tổ chức hay những điều lưu ý về cơ sở hạ tầng cấp thiết cần được sửa chữa.

Tsuguo trông có vẻ không được tự tin cho lắm nên anh ta liếc ngang liếc dọc, có một lúc anh ta lấy lại được sự bình tĩnh bằng cách hít thở sâu và rồi thả lỏng trong nháy mắt. Nhưng sau đó có lẽ Tsuguo lại tự suy diễn ra thêm nhiều điều nữa nên anh ta lại rơi vào trạng thái căng thẳng. Rồi lại tìm cách để bình tĩnh bằng cách hít thở sâu, hình thành một vòng tuần hoàn vô hạn nếu chúng tôi cứ để im và không bắt đầu cuộc họp.

Mặc dù cương vị hiện tại của tôi hẳn là người lãnh đạo nhưng tôi cứ thấy không quen kiểu gì ấy.

- Mọi người, chúng ta bắt đầu cuộc họp đầu tiên thôi nhỉ?

Tôi lại thành công thu hút ánh nhìn của ba người còn lại, may mắn đều là người quen chứ bảo tôi thuyết trình trước một đám đông lạ mặt là tôi vẫn còn rén lắm, có khi không nói được mấy lời là đã tìm cách chạy xuống sân khấu rồi.

- Lần này chúng ta đã có căn cứ mới, tuy nhiên vì có rất nhiều vấn đề cần được xử lí gấp nên việc ăn mừng chiến công sẽ bị dời lịch lại.

Nói về căn cứ mới, tiệm hoa đã về với cát bụi sau vụ điều tra Arahabaki, không chỉ Mori Ougai sai người đi tìm tôi mà hai tổ chức còn lại cũng nghi ngờ việc tôi đóng vai trò gì đó quan trọng trong vụ này nên họ đến tìm thêm manh mối. Tất nhiên việc đó là vô ích thế nên bọn họ đã đốt quách luôn cái tiệm hoa. Gửi lời xin lỗi chân thành đến Fujiwara-san, trợ lí thân yêu của tôi.

Fujiwara-san đưa lên một đống giấy tờ mà theo như ông ấy là đã lọc được từ những thứ vô ích.

- Có nhiều thứ cần phải giải quyết tuy nhiên tôi đã dành ra hai ngày để sắp xếp những thứ quan trọng nhất đối với cậu bây giờ rồi đấy.

Linh hồn của Boss Dazai đang gọi tôi phải không? Hãy trở thành nô lệ công việc đi, tư bản cũng phải làm nô lệ giấy tờ thôi.

Tay tôi run cầm cập cầm đống giấy tờ. Mắt tôi lại lảng đi vì não tôi đang đình công, tôi biết mình phải đối mặt với cái gì.

Odasaku và Tsuguo đang ngồi uống nước ép hoa quả, tồi tệ thật, không ai cố gắng giúp tôi à?

Fujiwara-san thì ngày càng ép sát tôi.

- Boss, cậu nên nhớ bây giờ cậu là Boss đấy, việc điều hành một tổ chức không nằm trong chương trình học nên cậu cần phải tự học. Tôi không ép cậu học ngay lập tức nhưng ít nhất mỗi ngày cậu nên học thêm về việc điều hành tổ chức.

Đúng vậy, chúng ta đã tốn 24 chương để có được tổ chức như bây giờ. Không thể để mọi thứ đổ sông đổ bể chỉ vì mình không có tài năng lãnh đạo và vì những lí do nhảm như quá lười nên giải tán tổ chức được.

- Được rồi được rồi! Tôi sẽ không bỏ gánh không làm đâu!

Odasaku giơ tay lên để phát biểu như một học sinh tiểu học, nó nhìn giống một cái tranh chibi Odasaku khá đáng yêu đấy nếu ở dạng manga hoặc anime.

- Tôi nghĩ mình rất bình thường nên có lẽ tôi không cần thiết trong cuộc họp này.

Thẳng thừng quá đấy Odasaku!!

Nhưng tôi không thể đáp ứng yêu cầu đó được.

