Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 19: Bro, hơi lộn xộn nhưng chúng ta lại bàn tý chuyện chính trị phi logic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Mà vốn dĩ cái AU này đã phi logic lẫn lộn xộn rồi mà nhỉ?)

(Vài tính chính trị trong đây chỉ tuân theo cái logic vặn vẹo và sức ảo tưởng sức mạnh của cái đứa viết truyện. Vui thì xem, không vui thì để lần sau mình xem nhen, bạn văn minh và tôi cũng văn minh, chúng ta tạo ra cộng đồng văn minh.)

(Những thông tin trong này không đúng, guys, đều là headcanon cả đấy, đừng tin thật rồi đem đi gáy nhé!)

(Chap này nói tóm gọn bằng một câu - bốn chữ - hai từ: Tổng kết cuối năm.)

______________________________

Mở đầu là khung cảnh ngỡ như chỉ có trong ảo tưởng hay tiểu thuyết khoa học viễn tưởng; một dãy những màn hình cảm ứng màu xanh trong suốt, phát ra ánh sáng lạnh lẽo và lơ lửng trên không. Nó, hệ thống, thứ tưởng chừng như chỉ xuất hiện trong những câu văn miêu tả, đang hiển thị những thông tin và hằng hà sa số các ký tự đặc biệt rối loạn trong một trật tự nhất định nào đó mà chỉ riêng một kẻ duy nhất có quyền được hiểu.

Một thiếu niên, hay một bóng dáng nào đó hình người, không rõ tên tuổi và giới tính cùng một bộ trang phục không thể diễn tả với thân hình mập mờ không rõ; cậu ta đứng trước màn hình hệ thống đang chạy những đường code trắng khó hiểu với tâm trạng không rõ vui buồn ẩn khuất trong bóng tối.

*** - một chiếc nhân vật chính ít đất diễn nhất mọi thời đại và (gần như) bị chính tác giả của bộ truyện lãng quên.

Thậm chí, sự lãng quên này còn dần dà mang vẻ tệ hại và có chủ đích hơn; một chút ít sự miêu tả về nó khái quát một cách mù mờ như sương bụi Hà Nội cuối năm, và điều đó chẳng có lấy một tác dụng gì ngoài việc tăng thêm lượng chữ.

Và *** lại cũng không mấy bận tâm với điều đó, nó cũng đâu phải nhân vật chính 'thực sự' của bộ truyện này, họa chăng sự bận rộn với công việc và những kế hoạch chớm nở đang dần thành hình trong đầu nó còn có được sự chú ý của nó hơn chính nó.

*** đang có một nỗi niềm phân vân to lớn: Nó nên cử bao nhiêu người cho việc phát triển sự ảnh hưởng của Việt Nam ra ngoài kia?

Nó quá thiếu người, họa chăng nếu nó có thuật phân thân như Tôn Ngộ Không thì thể nào nó cũng phân bản thân ra hàng chục, hàng trăm cái chỉ để nó có thể vừa theo dõi tình hình các nhà văn trong nước lẫn tình hình các nhà văn công tác bên ngoài một cách chính xác nhất.

Không phải nó không tin các vị văn hào ấy, nhưng nó hiện đang làm công tác truyền suy nghĩ và thông tin của từng người đến với nhau, từ ngoài vào trong dưới cái lốt "Con Rồng Cháu Tiên", một cái ý tưởng nhằm giải thích sự tồn tại của hệ thống và mối liên kết kì quái giữa các nhà văn từ hồi còn ở Yokohama (nhờ mấy cái suy luận của cậu Trị lúc-còn-chưa-phải-nhà-mình).

(Tôi nhớ có bạn không hiểu chỗ này mà lúc đó không tiện nhắn, ai còn không rõ chỗ nào thì tham gia Q&A để hỏi cho rõ hơn nhé)

Vấn đề là *** gặp phải tình trạng vừa thiếu người đi vừa thiếu khả năng truyền đạt thông tin.

Có thể ví von như này, *** là trạm internet "phát sóng" thông tin và suy nghĩ của các nhà văn với nhau và kết nối ý thức của họ trong một không gian nhất định. Và thời gian qua, càng ngày nhu cầu ra ngoại quốc càng có xu hướng tăng cao khi Việt Nam cần khai thác thêm các không gian để thực hiện nhiệm vụ và độ nổi tiếng để gia tăng phần trăm cụ thể hóa.

Việt Nam là phải bao quát cả 3 miền Bắc - Trung - Nam thì mới là một Việt Nam hoàn chỉnh.

Hiện nay, các nước trên thế giới đã nắm được thông tin Việt Nam mở cửa trở lại nhưng họ vẫn không có hành động rõ ràng và đang có ý định chuẩn bị thăm dò cẩn thận, hoặc là chẳng quan tâm đến lắm. Điều này vừa là khoảng thời gian bình yên trước cơn bão để thu xếp mọi thứ và xây dựng đường lối phát triển hoàn thiện, vừa là khoảng lặng khiến cho độ nổi tiếng không tăng lên và năng lượng không thu được nhiều.

Nhưng, may mắn thay. Họ đã bắt được Verlaine, kẻ từng sở hữu một danh hiệu và chức vụ "cao quý" trong ngành ám sát và cũng kha khá nổi tiếng trong đám Siêu Việt Giả, và trên hết, cậu ta đang bị Anh Quốc theo đuổi gắt gao và không có vẻ gì là họ từ bỏ ngay.

Và, yep, thêm cái sự kiện ở cảng Yokohama, Thủy Tinh quậy đục ngầu cái biển của người ta và đấm Verlaine không trượt phát nào làm nhiều người sửng sốt lắm. Cái hôm cả đám đi chây ì với chính phủ Nhật Bản cũng được các điệp viên của các nước đang cắm rễ tại đó truyền đi khắp nơi.

Cũng may là lôi Verlaine đi sớm chứ không là chính phủ Anh Quốc, và Pháp, đã nhanh mò tới tranh nhau cái trách nhiệm đóng gói vị Vua Ám Sát này về nước đấy; suýt nữa là cậu Vẻ không thảnh thơi ngồi chơi xơi nước bên bờ ruộng được như hiện tại.

[P/s: Có vài suy đoán là do hai bên đã gây gổ với nhau trước nên thời gian đến Nhật Bản bị chậm lại (phe mình được ông bà phù hộ).]

Cũng may nữa là bên đấy hình như vẫn còn đang dè chừng cái gì đó nên chỉ gửi vài câu chào hỏi thôi ("Hỏi thăm sức khỏe năm mới cả lò nhà tôi à?" - ***).

[***: Khả năng do là hồi đó mình thắng một cách chấn động chứ thua là bên đấy kéo cả lò (cả người lẫn "vũ khí hình người") sang đây rồi.

Hệ thống: Cũng có thể là do sự xuất hiện của Thủy Tinh nên bên đó hơi e dè tý. Dù sao thì chưa rõ thông tin chính xác của phe ta mà.]

(Tham khảo vụ "Táo Chết" nhen)

Chốt lại, nhu cầu cấp bách bây giờ là năng lượng.

Và Việt Nam hiện đang cố gắng "bào" từng chút một mức độ nổi tiếng từ Dazai Osamu và Verlaine bằng cách gián tiếp hoặc trực tiếp đưa họ đi xem những văn hóa, ẩm thực truyền thống, lịch sử và danh lam thắng cảnh.

Tiếc là do hiện tại chỉ có các khu vực vịnh Bắc Bộ chứ không là cả hai bị kéo đi du lịch khắp đất nước từ trong ra ngoài.

Sơ lược như thế đủ rồi, chúng ta đến với ý chính của ngày hôm nay:

Những năm đầu tiên đến thế giới này, Việt Nam đã làm những gì?

[Địa điểm lần đầu tiên xuất hiện: Nhật Bản.]

.
.
.
.
.

Nguyễn Trãi mỉm cười, thủng thẳng như đi dạo nhà bạn trên khuôn viên trụ sở trung tâm chính trị của Nhật Bản, hiện đang trú lại Tokyo.

Nhân dịp quan trọng, Nguyễn Trãi đã thay đi bộ cổ phục rộng rãi để mặc lấy áo vest xanh đen hiện đại bó sát làm lộ rõ một phần của cơ thể cho thấy Nguyễn Trãi chả phải chỉ là một nhà văn hay quan văn bình thường như ngài ấy thường tự miêu tả.

Ngô Thì Nhậm đi theo sau một bước với bộ trang phục không khác mấy lại có vẻ thư sinh và gầy hơn.

Đi cùng họ là trưởng quan Taneda Santoka và một số nhân viên khác thuộc Bộ Nội vụ và cục Ngoại Giao.