- Đây là cuộc họp đầu tiên, ai cũng bỡ ngỡ nên là Odasaku và Tsuguo-san cứ làm quen dần đi nha. Vì về sau chúng ta sẽ còn những cuộc họp như này nữa.

Tôi hắng giọng một chút, đi vào chủ đề chính vì tôi nhận ra mọi người cũng đã thả lỏng phần nào.

- Trước hết về tên của tổ chức, tôi sẽ đổi tên thành Yatagarasu và lấy tên thật để xuất hiện bên ngoài khi hợp tác với các tổ chức khác. Nếu ai có ý kiến gì vui lòng giơ tay và phát biểu thoải mái.

Không ai phản đối cả. Đúng như dự tính.

- Về vấn đề nhân sự, tù nhân và một số thành viên cũ của tổ chức không muốn rời bỏ nơi này. Odasaku sẽ tạm thời tìm hiểu lí do bằng cách lẫn vào bộ phận thành viên hạ tầng được chứ? Sau đó hãy nâng đỡ những ai đáng tin để họ trung thành với tổ chức, tôi sẽ khôi phục lại chức vụ của anh sau đó nên anh tạm thời phụ trách mảng nhân sự nhé.

Đôi mắt ngờ nghệch của Odasaku trông như con cá meme mặt ngáo có cái mồm tam giác vậy.

Odasaku nói một cách bình tĩnh bằng câu trần thuật.

- Tôi nghĩ mình không đủ khả năng làm nhiệm vụ này.

Kĩ năng của hầu hết các nhân vật chính là gì? Đó chính là skill tẩy não... à nhầm, thông não chi thuật. Mặc dù đối tượng là Odasaku nên khả năng skill này sẽ không có tác dụng mấy, tại tôi không tự tin về khoản này lắm?

- Odasaku à...

Hãy bắt đầu bằng một giọng truyền cảm, với một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, hãy sử dụng một thứ đồ uống ấm và ghế có thể ngồi thoải mái với đệm mềm khiến người khác dễ thỏa hiệp với mình.

- Tôi biết anh nghĩ rằng bản thân anh không thể làm gì khác ngoài giết người, tuy nhiên anh đã từ bỏ việc giết người và cố sống sao cho không phải giết người. Ở thành phố Yokohama đó là điều phi thường và kì lạ mà ít ai làm được nhưng tôi tin anh sẽ làm được. Hơn nữa còn làm tốt là đằng khác. Về nhiệm vụ này, anh hãy suy nghĩ thêm có nhận hay không, anh có quyền từ chối và tổ chức vẫn còn những chức vụ khác phù hợp với anh.

Nhấp ngụm nước đã, nói liền tù tì làm tôi khát khô cổ họng.

- Sao anh không thư giãn và tìm một quán bar để nghỉ ngơi vào buổi tối nhỉ?

Odasaku nghiêng nghiêng đầu.

- Tôi sẽ suy nghĩ.

Tôi nghĩ anh ấy đang cân nhắc vì cây ăng-ten trên đầu anh ấy đang lắc qua lắc lại kìa.

- Fujiwara-san sẽ trở thành bí thư của tôi, tôi cần ông sắp xếp lại công việc và hiện tại thì hai chúng ta sẽ gần như là điều hành mọi việc từ bé đến lớn, điều này tồi tệ thật đấy nhưng chúng ta sẽ là người phải làm nhiều việc nhất.

- Tất nhiên là tôi đã biết cậu sẽ nói như vậy. Chiều mai 2 giờ chiều cậu có một cuộc họp hợp tác với bên Port Mafia đấy, Boss.

Nản lòng thiệt sự, nhưng cách để tăng uy tín nhanh nhất trong thế giới ngầm và khẳng định vị thế của mình bây giờ đó chính là hợp tác với Port Mafia lâu dài. Mà việc tôi hợp tác với Port Mafia còn phải được các tổ chức khác biết đến để họ nghĩ rằng có thể mua lại thông tin từ tôi về Port Mafia vì tôi sẽ chuyển nghiệp vụ chính của tổ chức là mua bán tình báo, trao đổi thông tin.