Trong chốc lát, họ đã đến phòng họp dành cho ngoại giao và bắt đầu việc bàn bạc và kết nối quan hệ giữa hai nước.

Nguyễn Trãi vẫn giữ nguyên nụ cười thường trực như một tấm mặt nạ sẽ xuất hiện mỗi khi đến những dịp như thế này.

Thân là quan văn, đồng thời cũng là một quần thần có một số chức vụ tư đương với ngoại giao của nhà Lê, anh quen tay hay việc đối đáp thành thạo với đại diện Nhật Bản.

Bởi vì mới (tiếp xúc) thiết lập quan hệ nên hai bên không xem trọng cuộc hội thoại cho lắm, hầu hết là giới thiệu và thăm dò đối diện.

Sau khi bắt tay mỉm cười thân thiện trước ống kính nhà báo, hai bên kết thúc nhanh chóng buổi thiết lập vội vàng mang tính biểu tượng.

Đây là bước chân đầu cho việc xuất hiện trước mặt thế giới.

____ Một tuần sau khi về nước____

[Phân tán khắp nơi để thiết lập ngoại giao: Trung Quốc, Nga, Mỹ, Pháp]

Đầu tiên đương nhiên là qua thăm hỏi "hàng xóm" ngàn năm này.

Nguyễn Du phụ trách và Nguyễn Tuân đi theo để bảo vệ.

Lần này buổi thiết lập quan hệ được diễn ra lâu và trang trọng hơn với những buổi ký kết hợp đồng giao thương, nâng cấp mối quan hệ.

(Nhân tiện, mối quan hệ của Việt Nam và Nhật Bản hiện tại là thấp nhất).

Kèm theo đó là "xoa dịu" ông bạn già đang giận dỗi vì mình thiết lập quan hệ với Nhật Bản trước.

Nguyễn Du: Xin lỗi nha, chúng tôi cũng muốn gặp anh trước nhưng bởi vì người dân nước tôi xảy ra một số chuyện bên đó nên chúng tôi phải thiết lập nhanh để đem họ về.

Lý do thiết lập quan hệ ngoại giao với Nhật Bản: √

[Độ cụ thể hóa: 40℅]

[Mở khóa khu vực công tác: Châu Âu, Châu Mỹ]

[***: Adu, đất nước tỷ dân nó phải thế.]

Sau đó là Nga và Mỹ.

Bây giờ phải lựa ra người khỏe thiệt khỏe để sang Nga.

Mà trong đây có ai không khỏe đâu?

(Trông Nguyễn Du có vẻ ốm yếu nhưng ông ý khỏe vcl, thành phần có thể cuốc bộ một mình sang Trung Quốc đấy)

Eh... Vậy thì... Chúng ta rút thăm đi.

Người trúng giải độc đắc là Vũ Trọng Phụng.

Vì mối quan hệ trong quá khứ nên bên Nga đối đãi ta chu đáo cực kì. Sau đó đương nhiên là nâng cấp quan hệ, kí kết hiệp định giao thương, buôn bán vũ khí- à, giả vờ quên cái này đi nhé.

Sau đó là giải thích một số lý do vì sao bắt chước Triều Tiên đóng cửa chơi một mình (hơn nữa còn không cho ai vào).

Vũ Trọng Phụng: "Do có một số vấn đề xảy ra sau chiến tranh, vô số bom rơi rải rác, chất độc da cam và các loại chất độc hóa học khác đã tạo ra vô số thứ bệnh kỳ quái và làm sương mù lan ra khắp Việt Nam, vì vậy, chúng tôi quyết định sẽ đóng cửa để đề phòng trường hợp xấu nhất. Hiện tại các khu vực ở  Hà Nội và Bắc Bộ đã hoàn toàn an toàn nên các vị có thể đến."

Lý do đóng cửa ngoại giao: √

Lý do các khu vực khác bị che khuất và không vào được: √

[***: sao tự nhiên tôi mường tượng đến dịch zombie nhỉ...? Lát ra khu rừng coi có quả trứng zombie nào không.

Hệ thống: Xem Andjobe ít thôi.]

Đến khi phải gặp Mỹ và Pháp, lần này chỉ có thể chọn Nguyễn Nhật Ánh.

Nguyễn Nhật Ánh sinh ra và lớn lên trong thời kì hòa bình được thiết lập trên toàn dãi đất hình chữ S. Mối quan hệ giữa các đất nước đã được bình thường hóa nên Nguyễn Nhật Ánh có thể bình tĩnh nói chuyện đàm thoại với chính phủ Pháp, Mĩ.