Nên việc hợp tác với Port Mafia sẽ là cái mồi để câu cá trong thời gian ngắn. Sau khi có uy tín rồi thì tôi sẽ mở rộng nghiệp vụ và làm ăn khá hơn. Cảm ơn nguồn tài chính khởi đầu Randou lấy từ Port Mafia cho tôi.

Thôi được rồi, cứ làm cho xong những thứ cần thiết trước đã rồi những việc khác mình tính tiếp.

- Tsuguo-san, bởi vì Odasaku sẽ lẫn vào nhân viên hạ tầng, thế nên anh sẽ trở thành đội trưởng đội vũ trang trực thuộc của tôi nha, hãy tìm các thành viên đáng tin cậy và huấn luyện bọn họ, đồng thời hãy tự rèn luyện bản thân.

Có lẽ tôi nên bỏ tiền ra để mướn Kouyou-ane-san hay Chuuya để cậu ta rèn luyện cho Tsuguo? Phải đầu tư thì mới đáng chứ.

Tsuguo trông rất không tự tin, việc để cậu ta lãnh đạo một nhóm người có lẽ sẽ cải thiện được tình hình này, tôi đã tham khảo cái cách mà Boss Dazai dùng với Atsushi. Tuy nhiên cũng phải chú ý đến tình trạng tâm lí của cậu ta.

- Tôi...

- Tôi biết anh có rất nhiều nghi vấn và không tự tin vào khả năng hiện có của mình. Nhưng năng lực của anh rất có tiềm năng và có thể khai phá để trở nên mạnh hơn. Tôi tin anh luôn muốn mình mạnh hơn và tôi cho anh cơ hội này.

Vừa đấm vừa xoa.

- Tôi sẽ đầu tư để anh mạnh hơn, đến lúc đó tôi muốn anh trả lại những gì tôi đã cho anh và có quyền quyết định. Hoặc là rời đi sau khi trả hết nợ hoặc là ở lại và trung thành với tổ chức.

Tsuguo cúi đầu nhưng im lặng trong thoáng chốc. Bởi vì khác với Fujiwara-san, Odasaku và Tsuguo gia nhập quá đột ngột nên tôi chưa có lòng trung thành từ họ. Trước hết cứ giữ họ lại rồi để xem liệu trước khi họ hết giá trị họ có thể trung thành với tổ chức được không.

Nhưng ngoài dự đoán của tôi, Tsuguo rời khỏi ghế, cúi người xuống quỳ một gối. Bình tĩnh người anh em! Chân ái của tôi chỉ có Dazai-kun thôi nên tôi từ chối lời cầu hôn của bất kì người nào ngoại trừ Dazai! Dame! Dame!

- Tsuguo nguyện trung thành với ngài và tổ chức, từ giờ tôi sẽ là cánh tay phải của ngài và là con dao của tổ chức.

Oh, ra là nghi thức biểu đạt lòng trung thành nhưng còn cần thời gian để kiểm nghiệm thêm.

Tất nhiên vẫn phải khích lệ để cậu ta tích cực làm việc, bán mạng cho tổ chức.

- Tôi rất vui vì quyết định của cậu, Tsuguo-san.

Fujiwara-san liếc tôi với ánh nhìn tự hào như một người cha khi nhìn con của mình được tuyển thẳng vào trường đại học danh giá vậy. Tôi đọc thấy khẩu hình của ông ấy.

- Cũng ra dáng ra hình lãnh đạo rồi đấy chứ, Hyuga.

Cũng chỉ biết cười cho qua, mọi người không thấy ngại sao.

Tôi thở dài, tuyên bố cuối cùng rồi lại chuẩn bị lao đầu vào công việc.

- Như vậy... tôi tuyên bố cuộc họp đầu tiên của tổ chức tình báo Yatagarasu kết thúc.

Có lẽ tôi nên ghi ngày thành lập tổ chức để năm sau ăn mừng? Thật là một suy nghĩ tào lao nhưng hi vọng mọi thứ sẽ thuận lợi từ bây giờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top