Mọi thứ ở Mỹ đều được diễn ra theo đúng quy trình, duy chỉ có những sự dò xét âm thầm hoặc lộ liễu về những kỹ thuật được Việt Nam trao đổi với Nhật Bản.

Nguyễn Nhật Ánh: "Thật ra thì đó là những kĩ thuật đời mới nhất của chúng tôi, chúng tôi đã cố gắng phát triển nó trong thời điểm chống chọi với những thứ chất độc hóa học tàn phá quê hương và những tàn tích sau những vụ nổ bom từ những trận-chiến- mà-ai-cũng-biết-là-trận-nào. Ngài biết đấy, phá đi thì dễ nhưng muốn khôi phục lại thì rất khó."

Lý do có kỹ thuật dị năng (được đổi từ hệ thống): √

(Hệ thống: Ê, tính ra mấy cái máy đó đời cũ bị tồn kho và có lỗi đầy ra mà?

***: Suỵt, biết thì im đê. Để người ta giấu nghề.)

Vì một số lý do (ví dụ như nẫng tay trên cướp Siêu Việt Giả) nên những ai rảnh rỗi đều sẽ đi cùng Nguyễn Nhật Ánh đến Paris.

Mới đầu hai bên khá hòa thuận, không mặn mà lắm cũng không lạnh nhạt lắm. Cho tới khi. Chính phủ nước Pháp gửi lời hỏi thăm sâu sắc tới... Chú Vẻ.

Cụ thể là âm thầm vừa dụ dỗ vừa đe dọa Việt Nam giao Verlaine ra.

Nguyễn Nhật Ánh: "Ớ? Paul Verlaine à...? Nghe quen quen, nhưng không nhớ là ai. À, ngài hỏi vị Siêu Việt Giả chúng tôi bắt được ở Nhật Bản á? Chúng tôi xử luôn rồi."

"Haha. Đùa thôi, sau khi cải tạo lao động và bồi thường thiệt hại thì chúng tôi sẽ trả về. Ngài nói chúng tôi không có quyền bắt Verlaine hả? Nhưng anh ta phạm tội ở Nhật Bản và họ đã đưa anh ta cho chúng tôi xử mà?"

"Đúng là chúng tôi đã trao đổi với nhau về chuyện này nhưng theo tôi nhớ Verlaine là tội phạm giết người và anh ta đã trái phép xâm nhập vào Nhật Bản, và còn gây ra nhiều thiệt hại cho người dân sống tại đó (cụ thể là thiệt hại tinh thần và nhà cửa), trong đó có cả người Việt Nam đến du lịch."

"Và tôi nhớ hình anh ta đang bị truy nã gắt gao lắm?"

Không lẽ, các ngài muốn chứa chấp một tên giết người như thế?

Nguyễn Nhật Ánh cười thân thiện ngấm ngầm đối chọi với đám người ở chính phủ Pháp với anh em đồng bào trong nước đi cùng.

Chính phủ Pháp dành rút lui có trật tự.

Đoàn Việt Nam thắng lợi trở về.

Nhưng những chuyện xấu thường xảy đến thường xuyên.

Có người ụp nồi bảo người Việt Nam đã giết Siêu Việt Giả của nước Pháp, Arthur Rimbaud.

Nhà văn Việt Nam: Ụ á, tin đồn hay đấy.

Thế là họ chưa thể trở về liền mà phải ở lại giải thích với chính phủ Pháp.

Cũng may là chính phủ Pháp cũng không muốn phát tán tin đồn ra ngoài vì nó có liên quan đến các tin mật bên trong, ví dụ như lý do nước Pháp gửi điệp viên đến đó để làm gì? Tại sao có tới hai Siêu Việt Giả sa lầy ở Nhật Bản?

Người phát tán tin đồn chắc chắn muốn có lý do giữ đoàn ngoại giao Việt Nam lại để đe dọa nhưng không nhờ là nó có chứa một nửa sự thật, Nguyễn Trãi lúc đó đã thật sự giết Rimbaud, mặc dù là cậu ta theo nghĩa nào đó đã mượn tay Nguyễn Trãi tự sát.

Nhưng cũng may là do chính phủ Pháp không phối hợp và đoàn Việt Nam lấy những bằng chứng chống chế nên thành tựa "tiễn Siêu Việt Giả Rimbaud về Tây Thiên" rơi vào tay Sousoku.

Lằng nhà lằng nhằng mấy tháng liền cuối cùng cũng xong thì gặp chính phủ Anh Quốc - kẻ thù muôn thủa của Pháp, bắn tin hỏi khi nào đến thiết lập quan hệ.

Nguyễn Nhật Ánh:... Đợi tý, để bọn tôi thay người khác!

Và tiếp đó là giai đoạn không ngơi nghỉ đổi mới đất nước và giao thương, thiết lập ngoại giao với thế giới.

[Mức độ nổi tiếng: 75℅]

[Độ cụ thể hóa: 50%]

[Mở khóa Trung Bộ.]

[Mở khóa khu vực công tác: Châu Phi]

Gacha! Có năng lượng để Gacha rồi!!!

_______________________________

[Nguyễn Nhật Ánh • một trong những nhà văn xuất sắc nhất hiện nay

Bộ thẻ: Văn học hiện đại.

Sơ lược: Là một nam nhà văn người Việt Nam. Được xem là một trong những nhà văn hiện đại xuất sắc nhất Việt Nam hiện nay, ông được biết đến qua nhiều tác phẩm văn học về đề tài tuổi trẻ. Nhiều tác phẩm của ông được độc giả và giới chuyên môn đánh giá cao, đa số đều đã được chuyển thể thành phim.

Năng lực: Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh.

Hiệu quả: Chữa lành linh hồn, thanh lọc cơ thể, xua đuổi điềm xấu.

- Tạo ra một quả cầu hi vọng giúp gặp dữ hóa lành. [Số lượng sử dụng cấp 1: 3 lần/ một ngày]

- Chữa trị linh hồn với "Trại hoa vàng"; tạo ra ảo ảnh về một ngọn đồi xanh mát với gió nhẹ, linh hồn được thả lỏng và cơn đau trong tim biến mất. [Số lượng sử dụng cấp 1: 3 lần/ một ngày]

- Thanh lọc cơ thể với "Ra bờ suối ngắm hoa kèn hồng", nhận lấy đóa hoa loa kèn này và đặt nó ở một nơi thường xuyên lui tới; hoặc mang theo bên người. Cơ thể sẽ thư giãn và tốt hơn. [Số lượng sử dụng cấp 1: 3 lần/ một ngày]

Tính cách: Hiền hòa, thoải mái, luôn luôn tích cực và bao dung. Tâm hồn luôn tươi trẻ và thơ mộng với những dòng văn chương gợi về sự lãng mạn và nhẹ nhàng.

Chưa ai nhìn thấy Nguyễn Nhật Ánh thực sự tức giận.

Vũ khí: Kính Vạn Hoa.

Giọng nói 1: "Chỉ có hoa kèn hồng kia bên dòng suối kia ngoài cánh đồng kia mới có thể đánh thức giấc mơ của nó, khiến trái tim nó tưng bừng reo ca như có chim về hót."

Giọng nói 2: "Kìa, có hai con mèo ngồi bên cửa sổ."]

___________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Vcl, còn chap bên xem phim thì du di cho tôi ngày mùng 1 hoặc 2 nha, bí vãi.
.
.
.

À, nhớ đặt Q&A nhân ngày Tết Dương lịch, năm nay tôi bày vẽ nhiều ghê.
.
.
.
.
.

Chap này sẽ được đăng sau khi tôi đi xem pháo hoa về (•‿•)

Năm nay cố gắng viết nhiều và tránh lạm dụng dị năng timeskip quá liều, tôi thề luôn là tôi viết lộn xộn vãi chưởng.
.
.
.

Hình như lượt vote đang tuột đáng kể... (ー_ー゛)

Buồn đấy, xuống dưới 100 vote là tôi nghỉ đấy.
.
.
.
.
.
Đùa thôi :∆ tôi biết vì sao nó tụt mà.
Nhưng mà ít quá thì tôi dễ nản lòng đấy nhé.
.
.

Ờ... Hình như bộ tiệm lẩu lâu chưa đăng chap...
.
.
.
.
.
Đau dạ dày quá (。ノω\。)
.
.
.
.
.
.
Ò... Lại thêm một năm ở fandom BSD và Countryhuman.
.
.
.
Đồ Tết năm nay là một chiếc váy-?!!
Mặc màu đen đầu năm có xui không nhể.
.
.
.
.
Năm nay chỉ có một mình nên không xem pháo bông nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top